• Nhóm kín víp prồ, đỉnh của chóp 👉 xamvn

Thiền Vipassana

Anchay

Yếu sinh lý
. Cái gì quá cũng ko tốt. Tao nghĩ đơn giản thiền để tĩnh tâm và nhìn rõ về bản thân mình. Ko nên quá lạm dụng. Như anh trung nguyên giác ngộ được giầu vcc
Tu ko phải để giàu, nhưng muốn giàu thì phải tu, nhưng đừng vì muốn giàu mà tu tâm tham tăng trưởng, mục đích của thiền vipasana là diệt phiền não , tham sân si mạnh nghi là gốc của mọi phiền não mày hiểu ko, thôi lên YouTube nghe tứ diệu đế trước rồi thiền sau đi mày
 

aliba3

Yếu sinh lý
Tao thấy đa phần bọn mày chẳng hiểu gì về thiền, về giác ngộ.

Thiền vipassana còn có tên khác là thiền quán, thiền tuệ, thiền tứ niệm xứ, thiền minh sát tuệ. Đây là thiền do Phật Thích Ca Mâu Ni (là người có thật trong lịch sử) tìm ra và giảng dạy cho chúng sinh để tu tập theo và được giác ngộ như ngài. Giác ngộ không phải như nhiều thằng vẫn nghĩ là ngộ ra điều gì đó, nhận ra điều gì đó đúng đắn, mà giác ngộ thực sự vi diệu hơn rất nhiều. Trong nhà Phật gọi là đạt đến Niết Bàn, đó là một trạng thái tâm được giải thoát khỏi khổ đau, không còn luân hồi sinh tử, có được niềm hạnh phúc vĩnh hằng không phụ thuộc vào những thứ bên ngoài như đa phần chúng mày vẫn thích thú như gái đẹp, nhà to, chức cao, tiền nhiều...

Còn 1 phương pháp thiền khác gọi là thiền định (có tên khác là thiền chỉ), loại này thì có từ trước khi Đức Phật ra đời, phổ biến rất nhiều ở Ấn Độ và cụ thể là các tu sĩ Bà La Môn ở Ấn Độ chủ yếu thực hành theo phương pháp này. Tất cả các thể loại thiền năng lượng, thiền mở luân xa, thiền tĩnh tâm hay vân vân mây mây cái gì đi nữa thì cũng biến tướng từ thiền định này mà ra. Thiền định chủ yếu tu tập hướng đến 1 đề mục cụ thể (ngày nay phổ biến nhất là hơi thở) để đạt được định tâm vững chắc, từ đó bước vào thiền tuệ ở bên trên một cách nhanh chóng gọn lẹ và có thể sớm đạt kết quả. Nhưng nếu chỉ tu thiền định đến mức siêu việt (giống như tu sĩ Ấn Độ ngày xưa vẫn làm) thì có khả năng đạt được một số siêu năng lực (trong nhà Phật gọi là thần thông, cái này là có thật, đéo đùa, bản chất nó chỉ là sự phóng đại của các giác quan để có được sự kết nối sâu sắc hơn với vạn vật trong vũ trụ, ví dụ chúng mày có thể nhìn xa hơn, nhắm mắt vào vẫn nhìn được gọi là thiên nhãn thông, hoặc tai chúng mày có thể nghe xa hơn, nghe các âm thanh ở các tần số mà bình thường con người đéo nghe được, thì gọi là thiên nhĩ thông... vân vân). Nhưng dù có tu thiền định đạt đỉnh cao như thế, hấp thụ năng lượng vũ trụ, đạt thần thông, khai mở luân xa (cái này thì đéo nên nhé, vì giống như chúng mày mở cửa cho thằng khác vào nhà, thì ma quỷ nó có thể dễ dàng nhập và điều khiển thân xác chúng mày nếu đủ duyên) thì rồi chúng mày vẫn chết đi vẫn tái sinh, gọi là luân hồi vô số kiếp, ba chìm bảy nổi trong lục đạo luân hồi, có kiếp làm người, có kiếp làm súc vật, có kiếp làm ma quỷ vất va vất vưởng chịu nhiều khổ đau. Bản thân chúng mày làm người bây giờ, được coi là cõi lành, nhưng 100% chúng mày đều có khổ đau từ bệnh tật, gia đình, công việc, vợ con, tiền bạc... những thứ chúng mày muốn mà đéo có... vân vân...

