• Nhóm kín víp prồ, đỉnh của chóp 👉 xamvn

Truyện lão Tèo

volammax333

Yếu sinh lý
Chào ae hôm nay xin gửi mn tác phẩm đầu tay của mình. Mn đọc vui thôi nhé🤪

Trong căn nhà nhỏ ven quốc lộ 51, nơi thường vắng bóng người qua lại, là nơi cư ngụ của lão Tèo. Để mà kể về lão thì người dân quanh khu vực đó chỉ biết Tèo từ nới khác đến, lúc đầu gã đi ăn xin sau đó dành dụm được tiền mua đồ nghề vá xe dạo. Dần già làm ăn cũng ổn nên lão dựng 1 căn nhà nhỏ khoảng chừng 6m2 tiện cho công việc bơm vá xe, cũng là chỗ lão tránh nắng tránh mưa qua ngày. Về ngoại hình Tèo có 1 làn da đen bóng, cái bóng ở đây là bóng loáng do mồ hôi ít khi gội rửa. Cùng với đó là thân hình nhỏ con chỉ khoảng 1m54, 1 mái tóc xoăn và bộ râu lởm chởm. Con mắt của lão thì bị lé nên ít ai biết lão đang nhìn cái gì. Với bộ quần áo mà được mô tả là 1 tháng mới thay 1 lần thì chắc chắn mùi cơ thể của lão cũng không được thơm tho là mấy. Cái chân trái bị tật do 1 lần bị đụng xe khiến lão luôn bị đau vào mỗi hôm trái gió trở trời. Nhưng cuộc đời của gã đàn ông 57 tuổi này đã bắt đầu thay đổi từ một biến cố mà trong tâm trí luôn in hằn những dấu vết không thể mài mòn được.

Như thường lệ lão vẫn nằm tòong teng trên chiếc võng rách được bà đồng nát cho khi tới thu gom mớ sắt vụn của lão. Chân lão đung đưa và ngân nga mấy câu chữ ư ử trong cổ họng mà ko ai hiểu gì. Tay lão vẫn cầm điếu thuốc và mỗi khi rít làm lộ rõ gương mặt gầy gò của lão. Đang là cuối buổi chiều, trời 5h đang bắt đầu tối. Khi mọi người tan ca đang hối hả để ra về, từng đám học sinh nô nức ùa ra khỏi cổng trường. Nên lão cũng bắt đầu bật dậy, chờ đợi miếng cơm tiếp theo tới với lão. Nhưng mãi đến 6h rồi 7h mà chả có mống nào ghé chỗ lão nhờ bơm hơi hay vá xe nên lão cũng tiu nghỉu, chân đá vào cái lon bia rỗng khiến nó văng ra ngoài lộ. Vô tình con bé học sinh cấp 3 đang đạp xe ngang qua bị giật mình đâm vào hàng rào bằng gỗ được dựng tạm bợ của lão để treo mấy cái vỏ xe hỏng, khiến nó đè vào chân lão. Con bé cũng với bộ áo dài cũng ngã xõng soài ra đất, tay chân xước xát hết cả. Đăc biệt là chiếc áo dài bị vướng vào hàng rào nên bị rách toạc 1 mảng lớn làm lộ ra chiếc áo lá màu trắng của cô bé. Lão Tèo lúc này kêu la đau đớn, tuy chưa biết là ai nhưng lúc này trong đầu lão chắc mẩm phải ăn vạ kiếm chút tiền tiêu mới được. Lão nằm trên đất quay đầu qua kêu rên:
- Trời ơi, gãy chân tôi rồi, sao số tôi đã nghèo khổ mà còn gặp hoạ như này hả zời. Mấy người ơ...
Lão đang định nói tiếp thì bất giác nhìn thấy vết rách toạc của chiếc áo dài, cái eo nhỏ nhắn trắng muốt khiến lão đứng hình, ú ớ ko thành lời.
Lúc này cô bé HS mới cố gắng cựa quậy xuýt xoa và đứng dậy chạy về phía lão. Miệng thì xin lỗi rối rít, tay chân run rẩy, mồ hôi đầm đìa cả áo. Cô lóng ngóng ko biết phải làm gì nên ko nhận ra được đang có 1 con sói già nhìn mình với 1 ánh mắt đầy nham hiểm. Lão Tèo với với cái tay khiến cô bé bất chớt ngồi xuống và cho lão vòng qua để cố gắng đỡ lão lên. Nhưng với cái thân hình và sức lực đó nào đã đủ để kéo được lão dậy. Trong khi lão ko những ko hợp tác mà còn cố tình giả vờ chới với để kéo cô bé ngã theo hắn. Lợi dụng lúc đó 1 tay lão bám vào vai, 1 tay chống đất, còn mặt thì áp vào ngực cô bé và hít thật sâu. Lúc này chỉ nghe có bé "á" lên 1 tiếng do bị ngã bất ngờ sau đó lại cố gượng dậy mà ko mãy may nghi ngờ. Sau một hồi vật lộn thì cô bea cũng đỡ được lão vào trong cái nên cũ rích, nhor xíu của lão ở góc nhà. Miệng lão thì ko nhừng kêu than:
-Đau quá, phải đi cấp cứu thôi, chắc ta chết mất thôi,...
-Bác có làm sao ko, cháu phải làm sao bây giờ ạ, cháu ko cố ý đâu, huhuhu -: cô bé nói với cái giọng nức nở ko biết phải làm sao.
-Giờ mày tính sao chứ cái chân tao hỏng rồi đó, nhà tao còn mẹ già và mấy anh em bị bệnh nữa, tao như này ai nuôi gia đình tao -: lão gằn giọng đáp
-Cháu xin lỗi mà, cháu sẽ gọi người nhà mang tiền đến đền cho bác, bác chờ cháu 1 chút thôi nhà cháu cũng ko xa lắm đâu -: cô bé vẫn mếu máo tay nắm vào lay lay cánh tay lão.
-Tao cho mày về rồi mày trốn mất, lỡ tao chết ở đây thì sao.
-Vậy giờ cháu phải làm sao ạ?
Bất chợt lão nắm chặt tay cô bé và nói:
 

