Đại loại Bắc tông là theo phật giáo trung quốc. Nam tông là phật giáo nguyên thuỷ như thái lan, cambodia.
Bắc tông thì qua diễn giải, dịch thuật nên nó có sự khác biệt với phật giáo nguyên thủy (Nam Tông).
Lấy ví dụ, phật giáo nguyên thủy không chủ trương nấu ăn, mà là đi khất thực, người ta cho gì thì ăn đó, không ngại chay mặn, miễn trong lòng không động sát tâm là được. Phật giáo bắc tông truyền qua trung quốc lại xây dựng chùa chiền nhiều nên chủ trương nấu ăn, vậy là phật tử buộc phải ăn thuần chay. đến mấy cây rau cỏ như hành các kiểu, gọi là ngũ tân, cũng không ăn vì nó kích thích dục niệm.
Tất nhiên là còn rất nhiều điểm khác biệt nữa, tao không phải phật tử nên cũng không tìm hiểu chi tiết.
Cơ mà cho dù là phái nào đi nữa thì tao cũng thấy một vài vấn đề thế này:
1. Tao ủng hộ tự do tôn giáo. Mày muốn theo bắc tông hay nam tông cũng được. miễn là không ảnh hưởng đến ai.
2. triết lý phật giáo hay bất kỳ tôn giáo nào khác đa phần cũng có cách đây cả ngàn năm, ít thì cũng trăm năm. Mà thời cuộc thì đổi thay liên tục. Hiến pháp, luật pháp cũng qua thời gian cần phải sửa đổi ít nhiều. Cho nên không ít triết lý đã không còn phù hợp.
3. Bọn mày thấy đấy, đến người trong 1 tôn giáo mà cũng có suy nghĩ khác nhau, diễn giải khác nhau, lại tạo ra nhiều phái khác nhau. Vậy thì bản thân mỗi người cũng nên có suy nghĩ riêng, có tư duy phản biện. không phải cái gì phật nói, chúa nói, thánh Alah nói cũng đúng
Tao chốt lại 1 câu: Đại đạo 3000, chỉ cần chọn lấy 1. Mày theo giáo phái nào cũng được, miễn là không phương hại đến người khác thì ai có tư cách gì ngăn cản mày?