Cho nên, chỉ có tu thiền định để có định tâm vững vàng, và tiếp tục tu thiền tuệ để được giác ngộ mới là cứu cánh cho chúng mày khỏi vòng lặp luân hồi khổ đau vô tận này. Thằng nào hứng thú muốn tao chia sẻ thêm thì vodka mạnh vào.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Mrlee

Tao là gay
Chủ thớt
Tao thấy đa phần bọn mày chẳng hiểu gì về thiền, về giác ngộ.

Thiền vipassana còn có tên khác là thiền quán, thiền tuệ, thiền tứ niệm xứ, thiền minh sát tuệ. Đây là thiền do Phật Thích Ca Mâu Ni (là người có thật trong lịch sử) tìm ra và giảng dạy cho chúng sinh để tu tập theo và được giác ngộ như ngài. Giác ngộ không phải như nhiều thằng vẫn nghĩ là ngộ ra điều gì đó, nhận ra điều gì đó đúng đắn, mà giác ngộ thực sự vi diệu hơn rất nhiều. Trong nhà Phật gọi là đạt đến Niết Bàn, đó là một trạng thái tâm được giải thoát khỏi khổ đau, không còn luân hồi sinh tử, có được niềm hạnh phúc vĩnh hằng không phụ thuộc vào những thứ bên ngoài như đa phần chúng mày vẫn thích thú như gái đẹp, nhà to, chức cao, tiền nhiều...

Còn 1 phương pháp thiền khác gọi là thiền định (có tên khác là thiền chỉ), loại này thì có từ trước khi Đức Phật ra đời, phổ biến rất nhiều ở Ấn Độ và cụ thể là các tu sĩ Bà La Môn ở Ấn Độ chủ yếu thực hành theo phương pháp này. Tất cả các thể loại thiền năng lượng, thiền mở luân xa, thiền tĩnh tâm hay vân vân mây mây cái gì đi nữa thì cũng biến tướng từ thiền định này mà ra. Thiền định chủ yếu tu tập hướng đến 1 đề mục cụ thể (ngày nay phổ biến nhất là hơi thở) để đạt được định tâm vững chắc, từ đó bước vào thiền tuệ ở bên trên một cách nhanh chóng gọn lẹ và có thể sớm đạt kết quả. Nhưng nếu chỉ tu thiền định đến mức siêu việt (giống như tu sĩ Ấn Độ ngày xưa vẫn làm) thì có khả năng đạt được một số siêu năng lực (trong nhà Phật gọi là thần thông, cái này là có thật, đéo đùa, bản chất nó chỉ là sự phóng đại của các giác quan để có được sự kết nối sâu sắc hơn với vạn vật trong vũ trụ, ví dụ chúng mày có thể nhìn xa hơn, nhắm mắt vào vẫn nhìn được gọi là thiên nhãn thông, hoặc tai chúng mày có thể nghe xa hơn, nghe các âm thanh ở các tần số mà bình thường con người đéo nghe được, thì gọi là thiên nhĩ thông... vân vân). Nhưng dù có tu thiền định đạt đỉnh cao như thế, hấp thụ năng lượng vũ trụ, đạt thần thông, khai mở luân xa (cái này thì đéo nên nhé, vì giống như chúng mày mở cửa cho thằng khác vào nhà, thì ma quỷ nó có thể dễ dàng nhập và điều khiển thân xác chúng mày nếu đủ duyên) thì rồi chúng mày vẫn chết đi vẫn tái sinh, gọi là luân hồi vô số kiếp, ba chìm bảy nổi trong lục đạo luân hồi, có kiếp làm người, có kiếp làm súc vật, có kiếp làm ma quỷ vẩn vương chịu nhiều khổ đau. Bản thân chúng mày làm người bây giờ, được coi là cõi lành, nhưng 100% chúng mày đều có khổ đau từ bệnh tật, gia đình, công việc, vợ con, tiền bạc... những thứ chúng mày muốn mà đéo có... vân vân...

Cho nên, chỉ có tu thiền định để có định tâm vững vàng, và tiếp tục tu thiền tuệ để được giác ngộ mới là cứu cánh cho chúng mày khỏi vòng lặp luân hồi khổ đau vô tận này. Thằng nào hứng thú muốn tao chia sẻ thêm thì vodka mạnh vào.
Tiếp đi m, vậy có nghĩa là nếu luân hồi vô số kiếp làm người, làm súc vật, ma thì có giữ được ý thức không hay không hề có ý thức của kiếp trước
 

aliba3

Yếu sinh lý
Tiếp đi m, vậy có nghĩa là nếu luân hồi vô số kiếp làm người, làm súc vật, ma thì có giữ được ý thức không hay không hề có ý thức của kiếp trước
Ở mỗi kiếp mày sẽ có ý thức ở cái tầm của cõi giới mà mày tái sinh vào (lục đạo luân hồi là 6 cõi từ thấp lên cao gồm có địa ngục, ngạ quỷ, súc sinh, atula, người, trời). Và ở mỗi cõi thì ý thức của từng cấp độ chúng sinh cũng có sự khác biệt (ví dụ cùng là cõi súc sinh nhưng con kiến có tri giác thấp kém hơn con voi, hoặc cùng là con người nhưng có thằng cực ngu, có thằng cực khôn...). Và việc mày tái sinh vào cõi nào, trở thành chúng sinh như thế nào, nhỏ bé hay to lớn, thông minh hay đần độn, xinh gái đẹp trai hay xấu vl, giàu hay nghèo, chịu khổ nhiều hay hưởng sướng nhiều, sống thọ hay chết yểu... tùy thuộc vào những gì mày đã làm từ các kiếp trong quá khứ (gọi là nghiệp).

Vì thế, mặc dù qua kiếp sống sau, gần như mày sẽ không còn ý thức nhớ gì về các kiếp trước (tao nói "gần như' là vì có một số trường hợp đặc biệt mà chúng mày có thể từng đọc trên báo chí rằng có thằng nào hay con nào nhớ được kiếp trước của nó), nhưng những gì mày đối mặt ở kiếp sau đó sẽ tùy vào những gì mày đã làm ở các kiếp trước. Tuy nhiên, sự việc tốt hay xấu xảy ra với mày sẽ không tuần tự như những gì mày làm từ các kiếp trước mà theo kiểu phải đủ duyên. Khi duyên đến sẽ kích động những nhân thiện hay nhân ác mà mày đã làm trong quá khứ để biến thành quả mà mày sẽ phải nhận. Ví dụ, 1 kiếp nào đó trong quá khứ mày làm việc bố thí rất nhiều, thì trong kiếp này khi duyên đến, tiền nó sẽ rơi vỡ cmn đầu mày mặc dù mày đéo thích tiền chẳng hạn. Cứ đủ duyên là nó đến, ko cần biết mày có muốn hay ko. Cái này trong nhà Phật gọi là luật nhân quả, genz gọi là luật hoa quả.

Việc không có ý thức về các kiếp quá khứ, tao nói thật với chúng mày là một ơn huệ rất lớn của tạo hóa. Vì trong vô lượng kiếp quá khứ chúng mày đã sinh ra và chết đi rất nhiều lần, không thể nào kể hết những nỗi khổ đau đeo đuổi theo chúng mày rất nhiều, kiếp làm chó, kiếp làm nô lệ, kiếp tướng cướp, kiếp hoạn quan... thì việc không nhớ gì về kiếp trước giúp chúng mày có một đời sống hiện tại không bị dày vò và bớt khổ đau đi nhiều. Chỉ riêng kiếp này thôi mà nghĩ lại mấy chục năm đã sống cũng thấy khổ bỏ mẹ ra rồi nữa là hàng nghìn kiếp trước nữa.

Nhưng, khi chúng mày tu thiền tuệ đạt đến tầng tuệ thứ 2, là tầng quán xét nhân duyên thì chúng mày sẽ có khả năng biết được các kiếp quá khứ hoặc tương lai, độ dài hay ngắn về số kiếp quá khứ tương lai mà chúng mày quán được còn tùy vào trình độ lúc đó nữa, nhưng tao nói là có thể. Bởi tất cả những nghiệp thiện ác đã làm đều được lưu trữ trong tâm của chúng mày, giống như lưu trữ vào bộ nhớ máy tính, đến lúc có khả năng thì lôi nó ra xem lại.

Và thực ra con người hoặc tất cả các chúng sinh, đều đéo phải con người và chúng sinh như chúng mày vẫn nghĩ, mà đơn giản chỉ là sự hợp nhất giữa thân (hay còn gọi là sắc gồm có đất, nước, gió, lửa) và tâm (hay còn gọi là danh gồm có thọ, tưởng, hành thức), chịu chi phối bởi nghiệp lực. Khi đạt đến tầng tuệ thứ 2 thì chúng mày quán xét các dòng danh sắc sinh diệt từ quá khứ đến hiện tại đến tương lai do đó sẽ biết được các kiếp.
 

Kraft17

Yếu sinh lý
Tao thấy đa phần bọn mày chẳng hiểu gì về thiền, về giác ngộ.

Thiền vipassana còn có tên khác là thiền quán, thiền tuệ, thiền tứ niệm xứ, thiền minh sát tuệ. Đây là thiền do Phật Thích Ca Mâu Ni (là người có thật trong lịch sử) tìm ra và giảng dạy cho chúng sinh để tu tập theo và được giác ngộ như ngài. Giác ngộ không phải như nhiều thằng vẫn nghĩ là ngộ ra điều gì đó, nhận ra điều gì đó đúng đắn, mà giác ngộ thực sự vi diệu hơn rất nhiều. Trong nhà Phật gọi là đạt đến Niết Bàn, đó là một trạng thái tâm được giải thoát khỏi khổ đau, không còn luân hồi sinh tử, có được niềm hạnh phúc vĩnh hằng không phụ thuộc vào những thứ bên ngoài như đa phần chúng mày vẫn thích thú như gái đẹp, nhà to, chức cao, tiền nhiều...

Còn 1 phương pháp thiền khác gọi là thiền định (có tên khác là thiền chỉ), loại này thì có từ trước khi Đức Phật ra đời, phổ biến rất nhiều ở Ấn Độ và cụ thể là các tu sĩ Bà La Môn ở Ấn Độ chủ yếu thực hành theo phương pháp này. Tất cả các thể loại thiền năng lượng, thiền mở luân xa, thiền tĩnh tâm hay vân vân mây mây cái gì đi nữa thì cũng biến tướng từ thiền định này mà ra. Thiền định chủ yếu tu tập hướng đến 1 đề mục cụ thể (ngày nay phổ biến nhất là hơi thở) để đạt được định tâm vững chắc, từ đó bước vào thiền tuệ ở bên trên một cách nhanh chóng gọn lẹ và có thể sớm đạt kết quả. Nhưng nếu chỉ tu thiền định đến mức siêu việt (giống như tu sĩ Ấn Độ ngày xưa vẫn làm) thì có khả năng đạt được một số siêu năng lực (trong nhà Phật gọi là thần thông, cái này là có thật, đéo đùa, bản chất nó chỉ là sự phóng đại của các giác quan để có được sự kết nối sâu sắc hơn với vạn vật trong vũ trụ, ví dụ chúng mày có thể nhìn xa hơn, nhắm mắt vào vẫn nhìn được gọi là thiên nhãn thông, hoặc tai chúng mày có thể nghe xa hơn, nghe các âm thanh ở các tần số mà bình thường con người đéo nghe được, thì gọi là thiên nhĩ thông... vân vân). Nhưng dù có tu thiền định đạt đỉnh cao như thế, hấp thụ năng lượng vũ trụ, đạt thần thông, khai mở luân xa (cái này thì đéo nên nhé, vì giống như chúng mày mở cửa cho thằng khác vào nhà, thì ma quỷ nó có thể dễ dàng nhập và điều khiển thân xác chúng mày nếu đủ duyên) thì rồi chúng mày vẫn chết đi vẫn tái sinh, gọi là luân hồi vô số kiếp, ba chìm bảy nổi trong lục đạo luân hồi, có kiếp làm người, có kiếp làm súc vật, có kiếp làm ma quỷ vất va vất vưởng chịu nhiều khổ đau. Bản thân chúng mày làm người bây giờ, được coi là cõi lành, nhưng 100% chúng mày đều có khổ đau từ bệnh tật, gia đình, công việc, vợ con, tiền bạc... những thứ chúng mày muốn mà đéo có... vân vân...

