Tòa án Tối Cao
Tao là gay
Các dự án nhà ở mới hoàn thành một nửa hoặc có vẻ bị bỏ hoang là tình trạng dễ thấy ở Đồng Lăng, một thành phố ở phía Đông tỉnh An Huy (Trung Quốc).
“Mua 1 tầng, tặng 1 tầng” là quảng cáo đành cho 1 dự án nhà ở tại Đồng Lăng. Nhưng ngay cả khi khuyến mãi hào phóng như thế, mức giá 1.45 triệu Nhân dân tệ (202,000 USD) vẫn quá cao với hầu hết người dân ở Đồng Lăng, một người dân ở đây cho biết, đồng thời nói thêm mức lương trung bình hàng tháng ở khu vực này chỉ đạt 3,000 – 4,000 Nhân dân tệ.
Những dự án ế ẩm chỉ là biểu hiện cho tình trạng thảm khốc trên thị trường bất động sản Trung Quốc. Một nhà hoạch định chính sách Trung Quốc cũng bắt đầu thừa nhận tình trạng này.
Tại cuộc họp ngày 25/07, các quan chức Trung Quốc đánh giá rằng có “sự thay đổi lớn trong mối quan hệ cung cầu ở thị trường bất động sản cả nước”.
Theo dữ liệu chính thức, doanh số bán nhà mới của Trung Quốc giảm 26.8% vào năm 2022 và giảm thêm 2.8% nữa trong nửa đầu năm 2023.
Rất hiếm người mua nhà tại những thành phố hạng 3, hạng 4 như Đồng Lăng. Zhou Junzhi, Chuyên viên phân tích tại Minsheng Securities, ước tính rằng sẽ cần hơn 13 năm để bán hết lượng tồn kho nhà tại Đồng Lăng.
Trong một dấu hiệu đáng báo động về đà giảm của thị trường bất động sản, các quan chức Trung Quốc đã bỏ cụm từ quen thuộc “nhà là để ở, không phải để đầu cơ”. Đây từng là slogan phản ánh nỗ lực của Chính phủ trung Quốc trong việc ghìm cương bong bóng bất động sản.
Bất động sản và những ngành công nghiệp liên quan mở rộng tạo ra 30% GDP của Trung Quốc. Mặc dù những ngành này đã thúc đẩy tăng trưởng nhanh chóng khi nhu cầu tăng mạnh, nhưng giờ đây lại đang đè nặng lên nền kinh tế.
Trong quý 2/2023, GDP thực (đã điều chỉnh tính mùa vụ) tăng 0.8% so với quý trước, thấp hơn mức tăng 2.2% của quý 1. Một số chuyên gia kinh tế hiện dự báo tăng trưởng GDP Trung Quốc sẽ dưới mức 5% trong năm 2023.
Những công ty bất động sản nặng nợ như China Evergrande đã chịu thiệt hại nặng nề. Trong khi đó, dân số Trung Quốc bắt đầu giảm lần đầu tiên trong 61 năm vào cuối năm 2022 khi thị trường chuyển từ trạng thái thiếu hụt sang dư thừa.
“Các đợt sa thải đang gây áp lực lên khẩu vị chi tiêu của các hộ gia đình”, Meng Lei, Chiến lược gia tại UBS, chia sẻ.
Các doanh nghiệp nặng nợ khác bắt đầu căng thẳng về tài chính. Ngày 19/07, chính quyền thành phố Giang Âm (thuộc tỉnh Giang Tô) đã nhất trí mua 80% của nhà sản xuất nguyên vật liệu Jiangsu Huaxi Group với giá chỉ 1 Nhân dân tệ. Công ty này - dưới sự kiểm soát của làng Hoa Tây - vận hành các nhà máy dệt và thép, đồng thời đóng vai trò trung tâm kinh tế của một ngôi làng từng được ca ngợi là giàu nhất Trung Quốc.
Trong năm 2011, Jiangsu Huaxi Group đã chuyển hướng sang du lịch để tọa động lực tăng trưởng mới. Tập đoàn này đã xây dựng một khách sạn 72 tầng và cao 328m ở trung tâm làng Hoa Tây. Tuy nhiên, chẳng mấy khách đến vì Hoa Tây không phải là nơi thu hút khách du lịch. Giờ đây, khách sạn này gần như bị bỏ hoang.
Báo cáo tài chính gần nhất của Jiangsu Huaxi Group cho thấy tài sản ròng ở mức 14 tỷ Nhân dân tệ vào cuối tháng 9/2018. Các chính quyền địa phương bị buộc phải nhảy vào giải cứu sau khi các tài sản của Jiangsu Huaxi Group mất giá.
Các thị trường tài chính đang để mắt tới rủi ro xoay quanh các cơ quan tài trợ tài chính của Chính phủ địa phương Trung Quốc (LGFV). Đây là các doanh nghiệp quốc doanh được lập ra để huy động vốn cho chính quyền địa phương. Doanh số bán quyền sử dụng đất - vốn là nguồn tài trợ quan trọng của chính quyền địa phương - đã giảm mạnh. Cùng với đó, ngày càng có nhiều dấu hiệu rạn nứt xoay quanh niềm tin chính quyền địa phương sẽ đảm bảo thanh toán cho LGFV.
