volammax333
Yếu sinh lý
Chào ae hôm nay xin gửi mn tác phẩm đầu tay của mình. Mn đọc vui thôi nhé
Trong căn nhà nhỏ ven quốc lộ 51, nơi thường vắng bóng người qua lại, là nơi cư ngụ của lão Tèo. Để mà kể về lão thì người dân quanh khu vực đó chỉ biết Tèo từ nới khác đến, lúc đầu gã đi ăn xin sau đó dành dụm được tiền mua đồ nghề vá xe dạo. Dần già làm ăn cũng ổn nên lão dựng 1 căn nhà nhỏ khoảng chừng 6m2 tiện cho công việc bơm vá xe, cũng là chỗ lão tránh nắng tránh mưa qua ngày. Về ngoại hình Tèo có 1 làn da đen bóng, cái bóng ở đây là bóng loáng do mồ hôi ít khi gội rửa. Cùng với đó là thân hình nhỏ con chỉ khoảng 1m54, 1 mái tóc xoăn và bộ râu lởm chởm. Con mắt của lão thì bị lé nên ít ai biết lão đang nhìn cái gì. Với bộ quần áo mà được mô tả là 1 tháng mới thay 1 lần thì chắc chắn mùi cơ thể của lão cũng không được thơm tho là mấy. Cái chân trái bị tật do 1 lần bị đụng xe khiến lão luôn bị đau vào mỗi hôm trái gió trở trời. Nhưng cuộc đời của gã đàn ông 57 tuổi này đã bắt đầu thay đổi từ một biến cố mà trong tâm trí luôn in hằn những dấu vết không thể mài mòn được.
Như thường lệ lão vẫn nằm tòong teng trên chiếc võng rách được bà đồng nát cho khi tới thu gom mớ sắt vụn của lão. Chân lão đung đưa và ngân nga mấy câu chữ ư ử trong cổ họng mà ko ai hiểu gì. Tay lão vẫn cầm điếu thuốc và mỗi khi rít làm lộ rõ gương mặt gầy gò của lão. Đang là cuối buổi chiều, trời 5h đang bắt đầu tối. Khi mọi người tan ca đang hối hả để ra về, từng đám học sinh nô nức ùa ra khỏi cổng trường. Nên lão cũng bắt đầu bật dậy, chờ đợi miếng cơm tiếp theo tới với lão. Nhưng mãi đến 6h rồi 7h mà chả có mống nào ghé chỗ lão nhờ bơm hơi hay vá xe nên lão cũng tiu nghỉu, chân đá vào cái lon bia rỗng khiến nó văng ra ngoài lộ. Vô tình con bé học sinh cấp 3 đang đạp xe ngang qua bị giật mình đâm vào hàng rào bằng gỗ được dựng tạm bợ của lão để treo mấy cái vỏ xe hỏng, khiến nó đè vào chân lão. Con bé cũng với bộ áo dài cũng ngã xõng soài ra đất, tay chân xước xát hết cả. Đăc biệt là chiếc áo dài bị vướng vào hàng rào nên bị rách toạc 1 mảng lớn làm lộ ra chiếc áo lá màu trắng của cô bé. Lão Tèo lúc này kêu la đau đớn, tuy chưa biết là ai nhưng lúc này trong đầu lão chắc mẩm phải ăn vạ kiếm chút tiền tiêu mới được. Lão nằm trên đất quay đầu qua kêu rên:
- Trời ơi, gãy chân tôi rồi, sao số tôi đã nghèo khổ mà còn gặp hoạ như này hả zời. Mấy người ơ...
Lão đang định nói tiếp thì bất giác nhìn thấy vết rách toạc của chiếc áo dài, cái eo nhỏ nhắn trắng muốt khiến lão đứng hình, ú ớ ko thành lời.
