• Nhóm kín víp prồ, đỉnh của chóp 👉 xamvn

Kiến thức Thắc mắc về sự tồn tại của bản thân

Fear of Gout

Tao là gay
Hồi nhỏ tao đã từng nghĩ rồi, ko phải giờ bệnh tật tao mới nghĩ
Tao nghĩ tại sao tao lại là tao, tao dùng được đôi mắt, đôi tay, nhìn ra ngoài, cử động theo ý tao
Tại sao tao không ở trong cơ thể của bố tao, mà lại là tao
Tại sao cơ thể của tao lại là tao, mà ko phải là thằng khác

Người ta cứ nói triết lý này nọ, đéo quan trọng, có 1 thứ khẳng định tao là tao, đó là, tao đang ở đây, tao là cái cơ thể này, tao dùng được đôi mắt này, đôi chân, đôi tay, thân thể này, theo ý mình, tuỳ ý, tao muốn giơ tay lên thì giơ, cái điều đó khẳng định sự tồn tại của tao, tao có thể tụt quần live ngay bây giờ, vì tao thật sự tồn tại và làm những gì tao muốn. Nhưng nó vẫn có gì đó rất lạ, vì tao đã thật sự tồn tại, kì lạ quá, tao cảm giác tao chỉ có 01, 01 mà thôi, đúng vậy, 01 thật sự, tao ko thể là 02, ko thể cùng lúc dùng cả 2 body, 4 đôi mắt, ở 2 nơi khác nhau được, chỉ 01 mà thôi.

Người khác có cảm th ấy vậy ko, nhưng ko quan trọng, người khác là người khác, tao ko ở trong cơ thể của người khác, lạ lắm.
Tao sẽ cảm nhận rõ từng chút 1 cái trải nghiệm sống của 1 con người, đúng vậy, tao là rõ nhất, tao sẽ viết lại thành sách, vui, buồn, sướng, khổ, về già có sợ chết hay ko..v..v..v tuổi già thì thấy múi mít sẽ cảm giác ra sao, có nứng cặc ko, phải là chính tao tự trải nghiệm, mới rõ ràng....lạ thật.

Rồi nói tới cái chết, già, sẽ chết, chắc chắn thế, tao sẽ được trải nghiệm cảm giác lúc già và cận kề chết, chắc chắn sẽ trải nghiệm, lúc đó thì ko viết được gì nữa rồi, nhưng tao sẽ cố, cố gắng ghi chép, bằng cách nào đây, có lẽ là chờ Mỹ phát minh ra cái máy gì đó mà chỉ cần cắm dây vào não là cây bút sẽ tự viết thành chữ, lúc đó sẽ viết được 1 chút lúc chết..., chắc thế rồi

Tao ngồi đây, nhìn ra cửa sổ, tao rất thắc mắc về sự ra đời của mình, thật sự mình có sinh ra đời rồi, nếu không thì, vẫn có 1 "tao" sinh ra trên đời, vẫn có tên "tao", vẫn cái mặt "tao", vẫn bị gout, n hưng tao đéo dùng được đôi mắt, đôi tay, đéo thấy gì hết, tao thật sự đang ngủ đông ở trong bóng tối nào đó thì ko thể gọi là có tao tồn tại được.

Tao nghĩ sự tồn tại của tao trên đời là 1 bí ẩn, rõ ràng đằng sau sự sống này có cả 1 hệ thống cồng kềnh nào đó
Thằng con nào nghĩ cuộc đời, cuộc sống này chết là hết, là những thằng ngu
 

duynguyenminh

Giáo sư
Mày qua nhà bọn tao chơi, anh em tìm hiểu đạo lý ở đời, sáng về 8 thằng tao góp cho mày 3 triệu mua sách vở, 1 đêm 24 cái, mến mày nho nhã 💓
 

vtbxam

Chim TO
Thấy cái topic đòi tử 4 rồi giờ than nữa ông thần, chết là hết nhưng còn ng thân bên cạnh ông thần ạ..ráng mà kiếm cái thú vui t nhã như mỗi đêm xem jav rồi quay tay trong sung sướng, cố gắng lên..đừng bi quan.
 

khaikhai

Yếu sinh lý
thực ra thì tk nào mà chả từng trải qua ,thắc mắc mình sinh ra đời làm gì 'thường nghĩ rằng chúng nó có một nhiệm vụ hay trách nhiệm gì đấy với cuộc đời '.Sống là để tồn tại ,còn mấy cái nghệ thuật hay triết lý đều do con người tạo ra thôi .Nếu mày cứ nghĩ sống là phải có ý nghĩa gì đấy thì không có đâu.
 

cosmow

Yếu sinh lý
-Khi bạn nhận ra rằng có một giọng nói ở trong đầu bạn luôn giả vờ là bạn và giọng nói ấy luôn lảm nhảm, đó là lúc bạn ra khỏi sự đồng hóa một cách vô thức với dòng suy tư ở trong mình.
-Khi bạn nhận ra giọng nói vang vang đó, bạn sẽ nhận thức rằng bạn không phải là giọng nói ồn ào đó – cái phần hay suy tư ở trong bạn – nhưng bạn chính là Cái nhận ra giọng nói ấy.

