• Nhóm kín víp prồ, đỉnh của chóp 👉 xamvn

THỊNH VƯỢNG CHUNG

Cà Chớn

中国
...Sau nhiều năm thả lỏng cho “kinh tế thị trường” tự do phát triển, TQ đã nhanh chóng trở thành một trong những XH bất bình đẳng nhất thế giới - với 1% dân số giàu nhất nắm giữ khoảng 31% tài sản của cả nước (chỉ thua một chút so với mức 35% ở Mỹ). Trong khi vẫn còn tới 600 triệu người đang sống với mức thu nhập dưới 1.000 nhân dân tệ/tháng. Các tập đoàn công nghệ khổng lồ thì thiết lập vị trí độc quyền mạnh mẽ (thậm chí lên đến 90% thị phần) và bắt đầu tìm cách bóp nghẹt mọi sự cạnh tranh lành mạnh. Ở nông thôn 🐄, truyền thống gắn bó gia đình và cộng đồng kéo dài hàng thế kỷ đã bị phá vỡ khi lớp trẻ đổ xô về thành phố tìm việc làm, để lại ruộng vườn, trẻ con và người già cô đơn không ai chăm sóc. Trong khi đó ở thành phố , giới trẻ bị vỡ mộng với thực tế phũ phàng của thị trường BĐS quá sức bong bóng, nơi giá nhà đất càng ngày càng bị đẩy lên cao đến mức không thể với tới, một bong bóng tài sản khổng lồ đe dọa nền kinh tế.

Cảm thấy cô đơn và không thể tiến lên được trong một xã hội tiêu thụ tàn nhẫn , giới trẻ Trung Quốc ngày càng thấy mình trong một trạng thái tuyệt vọng hư vô được thể hiện qua từ lóng trên mạng "nội quyển" (内卷) - sự quay cuồng tuyệt vọng trong một cuộc đua vô tận, nơi mọi nỗ lực đều chỉ là vô nghĩa. Sự bất mãn ngấm ngầm này đã dẫn đến phong trào "nằm phẳng" ( 躺平), nơi những người trẻ tuổi chọn cách từ bỏ cuộc đua và chỉ làm những gì tối thiểu đủ để tồn tại. Còn lại dành thời gian để chìm đắm trong thế giới ảo, trở thành những bóng ma vật vờ trong chính xã hội của mình.

Đời sống khó khăn, giá nhà đất thì cao trên trời, chi phí nuôi con thì lớn đã phá vỡ mô hình gia đình truyền thống của TQ - không còn ai muốn kết hôn nữa và tỷ lệ sinh sản giảm xuống chỉ còn 1,3 trẻ em trên mỗi phụ nữ, thấp hơn cả Nhật Bản và chỉ cao hơn Hàn Quốc - mức thấp nhất thế giới. Mọi nỗ lực hỗ trợ hay kêu gọi của chính phủ đều chỉ nhận lại được những lời châm biếm và chế nhạo từ giới trẻ - “Họ vẫn chưa biết rằng hầu hết thanh niên đều đang kiệt sức chỉ để tự nuôi sống mình sao?”, giới trẻ trả lời. Gia đình kiểu DINK (2 thu nhập, không có con) là phổ biến, và thậm chí cực đoan nhất, có những người tự triệt sản mình để từ chối trách nhiệm duy trì nòi giống cho gia đình .

Và như thế, cơn ác mộng mà Vương Hỗ Ninh đã nhìn thấy ở nước Mỹ, giờ đang bắt đầu hiển hiện tại TQ - chênh lệch giàu nghèo lớn, sự xuất hiện của tầng lớp tài phiệt không thể bị khống chế, văn hóa suy đồi, chủ nghĩa cá nhân hư vô, và sự thương mại hóa cao độ của mọi giá trị XH.

Lãnh tụ Tập Cận Bình, một người đã từng từ chối đi Anh định cư để về nông thôn (và bị vợ bỏ vì chuyện đó) khi lên ngôi đã tỏ ý "ghê tởm trước sự thương mại hóa toàn diện của XH Trung Quốc, với các đại gia mới nổi, giới quan chức tham nhũng, và sự thiếu vắng phẩm giá và tự trọng của XH, còn mạng Internet và giới showbiz thì tràn ngập ma túy và mại dâm”. Ông tìm thấy sự đồng cảm trong những ý tưởng của Vương và dần dần trở thành cặp bài trùng không thể tách rời. “Nhà là để ở, không phải để đầu cơ” là một trong những chủ trương lớn được ra đời. Cặp đôi Tập - Vương đã chính thức tuyên chiến với 5% những người giàu nhất TQ để phục vụ cho lợi ích của 95% người còn lại.
______________________________

Các sinh viên TQ phải dạy học cho trẻ em nghèo. Theo quy định của nhà nước, mỗi sinh viên ĐH sẽ phải dành ít nhất 42 GIỜ MỖI NĂM (từ năm 3) để dạy kèm và giúp đỡ trẻ em nghèo vượt qua các kỳ thi, trong những trung tâm được cung cấp thực phẩm, quần áo, giày dép, thiết bị học tập và gia sư hoàn toàn miễn phí. Chi phí duy trì được đóng góp bởi các tập đoàn công nghệ lớn (như Alibaba 15 tỷ đô, Tencent 7.7 tỷ, JD 8.7 tỷ...) .

Từ năm 2019 đến nay, đã có khoảng 11 triệu trẻ em nghèo đã được giáo dục, chăm sóc và dạy nghề kiểu này, giúp chúng vượt ra khỏi tầng lớp thu nhập thấp.
 

Cà Chớn

中国
Chủ thớt
VƯƠNG HỖ NINH VÀ “THỊNH VƯỢNG CHUNG”


…Vương Hỗ Ninh đã ghi lại những quan sát của mình trong một cuốn hồi ký sẽ trở thành tác phẩm nổi tiếng nhất của ông sau này - "Nước Mỹ chống lại Nước Mỹ" (美国反对美国) xuất bản năm 1991. Trong đó, ông kinh ngạc trước những khu lán trại của người vô gia cư trên các đường phố của thủ đô Washington , tội phạm ma túy không thể kiểm soát trong các khu phố nghèo của người da đen ở San Francisco , cũng như việc các tập đoàn truyền thông và kinh tế dường như đang kết hợp lại với nhau để chiếm lấy quyền quản lý XH của Chính phủ. Vương cho rằng nước Mỹ đang phải đối mặt với một "dòng chảy ngầm không thể ngăn cản của khủng hoảng" được tạo ra bởi chính các mâu thuẫn xã hội sâu sắc của nó, bao gồm giữa giàu và nghèo, trắng và đen, quyền lực dân chủ và quyền lực tài phiệt, tự do cá nhân và trách nhiệm tập thể, truyền thống gia đình và sự hòa tan tuyệt đối của XH hiện đại.

Nhưng trong khi người Mỹ có thể, như Vương nói, nhận thức được rằng họ “đang phải đối mặt với các vấn đề XH và văn hóa phức tạp", họ có xu hướng “coi chúng như những vấn đề kỹ thuật" để giải quyết riêng biệt. Điều này sẽ không dẫn họ đến đâu, ông lập luận, vì các vấn đề của họ thực chất đều liên kết không thể tách rời và đều có cùng một nguyên nhân gốc rễ: chủ nghĩa cá nhân cực đoan, hư vô nằm ở trung tâm của chủ nghĩa tự tuyệt đối của XH Mỹ.

"Trên thực tế, tế bào của xã hội Mỹ là cá nhân," ông phát hiện, “trong khi gia đình , tế bào quan trọng nhất đối với xã hội (theo Aristotle) đã tan rã". Trong khi đó, trong hệ thống Mỹ, "mọi thứ đều có hai bản chất, và hiện tượng thương mại hóa cao độ là phổ biến. Xác thịt, tình dục, tri thức, chính trị, quyền lực, và pháp luật đều có thể trở thành đối tượng của sự thương mại hóa ." Sự "thương mại hóa này, theo nhiều cách, làm tha hóa xã hội và sẽ dẫn đến nhiều vấn đề nghiêm trọng ." Cuối cùng, "hệ thống kinh tế Mỹ sẽ tạo ra sự cô đơn của con người" như là sản phẩm tất yếu của nó, cùng với sự bất bình đẳng nghiêm trọng. Kết quả là, "chủ nghĩa hư vô đã trở thành lối sống của người Mỹ, điều này là một cú sốc lớn đối với sự phát triển văn hóa và tinh thần của nước Mỹ "