Lúc này cô bé HS mới cố gắng cựa quậy xuýt xoa và đứng dậy chạy về phía lão. Miệng thì xin lỗi rối rít, tay chân run rẩy, mồ hôi đầm đìa cả áo. Cô lóng ngóng ko biết phải làm gì nên ko nhận ra được đang có 1 con sói già nhìn mình với 1 ánh mắt đầy nham hiểm. Lão Tèo với với cái tay khiến cô bé bất chớt ngồi xuống và cho lão vòng qua để cố gắng đỡ lão lên. Nhưng với cái thân hình và sức lực đó nào đã đủ để kéo được lão dậy. Trong khi lão ko những ko hợp tác mà còn cố tình giả vờ chới với để kéo cô bé ngã theo hắn. Lợi dụng lúc đó 1 tay lão bám vào vai, 1 tay chống đất, còn mặt thì áp vào ngực cô bé và hít thật sâu. Lúc này chỉ nghe có bé "á" lên 1 tiếng do bị ngã bất ngờ sau đó lại cố gượng dậy mà ko mãy may nghi ngờ. Sau một hồi vật lộn thì cô bea cũng đỡ được lão vào trong cái nên cũ rích, nhor xíu của lão ở góc nhà. Miệng lão thì ko nhừng kêu than:
-Đau quá, phải đi cấp cứu thôi, chắc ta chết mất thôi,...
-Bác có làm sao ko, cháu phải làm sao bây giờ ạ, cháu ko cố ý đâu, huhuhu -: cô bé nói với cái giọng nức nở ko biết phải làm sao.
-Giờ mày tính sao chứ cái chân tao hỏng rồi đó, nhà tao còn mẹ già và mấy anh em bị bệnh nữa, tao như này ai nuôi gia đình tao -: lão gằn giọng đáp
-Cháu xin lỗi mà, cháu sẽ gọi người nhà mang tiền đến đền cho bác, bác chờ cháu 1 chút thôi nhà cháu cũng ko xa lắm đâu -: cô bé vẫn mếu máo tay nắm vào lay lay cánh tay lão.
-Tao cho mày về rồi mày trốn mất, lỡ tao chết ở đây thì sao.
-Vậy giờ cháu phải làm sao ạ?
Bất chợt lão nắm chặt tay cô bé và nói:
Trong căn nhà nhỏ ven quốc lộ 51, nơi thường vắng bóng người qua lại, là nơi cư ngụ của lão Tèo. Để mà kể về lão thì người dân quanh khu vực đó chỉ biết Tèo từ nới khác đến, lúc đầu gã đi ăn xin sau đó dành dụm được tiền mua đồ nghề vá xe dạo. Dần già làm ăn cũng ổn nên lão dựng 1 căn nhà nhỏ khoảng chừng 6m2 tiện cho công việc bơm vá xe, cũng là chỗ lão tránh nắng tránh mưa qua ngày. Về ngoại hình Tèo có 1 làn da đen bóng, cái bóng ở đây là bóng loáng do mồ hôi ít khi gội rửa. Cùng với đó là thân hình nhỏ con chỉ khoảng 1m54, 1 mái tóc xoăn và bộ râu lởm chởm. Con mắt của lão thì bị lé nên ít ai biết lão đang nhìn cái gì. Với bộ quần áo mà được mô tả là 1 tháng mới thay 1 lần thì chắc chắn mùi cơ thể của lão cũng không được thơm tho là mấy. Cái chân trái bị tật do 1 lần bị đụng xe khiến lão luôn bị đau vào mỗi hôm trái gió trở trời. Nhưng cuộc đời của gã đàn ông 57 tuổi này đã bắt đầu thay đổi từ một biến cố mà trong tâm trí luôn in hằn những dấu vết không thể mài mòn được.
