• Nhóm kín víp prồ, đỉnh của chóp 👉 xamvn

(Truyện tự sáng tác) Đời sinh viên ngắn tũn của Tuyết Trinh

lexuantruongvks1

Yếu sinh lý
Truyện dài, tao tự sáng tác, đăng lần đầu ở Xamvn ngày 23/8/2024 nhé. Quý anh quý chị nào thấy hay thì comment cho rôm rả, mà thằng nào bê đi chỗ khác đéo cần trích tên tao nhưng nhớ trích nguồn Xamvn nhé.
----
---
Tuyết Trinh thở hổn hển, cô bé đang nằm nghiêng, khuôn mặt thanh tú úp xuống gối, đỏ bừng bừng vì mệt, và vì cơn khoái cảm vẫn đang dâng trào. Hùng nằm ôm cô từ sau lưng, chim hắn đã xìu xuống ấn nhè nhẹ lên mông, vòng cánh tay to lớn qua eo cô, mân mê mép bướm cô bé đang nhoe nhoét tinh dịch và hơi đỏ lên vì cọ xát nhiều. Hắn sung sướng nghịch ngợm thành quả hai lần xuất tinh vào thẳng trong bướm cô, khiến dòng tinh dịch chảy ra ướt má đùi và khe mông Trinh, lông bướm bê bết thành từng lọn. Những ngón tay của bố đường mân mê hột le khiến Trinh không dứt được cảm giác tê tê như có điện chạy.

Cô bé tự hỏi bản thân tại sao và từ bao giờ mà bản thân lại lún sâu vào trò chơi nhục dục này.

Chương 1:

Mọi chuyện bắt đầu vào một ngày trời Hà Nội mưa phùn. Đó có lẽ là một ngày bình thường như mọi ngày, mà ban đầu Trinh cũng nghĩ vậy. Cô bé mới 17 tuổi, do đi học sớm nên cô đã thành sinh viên năm nhất một trường đại học hạng trung về kinh tế. Dù không phải top đầu như Ngoại thương, Kinh tế quốc dân nhưng bố mẹ cô rất đỗi tự hào, ở huyện miền núi phía bắc, không học thêm học nếm gì mà đỗ đại học không phải làng nhàng thì cũng chả có mấy người. Mà bố mẹ cô cũng chả lấy làm giàu có gì, họ vốn là dân di cư không đất đai, ba đời làm mõ làng ở tỉnh T khu vực đồng bằng, những năm 80 kéo nhau lên làm ăn, vừa chạy chợ vừa cày cấy ở vùng trung du còn nhiều đất hoang hóa, gặp nhau mà thành đôi. Bố cô làm nông kiêm chạy việc cho xã, mẹ cô thu mua thổ sản để bán cho lái buôn về xuôi, cũng vào diện có tiếng nói tại địa phương và có đồng ra đồng vào, tuy nhiên, so với ngay ở tỉnh lị đã không bì được với ai. Anh trai Tuyết Trinh học hành không tới nơi tới chốn, quá lớp 10 đã chán học trường huyện, bỏ ngang đi làm công nhân khu công nghiệp, mỗi năm tằn tiện được chục triệu gửi về đóng góp cho ông bà già, cũng gọi là vừa tự nuôi thân vừa đỡ đần một chút. Trong con mắt của cả nhà, Trinh là đại diện cho một ước mơ mà họ không bao giờ với tới và cũng là niềm hy vọng về một cuộc sống đầy đủ, tốt đẹp hơn.

Ngày Trinh đặt chân xuống Hà Nội, cô không hề choáng ngợp như thiên hạ vẫn gán cho những người vùng sâu vùng xa như cô. Thời đại facebook và tik tok, đời sống thị thành vốn không hề xa lạ, tuy nhiên những thứ tiện ích và thú vui xa xỉ của nó thì hiển nhiên vẫn nằm ngoài tầm với. Cô bé thuê chung một căn phòng trọ nhỏ, chỉ hơn 15m2 sâu trong ngõ với một người bạn cùng lớp cấp ba tên Trang. Nói về căn phòng này thì cũng chả có gì đặc biệt, cả phòng có một chiếc giường cho 2 đứa nằm, 1 cái bàn vừa dùng làm bàn ăn vừa là bàn học, tủ lạnh, máy giặt, bếp ga đơn cho hai đứa nấu ít cơm canh và nhà vệ sinh siêu nhỏ. Trong căn phòng lúc nào cũng thoáng mùi ẩm thấp, chỉ vơi đi khi nào bật điều hòa, tuy nhiên với giá điện cắt cổ của chủ trọ thì cả hai cũng ít khi dùng. Dù sao cũng đầy đủ và sạch sẽ, Trinh không nghĩ là mình cần hơn để phục vụ việc học tập tại Hà Nội đắt đỏ này.

