Bí Ẩn Của Ngõ Hoa Sương
Giữa lòng Hà Nội cổ kính, có một con ngõ hẹp mang tên "Ngõ Hoa Sương". Tên gọi bắt nguồn từ truyền thuyết về những bông hoa sương kỳ diệu nở rộ trên bậc thang đá mỗi sớm mai, tô điểm sắc màu cho cả con phố.
Tôi tình cờ lang thang trên con ngõ này vào một sớm mờ sương, sau cơn mưa đêm gột rửa bụi trần thành phố. Mùi hương hoa sương quyện với hơi ẩm trong không khí, đưa tôi trở về một thời xa xưa. Đây là con ngõ duy nhất ở Hà Nội vẫn lưu giữ câu chuyện dân gian về những cô gái hóa thân thành hoa.
Truyền thuyết kể rằng vào mỗi bình minh, các cô gái sẽ tụ họp tại ngõ hẹp, hóa thành muôn loài hoa xinh đẹp chào đón ngày mới. Họ mang theo những túi đựng hoa, và mỗi bước chân lại nở ra một loài hoa khác. Người ta đồn rằng nếu may mắn chạm mặt các nàng, bạn sẽ được phép quay về dĩ vãng gặp lại người mình yêu thương.
Trong lúc thả bộ, tôi chợt bắt gặp một cô gái mang theo túi hoa hồng. Khuôn mặt cô mang một vẻ quen thuộc lạ lùng. Tôi dừng chân, hỏi cô về truyền thuyết các nàng tiên hoa. Cô mỉm cười, cho biết đó chỉ là mảnh vỡ còn sót lại từ câu chuyện xa xưa. Các cô gái hoa thực ra là những linh hồn chết non, được các vị thần cho phép tạm trở lại trần gian hoàn thành ước nguyện lúc sinh thời.
Xúc động trước câu chuyện, tôi tò mò không hiểu tại sao cô lại chọn ngõ này làm nơi tụ họp. Cô đáp lại Ngõ Hoa Sương là cánh cửa duy nhất có thể đưa các nàng về quá khứ gặp mặt người thương. Tôi thấy mình như lạc vào một câu chuyện thần thoại đầy màu sắc huyền ảo.
Bất chợt, một âm thanh lạ vang lên, như tiếng nhạc cụ ngàn xưa. Ngoảnh lại, tôi trông thấy cô gái ban nãy đã hóa thân thành một đóa hồng khổng lồ và bắt đầu tấu khúc nhạc quyến rũ. Tôi bị cuốn vào một thế giới khác, nơi thời gian như ngừng trôi.
Khi điệu nhạc kết thúc, cô gái biến mất, chỉ còn lại túi hoa vô chủ. Phút chốc, cảnh vật biến đổi: các bậc thang hóa thành con dốc hiểm trở, không khí nồng nặc mùi tanh của máu. Tôi sợ hãi như lạc vào thế giới của những ác mộng. Chợt nhìn thấy hình ảnh hãi hùng: một nữ hoàng ngồi trên ngai vàng cũ kỹ, khuôn mặt trắng bệch, ánh mắt đỏ ngầu như máu.
Tôi hoảng hốt tháo chạy khỏi con ngõ quỷ quái. Khi ngoảnh lại, Ngõ Hoa Sương trở về vẻ thanh bình, bí ẩn như ban đầu. Tôi nhận ra chính mình đã trải qua một hành trình xuyên không gian, thời gian huyễn hoặc, để rồi mãi không quên những bí mật của ngõ hẹp kỳ lạ này.
Giữa lòng Hà Nội cổ kính, có một con ngõ hẹp mang tên "Ngõ Hoa Sương". Tên gọi bắt nguồn từ truyền thuyết về những bông hoa sương kỳ diệu nở rộ trên bậc thang đá mỗi sớm mai, tô điểm sắc màu cho cả con phố.
Tôi tình cờ lang thang trên con ngõ này vào một sớm mờ sương, sau cơn mưa đêm gột rửa bụi trần thành phố. Mùi hương hoa sương quyện với hơi ẩm trong không khí, đưa tôi trở về một thời xa xưa. Đây là con ngõ duy nhất ở Hà Nội vẫn lưu giữ câu chuyện dân gian về những cô gái hóa thân thành hoa.
Truyền thuyết kể rằng vào mỗi bình minh, các cô gái sẽ tụ họp tại ngõ hẹp, hóa thành muôn loài hoa xinh đẹp chào đón ngày mới. Họ mang theo những túi đựng hoa, và mỗi bước chân lại nở ra một loài hoa khác. Người ta đồn rằng nếu may mắn chạm mặt các nàng, bạn sẽ được phép quay về dĩ vãng gặp lại người mình yêu thương.
Trong lúc thả bộ, tôi chợt bắt gặp một cô gái mang theo túi hoa hồng. Khuôn mặt cô mang một vẻ quen thuộc lạ lùng. Tôi dừng chân, hỏi cô về truyền thuyết các nàng tiên hoa. Cô mỉm cười, cho biết đó chỉ là mảnh vỡ còn sót lại từ câu chuyện xa xưa. Các cô gái hoa thực ra là những linh hồn chết non, được các vị thần cho phép tạm trở lại trần gian hoàn thành ước nguyện lúc sinh thời.
Xúc động trước câu chuyện, tôi tò mò không hiểu tại sao cô lại chọn ngõ này làm nơi tụ họp. Cô đáp lại Ngõ Hoa Sương là cánh cửa duy nhất có thể đưa các nàng về quá khứ gặp mặt người thương. Tôi thấy mình như lạc vào một câu chuyện thần thoại đầy màu sắc huyền ảo.
Bất chợt, một âm thanh lạ vang lên, như tiếng nhạc cụ ngàn xưa. Ngoảnh lại, tôi trông thấy cô gái ban nãy đã hóa thân thành một đóa hồng khổng lồ và bắt đầu tấu khúc nhạc quyến rũ. Tôi bị cuốn vào một thế giới khác, nơi thời gian như ngừng trôi.
Khi điệu nhạc kết thúc, cô gái biến mất, chỉ còn lại túi hoa vô chủ. Phút chốc, cảnh vật biến đổi: các bậc thang hóa thành con dốc hiểm trở, không khí nồng nặc mùi tanh của máu. Tôi sợ hãi như lạc vào thế giới của những ác mộng. Chợt nhìn thấy hình ảnh hãi hùng: một nữ hoàng ngồi trên ngai vàng cũ kỹ, khuôn mặt trắng bệch, ánh mắt đỏ ngầu như máu.
Tôi hoảng hốt tháo chạy khỏi con ngõ quỷ quái. Khi ngoảnh lại, Ngõ Hoa Sương trở về vẻ thanh bình, bí ẩn như ban đầu. Tôi nhận ra chính mình đã trải qua một hành trình xuyên không gian, thời gian huyễn hoặc, để rồi mãi không quên những bí mật của ngõ hẹp kỳ lạ này.