“Mua 1 tầng, tặng 1 tầng” là quảng cáo đành cho 1 dự án nhà ở tại Đồng Lăng. Nhưng ngay cả khi khuyến mãi hào phóng như thế, mức giá 1.45 triệu Nhân dân tệ (202,000 USD) vẫn quá cao với hầu hết người dân ở Đồng Lăng, một người dân ở đây cho biết, đồng thời nói thêm mức lương trung bình hàng tháng ở khu vực này chỉ đạt 3,000 – 4,000 Nhân dân tệ.
“Vì thế, dù giá có rẻ hơn nữa thì vẫn không có ai mua đâu”, một người dân chia sẻ.
Những dự án ế ẩm chỉ là biểu hiện cho tình trạng thảm khốc trên thị trường bất động sản Trung Quốc. Một nhà hoạch định chính sách Trung Quốc cũng bắt đầu thừa nhận tình trạng này.
Tại cuộc họp ngày 25/07, các quan chức Trung Quốc đánh giá rằng có “sự thay đổi lớn trong mối quan hệ cung cầu ở thị trường bất động sản cả nước”.
Theo dữ liệu chính thức, doanh số bán nhà mới của Trung Quốc giảm 26.8% vào năm 2022 và giảm thêm 2.8% nữa trong nửa đầu năm 2023.
Cần 13 năm để giải quyết hàng tồn kho
Rất hiếm người mua nhà tại những thành phố hạng 3, hạng 4 như Đồng Lăng. Zhou Junzhi, Chuyên viên phân tích tại Minsheng Securities, ước tính rằng sẽ cần hơn 13 năm để bán hết lượng tồn kho nhà tại Đồng Lăng.
Trong một dấu hiệu đáng báo động về đà giảm của thị trường bất động sản, các quan chức Trung Quốc đã bỏ cụm từ quen thuộc “nhà là để ở, không phải để đầu cơ”. Đây từng là slogan phản ánh nỗ lực của Chính phủ trung Quốc trong việc ghìm cương bong bóng bất động sản.
Bất động sản và những ngành công nghiệp liên quan mở rộng tạo ra 30% GDP của Trung Quốc. Mặc dù những ngành này đã thúc đẩy tăng trưởng nhanh chóng khi nhu cầu tăng mạnh, nhưng giờ đây lại đang đè nặng lên nền kinh tế.
Trong quý 2/2023, GDP thực (đã điều chỉnh tính mùa vụ) tăng 0.8% so với quý trước, thấp hơn mức tăng 2.2% của quý 1. Một số chuyên gia kinh tế hiện dự báo tăng trưởng GDP Trung Quốc sẽ dưới mức 5% trong năm 2023.
Những công ty bất động sản nặng nợ như China Evergrande đã chịu thiệt hại nặng nề. Trong khi đó, dân số Trung Quốc bắt đầu giảm lần đầu tiên trong 61 năm vào cuối năm 2022 khi thị trường chuyển từ trạng thái thiếu hụt sang dư thừa.
Số lượng nhân viên tại các công ty bất động sản được niêm yết trên sàn tại Trung Quốc giảm xuống 790,000 người tại cuối năm 2022, giảm khoảng 100,000 người so với cuối năm 2021.
“Các đợt sa thải đang gây áp lực lên khẩu vị chi tiêu của các hộ gia đình”, Meng Lei, Chiến lược gia tại UBS, chia sẻ.
Các doanh nghiệp nặng nợ khác bắt đầu căng thẳng về tài chính. Ngày 19/07, chính quyền thành phố Giang Âm (thuộc tỉnh Giang Tô) đã nhất trí mua 80% của nhà sản xuất nguyên vật liệu Jiangsu Huaxi Group với giá chỉ 1 Nhân dân tệ. Công ty này - dưới sự kiểm soát của làng Hoa Tây - vận hành các nhà máy dệt và thép, đồng thời đóng vai trò trung tâm kinh tế của một ngôi làng từng được ca ngợi là giàu nhất Trung Quốc.
Trong năm 2011, Jiangsu Huaxi Group đã chuyển hướng sang du lịch để tọa động lực tăng trưởng mới. Tập đoàn này đã xây dựng một khách sạn 72 tầng và cao 328m ở trung tâm làng Hoa Tây. Tuy nhiên, chẳng mấy khách đến vì Hoa Tây không phải là nơi thu hút khách du lịch. Giờ đây, khách sạn này gần như bị bỏ hoang.
Khách sạn 72 tầng của Jiangsu Huaxi Group
Báo cáo tài chính gần nhất của Jiangsu Huaxi Group cho thấy tài sản ròng ở mức 14 tỷ Nhân dân tệ vào cuối tháng 9/2018. Các chính quyền địa phương bị buộc phải nhảy vào giải cứu sau khi các tài sản của Jiangsu Huaxi Group mất giá.
Các thị trường tài chính đang để mắt tới rủi ro xoay quanh các cơ quan tài trợ tài chính của Chính phủ địa phương Trung Quốc (LGFV). Đây là các doanh nghiệp quốc doanh được lập ra để huy động vốn cho chính quyền địa phương. Doanh số bán quyền sử dụng đất - vốn là nguồn tài trợ quan trọng của chính quyền địa phương - đã giảm mạnh. Cùng với đó, ngày càng có nhiều dấu hiệu rạn nứt xoay quanh niềm tin chính quyền địa phương sẽ đảm bảo thanh toán cho LGFV.