hero1111
Yếu sinh lý
Đã rất lâu rồi thần biển không tiếp xúc với con người nên cũng thấy buồn.Một hôm nọ,ông thấy một chiếc tàu rất lớn đang lênh đênh giữa đại dương.Dường như chiếc tàu này đang gặp sự cố về máy móc,không thể chạy được.Ông ta liền hiện ra và nói với những người trên tàu :
-Ta là thần biển,biển cả là nơi ta ngự trị.Nếu một trong số các ngươi bỏ một vật xuống biển mà ta không tìm lại được,ta hứa sẽ giúp các ngươi đẩy thuyền vào bờ. Còn nếu như không ai làm được,các ngươi phải bỏ lại thứ quý giá nhứt đang thuộc về các ngươi
Vừa nghe thần biển nói xong,một anh người Mỹ bước tới,tay cầm cây búa sắt quăng thẳng xuống biển.Chưa đầy một phút sau,thẩn biển đã trở lại với cây búa của anh người Mỹ
Anh người Mỹ chỉ mỉm cười và rút trong người ra khẩu súng Colt 45 M1911.Anh ta nói :
-Khẩu súng này vốn là kỷ vật của ba tôi.Với tôi nó là thứ quý giá nhứt,nay tôi xin trao nó lại cho ông
Người tiếp theo là anh người Nhật,anh này thì khác hơn,anh ta quăng xuống biển một cây kim bé tẹo.Nhưng cũng chỉ vỏn vẹn chưa đầy ba phút sau,thần biển đã trở lại với cây kim của anh người Nhật
Thấy thần biển trở lại với cây kim của mình,anh người Nhật đưa ra cây kiếm .Anh ta nói :
-Kiếm này vốn là vật gia truyền của dòng họ tôi.Với tôi nó là thứ quý giá nhứt,nay tôi xin trao nó cho ông
Thần biển vừa nhận thanh kiếm từ tay anh người Nhật thì một anh người Việt bước tới,tay cầm viên C sủi bỏ xuống biển và nói :
-Chờ 2 phút sau ông hãy lấy nó lên cho tôi
Thần biển lặng nhìn viên C sủi dần tan trong nước và hiểu rằng mình đã thua .Thần biển nói :
-Người Mỹ luôn hiểu rõ thực lực của đối phương,người Nhật thì kĩ tánh hơn,còn người Việt thì thích giở trò lưu manh
-Ta sẽ đẩy thuyền của các ngươi bờ như giao kèo
Với quyền năng của mình,thần biển đẩy chiếc thuyền vào đất liền trong thời gian rất ngắn
Trước khi quay về với đại dương,ông nói vọng lại một câu :
-Nếu không bỏ thói lưu manh,người Việt các ngươi muôn đời khổ
P/s: Tào viết về viên C sủi tan trong nước theo cách nghĩ của Tào,nếu có dở thì cũng mong bà con đừng cười
Cre : Tào Phúc
-Ta là thần biển,biển cả là nơi ta ngự trị.Nếu một trong số các ngươi bỏ một vật xuống biển mà ta không tìm lại được,ta hứa sẽ giúp các ngươi đẩy thuyền vào bờ. Còn nếu như không ai làm được,các ngươi phải bỏ lại thứ quý giá nhứt đang thuộc về các ngươi
Vừa nghe thần biển nói xong,một anh người Mỹ bước tới,tay cầm cây búa sắt quăng thẳng xuống biển.Chưa đầy một phút sau,thẩn biển đã trở lại với cây búa của anh người Mỹ
Anh người Mỹ chỉ mỉm cười và rút trong người ra khẩu súng Colt 45 M1911.Anh ta nói :
-Khẩu súng này vốn là kỷ vật của ba tôi.Với tôi nó là thứ quý giá nhứt,nay tôi xin trao nó lại cho ông
Người tiếp theo là anh người Nhật,anh này thì khác hơn,anh ta quăng xuống biển một cây kim bé tẹo.Nhưng cũng chỉ vỏn vẹn chưa đầy ba phút sau,thần biển đã trở lại với cây kim của anh người Nhật
Thấy thần biển trở lại với cây kim của mình,anh người Nhật đưa ra cây kiếm .Anh ta nói :
-Kiếm này vốn là vật gia truyền của dòng họ tôi.Với tôi nó là thứ quý giá nhứt,nay tôi xin trao nó cho ông
Thần biển vừa nhận thanh kiếm từ tay anh người Nhật thì một anh người Việt bước tới,tay cầm viên C sủi bỏ xuống biển và nói :
-Chờ 2 phút sau ông hãy lấy nó lên cho tôi
Thần biển lặng nhìn viên C sủi dần tan trong nước và hiểu rằng mình đã thua .Thần biển nói :
-Người Mỹ luôn hiểu rõ thực lực của đối phương,người Nhật thì kĩ tánh hơn,còn người Việt thì thích giở trò lưu manh
-Ta sẽ đẩy thuyền của các ngươi bờ như giao kèo
Với quyền năng của mình,thần biển đẩy chiếc thuyền vào đất liền trong thời gian rất ngắn
Trước khi quay về với đại dương,ông nói vọng lại một câu :
-Nếu không bỏ thói lưu manh,người Việt các ngươi muôn đời khổ
P/s: Tào viết về viên C sủi tan trong nước theo cách nghĩ của Tào,nếu có dở thì cũng mong bà con đừng cười
Cre : Tào Phúc