vào năm 1950,một tàu contener của anh chở những chai rượu madeira của Bồ Đào Nha đến Ấn độ .Một công nhân vào kiểm tra phòng lạnh ,người khác không biết và vô tình nhốt anh ta lại .Con tàu quay trở lại bồ đào nha .Trong phòng lạnh có đủ thức ăn cho anh ta sống sót nhưng anh ta biết mình không thể sống sót nổi .Anh ta mất hết nghị lực bức lấy một mẩu kim loại và khắc lên câu chuyện của mình .Anh ta kể vè niềm boăn khoăn ,về tuổi thơ ,rồi về nối thống khổ mà anh ta phải chịu .Rằng cái lạnh khiến anh ta tê cóng thế nào ,đóng băng mũi anh ta ra sao ,các ngón chân ,ngón tay của anh ta tê cứng và trở lên dễ vỡ như thủy tinh.Khi tàu đến bồ đào nha ,Người thuyền trưởng xuống kiểm tra và thấy anh ta đã chết .Nhưng vấn đề là khi tàu hạ hết số rượu madeira đó xuống ,máy lạnh đã đc họ tắt đi .Người đàn ông kia đã chết ngay trong chính trí tưởng tượng của mình.