-Khi bạn nhận ra rằng bạn chính là Cái Biết, là nhận thức nằm ở đằng sau giọng nói luôn lảm nhảm đó: Đó chính là sự giải thoát.
 

eyes_monster

Yếu sinh lý
Hồi nhỏ tao đã từng nghĩ rồi, ko phải giờ bệnh tật tao mới nghĩ
Tao nghĩ tại sao tao lại là tao, tao dùng được đôi mắt, đôi tay, nhìn ra ngoài, cử động theo ý tao
Tại sao tao không ở trong cơ thể của bố tao, mà lại là tao
Tại sao cơ thể của tao lại là tao, mà ko phải là thằng khác

Người ta cứ nói triết lý này nọ, đéo quan trọng, có 1 thứ khẳng định tao là tao, đó là, tao đang ở đây, tao là cái cơ thể này, tao dùng được đôi mắt này, đôi chân, đôi tay, thân thể này, theo ý mình, tuỳ ý, tao muốn giơ tay lên thì giơ, cái điều đó khẳng định sự tồn tại của tao, tao có thể tụt quần live ngay bây giờ, vì tao thật sự tồn tại và làm những gì tao muốn. Nhưng nó vẫn có gì đó rất lạ, vì tao đã thật sự tồn tại, kì lạ quá, tao cảm giác tao chỉ có 01, 01 mà thôi, đúng vậy, 01 thật sự, tao ko thể là 02, ko thể cùng lúc dùng cả 2 body, 4 đôi mắt, ở 2 nơi khác nhau được, chỉ 01 mà thôi.

Người khác có cảm th ấy vậy ko, nhưng ko quan trọng, người khác là người khác, tao ko ở trong cơ thể của người khác, lạ lắm.
Tao sẽ cảm nhận rõ từng chút 1 cái trải nghiệm sống của 1 con người, đúng vậy, tao là rõ nhất, tao sẽ viết lại thành sách, vui, buồn, sướng, khổ, về già có sợ chết hay ko..v..v..v tuổi già thì thấy múi mít sẽ cảm giác ra sao, có nứng cặc ko, phải là chính tao tự trải nghiệm, mới rõ ràng....lạ thật.

Rồi nói tới cái chết, già, sẽ chết, chắc chắn thế, tao sẽ được trải nghiệm cảm giác lúc già và cận kề chết, chắc chắn sẽ trải nghiệm, lúc đó thì ko viết được gì nữa rồi, nhưng tao sẽ cố, cố gắng ghi chép, bằng cách nào đây, có lẽ là chờ Mỹ phát minh ra cái máy gì đó mà chỉ cần cắm dây vào não là cây bút sẽ tự viết thành chữ, lúc đó sẽ viết được 1 chút lúc chết..., chắc thế rồi

Tao ngồi đây, nhìn ra cửa sổ, tao rất thắc mắc về sự ra đời của mình, thật sự mình có sinh ra đời rồi, nếu không thì, vẫn có 1 "tao" sinh ra trên đời, vẫn có tên "tao", vẫn cái mặt "tao", vẫn bị gout, n hưng tao đéo dùng được đôi mắt, đôi tay, đéo thấy gì hết, tao thật sự đang ngủ đông ở trong bóng tối nào đó thì ko thể gọi là có tao tồn tại được.

Tao nghĩ sự tồn tại của tao trên đời là 1 bí ẩn, rõ ràng đằng sau sự sống này có cả 1 hệ thống cồng kềnh nào đó
Thằng con nào nghĩ cuộc đời, cuộc sống này chết là hết, là những thằng ngu
Khi nào mày bắt đầu có những câu hỏi mày là ai, tại sao mày đến với cuộc đời này ...bla...bla... Thì lúc đó là mày bắt đầu có dấu hiệu thức tỉnh. Con người vốn sinh ra không phải để làm người. Nguyên thần của con người là bất diệt, khi chết đi thì chỉ có cái nhục thân là chết đi thôi, còn nguyên thần sẽ chuyển sinh vào đời sau, tùy vào đức và nghiệp lực công thêm các nhân duyên mày đã gieo trước đó mà sẽ quyết định mày sẽ tái sinh vào đâu. Chỉ có duy nhất một con đường để mày nhớ lại được nguyên lai mày đến từ đâu, đó là mày phải bước chân vào con đường tu luyện !!!
 

hightlight890

Yếu sinh lý
Hồi nhỏ tao đã từng nghĩ rồi, ko phải giờ bệnh tật tao mới nghĩ
Tao nghĩ tại sao tao lại là tao, tao dùng được đôi mắt, đôi tay, nhìn ra ngoài, cử động theo ý tao
Tại sao tao không ở trong cơ thể của bố tao, mà lại là tao
Tại sao cơ thể của tao lại là tao, mà ko phải là thằng khác

Người ta cứ nói triết lý này nọ, đéo quan trọng, có 1 thứ khẳng định tao là tao, đó là, tao đang ở đây, tao là cái cơ thể này, tao dùng được đôi mắt này, đôi chân, đôi tay, thân thể này, theo ý mình, tuỳ ý, tao muốn giơ tay lên thì giơ, cái điều đó khẳng định sự tồn tại của tao, tao có thể tụt quần live ngay bây giờ, vì tao thật sự tồn tại và làm những gì tao muốn. Nhưng nó vẫn có gì đó rất lạ, vì tao đã thật sự tồn tại, kì lạ quá, tao cảm giác tao chỉ có 01, 01 mà thôi, đúng vậy, 01 thật sự, tao ko thể là 02, ko thể cùng lúc dùng cả 2 body, 4 đôi mắt, ở 2 nơi khác nhau được, chỉ 01 mà thôi.

