Thu Hà Nội 🍂
Tao là gay
YÊU
Hoàng hôn buông màn,gieo bóng tối
Xác thịt chạm bỡ ngỡ ,buổi trăng non
Quỷ buông đàn trên mấy nụ con con
Và vết son hằn trên vùng tăm tối
Chàng khai tiệc quỷ đưa đường dẫn lối
Kéo nhẹ nhàng tay nàng dán vào đây
Đôi gò bông hồng đỏ dáng hây hây
Chàng nếm đi , hãy quỳ và nhấm nháp
Một thoáng chốc đã giao hòa gấp gáp
Đốt trơ trụi lý tri kẻ tầm hoan
Đầu lưỡi chàng hoá đuốc cháy thành than
Mơn trớn thành vào đôi gò bông đảo
Bàn tay chàng có bao giờ để rảnh ?
Vén áo nàng , nàng thở dốc lả lơi
Siết chặt vào tuyên bố chủ trò chơi
Môi chạm môi giành nhau từng hơi thở
Đôi chân thon rụng rời đành tách mở
Đón chàng vào màu mỡ bãi đồi kia
Cỏ xum xuê chẵng vén tự tách rời
Chào đón chàng vội chìa đầu lưỡi ngọc
Cơn điên cuồng nước chảy tràn thành ngọc
Mê đắm chàng đánh cá giữa biển khơi
Mặc sức nàng vung vẩy , lưỡi cứ bơi
Rồi rơi xuống khi tay nàng hết trói
Đến bây giờ đến phiên nàng hoá sói
Với lưỡi dài hoá rắn khấy đục ao
Mặc kệ chàng thở dốc gắt gao
Nàng nhập sói khiến chân chàng run rẩy
Cả hai cứ thế mặc tình càng quấy
Luân phiên cướp lấy mỗi tấc thịt da
Mãi đến khi vắt kiệt chút ngọc ngà
Đành chịu buông , tấm mành đà rách nát
Hoàng hôn buông màn,gieo bóng tối
Xác thịt chạm bỡ ngỡ ,buổi trăng non
Quỷ buông đàn trên mấy nụ con con
Và vết son hằn trên vùng tăm tối
Chàng khai tiệc quỷ đưa đường dẫn lối
Kéo nhẹ nhàng tay nàng dán vào đây
Đôi gò bông hồng đỏ dáng hây hây
Chàng nếm đi , hãy quỳ và nhấm nháp
Một thoáng chốc đã giao hòa gấp gáp
Đốt trơ trụi lý tri kẻ tầm hoan
Đầu lưỡi chàng hoá đuốc cháy thành than
Mơn trớn thành vào đôi gò bông đảo
Bàn tay chàng có bao giờ để rảnh ?
Vén áo nàng , nàng thở dốc lả lơi
Siết chặt vào tuyên bố chủ trò chơi
Môi chạm môi giành nhau từng hơi thở
Đôi chân thon rụng rời đành tách mở
Đón chàng vào màu mỡ bãi đồi kia
Cỏ xum xuê chẵng vén tự tách rời
Chào đón chàng vội chìa đầu lưỡi ngọc
Cơn điên cuồng nước chảy tràn thành ngọc
Mê đắm chàng đánh cá giữa biển khơi
Mặc sức nàng vung vẩy , lưỡi cứ bơi
Rồi rơi xuống khi tay nàng hết trói
Đến bây giờ đến phiên nàng hoá sói
Với lưỡi dài hoá rắn khấy đục ao
Mặc kệ chàng thở dốc gắt gao
Nàng nhập sói khiến chân chàng run rẩy
Cả hai cứ thế mặc tình càng quấy
Luân phiên cướp lấy mỗi tấc thịt da
Mãi đến khi vắt kiệt chút ngọc ngà
Đành chịu buông , tấm mành đà rách nát