Vào thế kỷ 19 ở nước pháp có một câu chuyện rất thú vị.Cụ thể là ở vùng bretagne ,các nhà mày đóng cá hộp đầy chuột ,không ai biết làm gì để giết lũ chuột ,chẳng thể cho mèo vào vì mèo thích ăn ăn lũ cá bất động kia hơn .Nhưng có một người công nhận đã giải quyết đươc vấn đề này , người công nhân ấy khâu đít một con chuột ,cứ để nó như thế .nó ăn nhưng không thải ra được nói trở lên phát điên , nó khủng bố những con chuột khác và thế là nhà máy trở nên rất ít chuột .Ai cũng khen và yêu quý người công nhân ấy ,họ cho rằng sự hy sinh của cô ấy phải được dền đáp .Doanh nghiệp luc đó cũng nghĩ vậy ,hộ cho cô lên làm đóc công và được tăng lương để tiếp tụccoong việc khâu đítchuootj của mình .Nhưng khi cô được lên chức , những người công nhân khác nói ràng cô là 1 kẻ phản bội vì họ cho ràng chính vì cô mà công việc bẩn thỉu vẫn được tiếp diễn .Câu chuyện đáng nói là thái độ của hộ trước và sau khi cô đuwocj lên chức , họ luôn muốn người khác phải hy sinh phải làm những công việc bẩn thỉu mà họ không dám làm nhưng lại muốn cô ta không được hơn họ vì cái 'ta' của họ quá cao chăng ? tất nhiên cũng có một cách giải thích khác về mặt tâm lý , họ là những kẻ những thói tư bản ở chính nơi họ làm việc , tư tưởng của những người tư bản nhỏ và khi họ thấy những kẻ như mình lại đươc ưu ái hơn ,họ cảm thấy khó chịu