Như đa phần thanh niên Gen Z, Trinh cũng có một cậu chàng người yêu tên Thành từ lớp 11. Gọi là yêu đương nhăng nhít, kiểu cầm tay hai hôm rồi sang hôm thứ ba tuyên bố tuyệt tình vì những lý do bọ xít thì Trinh đã trải qua đôi anh từ lớp 8, tuy nhiên, Trinh yêu Thành có phần chín chắn hơn. Cả hai quan tâm nhiều tới cảm xúc và chia sẻ những chuyện vui buồn, Trinh có thể nhắn tin kể lể những chuyện không đầu không tai với Thành, còn Thành cũng thường xuyên kể chuyện những ông anh của mình đi xuất khẩu lao động ra sao, rồi chuyện tranh cãi về tiền nong mà gia đình 4 anh em trai này thường xuyên gặp phải. Lúc còn yêu đương bọ xít, có lúc bạn trai ôm eo và tiện tay lần mò dần lên ngực cô, Trinh đều giữ tay lại ở mức vừa phải - cô thích đụng chạm thể xác, nhưng muốn giữ một khoảng cách nhất định. Mấy đứa bạn chơi cùng hay cười ám chỉ cô hơi cổ hủ, nhưng dù tò mò về chuyện người lớn, Trinh chỉ đơn giản là chưa sẵn sàng. Nhưng khi yêu Thành rồi trao nhau những nụ hôn nồng say, Trinh không giữ bàn tay Thành lại, để Thành bóp nhẹ vú cô.

Rồi cơn say tình yêu và sự tò mò tính dục cũng khiến cô đồng ý bước theo Thành ngượng nghịu vào nhà nghỉ. Cả huyện lị có chục cái nhà nghỉ, loại đẹp thì Thành không dám bén mảng; Thành phi thẳng xe đạp điện vào, mặt cúi xuống dù đã đeo khẩu trang. Trinh ngồi sau ôm cũng hơi run. Thành cố tỏ ra thật tự nhiên, lấy CMND ra đưa cho ông chủ đầu trọc lốc với khuôn mặt dù tỏ ra hiền dịu cũng không che hết được những nét dữ dằn. Ông chủ lơ đễnh quẳng CMND vào hộp rồi thảy chìa khóa phòng lên quầy, chả thèm nói một câu, giá thì cũng đã niêm yết, 70k hai giờ mà đám học sinh trường huyện mò vào đây cũng chả phải chuyện gì quá lạ kì nữa. Kể như tò mò thì ông chủ cũng có thể dựng sơ đồ thiên tình sử các cô cậu quanh đó, ai thay người yêu thế nào rồi ai bắt cá hai tay hay ba tay. Thành và Trinh bước vội vào phòng, một mùi khó tả giống hỗn hợp kì quặc của nước tẩy, nước xả vải rẻ tiền và những thứ không tên khác xộc vào mũi họ. Căn phòng được bài trí đúng chức năng của nó, có một cái bàn và một cái giường, trên ga giường có 2, 3 vệt màu xám nhàn nhạt. Thành dịu dàng dắt tay Trinh ngồi lên giường, rồi cả hai hôn nhau say đắm. Thành lấy lưỡi nghịch ngợm trong miệng Trinh, mân mê đôi môi mềm hồng và nhỏ nhắn của cô bé, tay cho vào trong áo thun của Trinh và nhè nhẹ kéo áo lót xuống, úp tay vào mân mê cặp vú của Trinh. Lúc này, Trinh đã chìm vào một cơn thèm thuồng bùng lên từ khi nào không biết, cô bé chỉ biết thở dốc theo Thành.

Rồi Thành bất ngờ tốc áo Trinh lên, cởi ra và nhanh chóng tháo cúc quần jean của cô, kéo tuột cả quần lót bên trong ra. Trinh chỉ còn chiếc áo ngực đã bị kéo xuống, thân hình thon thả gần mét bảy với làn da trắng trẻo lồ lộ. Thành vừa vội vàng cởi quần áo, con chim không cắt bao quy đầu đã cửng tướng lên, căng cứng, thò ra một nửa đầu khấc khi Thành nhằm chăm chăm vào người Trinh – ti cô bé như 2 cái bát nhỡ, tròn trịa, đầu ti be bé và hơi thâm một chút. Được cái eo của Tuyết Trinh khá nhỏ, trong khi hông to và mông tròn lẳn, bờ mông cao, cô bé vẫn thầm tự hào với bờ mông của mình. Trinh vô thức khép đùi lại khi Thành kéo cô cùng nằm xuống để hôn nhau tiếp, rồi Thành trèo lên người cô, miệng không ngừng mút mát đầu ti trong khi tay mân mê bướm Trinh đang ri rỉ nước nhờn. Trinh dần thả lỏng và mở đùi ra. Bướm Trinh hồng hào, mu cao tách thành hai múi rõ rệt và rậm lông kéo lên tới bụng dưới – điều khiến cô hơi xấu hổ, vì thiên hạ vẫn bảo rậm lông thì dâm mà đàn bà có lông tận rốn thì vô cùng dâm đãng. Thành cầm tay Trinh đặt lên con chim mình, cô bé vụng về xóc xóc, dù không khiến Thành quá sướng nhưng cầm chim khiến Trinh thấy hứng tình hơn, bướm cũng chảy ra nhiều nước nhờn hơn chuẩn bị cho cuộc mây mưa cận kề. Khi Thành mạnh bạo cầm chim định ấn vào bướm Trinh, cô giật mình đẩy Thành ra:

- Chồng ơi, chồng đeo bao vào đã.

- Lần đầu sao phải dùng bao vợ ơi.

- Không không, vợ sợ lắm. Sợ dính bầu lắm. Chết đấy.

Thành vươn tay lấy một chiếc bao trong rổ để ngay đầu giường, vội vàng xé vỏ rồi tròng chiếc bao cao su màu trong đùng đục vào con chim đang ri rỉ nước. Hooc-môn nam giới đang bơm tràn vào máu, khiến Thành chỉ còn tập trung vào một việc duy nhất. Cậu lấy tay dẫn hướng, đặt con chim nằm trong bao lên mép bướm Trinh rồi đẩy mạnh không khiến con chim chui tọt vào, nang rộng lỗ bướm Trinh ra. Cảm giác ấm ấm, trơn trơn bao bọc lấy con chim khiến Thành đê mê và không thể ngừng dập cật lực, trong khi Trinh đang hỗn độn cảm giác vừa thốn thốn, tê sướng lại vừa đau. Cô ghì đầu Thành trong khi cậu vừa nhấp vừa mút ti, hổn hển rên rỉ. Được một lúc, cả hai đều nóng lên và dơm dớp mồ hôi, Thành cảm thấy ở đầu chim muốn phun trào. Cậu vội vàng rút ra, lấy tay lật người Trinh, vừa thở vừa nói:

- Vợ ơi, vợ quỳ đi nhanh lên đi chồng yêu nào.

Trinh ngượng ngượng, nhỏm dậy, Thành lấy tay dạng hai chân cô bé ra, đẩy cô quỳ xuống thấp hơn một chút rồi ôm chặt lấy mông Trinh, cắm chim vào nhấp tiếp. Thành nhìn xuống bờ mông căng tròn của Trinh, chim Thành mỗi khi thụt ra thụt vào lỗ bướm đều hơi kéo mép bướm theo, nhưng vẫn cảm giác hơi nhỏ bé so với cả bộ mông này. Bướm cô bé không ngừng phát ra những tiếng “oạp – oạp” theo mỗi cú nhấp như đánh rắm khiến Trinh vừa sung sướng vừa xấu hổ, tiếng rên ngày càng gắt hơn. Được hơn hai chục cái nhấp mạnh, Thành không chịu nổi nữa, tay vẫn ghì chặt hông Trinh, chim Thành cắm sau hết cỡ, tinh dịch phun ra ào ạt khiến đầu óc cậu tê rần, nhẹ bẫng. Cậu từ từ rút chim ra, cảm giác buồn buồn khiến cậu khẽ nghiến răng lại. Chiếc bao cao su đầy tinh dịch trắng đục, nặng trĩu, lủng lẳng; trên bao đầy nước nhờn của Trinh hơi lờ nhờ. Thành lấy tay tuốt bao ra, giơ lên nhìn một chút, thấy Trinh cũng đang nằm thở và âu yếm nhìn Thành, cậu bèn xoắn lại rồi ném ra đất. Cả hai cùng nằm vật ra thở dốc, Trinh nũng nịu gối lên tay Thành, đê mê hoan lạc cảm giác làm đàn bà. Thành cũng thấy sung sướng đê mê, nhưng lẩn khuất trong đầu một câu hỏi, tại sao là lần đầu mà không có tí máu trinh nào.