Cuối cùng, ông lập luận rằng, khi đối mặt với các vấn đề XH nghiêm trọng như nghiện ma túy, xã hội chia rẽ, bất mãn, sự mất gốc và thiếu vắng các giá trị tinh thần, nước Mỹ sẽ phát hiện ra rằng mình đang đối mặt với "một vấn đề không thể vượt qua", vì không có bất cứ cơ sở lý luận nào để chống đỡ .

Khi đi thì đầy lý tưởng về nước Mỹ, đầu năm 1989 khi trở về Trung Quốc , được thăng chức làm Trưởng khoa Chính trị Quốc tế của ĐH Phúc Đán, Vương trở thành người rất dè dặt với các tư tưởng tự do kiểu Mỹ. Vị giáo sự trẻ tuổi bắt đầu đồng ý tham gia vào chính trị, vì biết chắc rằng những gì nước Mỹ đang phải đối mặt chắc chắn sẽ xảy ra tại TQ, và TQ đang cần được chuẩn bị để đối phó với tất cả những chuyện đó.

Khi được xuất bản năm 1991, cuốn sách “Nước Mỹ chống lại nước Mỹ” và tầm nhìn đen tối của Vương Hỗ Ninh đã không gây được nhiều tiếng vang. Vì người TQ vẫn còn rất thần tượng về nước Mỹ, và xem đó như là một ngọn hải đăng của Tự do và Dân chủ , là biểu tượng đáng ngưỡng mộ của một tương lai tốt đẹp hơn. Gần 30 năm sau, người ta mới nhìn thấy nước Mỹ mà Vương đã tiên đoán: sự phi công nghiệp hóa ở thành thị, sự suy tàn ở nông thôn, sự tài chính hóa quá mức, bong bóng tài sản vượt tầm kiểm soát, và sự xuất hiện của một tầng lớp tài phiệt không thể bị khống chế; các độc quyền công nghệ mạnh mẽ có khả năng nghiền nát bất kỳ đối thủ nào mới nổi; sự bất bình đẳng kinh tế lớn, thất nghiệp kinh niên, nghiện ngập, vô gia cư và tội phạm; hỗn loạn văn hóa, chủ nghĩa hư vô lịch sử, sự tan rã của gia đình và tỷ lệ sinh nở giảm mạnh; tuyệt vọng xã hội, suy nhược tinh thần, thái độ cô lập và tỷ lệ vấn đề sức khỏe tâm thần tăng vọt; sự mất đoàn kết dân tộc và sống thiếu mục đích; các cuộc chia rẽ nội bộ lớn, căng thẳng chủng tộc, bạo loạn, bạo lực chính trị.v.v...Và cuối cùng, khi đám đông bạo loạn xông vào tòa nhà Quốc hội Hoa Kỳ vào ngày 6 tháng 01 năm 2021 làm chấn động lịch sử chính trị Mỹ, người dân TQ mới vội vàng sốt sắng lùng mua cuốn sách của Vương để tìm câu trả lời. Các bản in mới hết veo, còn các bản in cũ thì được bán với giá lên đến 20.000 Nhân dân tệ (khoảng 60 triệu tiền Việt) trên các trang thương mại điện tử của Trung Quốc.

Nhưng Vương Hỗ Ninh của 30 năm sau không có thời gian để tận hưởng cái hào quang mới mẻ đó. Nỗi lo lắng lớn nhất của ông đã trở thành hiện thực - "dòng chảy ngầm không thể ngăn cản của khủng hoảng" mà ông xác định ở Mỹ dường như đã lan qua Thái Bình Dương để đến Trung Quốc, XH TQ hiện đại đang phải đối mặt với chính xác những điều mà ông đã tiên đoán. Và kế hoạch lớn mà ông đã dày công chuẩn bị suốt 30 năm qua đã đến lúc được kiểm nghiệm - “Thịnh vượng Chung” chính thức được khởi động.
 
Bên trên