Người khác có cảm th ấy vậy ko, nhưng ko quan trọng, người khác là người khác, tao ko ở trong cơ thể của người khác, lạ lắm.
Tao sẽ cảm nhận rõ từng chút 1 cái trải nghiệm sống của 1 con người, đúng vậy, tao là rõ nhất, tao sẽ viết lại thành sách, vui, buồn, sướng, khổ, về già có sợ chết hay ko..v..v..v tuổi già thì thấy múi mít sẽ cảm giác ra sao, có nứng cặc ko, phải là chính tao tự trải nghiệm, mới rõ ràng....lạ thật.

Rồi nói tới cái chết, già, sẽ chết, chắc chắn thế, tao sẽ được trải nghiệm cảm giác lúc già và cận kề chết, chắc chắn sẽ trải nghiệm, lúc đó thì ko viết được gì nữa rồi, nhưng tao sẽ cố, cố gắng ghi chép, bằng cách nào đây, có lẽ là chờ Mỹ phát minh ra cái máy gì đó mà chỉ cần cắm dây vào não là cây bút sẽ tự viết thành chữ, lúc đó sẽ viết được 1 chút lúc chết..., chắc thế rồi

Tao ngồi đây, nhìn ra cửa sổ, tao rất thắc mắc về sự ra đời của mình, thật sự mình có sinh ra đời rồi, nếu không thì, vẫn có 1 "tao" sinh ra trên đời, vẫn có tên "tao", vẫn cái mặt "tao", vẫn bị gout, n hưng tao đéo dùng được đôi mắt, đôi tay, đéo thấy gì hết, tao thật sự đang ngủ đông ở trong bóng tối nào đó thì ko thể gọi là có tao tồn tại được.

Tao nghĩ sự tồn tại của tao trên đời là 1 bí ẩn, rõ ràng đằng sau sự sống này có cả 1 hệ thống cồng kềnh nào đó
Thằng con nào nghĩ cuộc đời, cuộc sống này chết là hết, là những thằng ngu
T hiểu ý m.
Mỗi người thực ra là 1 linh hồn. Và nếu linh hồn đủ mạnh sẽ tồn tại mãi mãi. Tuỳ thuộc vào những gì m làm qua các kiếp để suy ra kiếp sau m có đc đầu thai ko và đầu thai làm gì. Vậy nên những cái như vật chất, tình yêu, mọi sự tranh đua đều là nhỏ nhặt, thứ quan trọng nhất của 1 linh hồn đó là sự từ bi yêu thương. Có từ bi sẽ có tất cả.
 

nguoics

Yếu sinh lý
Hồi nhỏ tao đã từng nghĩ rồi, ko phải giờ bệnh tật tao mới nghĩ
Tao nghĩ tại sao tao lại là tao, tao dùng được đôi mắt, đôi tay, nhìn ra ngoài, cử động theo ý tao
Tại sao tao không ở trong cơ thể của bố tao, mà lại là tao
Tại sao cơ thể của tao lại là tao, mà ko phải là thằng khác

Người ta cứ nói triết lý này nọ, đéo quan trọng, có 1 thứ khẳng định tao là tao, đó là, tao đang ở đây, tao là cái cơ thể này, tao dùng được đôi mắt này, đôi chân, đôi tay, thân thể này, theo ý mình, tuỳ ý, tao muốn giơ tay lên thì giơ, cái điều đó khẳng định sự tồn tại của tao, tao có thể tụt quần live ngay bây giờ, vì tao thật sự tồn tại và làm những gì tao muốn. Nhưng nó vẫn có gì đó rất lạ, vì tao đã thật sự tồn tại, kì lạ quá, tao cảm giác tao chỉ có 01, 01 mà thôi, đúng vậy, 01 thật sự, tao ko thể là 02, ko thể cùng lúc dùng cả 2 body, 4 đôi mắt, ở 2 nơi khác nhau được, chỉ 01 mà thôi.

Người khác có cảm th ấy vậy ko, nhưng ko quan trọng, người khác là người khác, tao ko ở trong cơ thể của người khác, lạ lắm.
Tao sẽ cảm nhận rõ từng chút 1 cái trải nghiệm sống của 1 con người, đúng vậy, tao là rõ nhất, tao sẽ viết lại thành sách, vui, buồn, sướng, khổ, về già có sợ chết hay ko..v..v..v tuổi già thì thấy múi mít sẽ cảm giác ra sao, có nứng cặc ko, phải là chính tao tự trải nghiệm, mới rõ ràng....lạ thật.

Rồi nói tới cái chết, già, sẽ chết, chắc chắn thế, tao sẽ được trải nghiệm cảm giác lúc già và cận kề chết, chắc chắn sẽ trải nghiệm, lúc đó thì ko viết được gì nữa rồi, nhưng tao sẽ cố, cố gắng ghi chép, bằng cách nào đây, có lẽ là chờ Mỹ phát minh ra cái máy gì đó mà chỉ cần cắm dây vào não là cây bút sẽ tự viết thành chữ, lúc đó sẽ viết được 1 chút lúc chết..., chắc thế rồi

Tao ngồi đây, nhìn ra cửa sổ, tao rất thắc mắc về sự ra đời của mình, thật sự mình có sinh ra đời rồi, nếu không thì, vẫn có 1 "tao" sinh ra trên đời, vẫn có tên "tao", vẫn cái mặt "tao", vẫn bị gout, n hưng tao đéo dùng được đôi mắt, đôi tay, đéo thấy gì hết, tao thật sự đang ngủ đông ở trong bóng tối nào đó thì ko thể gọi là có tao tồn tại được.

Tao nghĩ sự tồn tại của tao trên đời là 1 bí ẩn, rõ ràng đằng sau sự sống này có cả 1 hệ thống cồng kềnh nào đó
Thằng con nào nghĩ cuộc đời, cuộc sống này chết là hết, là những thằng ngu
Một câu hỏi rất hay, và lý giải của m cũng khá sâu sắc.

Dù m có thắc mắc t cũng khá chắc m sẽ ko bao giờ có câu trả lời đâu. Bởi tr lịch sử loài ng ko chỉ có 1 mình m thắc mắc. Và t khá chắc là đa số họ đã mang cái thắc mắc đó để mổ xẻ suy luận suy tưởng nhưng cuối cùng cũng xuống mồ vs đống thắc mắc đó r.

t nghĩ m nên tin vào 1 tôn giáo nào đó. M sẽ có câu trả lời thôi.
 

Fear of Gout

Tao là gay
Chủ thớt
Thấy cái topic đòi tử 4 rồi giờ than nữa ông thần, chết là hết nhưng còn ng thân bên cạnh ông thần ạ..ráng mà kiếm cái thú vui t nhã như mỗi đêm xem jav rồi quay tay trong sung sướng, cố gắng lên..đừng bi quan.
Tao cũng đã cố gắng nhưng tao ko thể chối bỏ là tao sắp bị gout
thực ra thì tk nào mà chả từng trải qua ,thắc mắc mình sinh ra đời làm gì 'thường nghĩ rằng chúng nó có một nhiệm vụ hay trách nhiệm gì đấy với cuộc đời '.Sống là để tồn tại ,còn mấy cái nghệ thuật hay triết lý đều do con người tạo ra thôi .Nếu mày cứ nghĩ sống là phải có ý nghĩa gì đấy thì không có đâu.
Cuộc đời thật vô nghĩa, giàu hay nghèo cũng chỉ hơn thua nhau, tất cả đều là loser đối với đất, trời, bệnh, tật
-Khi bạn nhận ra rằng có một giọng nói ở trong đầu bạn luôn giả vờ là bạn và giọng nói ấy luôn lảm nhảm, đó là lúc bạn ra khỏi sự đồng hóa một cách vô thức với dòng suy tư ở trong mình.
-Khi bạn nhận ra giọng nói vang vang đó, bạn sẽ nhận thức rằng bạn không phải là giọng nói ồn ào đó – cái phần hay suy tư ở trong bạn – nhưng bạn chính là Cái nhận ra giọng nói ấy.

-Khi bạn nhận ra rằng bạn chính là Cái Biết, là nhận thức nằm ở đằng sau giọng nói luôn lảm nhảm đó: Đó chính là sự giải thoát.
Rõ ràng tao đang bị mắc kẹt trong cơ thể tao
Khi nào mày bắt đầu có những câu hỏi mày là ai, tại sao mày đến với cuộc đời này ...bla...bla... Thì lúc đó là mày bắt đầu có dấu hiệu thức tỉnh. Con người vốn sinh ra không phải để làm người. Nguyên thần của con người là bất diệt, khi chết đi thì chỉ có cái nhục thân là chết đi thôi, còn nguyên thần sẽ chuyển sinh vào đời sau, tùy vào đức và nghiệp lực công thêm các nhân duyên mày đã gieo trước đó mà sẽ quyết định mày sẽ tái sinh vào đâu. Chỉ có duy nhất một con đường để mày nhớ lại được nguyên lai mày đến từ đâu, đó là mày phải bước chân vào con đường tu luyện !!!
Tao rất muốn tu luyện nhưng tao thấy cái cảnh sống trong 1 ngôi đền im lặng rồi cũng loay hoay mấy chuyện như ăn, đi ỉa, đi tắm, rồi phải tỏ ra chăm chỉ quét dọn...tao thấy vẫn còn phàm trần lắm.
T hiểu ý m.
Mỗi người thực ra là 1 linh hồn. Và nếu linh hồn đủ mạnh sẽ tồn tại mãi mãi. Tuỳ thuộc vào những gì m làm qua các kiếp để suy ra kiếp sau m có đc đầu thai ko và đầu thai làm gì. Vậy nên những cái như vật chất, tình yêu, mọi sự tranh đua đều là nhỏ nhặt, thứ quan trọng nhất của 1 linh hồn đó là sự từ bi yêu thương. Có từ bi sẽ có tất cả.
Những lúc tao có suy nghĩ về linh hồn, sự sống, cái chết, thì tao lại đang thấy tao đang xa dần người thân
Một câu hỏi rất hay, và lý giải của m cũng khá sâu sắc.