Sau lần đầu ấy, Thành đều dắt Trinh vào nhà nghỉ khi có cơ hội, nhưng cũng chỉ là đôi lần một tháng. Từ những ngượng ngùng ban đầu, Trinh tìm trên mạng và bắt đầu học theo, mút chim cho Thành, rồi cả những tư thế như cưỡi ngựa, hết sàng rồi lại dập lên xuống. Ngay như tư thế doggy, Trinh cũng biết cách võng lưng xuống, chổng cao mông lên để vừa kích thích Thành, vừa khiến Thành đút chim vào sâu hơn, cọ xát nhiều hơn vào thành âm hộ của cô. Những hôm Trinh đến tháng, cô mút mát, lấy lưỡi nghịch ngợm đầu khấc chim của Thành, rồi lại cho cả vào mồm và chu mỏ, cọ xát má trong. Ban đầu khi Thành xuất vào trong miệng cô, Trinh thấy hơi ghê ghê vì mùi nồng nồng cùng cảm giác nhơm nhớp, hơi có tí vị mặn của tinh dịch, cô chạy vào nhà vệ sinh để nhổ ra. Nhưng dần, Trinh cẩm thấy quen thuộc và thích thú với ý nghĩ mình đang chiều chuộng, dâng hiến hết mình người yêu, trong tâm thức của cô bé, tinh dịch của người yêu là sự kết tinh của thèm muốn yêu đương dành cho mình, và cô nuốt gọn cả. Thành cũng chuyển sang thích xuất tinh vào miệng Trinh, cứ tới khi chuẩn bị xuất tinh, cậu vội vã rút ra, tuốt vứt bao và ghì đầu Trinh, nhét chim vào miệng cô bé. Có lần sung quá, vừa tuột bao ra thì Thành đã bắn vãi tinh tung tóe cả lên mặt Trinh, rơi cả ra giường. Kết thúc cuộc hoan lạc, cả hai nằm ôm nhau giữa mùi tinh dịch nồng nồng. Trinh cũng nhận ra sau khi xuất tinh vào miệng cô xong, Thành né tránh không hôn miệng cô nữa; Thành cũng không bao giờ hôn bướm cô mà chỉ lấy tay để xoa nắn rồi móc. Dù sao cô chẳng để bụng việc này.

Có lần mùa hè được nghỉ học sớm, Trinh đi cùng về nhà Thành chơi đúng lúc bố mẹ Thành đi vắng cả. Thành liền kéo Trinh ra sau nhà kho, giữa bụi cây um tùm, vừa hôn lấy hôn để vừa mạnh bạo tốc áo cô bé lên, vần vò ti. Trinh cố gắng cản không được, nhưng nỗi sợ bị phát hiện khiến cô bé không thoải mái. Thành kéo tụt quần Trinh xuống, định nắc vào từ đằng sau thì Trinh vội cản lại. Thành vừa van vỉ vừa ngầm yêu sách:

- Vợ yêu sao thế? Chồng thèm quá rồi. Chồng cho vào một tí xong xuất bên ngoài mà.

Trinh nặn ra nụ cười te tởn, lần mò trong ngăn nhỏ trong balo, lấy ra một chiếc bao tròng vào chim Thành. Xong cô bé hơi chổng mông ra sau một chút, quần mới tụt tới đầu gối nên phải khum khum chân. Dù có nhìn có trăm lần, thì bờ mông cong cong tròn tròn đầy đặn của Trinh vẫn làm Thành bốc hỏa thèm muốn, cậu đứng sau nhét mạnh chim vào bướm cô, nắc thật lực. Do căng thẳng trong bối cảnh chơi trò ú tim, chỉ hơn hai phút là Thành xuất tinh trong khi nước nhờn của Trinh mới rỉ ra đôi chút. Cả hai im lặng như phường buôn bạc giả, Trinh kéo quần lên, chỉnh trang lại đầu tóc trong khi Thành đem vứt giấu bao.

Yêu đương và làm tình không khiến Trinh xao nhãng học hành cho lắm, cô bé vẫn duy trì top 5 của lớp, vậy nên bố mẹ Trinh không chút nghi ngờ. Trong khi đó, Thành học hành không vào đâu, cả ngày chỉ tơ tưởng chuyện hoan lạc; dù Trinh nhiều lần ý kiến nhưng Thành cũng không cố được. Thành thi trượt đại học và theo chương trình vừa học vừa làm của một doanh nghiệp FDI Hàn Quốc khu vực Bắc Ninh. Hàng tuần, hết ca sáng thứ 7, Thành bắt xe khách đi thăm Trinh. Cả hai vi vu chơi phố cổ rồi lại vào nhà nghỉ sống như vợ chồng, tới trưa hôm sau Thành lại về Bắc Ninh.

Sau một vài tháng nhập trường, Trinh bắt đầu làm quen với guồng quay lịch học. Trinh muốn đi làm thêm ở quán cà phê cùng Trang, tuy nhiên bố mẹ và anh trai khuyên bảo cô nên tập trung học tập, cố gắng lấy được bằng giỏi nên lại thôi. Thế nên trong lúc Trang đi phụ bàn kiếm thêm thì Trinh chỉ ngồi tụng sách, ra vườn hoa gần nhà chạy vài vòng, lâu lâu cao hứng ngồi ngắm phố phường trong lúc nhắn tin với Thành. Cô bé cũng quan tâm tới các câu lạc bộ trong trường, dù thấy thích nhưng cảm thấy chủ nhiệm câu lạc bộ Sinh viên khởi nghiệp hơi hách dịch nên né ra, chuyển sang CLB Lễ tân vì thấy ban chủ nhiệm thân thiện và dễ gần, tham gia rồi Trinh mới thấy không phải cứ thảo luận về khởi nghiệp cao xa thì mới hay, CLB Lễ tân cũng cung cấp nhiều kiến thức, kỹ năng bổ ích và gần gũi.

Rồi một ngày mưa phùn, CLB tham gia tổ chức sự kiện cho chương trình gặp mặt đối tác của một nhãn hàng lớn thường xuyên tài trợ cho các hoạt động đoàn – hội của trường.
 

lexuantruongvks1

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Chương 2:

Sau vài lần tham gia lễ tân, Trinh biết tỏng một số thành phần dê cụ dê già, đi hội nghị mà mắt hau háu nhìn các em sinh viên tươi mơn mởn và không ngừng khoe khoang giàu có, chịu chơi hòng kiếm được con mồi, tuy nhiên chuyện vợt được thì ngang nhiệm vụ bất khả thi. Qua cảm nhận của bản thân rồi những người “bạn trai bọ xít” và cả Thành, Trinh biết con người luôn muốn được thỏa mãn về tình dục, và việc thèm muốn làm tình không có gì sai trái hay lạ lẫm cả. Tuy nhiên, trò khoe khoang chỉ khiến đám “doanh nhân” này trông kệch cỡm và lố bịch; đám sinh viên lẳng lặng ném cho nhau những cái nhìn đầy ý tứ. CLB Lễ tân cũng đã dạy các thành viên về cách đối phó nhẹ nhàng nhưng cương quyết với đám này. Có lần ngồi trà đá chém gió, chị Ngân - Phó chủ tịch CLB khẳng định chắc nịch là nhiều ông nổ thì to nhưng thực ra nợ đầm đìa, tiền ăn sáng không có nhưng vẫn cố quay tiền đổ xăng mà lái con mẹc đi tới ngân hàng chạy vạy vay tiền theo đúng tinh thần còn thở là còn gỡ. Ai thoát ra được thì sống tiếp, ai đi hết vòng quay số ngân hàng cho vay thì sụp, bán nhà bán xe. Trinh rất quý chị Ngân, vì chị như google biết đi mà có lắm kinh nghiệm. Chị Ngân rất thích khoe đôi chân dài của mình – dĩ nhiên, cao tới 1m72 thì chả dại gì không khoe. Trong CLB có nhiều người không thích, nhưng Trinh vẫn quý Ngân kèm chút ghen tị.

Trinh lơ đãng nhìn thiên hạ chúc tụng, những con người trong bộ quần áo hào nhoáng với những kế hoạch chục tỷ, trăm tỷ. Cô tự hỏi liệu có bao giờ mình bước chân nổi vào thế giới của họ.

Trong lúc đang ra ngoài nghỉ giải lao, Trinh lạch cạch bước xuống cầu thang lát đá trên đôi giày cao gót 11 phân, rồi trượt chân ngã thẳng xuống hai bậc, tiếp đất làm bịch một cái cùng tiếng hét thất thanh. Tà áo dài và quần cô lấm đầy bùn, đùi và đầu gối trái đau điếng, từ xa xa vọng lên tiếng cười khả ố. Trời vẫn mưa lâm thâm. Trong lúc cô đang loay hoay chống dậy thì có người đàn ông đứng ngay gần đó hỏi:

- Sao không em ôi? Giọng anh ta có vẻ nghiêm túc nhưng cũng không giấu ý đồ trêu chọc một chút. Tay anh ta vươn về phía cô theo cách vừa phải, thăm dò.

- Dạ em không sao ạ. Trinh lầm bầm trong mồm, mặt đỏ lựng lên, khó khăn đứng dậy.

Người đàn ông cầm 1 bên cánh tay Trinh rồi giúp cô đứng dậy. Trong lúc còn bối rối, cô ngửi thấy mùi nước hoa thơm man mát. Đột nhiên cô nhớ tới bài học kỹ năng về nước hoa, có vẻ người này đã sử dụng sai loại trong thời tiết này. Anh ta trông khoảng ngoài 30, đầu tóc gọn gàng, dáng người cao to và hơi đậm, bụng bắt đầu to lên. Anh ta mặc một chiếc blazer trông hơi lạc quẻ so với sự kiện trang trọng hôm nay.

- Em ngồi tí cho đỡ đau đã, nhỉ? Người đàn ông nói xong, nhìn quanh thấy ghế đá đều ướt mưa phùn. Rồi hơi nhếch miệng 1 chút, anh ta mở cửa chiếc xe năm chỗ gầm cao ngay gần.

Trinh cảm ơn và xua tay bảo anh ta không cần để ý. Cô nhìn cánh cửa xe mở ra với ánh mắt nghi hoặc.

Người kia cũng nhìn thấy ánh mắt ấy và nhanh trí bấm mở cửa cốp sau. Cửa cốp xe điện từ từ mở lên trên, nước bám trên cửa rơi xuống lả tả, sau đó cửa cốp trở thành một chiếc mái che. Trong cốp xe lổng chổng túi golf, thùng nước, túi quần áo, mấy chai rượu. Người kia hơi ngại, vừa chủ động dìu Trinh tập tễnh ngồi lên bệ cốp vừa cười cười giải thích:

- Xe anh đi một mình nên ít dọn.

Nói xong, anh ta mở một chai nước ra cho Trinh rửa tay và gột qua quần áo, rồi lăng xăng đi lấy giấy ướt. Ngã được một lúc, Tỉnh bắt đầu thấy đau và xót, hơi nhăn mặt khi lau. Người kia vừa châm thuốc hút vừa hỏi chuyện:

- Bọn em bên công ty nào?

- Dạ em bên CLB Lễ tân trường X ạ.

- À à, thanh niên cũng năng động nhỉ. Trường đấy đầu vào cũng cao phết chứ đùa đâu.

- Dạ, em cũng thích được tham gia các hoạt động mà anh.

Trinh nhận ra người đàn ông này đang nhìn mình với ánh mắt có chút thân thiện quá. Mà quả thế thật, y đang nhìn chăm chăm vào gương mặt trái xoan, đôi môi nhỏ nhắn, đôi mắt dài và hơi chếch về đuôi của Trinh cùng cặp lông mày lá liễu đã thẩm mỹ. Má tóc quá vai không nhuộm, tạm được. Làn da Trinh trắng và hơi mỏng. Khi giúp cô xoay người ngồi lên bệ xe, y đã nhìn thấy cặp mông tròn lẳn bám sát vào chiếc quần mỏng tang. Dù mới cười bẽn lẽn, gương mặt cô bé này đã sáng bừng lên rồi.

- Thanh niên giờ sướng nhỉ, nhiều cơ hội đi làm đi chơi quá.

Người kia nói với giọng có chút ghen tị và tiếc nuối, rõ ràng là y nói ra không hề đãi bôi.

- Mà bên anh làm món nhập khẩu thiết bị điện tử nên cũng chả có cơ hội hợp tác mấy với các em đâu nhỉ? Anh ta hỏi một câu có vẻ bâng quơ.

- Dạ, cái đó tùy bên anh có hay làm các sự kiện quảng bá không chứ ạ. CLB em làm cả tổ chức sự kiện to nhỏ nhiều chỗ rồi anh ạ, như hôm nay gần như từ A đến Z ấy.

- Ồ hay nhỉ, thế cho anh xin số điện thoại, lúc nào cần anh tiện liên hệ. Anh tên Hùng nhé.

Trinh hơi ngây người ra một chút, cô cảm nhận được ý đồ của người này. Cô đẩy khéo, cho số của Chủ tịch CLB, nhưng anh ta vẫn hỏi số của Trinh với lý do nào có biết Chủ tịch là người thế nào. Cảm thấy cho số cũng chả sao, vì nãy giờ anh ta toàn giúp đỡ mà chưa có hành động xấu xa gì cả, Trinh đọc cho người đàn ông số của mình. Anh ta nhanh nhẹn add cả zalo, rồi tiện mồm hỏi thêm cả facebook. Trinh hơi ngần ngại, nhưng đột nhiên trong đầu cô lóe lên suy nghĩ, trước nay cô chưa từng có đầu mối liên hệ nào với giới doanh nhân, mọi thứ đều qua CLB cả.