Như thường lệ lão vẫn nằm tòong teng trên chiếc võng rách được bà đồng nát cho khi tới thu gom mớ sắt vụn của lão. Chân lão đung đưa và ngân nga mấy câu chữ ư ử trong cổ họng mà ko ai hiểu gì. Tay lão vẫn cầm điếu thuốc và mỗi khi rít làm lộ rõ gương mặt gầy gò của lão. Đang là cuối buổi chiều, trời 5h đang bắt đầu tối. Khi mọi người tan ca đang hối hả để ra về, từng đám học sinh nô nức ùa ra khỏi cổng trường. Nên lão cũng bắt đầu bật dậy, chờ đợi miếng cơm tiếp theo tới với lão. Nhưng mãi đến 6h rồi 7h mà chả có mống nào ghé chỗ lão nhờ bơm hơi hay vá xe nên lão cũng tiu nghỉu, chân đá vào cái lon bia rỗng khiến nó văng ra ngoài lộ. Vô tình con bé học sinh cấp 3 đang đạp xe ngang qua bị giật mình đâm vào hàng rào bằng gỗ được dựng tạm bợ của lão để treo mấy cái vỏ xe hỏng, khiến nó đè vào chân lão. Con bé cũng với bộ áo dài cũng ngã xõng soài ra đất, tay chân xước xát hết cả. Đăc biệt là chiếc áo dài bị vướng vào hàng rào nên bị rách toạc 1 mảng lớn làm lộ ra chiếc áo lá màu trắng của cô bé. Lão Tèo lúc này kêu la đau đớn, tuy chưa biết là ai nhưng lúc này trong đầu lão chắc mẩm phải ăn vạ kiếm chút tiền tiêu mới được. Lão nằm trên đất quay đầu qua kêu rên:
- Trời ơi, gãy chân tôi rồi, sao số tôi đã nghèo khổ mà còn gặp hoạ như này hả zời. Mấy người ơ...
Lão đang định nói tiếp thì bất giác nhìn thấy vết rách toạc của chiếc áo dài, cái eo nhỏ nhắn trắng muốt khiến lão đứng hình, ú ớ ko thành lời.
Lúc này cô bé HS mới cố gắng cựa quậy xuýt xoa và đứng dậy chạy về phía lão. Miệng thì xin lỗi rối rít, tay chân run rẩy, mồ hôi đầm đìa cả áo. Cô lóng ngóng ko biết phải làm gì nên ko nhận ra được đang có 1 con sói già nhìn mình với 1 ánh mắt đầy nham hiểm. Lão Tèo với với cái tay khiến cô bé bất chớt ngồi xuống và cho lão vòng qua để cố gắng đỡ lão lên. Nhưng với cái thân hình và sức lực đó nào đã đủ để kéo được lão dậy. Trong khi lão ko những ko hợp tác mà còn cố tình giả vờ chới với để kéo cô bé ngã theo hắn. Lợi dụng lúc đó 1 tay lão bám vào vai, 1 tay chống đất, còn mặt thì áp vào ngực cô bé và hít thật sâu. Lúc này chỉ nghe có bé "á" lên 1 tiếng do bị ngã bất ngờ sau đó lại cố gượng dậy mà ko mãy may nghi ngờ. Sau một hồi vật lộn thì cô bea cũng đỡ được lão vào trong cái nên cũ rích, nhor xíu của lão ở góc nhà. Miệng lão thì ko nhừng kêu than:
-Đau quá, phải đi cấp cứu thôi, chắc ta chết mất thôi,...
-Bác có làm sao ko, cháu phải làm sao bây giờ ạ, cháu ko cố ý đâu, huhuhu -: cô bé nói với cái giọng nức nở ko biết phải làm sao.
-Giờ mày tính sao chứ cái chân tao hỏng rồi đó, nhà tao còn mẹ già và mấy anh em bị bệnh nữa, tao như này ai nuôi gia đình tao -: lão gằn giọng đáp
-Cháu xin lỗi mà, cháu sẽ gọi người nhà mang tiền đến đền cho bác, bác chờ cháu 1 chút thôi nhà cháu cũng ko xa lắm đâu -: cô bé vẫn mếu máo tay nắm vào lay lay cánh tay lão.
-Tao cho mày về rồi mày trốn mất, lỡ tao chết ở đây thì sao.
-Vậy giờ cháu phải làm sao ạ?
Bất chợt lão nắm chặt tay cô bé và nói: