Tudini
Yếu sinh lý
Lại là t, cô gái bị trầm cảm, có cuộc đời yên bình nhưng cũng không giàu có gì đây...
Xin hãy nghe tôi nói dù chỉ một lần thôi về cái thế giới bất công này
Tao vừa xem phim Tết ở làng địa ngục, phim cũng....ờ, cũng được, âm nhạc cũng hay, âm thanh cũng sống động, ma cỏ cũng rùn rợn, diễn viên cũng tâm huyết, cách quay cũng rất kỷ xảo, fly cam đắt tiền.... Tao cho rằng công sức cả đoàn làm phim xứng đáng nhận được lời khen, sự săn đón, và tiền bạc...thế nhưng tình cờ tao lướt FB tao thấy chình ình một cái fanpage có tên là Thảo Trang, người con gái trạc tuổi tầm tao và cô ấy đăng những bài viết vui vẻ, tươi trẻ, hồn nhiên, phá tan không khí ma mị vốn có, giảm bớt đi sự rùn rợn, đây là điều đầu tiên tao ghét nhất, giống như: Phim thì đang gồng gánh để kéo lại sự ma mị, còn cái con Trang đó thì đang nhí nhố, vẽ ảnh tươi vui (có khi không phải nó vẽ mà nó thuê người vẽ, vì mấy đứa này bất tài mà). Thế thì khác gì con Trang đó đang "bóp dái" cả đoàn làm phim đâu Giảm đi sự sợ ma, biến ma thành bạn của con người, gần gũi với người sao? Tao ghét lũ con gái ở chỗ đó (Tao là con gái). Cái gì cũng hóa thành dễ thương được mà hóa 1 cách bừa bãi.
Và tao phát hiện ra một điều nữa là vì fan xem phim đó xong, họ giống như "thèm khát thảo luận" nên tìm được cái page của con Thảo Trang đó, bọn họ ùn ùn kéo nhau vào page, like, share, và comment làm page của con Trang nóng hổi như hot face Tao ganh tỵ, tao tức lắm, nó có giỏi tài gì đâu, tao nghĩ nó chỉ là một đứa con gái rảnh tay viết ba cái truyện ma vu vơ trên mạng thôi, nhưng......một âm thanh trong đầu tao vang lên.
"Làm sao mà truyện của nó được cái đoàn làm phim hùng hậu nào đó lắng nghe, và chuyển thể thành phim?"
"Nếu tao cũng được họ lắng nghe, tao tin rằng truyện ma của tao hay gấp bội lần phim mà từ truyện con Trang viết ra nhiều"
"Đúng, phim Tết ở làng địa ngục, tuy hay đó, nhưng chỉ hay hơn những phim dở thôi, chứ nếu tao viết kịch bản, tao tin là tao viết ra những thứ địa ngục, kinh dị, dã man hơn nhiều, vì tao là một người trầm cảm, những điều tao nghĩ ra kinh dị một cách thực tế, trần trụi, và ám ảnh hơn nhiều, tao hứa truyện mà tao viết ra mà nếu nó chuyển thành phim, tao tin rằng nó làm cả già, trẻ, thanh niên đều chán đời và muốn chết luôn"
"Làm sao mà truyện của con Trang tầm thường vậy mà người ta để ý và đúc thành phim được, tao ganh tỵ lắm"
Tao vốn đã không ưa những đứa mà làm nghề vẽ vời, vẽ truyện, vẽ hình, vẽ hoa, vẽ mèo.... vì tao cũng từng vẽ, tao vẽ cũng ....được được, nhưng tao chưa từng được xã hội quan tâm.
Tao viết truyện cũng hay, nhưng chả ai quan tâm, trừ một số người đã trót đọc hết truyện của tao
Tao ghét những kẻ vẽ vẽ nhàn hạ, vừa thỏa đam mê, vừa có tiền, còn tao, cũng thích vẽ nhưng tao phải đi làm thuê ở văn phòng, những công việc nghiêm khắc, không có tự do.
Tao ghét con Trang vì bây giờ tự dưng nó có tài giỏi gì đâu mà cả một làng phim gần như đang hít hửi nó, tao tức lắm, vì tao sân si ganh tị
Tao ghét mọi người vì mọi người cứ dễ dàng tung hô một kẻ không quá tài giỏi
Tao thấy thật lạ vì sao người ta có thể thản nhiên ca ngợi 1 ai đó một cách dõng dạc, trải lòng như vậy
Tao không bao giờ khen ai nức nở
Tao không muốn khen ai vì tao thấy họ chưa xứng đáng
Tao không khen ngợi ai cả vì tao nghĩ những việc đó tao làm tốt hơn họ
Làm ơn, cái thế giới này, đã khắc khe với tao rồi, xin hãy khắc khe với tất cả, đừng thiên vị ai, và khắc khe hơn nữa đi, hãy khắc khe với tất cả nhất là bọn làm nghệ thuật để họ tạo ra những thứ thật sự gọi là hay đi. Làm ơn đừng sống trong một môi trường chán ngắt để rồi thấy một thứ chán ít ít rồi khen thứ đó lên mây, như thế là không công bằng, sẽ làm tao rất tức giận.
