• Nhóm kín víp prồ, đỉnh của chóp 👉 xamvn

[Văn học lịch sử giả tưởng] Gorbachev, Reagen và đêm trăng lãng mạn

Chim To Đâm Tím Mu

Yếu sinh lý
Tối hôm ấy Mikhail Gorbachev vừa mới dự bữa tiệc tối tại nhà một nhà khách chính phủ tại Geneva, vừa đi vừa lấy một điếu xì gà Cuba do anh bạn Fidel Castro gửi từ tận hồi tháng ba làm quà tặng sinh nhật. Chà đêm tháng 11 ở Thuỵ Sĩ lạnh quá, mà Chew lại bỏ quên cái áo măng tô dầy làm bằng lông gấu ở trong nhà ăn mất rồi. Chậc! Tệ quá. Nhưng Chew vẫn bước tiếp trên khuôn viên trồng đầy hoa ở nhà khách. Dù sao thì Chew cũng là người Liên Xô, đâu còn lạ gì với cái lạnh nữa?

  • Chew ới ời. Ông quên đồ này!

Một tiếng gọi vừa quen lại vừa lạ. Chưa kịp quay đầu lại thì cái áo lông của Chew bỏ quên đã được đặt lên vai. Ôi! Ấm áp làm sao!

  • Chew-san này, cậu sinh ra ở nơi lạnh giá nhưng cũng đừng coi thường mùa đông Thuỵ Sĩ chứ, ha ha.

Lúc này thì Chew đã nhận ra, đó là một tên cuồng anime cực mạnh, một tên wibu chính hiệu - Ronald Reagan, cũng là tổng thống đương nhiệm của Huê Kỳ.
Thấy Chew tròn mắt ngạc nhiên, Reagan vỗ vai nói:

  • Đêm nay trăng sáng quá nhỉ? Chúng ta cùng đi dạo nhé?
  • Được thôi, tôi không có vấn đề gì.
  • Vậy thì đi thôi!

Hai người đi dạo dưới đêm trăng, ánh trăng như một người thợ kim hoàn siêng năng đã mạ bạc cho tất cả các loài hoa trong khu vườn. Hoa hồng, hoa tulip, hoa lily, dưới ánh trăng đều chung một màu bạc lấp lánh. Có những giọt sương đêm bám trên những cánh hoa phản chiếu lại những vì sao như những viên kim cương sắc màu đính trên những đoá hoa bạc.

  • “Chew-san này, cậu” có thấy khu vườn này đẹp không?” Reagan cất tiếng phá tan bầu im lặng.
  • “Ồ, đẹp chứ, tôi thấy khu vườn này rất đẹp. Không chỉ mỗi khu vườn này mà cả hành tinh này cũng rất đẹp”. Chew trả lời.
  • “Rất phải, hành tinh này đẹp quá, vậy mà hai chúng ta lại đang trên con đường phá huỷ nó bằng chiến tranh và vũ khí”
  • “.....”

Reagan bỗng đứng lại làm Chew ngạc nhiên. Reagan nhìn vào mắt Chew với đôi mắt long lanh ánh lệ:
  • “Chew-san, nếu… nếu có người ngoài hành tinh xúc tu xâm lược. Cậu có bằng lòng sát cánh chiến đấu cùng với watashi không? Cậu có bằng lòng dừng chạy đua vũ trang để cùng nhau bảo vệ nhân loại không?”
Những lời Reagan nói làm cho Chew phải lặng người. Người này mới buổi sáng còn tranh cãi kịch liệt với Chew về hiệp định, mà bây giờ lại có thể bộc lộ ra ánh mắt chân thành và cảm xúc đến như vậy. Chính điều này làm cho trái tim của Chew có những nhịp đập lạ thường. Ôi, có phải là những bông hoa hồng đang chuyển sang màu đỏ?

  • “Tớ,... tớ bằng lòng!”

Những lời nói nhỏ nhẹ của Chew không hề bị sự yên tĩnh của khu vườn nuốt mất, trái lại còn làm cho nó trở nên rõ ràng hơn.
Reagan mở một nụ cười hài lòng mãn nguyện như một cô gái được người yêu tặng quà.

  • Thật đấy nhé? Đừng có quên điều này đấy!

Reagan vui vẻ nhảy chân sáo chạy lại ngắm bông hoa hồng mới trồng, bông hoa đang thật sự đỏ lên.

  • Reagan-san, tớ có chuyện muốn nói!
Regan ngạc nhiên trước sự thay đổi trong cách xưng hô của Chew, Reagan biết rõ Chew rất ghét văn hoá wibu.

  • Sao… có chuyện gì thế? Chew-san… đổi ý à?

Chew nắm lấy cánh tay mềm thướt tha của của Reagan, giữ mạnh và nói:

  • Reagan-san, wa ta shi… WATASHI NO AISHITERU!

Một quả bom hạt nhân đã được ném xuống Geneva ngày hôm đó. Ngay tại khu vườn đó.
Reagan bước lại gần, đặt môi mình lên môi của Chew. Dưới ánh trăng, không ai nói thêm điều gì nữa.

Các bông hoa hồng đỏ rực.

20/08/2024, Sài Gòn
Chim To Đâm Tím Mu (ChimToDongTimor)
 
Bên trên