Dù m có thắc mắc t cũng khá chắc m sẽ ko bao giờ có câu trả lời đâu. Bởi tr lịch sử loài ng ko chỉ có 1 mình m thắc mắc. Và t khá chắc là đa số họ đã mang cái thắc mắc đó để mổ xẻ suy luận suy tưởng nhưng cuối cùng cũng xuống mồ vs đống thắc mắc đó r.

t nghĩ m nên tin vào 1 tôn giáo nào đó. M sẽ có câu trả lời thôi.
Tao vẫn cảm thấy rằng tao chỉ mới hiểu đúng về nó, chứ chưa thật sự có ngôn từ nào để diễn tả đúng khía cạnh của nó
Tao cũng cảm thấy, ngôn từ, ngôn ngữ ko thể diễn tả cái kì lạ của sự tồn tại (của tao, của ai đó, của mày...trong cơ thể) được.
Tao linh cảm hình như cái thằng mà tạo ra thế giới này, cố tình đặt cái khó hiểu về sự tồn tại, vào 1 khía cạnh mà ngôn từ đéo lý giải được
Nhưng rõ ràng là tao hiểu nó, tao đang bấm phím, tao đang nhìn vô màn hình, bằng đôi mắt tao, tao thật sự là tao, tao là 1 nhân vật, tao tồn tại, là 01, là duy nhất.

Thằng khác cũng vậy, nó cũng là duy nhất, nhưng lạ ở chỗ, sao tao lại ở thế giới này, sao tao lại là tao

Đụ má, lại khó hiểu nữa rồi
Tao mà biết đứa nào kéo tao vào thế giới này, tao đấm cực mạnh vô mặt nó
 

damcongtuag

Yếu sinh lý
M lên kênh youtube của Johnny Trí Nguyễn xem mấy clip nói về tỉnh thức. Hoặc đọc cuốn Tỉnh thức của dr. prashant kakode (có file pdf tải về đọc).
 

sexfreedom

Giáo Sư Sừng Xỏ
chết mẹ m đi thằng bệnh gout
Tao cũng đã cố gắng nhưng tao ko thể chối bỏ là tao sắp bị gout

Cuộc đời thật vô nghĩa, giàu hay nghèo cũng chỉ hơn thua nhau, tất cả đều là loser đối với đất, trời, bệnh, tật

Rõ ràng tao đang bị mắc kẹt trong cơ thể tao

Tao rất muốn tu luyện nhưng tao thấy cái cảnh sống trong 1 ngôi đền im lặng rồi cũng loay hoay mấy chuyện như ăn, đi ỉa, đi tắm, rồi phải tỏ ra chăm chỉ quét dọn...tao thấy vẫn còn phàm trần lắm.

Những lúc tao có suy nghĩ về linh hồn, sự sống, cái chết, thì tao lại đang thấy tao đang xa dần người thân

Tao vẫn cảm thấy rằng tao chỉ mới hiểu đúng về nó, chứ chưa thật sự có ngôn từ nào để diễn tả đúng khía cạnh của nó
Tao cũng cảm thấy, ngôn từ, ngôn ngữ ko thể diễn tả cái kì lạ của sự tồn tại (của tao, của ai đó, của mày...trong cơ thể) được.
Tao linh cảm hình như cái thằng mà tạo ra thế giới này, cố tình đặt cái khó hiểu về sự tồn tại, vào 1 khía cạnh mà ngôn từ đéo lý giải được
Nhưng rõ ràng là tao hiểu nó, tao đang bấm phím, tao đang nhìn vô màn hình, bằng đôi mắt tao, tao thật sự là tao, tao là 1 nhân vật, tao tồn tại, là 01, là duy nhất.

Thằng khác cũng vậy, nó cũng là duy nhất, nhưng lạ ở chỗ, sao tao lại ở thế giới này, sao tao lại là tao

Đụ má, lại khó hiểu nữa rồi
Tao mà biết đứa nào kéo tao vào thế giới này, tao đấm cực mạnh vô mặt nó
 

nguoics

Yếu sinh lý
Tao cũng đã cố gắng nhưng tao ko thể chối bỏ là tao sắp bị gout

Cuộc đời thật vô nghĩa, giàu hay nghèo cũng chỉ hơn thua nhau, tất cả đều là loser đối với đất, trời, bệnh, tật

Rõ ràng tao đang bị mắc kẹt trong cơ thể tao

Tao rất muốn tu luyện nhưng tao thấy cái cảnh sống trong 1 ngôi đền im lặng rồi cũng loay hoay mấy chuyện như ăn, đi ỉa, đi tắm, rồi phải tỏ ra chăm chỉ quét dọn...tao thấy vẫn còn phàm trần lắm.