volammax333

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Tiếp theo nhé ae 🤤🤤🤤

-Mày có đồ gì giá trị ko? Đưa đây để tao giữ lại làm tín chứ. Khi nào mày mang tiền tới thì tao trả lại, vì đám trẻ con lũ chúng mày nói dối như ranh ấy-: Lão cau mày đáp.
- Cháu...cháu...
Cô bé sờ khắp người và thấy trên người chẳng mag theo gì quý giá ngoài đống sách vở ra. Lão ta đưa mắt theo từng cử động của cô bé, lấp ló phía cổ áo có sợi dây chuyền. Hắn chắc mẩm là đồ thật và có giá trị, vì nó đẹp và sáng hơn cái loại mà bà đồng nát hay đeo mỗi khi ghé chỗ lão. Cơ bản lão biết của bà ta là đồ giả vì sau vài lần gạ gẫm mà 2 thân già cũng va vấp nhiều lần với nhau. Nhưng thiếu thốn mà, có xấu có đẹp thì tầm đó lò nướng có cũ nát tới đâu thì khoai vẫn chín được hết. Lúc này lão nhanh tay chộp lấy sợi dây chuyền của cô bé và giật thật mạnh. Do đang mải mê tìm đồ nên khi sợi dây chuyền đã nằm gọn lỏn trong tay lão thì cô bé mới phát hiện ra. Dường như đối với cô, nó là thứ rất quan trọng nên cô bé đã bỏ hết tất cả mà nhoài người ra toan đòi lại sợi dây.
- Ko được...cái gì chứ cái này thì ... ko được
- Vậy mày còn gì có thể đưa cho tao nữa ko? Nếu có thì tao còn suy nghĩ lại. - Hắn nhanh nhảu vừa đáp vừa suýt xoa cái chân.
Cô bé lúc này mới buông dần tay ra và ngồi bịch xuống đất. Cô ngồi suy nghĩ một hồi lâu măck cho áo quần lấm lem cùng với mồ hôi nhễ nhại. Như đã đưa ra quyết định, cô liền đứng dậy và bước 1 mạch ra phía chiếc xe đạp vẫn nằm chổng chơ ven hàng rào. Nhưng ko quên ngoái lại nói vọng vào:
- Bác ở đây chờ cháu và ko được đi đâu hết nhé. Cháu về mang tiền ra ngay.
Rồi leo lên xe đạp thẳng hướng về nhà. Lúc này lão Tèo vừa nhìn về hướng cô bé vừa xuýt xoa. Một tay cầm sợi dây chuyền đưa lên trước mặt, tay còn lại lão vuốt ve của quý liên tục. Trong đầu lão đang nghĩ về trái đào thơm này mà được cắn một miếng thì có chết cũng ko tiếc. Sau đó lão cười nham hiểm và ngả lưng lên nệm vắt chân nằm chờ.
Về phía cô bế khi về tới cổng đã nghe tiếng chửi rủa giọng của 1 người phụ nữ trung niên đang chửi chồng và con gái. Người đó ko ai khác là mẹ kế của cô, còn người đang chịu trận là người bố ruột đang say mèm sau bữa nhậu từ lúc sáng sớm. Tiếng cánh cổng vừa mở là mụ ta đã liếc ra và nói vọng ra ngoài:
- Cái ngữ con gái có học nhiều rồi cũng đi lấy chồng, đi học mà làm gì cho tốn cả đống tiền cúng thầy cúng bạn.
- Bà... à.... c..ó thôi....đi...ko hả?? Bố cô bé (ông minh) gào lên.
- Con Đào kia, mày có vào mà lo cho thằng bố vô dụng của mày đi ko hả??? Tao đã phải khổ với hai bố con mày suốt bấy lâu nay mà mày với bố mày toàn là cái lũ ko biết điều - bà ta vẫn cái giọng quá quắt mà đáp lại.
- Dạ thưa mẹ con mới về, mẹ để con đưa bố vào trong cho ạ - cô bé quăng vội cặp sách lao tới đỡ bố.
Bà ta thấy vậy dậm chân, tay vơ chiếc túi sách trên bàn bước thẳng ra ngoài cửa. Vừa hay lúc này có chiếc xe của mấy bà bạn tới trước cổng, vừa tới là đã bố còi inh ỏi. Nhìn ra phía cửa sổ thấy mẹ kế cùng đám bạn đi khuất, cô bé lục đục xuống bếp lấy cái thau cùng chiếc khăn tới phòng bố. Chuyện cũng xảy ra như cơm bữa nên phần nào cô bé cũng đã quen với cái nếp sống chán ghét này. Đào nhẹ nhàng cởi bỏ chiếc áo ba lỗ cũng chiếc quần xà lỏn của ông Minh ra và lau khắp người cho ổng. Vì ko phải lần đầu nên dường như cô bé khá thành thục trong công việc này. Tới phần hạ bộ, tuy vẫn còn ngại nhưng do cũng làm nhiều lần nên cũng dễ với cô. Đơn giản là của ổng hơi nhỏ, chỉ khoảng 7cm khi cương cứng. Nếu ko có đám lông rậm rạp thì chắc người ta lại nghĩ là của học sinh cấp hai rồi. Bất chợt ông Minh trở mình, trọng mơ màng ông gọi tên Đào rồi Huệ (mẹ ruột của Đào). Đôi mắt lim dim cùng đôi tay quờ quang như đang tìm 1 điểm đến. Lúc này Đào bật khóc và ngồi quay ra 1 góc ngoái lại nhìn về phía ông Minh. Ông ta vừa lim dim vừa nói:
- Giúp bố với, bố khổ quá, thương bố với....
Đào vẫn ngồi đó mà suy nghĩ rồi ôm mặt nức nở. Nghĩ tới số phận, nghĩ tới cái hoàn cảnh mẹ mất sớm, bố đi bước nữa và thằng em trai phải gửi sang nhà bà nội. Khiến cho 2 chị e 1 năm chỉ gặp 1-2 lần. Mà lần gần đây nhất cũng đã hơn 1 năm rồi. Thở dài 1 cái Đào lại ngoái nhìn ông Minh, một tay lau đi gàng nước mắt lấm lem, một tay vò chặt vạt áo dài. Cô lại tiếp tục nghĩ đến có 1 lần ông minh say và bắt cô bú cu cho ổng. Lúc đó khi đang ngồi học bài, ông Minh bước vào, trên tay vẫn cầm chai rượu cùng bộ trang phục xộc xệch, tóc tai bù xù. Lão bước tới bên con gái và nói:
- Con gái ngoan của bố đang học bài hả, dạo này có được nhiều điểm 10 ko? Hứ hứ hứ
 

volammax333

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Tiếp tục nhé ae. Lần này sẽ dài hơn 🤤

Đào khi dù nghe thấy tiếng ông Minh nhưng vẫn chẳng tỏ ra quan tâm. Cô đang cố gắng vì ước mơ lên sài gòn hay chí ít là vào một ngôi trường tử tế, thoát khỏi căn nhà này mà lao đầu vào học. Từng dòng, từng trang sách đang được cô ngấu nghiến ko muốn bỏ sót chỗ nào. Ông Minh bước tới cạnh bên bàn học học và đặt 1 tay lên vai Đào, tay cầm chai rượu thì chỉ trỏ vào cuốn sách mà lẩm bẩm. Vì chai rượu đang mở nên đổ đầy ra sách vở của Đào. Theo phản xạ tiếc rẻ, ông Minh hất miệng chai lên thì vô tình đổ đầy vào quần áo của cô. Do đang ở nhà nên Đào chỉ mặc 1 bộ đồ ngủ kín đáo nhưng lại ko có đồ lot. Cũng bởi nghe bạn bè và cô giáo nói thả rông sẽ đỡ mắc các bệnh của phụ nữ sau này. Nước rượu là ướt một mảng lớn trước ngực của Đào cùng phần hạ bộ của cô. Để lộ ra 2 bầu ngực nhỏ xinh, cái núm bé tẹo nhô lên vô cùng đáng yêu. Phần dưới là 1 mảng đen của lông *** lộ ra vì quá bất ngờ nên Đào chỉ kịp che phần ngực mà quên cái ngã 3 thiên thần. Cô đẩy ghế ra và đứng dậy, 2 tay cầm mảng áo bị ướt lên vẩy vẩy cho đỡ ướt. Miệng vẫn kêu la nhưng lại ko để ý rằng người đàn ông là bố đẻ của mình đang đứng chết chân tại chỗ. Ông Minh nhìn cô con gái của mình từ trên xuống dưới và dừng lại tại phần mu *** nhô cao của cô bé. Trong đầu lão lúc này như có hàng triệu con tinh trùng kích thích, hàng vạn câu nói vang lên trong đầu đang thúc dục gã chạm vào thân thể ấy. Ko để Đào nhận ra vấn đề, lãi lao tới với cái điệu bộ say sỉn xô ngã cô bé lên chiếc giường ở phía sau lưng. Miệng thì vẫn lảm nhảm:
- Rượu của ta, sao đổ hết thế này, con để yên đó ta uống. Ta phải uống hế hế hế
- Bố... bố đừng.... á... đau con... á...
Như con hổ đói gã lao vào bú mút liên tục phần áo ngay núm vú của Đào hết bên này rồi qua bên kia. Dường như bây giờ gã đã tìm ra thứ nữ nhi hồng trong truyền thuyết ko gì khác mà ngay trên người con gái mình.
- Á... bố làm gì vậy... bỏ con ra... khụ khụ... á...
- Nằm im để ta uống hết chỗ rượu này ko thì lãng phí lắm
Miệng gã vẫn bú đồng thời lần này 1 tay của lão còn bóp vào bên vú còn lại. Tình cảnh như gã muốn vắt hết rượu ra vậy. Bất chợ gã lòn 2 tay xuống phấn gấu áo và kéo ngược lên trên. Để lộ ra 2 bầu vú mới nhú xinh xinh của Đào. Cô bé la toáng lên:
- Bố đang làm gì vậy, sao lại cởi áo con ra, bố... làm ơn đi mà bố... huhu...hu..hu
- Con đừng suy nghĩ linh tinh, ta... hê hê... chỉ là ... hê hê ...hê... muốn lấy áo ra vắt .... cho dễ thôi.
Ông Minh vừa nói vừa cười lại vừa nấc cục. Trong khi đó Đào đang dẫy dụa vô cùng kịch liệt hòng thoát khỏi gã. Nhưng nào có thể, lúc này 1 chân lão đè lên bụng 1 chân lòn xuống phía chân của Đào mà khoá phần thân dưới lại. Chiếu áo ngủ được kéo đến khuỷu tay thì dừng lại. Hai tay gã nắm chặt chiếc áo kiến cô bé ko thể cựa quậy được. Như trong kế hoạch vừa léo lên bằng men rượu của ông Minh, gã đưa mặt xuống và lè lưỡi liếm quanh ngực của Đào. Tới phần núm vú, cái lưỡi tham lam của lão đá lên xuống liên tục, miệng thì lẫm lẩm bẩm.
- Rượu nếp có khác, ngon quá con ơi.. khà khà...
- Á... ko được... á..... buông ra....
- Chờ chút nữa thôi con sắp hết rồi.