Cho nên, chỉ có tu thiền định để có định tâm vững vàng, và tiếp tục tu thiền tuệ để được giác ngộ mới là cứu cánh cho chúng mày khỏi vòng lặp luân hồi khổ đau vô tận này. Thằng nào hứng thú muốn tao chia sẻ thêm thì vodka mạnh vào.
t đoán m nghe thầy Viên Minh?
 

aliba3

Yếu sinh lý
Những gì tao nói là giáo lý Phật Giáo Nam Tông (Nguyên Thủy) được ghi chép lại dựa trên những gì Phật Thích Ca Mâu Ni dạy, có bằng chứng lịch sử cụ thể. Các sư theo trường phái Nam Tông đều nói như vậy. Còn Phật Giáo khi du nhập sang Trung Quốc bị chế cháo đi nhiều, ra nhiều ông Phật và Bồ Tát mới mà trong lịch sử không có.
 

Yamete37

Tao là gay
Ngồi lâu hư mẹ đốt cuối cột sống với ko đúng tư thế hỏng mẹ mắt cá chứ hay ho gì mà thiền , thay vì ngồi xàm lồn thì nằm ngủ là hay nhất
 
Ở mỗi kiếp mày sẽ có ý thức ở cái tầm của cõi giới mà mày tái sinh vào (lục đạo luân hồi là 6 cõi từ thấp lên cao gồm có địa ngục, ngạ quỷ, súc sinh, atula, người, trời). Và ở mỗi cõi thì ý thức của từng cấp độ chúng sinh cũng có sự khác biệt (ví dụ cùng là cõi súc sinh nhưng con kiến có tri giác thấp kém hơn con voi, hoặc cùng là con người nhưng có thằng cực ngu, có thằng cực khôn...). Và việc mày tái sinh vào cõi nào, trở thành chúng sinh như thế nào, nhỏ bé hay to lớn, thông minh hay đần độn, xinh gái đẹp trai hay xấu vl, giàu hay nghèo, chịu khổ nhiều hay hưởng sướng nhiều, sống thọ hay chết yểu... tùy thuộc vào những gì mày đã làm từ các kiếp trong quá khứ (gọi là nghiệp).

Vì thế, mặc dù qua kiếp sống sau, gần như mày sẽ không còn ý thức nhớ gì về các kiếp trước (tao nói "gần như' là vì có một số trường hợp đặc biệt mà chúng mày có thể từng đọc trên báo chí rằng có thằng nào hay con nào nhớ được kiếp trước của nó), nhưng những gì mày đối mặt ở kiếp sau đó sẽ tùy vào những gì mày đã làm ở các kiếp trước. Tuy nhiên, sự việc tốt hay xấu xảy ra với mày sẽ không tuần tự như những gì mày làm từ các kiếp trước mà theo kiểu phải đủ duyên. Khi duyên đến sẽ kích động những nhân thiện hay nhân ác mà mày đã làm trong quá khứ để biến thành quả mà mày sẽ phải nhận. Ví dụ, 1 kiếp nào đó trong quá khứ mày làm việc bố thí rất nhiều, thì trong kiếp này khi duyên đến, tiền nó sẽ rơi vỡ cmn đầu mày mặc dù mày đéo thích tiền chẳng hạn. Cứ đủ duyên là nó đến, ko cần biết mày có muốn hay ko. Cái này trong nhà Phật gọi là luật nhân quả, genz gọi là luật hoa quả.