Tao biết ở diễn đàn toàn những kẻ phồn thực như thế này, nói ra điều này không ai quan tâm đâu. Và cũng chả ai hiểu
Xin hãy nghe tôi nói dù chỉ một lần thôi về cái thế giới bất công này
Tao vừa xem phim Tết ở làng địa ngục, phim cũng....ờ, cũng được, âm nhạc cũng hay, âm thanh cũng sống động, ma cỏ cũng rùn rợn, diễn viên cũng tâm huyết, cách quay cũng rất kỷ xảo, fly cam đắt tiền.... Tao cho rằng công sức cả đoàn làm phim xứng đáng nhận được lời khen, sự săn đón, và tiền bạc...thế nhưng tình cờ tao lướt FB tao thấy chình ình một cái fanpage có tên là Thảo Trang, người con gái trạc tuổi tầm tao và cô ấy đăng những bài viết vui vẻ, tươi trẻ, hồn nhiên, phá tan không khí ma mị vốn có, giảm bớt đi sự rùn rợn, đây là điều đầu tiên tao ghét nhất, giống như: Phim thì đang gồng gánh để kéo lại sự ma mị, còn cái con Trang đó thì đang nhí nhố, vẽ ảnh tươi vui (có khi không phải nó vẽ mà nó thuê người vẽ, vì mấy đứa này bất tài mà). Thế thì khác gì con Trang đó đang "bóp dái" cả đoàn làm phim đâu Giảm đi sự sợ ma, biến ma thành bạn của con người, gần gũi với người sao? Tao ghét lũ con gái ở chỗ đó (Tao là con gái). Cái gì cũng hóa thành dễ thương được mà hóa 1 cách bừa bãi.
Và tao phát hiện ra một điều nữa là vì fan xem phim đó xong, họ giống như "thèm khát thảo luận" nên tìm được cái page của con Thảo Trang đó, bọn họ ùn ùn kéo nhau vào page, like, share, và comment làm page của con Trang nóng hổi như hot face Tao ganh tỵ, tao tức lắm, nó có giỏi tài gì đâu, tao nghĩ nó chỉ là một đứa con gái rảnh tay viết ba cái truyện ma vu vơ trên mạng thôi, nhưng......một âm thanh trong đầu tao vang lên.
"Làm sao mà truyện của nó được cái đoàn làm phim hùng hậu nào đó lắng nghe, và chuyển thể thành phim?"
"Nếu tao cũng được họ lắng nghe, tao tin rằng truyện ma của tao hay gấp bội lần phim mà từ truyện con Trang viết ra nhiều"
"Đúng, phim Tết ở làng địa ngục, tuy hay đó, nhưng chỉ hay hơn những phim dở thôi, chứ nếu tao viết kịch bản, tao tin là tao viết ra những thứ địa ngục, kinh dị, dã man hơn nhiều, vì tao là một người trầm cảm, những điều tao nghĩ ra kinh dị một cách thực tế, trần trụi, và ám ảnh hơn nhiều, tao hứa truyện mà tao viết ra mà nếu nó chuyển thành phim, tao tin rằng nó làm cả già, trẻ, thanh niên đều chán đời và muốn chết luôn"
"Làm sao mà truyện của con Trang tầm thường vậy mà người ta để ý và đúc thành phim được, tao ganh tỵ lắm"
Tao vốn đã không ưa những đứa mà làm nghề vẽ vời, vẽ truyện, vẽ hình, vẽ hoa, vẽ mèo.... vì tao cũng từng vẽ, tao vẽ cũng ....được được, nhưng tao chưa từng được xã hội quan tâm.
Tao viết truyện cũng hay, nhưng chả ai quan tâm, trừ một số người đã trót đọc hết truyện của tao
Tao ghét những kẻ vẽ vẽ nhàn hạ, vừa thỏa đam mê, vừa có tiền, còn tao, cũng thích vẽ nhưng tao phải đi làm thuê ở văn phòng, những công việc nghiêm khắc, không có tự do.
Tao ghét con Trang vì bây giờ tự dưng nó có tài giỏi gì đâu mà cả một làng phim gần như đang hít hửi nó, tao tức lắm, vì tao sân si ganh tị
Tao ghét mọi người vì mọi người cứ dễ dàng tung hô một kẻ không quá tài giỏi
Tao thấy thật lạ vì sao người ta có thể thản nhiên ca ngợi 1 ai đó một cách dõng dạc, trải lòng như vậy
Tao không bao giờ khen ai nức nở
Tao không muốn khen ai vì tao thấy họ chưa xứng đáng
Tao không khen ngợi ai cả vì tao nghĩ những việc đó tao làm tốt hơn họ
Làm ơn, cái thế giới này, đã khắc khe với tao rồi, xin hãy khắc khe với tất cả, đừng thiên vị ai, và khắc khe hơn nữa đi, hãy khắc khe với tất cả nhất là bọn làm nghệ thuật để họ tạo ra những thứ thật sự gọi là hay đi. Làm ơn đừng sống trong một môi trường chán ngắt để rồi thấy một thứ chán ít ít rồi khen thứ đó lên mây, như thế là không công bằng, sẽ làm tao rất tức giận.
Tao biết ở diễn đàn toàn những kẻ phồn thực như thế này, nói ra điều này không ai quan tâm đâu. Và cũng chả ai hiểu