Những lúc tao có suy nghĩ về linh hồn, sự sống, cái chết, thì tao lại đang thấy tao đang xa dần người thân

Tao vẫn cảm thấy rằng tao chỉ mới hiểu đúng về nó, chứ chưa thật sự có ngôn từ nào để diễn tả đúng khía cạnh của nó
Tao cũng cảm thấy, ngôn từ, ngôn ngữ ko thể diễn tả cái kì lạ của sự tồn tại (của tao, của ai đó, của mày...trong cơ thể) được.
Tao linh cảm hình như cái thằng mà tạo ra thế giới này, cố tình đặt cái khó hiểu về sự tồn tại, vào 1 khía cạnh mà ngôn từ đéo lý giải được
Nhưng rõ ràng là tao hiểu nó, tao đang bấm phím, tao đang nhìn vô màn hình, bằng đôi mắt tao, tao thật sự là tao, tao là 1 nhân vật, tao tồn tại, là 01, là duy nhất.

Thằng khác cũng vậy, nó cũng là duy nhất, nhưng lạ ở chỗ, sao tao lại ở thế giới này, sao tao lại là tao

Đụ má, lại khó hiểu nữa rồi
Tao mà biết đứa nào kéo tao vào thế giới này, tao đấm cực mạnh vô mặt n

Tao cũng đã cố gắng nhưng tao ko thể chối bỏ là tao sắp bị gout

Cuộc đời thật vô nghĩa, giàu hay nghèo cũng chỉ hơn thua nhau, tất cả đều là loser đối với đất, trời, bệnh, tật

Rõ ràng tao đang bị mắc kẹt trong cơ thể tao

Tao rất muốn tu luyện nhưng tao thấy cái cảnh sống trong 1 ngôi đền im lặng rồi cũng loay hoay mấy chuyện như ăn, đi ỉa, đi tắm, rồi phải tỏ ra chăm chỉ quét dọn...tao thấy vẫn còn phàm trần lắm.

Những lúc tao có suy nghĩ về linh hồn, sự sống, cái chết, thì tao lại đang thấy tao đang xa dần người thân

Tao vẫn cảm thấy rằng tao chỉ mới hiểu đúng về nó, chứ chưa thật sự có ngôn từ nào để diễn tả đúng khía cạnh của nó
Tao cũng cảm thấy, ngôn từ, ngôn ngữ ko thể diễn tả cái kì lạ của sự tồn tại (của tao, của ai đó, của mày...trong cơ thể) được.
Tao linh cảm hình như cái thằng mà tạo ra thế giới này, cố tình đặt cái khó hiểu về sự tồn tại, vào 1 khía cạnh mà ngôn từ đéo lý giải được
Nhưng rõ ràng là tao hiểu nó, tao đang bấm phím, tao đang nhìn vô màn hình, bằng đôi mắt tao, tao thật sự là tao, tao là 1 nhân vật, tao tồn tại, là 01, là duy nhất.

Thằng khác cũng vậy, nó cũng là duy nhất, nhưng lạ ở chỗ, sao tao lại ở thế giới này, sao tao lại là tao

Đụ má, lại khó hiểu nữa rồi
Tao mà biết đứa nào kéo tao vào thế giới này, tao đấm cực mạnh vô mặt nó
Nếu có ai nói vs m, cái tôi m đang cảm thấy ko đúng, nó là 1 dạng của sự suy tưởng.
m cảm thấy m chính là m, tách biệt với thế gian, m có cái tôi. Nhưng cái tôi của m là 1 sự lầm tưởng, lầm tưởng m khác biệt với mọi người, khác biệt với tất cả mọi thứ.
m biết m đang ở đây đang bấm đt, nhưng m có bao giờ suy xét cẩn thận, m đang bị đánh lừa bởi cảm giác đó của m.
 

nguoics

Yếu sinh lý
Tao cũng đã cố gắng nhưng tao ko thể chối bỏ là tao sắp bị gout

Cuộc đời thật vô nghĩa, giàu hay nghèo cũng chỉ hơn thua nhau, tất cả đều là loser đối với đất, trời, bệnh, tật

Rõ ràng tao đang bị mắc kẹt trong cơ thể tao

Tao rất muốn tu luyện nhưng tao thấy cái cảnh sống trong 1 ngôi đền im lặng rồi cũng loay hoay mấy chuyện như ăn, đi ỉa, đi tắm, rồi phải tỏ ra chăm chỉ quét dọn...tao thấy vẫn còn phàm trần lắm.