Trong đầu của đào lúc này vốn đã biết hành động này của bố mình là sai trái, là loạn luân là vô nhân tính. Nhưng cơ thể lúc này do vùng vẫy cũng đã thấm mệt, cùng với những lần đá lưỡi của gã khiến cô tê dại. Mọi suy nghĩ đang dồn về, cảm giác sướng, tủi, nhục lẫn lộn đan xen với nhau. Như này là đúng hay sai cô chẳng thể suy nghĩ được nhiều nữa. Bất chợt ông minh tuột phăng chiếc áo của Đào ra quăng sang một bên và nói:
- Thôi cái này xíu nữa để ta vắt sau, giờ đến phần còn lại.. khà khà...
Như bừng tỉnh, cùng với đôi tay được giải phóng khỏi sự bó buộc của chiếc áo. Đào vội vã đưa tay xuống nắm lấy cạp quần như hiểu được chuyện gì sắp diễn ra.
- Ko... bố mà làm vậy thì có khác nào kẻ bệnh hoạn đâu... bố thả con ra đi...
- Ta chỉ lấy rượu của ta thôi chứ có làm gì con gái xinh đẹp ngon lành... à ngoan hiền của bố đâu nào.
- Ko... bố bỏ con ra đi... 2 bố con mình nói chuyện đã... a... a..
2 hàng nước mắt đã chảy dài trên khuôn mặt rũ rượi, đầu tóc bù xù của cô bé. Những tiếng nấc nghẹn lại thành tiếng khiến ông Minh chạnh lòng. Nhưng bây giờ gã ko thể buông bỏ được, gã nghĩ rằng nếu dsax tới bược này rồi thì ko còn cơ hội thứ 2 nữa. Con bé sẽ coi thường và xa lánh gã... ko... phải làm liều thôi. Suy nghĩ thêm chút nữa gã liền cất giọng:
- Bố sẽ thả con ra nếu con chịu đồng ý với điều kiện của ta. Bằng ko ta phải lấy lại hết chỗ rượu này, ko thể để phí như thế này được .. khà khà khà
- Bố nói đi... hức.... cái gì.... hức... cũng được. Huhuhu
- Vậy con con thể giúp ta giải toả được ko, từ ngày mẹ con mất, ta nhớ bà ấy vô cùng
- Ko... ý bố là sao?? Bố đang nói gì vậy??? Con là con gái bố mà.
- Con đừng hiểu lầm, chỉ cần con dùng miệng thôi, ta hứa chỉ duy nhất 1 lần này thôi. Đây sẽ là bí mật của 2 bố con mình mà hề hề.
- Đồ khốn nạn, ông cút ra đi.... áaaaaaa.. huhuhu. Có ai ko cứu tôi với... huhuhu
- Nếu con ko nghe lời thì ta tiếp tục đó.... ta sẽ ko làm gì con đâu khà khà. Nằm im con nhé hề hề
Như ko còn lối thoát, cũng chẳng có sự lựa chọn. Phía trược mặt đâu cũng là ngõ cụt nên Đào bắt buộc phải lựa chọn
- Thôi được rồi... hức... hức... con sẽ làm theo điều kiện của bố... và từ nay ông đừng có lại gần tôi nữa... khốn nạn...
Như bắt được vàng, gã mừng rỡ ra mặt vội vã đứng dậy, lột phăng chiếc quần xà lỏn ra và chĩa cu về phía Đào.
Đào cố gượng dậy, vẫn ko thể tin vào mặt vào tai của mình lúc này. Cô quay mặt đi như muốn lảng tránh cái thực tại này. Cô mong nơ chỉ là cơn mơ và chờ được đánh thức. Bất chợt ông Minh nắm vào đầu cô bé dí sát vào con cu của mình. Miệng thì nói:
- Làm đi con, giúp bố một chút thôi con... bố yêu con nhất nhà này luôn... con đẹp y như mẹ con vậy... hề hề
Đào ngược mặt cùng hàng nước mắt lấm lem nhìn lão già khốn nạn trước mặt. Đó sao lại là bố của cô cơ chứ. 1 tay lão kéo tay cô áp vào hông mình, tay còn lại nhấn đầu cô bé vào cu. Đào vẫn mím môi như ko muốn hợp tác nhưng rồi cũng bắt đầu mở miệng để mau chóng thoát khổ cái khung cảnh khốn khổ này. Khi đầu khấc của gã vừa chạm đến phần lưỡi của Đào, gã đã rên hừ hừ vì sướng. Còn Đào thì ko còn cảm giác gì nữa ngoài tủi nhục. Cô đang ngậm vài thứ gì đó gioings như ngón tay cái của mình vậy. Phủ xung quanh là lớp lông dầy bện lại, cùng mùi rượu từ cơ thể lão toả ra. Ban đầu cô khá mắc ói, cô muốn ói ra nhưng lại bị gã nhấn đầu vào. Gã liên tục nhấp nhô miêng vẫn rên hừ hừ.
- Sướng quá con ơi... đúng là con gái ngoan... càng lớn càng được việc... hờ hờ
- U...U...Uuuuu .... oẹ ... u u
 
Bên trên