Việc không có ý thức về các kiếp quá khứ, tao nói thật với chúng mày là một ơn huệ rất lớn của tạo hóa. Vì trong vô lượng kiếp quá khứ chúng mày đã sinh ra và chết đi rất nhiều lần, không thể nào kể hết những nỗi khổ đau đeo đuổi theo chúng mày rất nhiều, kiếp làm chó, kiếp làm nô lệ, kiếp tướng cướp, kiếp hoạn quan... thì việc không nhớ gì về kiếp trước giúp chúng mày có một đời sống hiện tại không bị dày vò và bớt khổ đau đi nhiều. Chỉ riêng kiếp này thôi mà nghĩ lại mấy chục năm đã sống cũng thấy khổ bỏ mẹ ra rồi nữa là hàng nghìn kiếp trước nữa.

Nhưng, khi chúng mày tu thiền tuệ đạt đến tầng tuệ thứ 2, là tầng quán xét nhân duyên thì chúng mày sẽ có khả năng biết được các kiếp quá khứ hoặc tương lai, độ dài hay ngắn về số kiếp quá khứ tương lai mà chúng mày quán được còn tùy vào trình độ lúc đó nữa, nhưng tao nói là có thể. Bởi tất cả những nghiệp thiện ác đã làm đều được lưu trữ trong tâm của chúng mày, giống như lưu trữ vào bộ nhớ máy tính, đến lúc có khả năng thì lôi nó ra xem lại.

Và thực ra con người hoặc tất cả các chúng sinh, đều đéo phải con người và chúng sinh như chúng mày vẫn nghĩ, mà đơn giản chỉ là sự hợp nhất giữa thân (hay còn gọi là sắc gồm có đất, nước, gió, lửa) và tâm (hay còn gọi là danh gồm có thọ, tưởng, hành thức), chịu chi phối bởi nghiệp lực. Khi đạt đến tầng tuệ thứ 2 thì chúng mày quán xét các dòng danh sắc sinh diệt từ quá khứ đến hiện tại đến tương lai do đó sẽ biết được các kiếp.
T thấy m rất hiểu biết về đạo phật nhưng t thấy nhiều cái chưa hợp lý lắm, theo quan điểm của t nguồn gốc của vc m đọa xuống cõi nào phải là do tâm thức lúc m chết chứ. Vd do tâm m tốt m mới làm việc thiện chứ đâu phải làm việc thiện thì là tâm tốt. Những người bị đọa xuống cõi thấp hơn đều là do tham sân si lấn át giới định tuệ, từ đó bản ngã chi phối họ làm vc xấu. Vậy thì thứ quyết định là tâm chứ đâu phải vc làm. Thứ hai t thấy là m bảo khi đạt đc niết bàn sẽ k màng vật chất gái gú này nọ theo t là chưa đúng, vì bản chất niết bàn chỉ đạt đc khi m thoát khỏi cõi vật chất, đức phật đạt niết bàn khi người chết mà. Mà đã thoát khỏi cõi vật chất thì vật chất đâu còn ý nghĩa gì. Đúng ra phải là k màng vật chất rồi mới tới đc niết bàn. Thêm 1 cái nữa là tại sao muốn thoát khỏi luân hồi thì lại phải theo đúng trường phái thiền. Vì t thấy bản chất việc bị đày vào cõi luân hồi là do vô minh ( theo học thuyết 12 nhân duyên ) mà đức phật cũng nói có rất nhiều con đường để tới đc đạo, đức phật chỉ tìm ra 1 trong số những con đường đó thôi. Chả lẽ trên thế giới này chỉ có thiền tứ niệm xứ mới đạt đc trí tuệ à.
 

Anchay

Yếu sinh lý
T thấy m rất hiểu biết về đạo phật nhưng t thấy nhiều cái chưa hợp lý lắm, theo quan điểm của t nguồn gốc của vc m đọa xuống cõi nào phải là do tâm thức lúc m chết chứ. Vd do tâm m tốt m mới làm việc thiện chứ đâu phải làm việc thiện thì là tâm tốt. Những người bị đọa xuống cõi thấp hơn đều là do tham sân si lấn át giới định tuệ, từ đó bản ngã chi phối họ làm vc xấu. Vậy thì thứ quyết định là tâm chứ đâu phải vc làm. Thứ hai t thấy là m bảo khi đạt đc niết bàn sẽ k màng vật chất gái gú này nọ theo t là chưa đúng, vì bản chất niết bàn chỉ đạt đc khi m thoát khỏi cõi vật chất, đức phật đạt niết bàn khi người chết mà. Mà đã thoát khỏi cõi vật chất thì vật chất đâu còn ý nghĩa gì. Đúng ra phải là k màng vật chất rồi mới tới đc niết bàn. Thêm 1 cái nữa là tại sao muốn thoát khỏi luân hồi thì lại phải theo đúng trường phái thiền. Vì t thấy bản chất việc bị đày vào cõi luân hồi là do vô minh ( theo học thuyết 12 nhân duyên ) mà đức phật cũng nói có rất nhiều con đường để tới đc đạo, đức phật chỉ tìm ra 1 trong số những con đường đó thôi. Chả lẽ trên thế giới này chỉ có thiền tứ niệm xứ mới đạt đc trí tuệ à.
Túm lại thì tao góp ý anh em 1 câu, trình độ non thì chỉ nên giới thiệu cho ng khác những thầy hoặc chỗ tu tập, kênh tu tập trên mạng mình thấy uy tín, còn đừng thằng nào tỏ ra là mình giỏi đi dạy người khác làm gì kẻo lại rơi vào tâm tham, ngã mạn, tao thì chỉ thấy thằng chủ thớt nói tự tu tập trên youtube dc ko, bản thân là 1 thằng tự tập trên yt thì tao nói là có, còn thằng thớt có làm dc hay ko thì phải tự nó thử mới biết dc, vì mỗi ng phải tự đốt đuốc lên mà đi, nếu ko thấy được thì tìm thầy mà tập, mỗi người mỗi con đường tìm đạo khác nhau , ko ai giống ai
 
Túm lại thì tao góp ý anh em 1 câu, trình độ non thì chỉ nên giới thiệu cho ng khác những thầy hoặc chỗ tu tập, kênh tu tập trên mạng mình thấy uy tín, còn đừng thằng nào tỏ ra là mình giỏi đi dạy người khác làm gì kẻo lại rơi vào tâm tham, ngã mạn, tao thì chỉ thấy thằng chủ thớt nói tự tu tập trên youtube dc ko, bản thân là 1 thằng tự tập trên yt thì tao nói là có, còn thằng thớt có làm dc hay ko thì phải tự nó thử mới biết dc, vì mỗi ng phải tự đốt đuốc lên mà đi, nếu ko thấy được thì tìm thầy mà tập, mỗi người mỗi con đường tìm đạo khác nhau , ko ai giống ai
T có dám chỉ ai đâu, t muốn học hỏi nên ms đặt vấn đề ấy chứ, cái đạo học này học sách vở rất khó nên cách học nhanh nhất là có ng chỉ dạy + trải nghiệm + thiền. M nhìn thế thôi chứ thực ra t hỏi rất thiện ý ấy, ông kia hiểu biết khá nhiều nên có khi lại giúp t giải đc những thắc mắc của t.
 

Anhdeptraivl

Yếu sinh lý
Tao thấy đa phần bọn mày chẳng hiểu gì về thiền, về giác ngộ.