Những lúc tao có suy nghĩ về linh hồn, sự sống, cái chết, thì tao lại đang thấy tao đang xa dần người thân

Tao vẫn cảm thấy rằng tao chỉ mới hiểu đúng về nó, chứ chưa thật sự có ngôn từ nào để diễn tả đúng khía cạnh của nó
Tao cũng cảm thấy, ngôn từ, ngôn ngữ ko thể diễn tả cái kì lạ của sự tồn tại (của tao, của ai đó, của mày...trong cơ thể) được.
Tao linh cảm hình như cái thằng mà tạo ra thế giới này, cố tình đặt cái khó hiểu về sự tồn tại, vào 1 khía cạnh mà ngôn từ đéo lý giải được
Nhưng rõ ràng là tao hiểu nó, tao đang bấm phím, tao đang nhìn vô màn hình, bằng đôi mắt tao, tao thật sự là tao, tao là 1 nhân vật, tao tồn tại, là 01, là duy nhất.

Thằng khác cũng vậy, nó cũng là duy nhất, nhưng lạ ở chỗ, sao tao lại ở thế giới này, sao tao lại là tao

Đụ má, lại khó hiểu nữa rồi
Tao mà biết đứa nào kéo tao vào thế giới này, tao đấm cực mạnh vô mặt nó
m đang đứng ở 1 vị trí vô cùng quan trọng mà có lẽ rất ít ng có thể. t hi vọng m có thể tìm thấy 1 con đường đúng.
m chưa thật sự hiểu tu luyện là gì đâu, luyện ở đây là luyện tâm, luyện cái mà đang giúp m suy tư, giúp m cảm nhận các giác quan.
m thử nhắm mắt tĩnh tâm, yên lặng, m cảm thấy cái gì.
m thử dừng mọi suy nghĩ, suy tưởng, m luyện tâm m ko nghĩ lung tung.
Nếu m luyện được t nghĩ, t sẽ chia sẻ vs m điều t biết.
 

cosmow

Yếu sinh lý
m đang đứng ở 1 vị trí vô cùng quan trọng mà có lẽ rất ít ng có thể. t hi vọng m có thể tìm thấy 1 con đường đúng.
m chưa thật sự hiểu tu luyện là gì đâu, luyện ở đây là luyện tâm, luyện cái mà đang giúp m suy tư, giúp m cảm nhận các giác quan.
m thử nhắm mắt tĩnh tâm, yên lặng, m cảm thấy cái gì.
m thử dừng mọi suy nghĩ, suy tưởng, m luyện tâm m ko nghĩ lung tung.
Nếu m luyện được t nghĩ, t sẽ chia sẻ vs m điều t biết.
T mỗi tối dành 1h để nằm nhắm mắt thả lỏng , quan sát dòng suy nghĩ, khi nó tắt suy nghĩ rồi t thấy rất thoải mái. Nhưng cái điều m biết t chưa biết 😃
 

nguoics

Yếu sinh lý
T mỗi tối dành 1h để nằm nhắm mắt thả lỏng , quan sát dòng suy nghĩ, khi nó tắt suy nghĩ rồi t thấy rất thoải mái. Nhưng cái điều m biết t chưa biết 😃
vậy m hướng tâm mày đến sự hình thành, trưởng thành, suy bại, và hủy diệt.
Đơn giản đó là m thử trồng 1 cái cây ngắn ngày từ lúc nó nảy mầm đến trưởng thành, duy trì nòi giống rồi úa tàn. m có thể chọn cây ngắn ngày thôi.
Sau khi hàng ngày quan sát về sự hình thành và hủy hoại, m hướng cái tâm mà m đã luyện cho nó nghe lời đến quá trình đó.
Thử xem m có cảm nhận gì. Nó là cả quá trình dài lâu, có người thì nhanh có người mất cả đời.
 

Fear of Gout

Tao là gay
Chủ thớt
Đéo nói nhiều, sự tồn tại của tao, của chúng mày là 1 sự lặp lại của vô số lần từng lặp trước đó.
Chứ đéo thể gặp hên tới mức mà thò mặt vào trái đất này 01 lần xong ra đi mãi mãi được
 

nguahoang_

Tao là gay
Hồi nhỏ tao đã từng nghĩ rồi, ko phải giờ bệnh tật tao mới nghĩ
Tao nghĩ tại sao tao lại là tao, tao dùng được đôi mắt, đôi tay, nhìn ra ngoài, cử động theo ý tao
Tại sao tao không ở trong cơ thể của bố tao, mà lại là tao
Tại sao cơ thể của tao lại là tao, mà ko phải là thằng khác

Người ta cứ nói triết lý này nọ, đéo quan trọng, có 1 thứ khẳng định tao là tao, đó là, tao đang ở đây, tao là cái cơ thể này, tao dùng được đôi mắt này, đôi chân, đôi tay, thân thể này, theo ý mình, tuỳ ý, tao muốn giơ tay lên thì giơ, cái điều đó khẳng định sự tồn tại của tao, tao có thể tụt quần live ngay bây giờ, vì tao thật sự tồn tại và làm những gì tao muốn. Nhưng nó vẫn có gì đó rất lạ, vì tao đã thật sự tồn tại, kì lạ quá, tao cảm giác tao chỉ có 01, 01 mà thôi, đúng vậy, 01 thật sự, tao ko thể là 02, ko thể cùng lúc dùng cả 2 body, 4 đôi mắt, ở 2 nơi khác nhau được, chỉ 01 mà thôi.