Vậy là cho Hùng thêm cả facebook.

Lát sau, Trinh cảm ơn rối rít Hùng rồi cùng đám bạn đi về. Đến tối, cô mở facebook Hùng ra xem. Anh ta dùng tên thật, cũng tự khai là giám đốc luôn, khác với đám bạn của Trinh toàn chơi các loại bí danh, mật danh, nghề nghiệp trường đời các loại. Anh ta cũng ít share bài, mà cũng ít đăng những tút kiểu văn xe ôm, thánh online, có đăng ảnh thì là ảnh cả nhà, có vợ và con trai. Vợ anh ta trông khá xinh xắn và thông minh ở tuổi ngoài 30, toát lên vẻ sang chảnh của giới trung lưu tiệm cận thượng lưu, tuy nhiên đường nét mặt sắc như dao, nhìn là biết là dạng người có thể đè cổ thiên hạ ra tiền. Hùng cũng không hề đăng ảnh nhà cửa, xe pháo; ảnh công ty cho thấy quy mô trung bình, hơn 50 nhân viên. Tuy nhiên, vị trí văn phòng công ty đặt tại một tòa cao ốc ở quận trung tâm là một điểm đáng chú ý, và nhân viên của Hùng ai trông cũng có điều kiện. Trinh nằm xem phân tích chán chê, nhìn đồng hồ đã gần 1h sáng. Thành đã nhắn tin chúc cô ngủ ngon từ lâu còn Trang đã lăn ra ngủ khì khì. Trinh cũng tắt điện thoại, lăn ra ngủ. Trong cơn mơ nhanh chóng ập đến, Trinh thấy mình ở trong khung cảnh của vợ Hùng, còn Thành là chủ một xưởng sản xuất lớn, con của hai người cũng ngồi chơi trên chiếc xe điện đắt tiền.

Rồi đến tết. Năm nay Trinh về tết nhưng hơi buồn, vì Thành không được nghỉ sớm như cô và cũng phải quay trở về Hà Nội sớm hơn cô nhiều. Ban đầu Trinh định qua ở với Thành ngay khi trường cho nghỉ tết, nhưng khổ nỗi Thành không ở một mình, trong khi tiền thuê nhà nghỉ cả ngày ở Bắc Ninh không hề rẻ chút nào, đặc biệt gần tết, chi phí Trinh ở tới gần 1 tuần thì cả 2 đứa đều không cáng được, chi tiền xong là lạm hết vào các thứ khác. Ngày Thành từ Bắc Ninh về, cả hai lại dắt nhau vào nhà nghỉ quen thuộc để giao hoan. Ngày nào cũng vậy, trừ mùng 1, còn lại Trinh đều nói dối bố mẹ là đi chúc tết cùng các bạn, thực ra cô bé đi thẳng lên giường cho Thành cưỡi, hoặc cưỡi lên người Thành mà nhấp. Cứ thế đến mùng 5 tết, ngay trước lúc Thành đi Bắc Ninh, cả hai cũng phải quan hệ nốt một lần.

Thành vui vẻ khi được ở bên Trinh, tuy nhiên, cô cảm thấy có gì đó hơi khác. Trong câu chuyện của Thành có chút gì đó lạ lẫm mà Trinh không cắt nghĩa được. Và Thành làm Trinh đau – khi chuẩn bị xuất tinh, Thành túm tóc Trinh và ấn chim vào miệng cô, hông thì hẩy mà tay cũng ấn mạnh. Kể cả khi Trinh vỗ vỗ lên đùi Thành thì cậu cũng không dừng lại, cứ nắc thật lực vào miệng cô tới khi xuất tinh chảy tràn ra cả khóe miệng Trinh, rồi giữ chim ở đó tới khi mềm xìu hẳn.

- Chồng làm vợ đau quá, không chơi với chồng nữa đâu. Trinh nhăn nhó nhưng vẫn nũng nịu, hôn lên má Thành.

- Ôi anh xin lỗi vợ mà. Chồng yêu vợ lắm mà. Tại lúc đấy hăng quá không dừng nổi ấy. Thành vừa nói vừa xoa nắn mông Trinh đầy thèm thuồng.

Nghe thấy người yêu nói vậy, Trinh dù thấy hơi bực mình nên nén lại, không nói thêm nữa. Tới ngày hôm sau, rồi hôm sau nữa cũng vậy. Thành cứ xin lỗi, và hôm sau lại lặp lại lỗi. Vì thương người yêu vốn chẳng được ở nhà mấy hôm, Trinh cũng lặp lại bài ca nhăn nhó rồi lại bỏ qua.