Người khác có cảm th ấy vậy ko, nhưng ko quan trọng, người khác là người khác, tao ko ở trong cơ thể của người khác, lạ lắm.
Tao sẽ cảm nhận rõ từng chút 1 cái trải nghiệm sống của 1 con người, đúng vậy, tao là rõ nhất, tao sẽ viết lại thành sách, vui, buồn, sướng, khổ, về già có sợ chết hay ko..v..v..v tuổi già thì thấy múi mít sẽ cảm giác ra sao, có nứng cặc ko, phải là chính tao tự trải nghiệm, mới rõ ràng....lạ thật.

Rồi nói tới cái chết, già, sẽ chết, chắc chắn thế, tao sẽ được trải nghiệm cảm giác lúc già và cận kề chết, chắc chắn sẽ trải nghiệm, lúc đó thì ko viết được gì nữa rồi, nhưng tao sẽ cố, cố gắng ghi chép, bằng cách nào đây, có lẽ là chờ Mỹ phát minh ra cái máy gì đó mà chỉ cần cắm dây vào não là cây bút sẽ tự viết thành chữ, lúc đó sẽ viết được 1 chút lúc chết..., chắc thế rồi

Tao ngồi đây, nhìn ra cửa sổ, tao rất thắc mắc về sự ra đời của mình, thật sự mình có sinh ra đời rồi, nếu không thì, vẫn có 1 "tao" sinh ra trên đời, vẫn có tên "tao", vẫn cái mặt "tao", vẫn bị gout, n hưng tao đéo dùng được đôi mắt, đôi tay, đéo thấy gì hết, tao thật sự đang ngủ đông ở trong bóng tối nào đó thì ko thể gọi là có tao tồn tại được.

Tao nghĩ sự tồn tại của tao trên đời là 1 bí ẩn, rõ ràng đằng sau sự sống này có cả 1 hệ thống cồng kềnh nào đó
Thằng con nào nghĩ cuộc đời, cuộc sống này chết là hết, là những thằng ngu
bí ẩn cái đầu boài j . bố mày địt mẹ mày xong đẻ ra mày lúc bé não mày như não chó xong lớn dần lên mày học được kiến thức của nhân loại mấy k năm xong già mày lão hoá não mày đéo ghi nhớ được j nữa và mày chết. thế là hết chứ có con cặc j mà bí ẩn
 

eyes_monster

Yếu sinh lý
Tao cũng đã cố gắng nhưng tao ko thể chối bỏ là tao sắp bị gout

Cuộc đời thật vô nghĩa, giàu hay nghèo cũng chỉ hơn thua nhau, tất cả đều là loser đối với đất, trời, bệnh, tật

Rõ ràng tao đang bị mắc kẹt trong cơ thể tao

Tao rất muốn tu luyện nhưng tao thấy cái cảnh sống trong 1 ngôi đền im lặng rồi cũng loay hoay mấy chuyện như ăn, đi ỉa, đi tắm, rồi phải tỏ ra chăm chỉ quét dọn...tao thấy vẫn còn phàm trần lắm.

Những lúc tao có suy nghĩ về linh hồn, sự sống, cái chết, thì tao lại đang thấy tao đang xa dần người thân

Tao vẫn cảm thấy rằng tao chỉ mới hiểu đúng về nó, chứ chưa thật sự có ngôn từ nào để diễn tả đúng khía cạnh của nó
Tao cũng cảm thấy, ngôn từ, ngôn ngữ ko thể diễn tả cái kì lạ của sự tồn tại (của tao, của ai đó, của mày...trong cơ thể) được.
Tao linh cảm hình như cái thằng mà tạo ra thế giới này, cố tình đặt cái khó hiểu về sự tồn tại, vào 1 khía cạnh mà ngôn từ đéo lý giải được
Nhưng rõ ràng là tao hiểu nó, tao đang bấm phím, tao đang nhìn vô màn hình, bằng đôi mắt tao, tao thật sự là tao, tao là 1 nhân vật, tao tồn tại, là 01, là duy nhất.

Thằng khác cũng vậy, nó cũng là duy nhất, nhưng lạ ở chỗ, sao tao lại ở thế giới này, sao tao lại là tao

Đụ má, lại khó hiểu nữa rồi
Tao mà biết đứa nào kéo tao vào thế giới này, tao đấm cực mạnh vô mặt nó
Ai nói với mày tu luyện là phải từ bỏ hết như vậy ? Ngày trước thì đúng là vậy, nhưng vào thời mạt Pháp, hòa thượng trong chùa tự độ còn rất khó và phương pháp tu luyện như mày suy nghĩ đó mặc dù vẫn còn, nhưng rất ít. Hiện giờ những người tu luyện chân chính đều đang tu luyện ngay tại nơi người thường này, chứ không xuất thế tu luyện như trước nữa . Tu luyện là chuyện nghiêm túc phi thường, không phải là trò đùa con trẻ, nay bảo tu, mai lại bảo không tu, như thế thì mày có tu cũng chẳng được gì hết ! Hãy ngộ ! Hãy ngộ !
 
Bên trên