Hôm đi chơi với lớp cấp ba, trong lớp đã có 2 cô bé lấy chồng và một anh chàng lỡ khiến người yêu còn đang học lớp 11 có bầu, giờ chuẩn bị cưới chạy làng. Nhân chuyện này, mọi người trêu chọc Thành sớm sinh quý tử, Thành cười sảng khoái kéo Trinh nhích vào gần, trong khi Trinh ngượng ngùng với trò đùa này. Cô vẫn không quen bàn tán, trêu đùa chuyện tình dục chỗ đông người. Ai đó kể chuyện theo ông anh làm bất động sản, trúng mánh lớn quá, chắc sang năm mua cái xe chạy cho đỡ khổ, tránh mưa nắng mà về quê cho tiện. Mọi người rôm rả hưởng ứng, còn Thành khá im lặng. Sau đó, trong cơn bốc đồng, người bạn kia hô lên sẽ bao tất tiền ăn và hát tăng 2, quán hát nào cũng được, quán toàn công chức cũng nhận kèo. Trinh hào hứng hò reo vỗ tay với mọi người, trong khi Thành lầu bầu việc đi ăn đã bảo share đều thì cứ share đi. Trinh nhận ra nhưng còn bận hóng chuyện nên không quá để ý.

Ra tết, Hà Nội trở rét buốt. Do nhiều đơn hàng nên Thành cũng bị huy động làm tăng ca, đã ba tuần nay Thành không đi Hà Nội được, cả hai đành video call cả tối, chủ yếu là Trinh nghe chuyện ý định tương lai của Thành, mỗi hôm thay đổi một ít. Một tối, sau khi Thành đi ngủ sớm, Trinh cuộn chăn nghịch facebook. Tiếng Trang thở đều đều, Trang được cái trời phú dễ ngủ. Feed của Trinh nhảy ra tin bài về một “động tối cổ” – ai đó mới lộ clip sex. Trinh vô thức định bấm vào, rồi nhận ra dễ dính virus nên dừng lại. Nhưng cơn nứng đã bám móc được vào đầu óc Trinh, và dĩ nhiên nó không buông bỏ cô dễ dàng. Trinh là một cô bé đã nếm mùi vị hoan lạc của tình dục chứ không phải phật buông bỏ sân si, thế nên cơn nứng cứ đeo bám. Trinh thở thật khẽ, ban đầu khẽ cọ đùi vào nhau. Nhưng không ăn thua mấy, cô khẽ nhích tay cho vào trong quần, mắt nheo nheo lại không dám nhắm hẳn, những ngón tay Trinh day nhẹ hột le, lỗ bướm Trinh đã ri rỉ nước. Cơn nứng dâng lên cao và cơn sướng cũng dạt dào, Trinh khẽ thở hắt ra, rồi nhẹ nhàng ra khỏi chăn, vào nhà vệ sinh và đóng cửa lại. Cô nhanh chóng cởi chiếc quần pijama và quần lót treo lên, lúc này bướm Trinh đã nhễu ra những sợi nước nhờn. Cô nhắm mắt tưởng tượng cảnh Thành thèm khát cô, Thành đang nắc thật lực, chim Thành cứng như khúc gỗ liên tục dập sâu vào bên trong bướm Trinh, tiếng rên sung sướng của Thành hòa nhịp dập. Cô lấy tay móc rồi cong ngón thụt ra vào bướm mình, cảm tưởng như chim Thành đang xâm chiếm. Nước nhờn chảy tràn ra mép bướm. Trinh thở gấp, khẽ run lên vì sướng. Thủ dâm giúp giải tỏa tạm thời, nhưng Trinh vẫn thèm cảm giác da thịt đụng chạm khi Thành chiếm hữu cô. Nếu không sợ có bầu, Trinh hẳn đã cho Thành chơi trần và xuất tinh vào bướm mình, cô muốn Thành xuất thật nhiều, vừa dập vừa xuất tới nỗi tinh dịch trào ra cả mép bướm. Nhưng Trinh mà có bầu thì tương lai hai đứa cầm suất đi tong, Trinh hiểu rõ điều này. Cô nhè nhẹ xoa bướm rồi nhẹ nhàng mặc quần vào, giật nước, ra ngoài chui vào chăn giả như không có chuyện gì. Trong đầu Trinh tự hỏi, giờ mà có bầu thì thế nào. Cô nhớ cảm giác ấm áp khi ôm Thành.
 
Bên trên