Thiền vipassana còn có tên khác là thiền quán, thiền tuệ, thiền tứ niệm xứ, thiền minh sát tuệ. Đây là thiền do Phật Thích Ca Mâu Ni (là người có thật trong lịch sử) tìm ra và giảng dạy cho chúng sinh để tu tập theo và được giác ngộ như ngài. Giác ngộ không phải như nhiều thằng vẫn nghĩ là ngộ ra điều gì đó, nhận ra điều gì đó đúng đắn, mà giác ngộ thực sự vi diệu hơn rất nhiều. Trong nhà Phật gọi là đạt đến Niết Bàn, đó là một trạng thái tâm được giải thoát khỏi khổ đau, không còn luân hồi sinh tử, có được niềm hạnh phúc vĩnh hằng không phụ thuộc vào những thứ bên ngoài như đa phần chúng mày vẫn thích thú như gái đẹp, nhà to, chức cao, tiền nhiều...

Còn 1 phương pháp thiền khác gọi là thiền định (có tên khác là thiền chỉ), loại này thì có từ trước khi Đức Phật ra đời, phổ biến rất nhiều ở Ấn Độ và cụ thể là các tu sĩ Bà La Môn ở Ấn Độ chủ yếu thực hành theo phương pháp này. Tất cả các thể loại thiền năng lượng, thiền mở luân xa, thiền tĩnh tâm hay vân vân mây mây cái gì đi nữa thì cũng biến tướng từ thiền định này mà ra. Thiền định chủ yếu tu tập hướng đến 1 đề mục cụ thể (ngày nay phổ biến nhất là hơi thở) để đạt được định tâm vững chắc, từ đó bước vào thiền tuệ ở bên trên một cách nhanh chóng gọn lẹ và có thể sớm đạt kết quả. Nhưng nếu chỉ tu thiền định đến mức siêu việt (giống như tu sĩ Ấn Độ ngày xưa vẫn làm) thì có khả năng đạt được một số siêu năng lực (trong nhà Phật gọi là thần thông, cái này là có thật, đéo đùa, bản chất nó chỉ là sự phóng đại của các giác quan để có được sự kết nối sâu sắc hơn với vạn vật trong vũ trụ, ví dụ chúng mày có thể nhìn xa hơn, nhắm mắt vào vẫn nhìn được gọi là thiên nhãn thông, hoặc tai chúng mày có thể nghe xa hơn, nghe các âm thanh ở các tần số mà bình thường con người đéo nghe được, thì gọi là thiên nhĩ thông... vân vân). Nhưng dù có tu thiền định đạt đỉnh cao như thế, hấp thụ năng lượng vũ trụ, đạt thần thông, khai mở luân xa (cái này thì đéo nên nhé, vì giống như chúng mày mở cửa cho thằng khác vào nhà, thì ma quỷ nó có thể dễ dàng nhập và điều khiển thân xác chúng mày nếu đủ duyên) thì rồi chúng mày vẫn chết đi vẫn tái sinh, gọi là luân hồi vô số kiếp, ba chìm bảy nổi trong lục đạo luân hồi, có kiếp làm người, có kiếp làm súc vật, có kiếp làm ma quỷ vất va vất vưởng chịu nhiều khổ đau. Bản thân chúng mày làm người bây giờ, được coi là cõi lành, nhưng 100% chúng mày đều có khổ đau từ bệnh tật, gia đình, công việc, vợ con, tiền bạc... những thứ chúng mày muốn mà đéo có... vân vân...

Cho nên, chỉ có tu thiền định để có định tâm vững vàng, và tiếp tục tu thiền tuệ để được giác ngộ mới là cứu cánh cho chúng mày khỏi vòng lặp luân hồi khổ đau vô tận này. Thằng nào hứng thú muốn tao chia sẻ thêm thì vodka mạnh vào.
Vkl tu tập thực hành chánh niệm rồi mà vẫn đòi vodka =))
 

Anchay

Yếu sinh lý
T có dám chỉ ai đâu, t muốn học hỏi nên ms đặt vấn đề ấy chứ, cái đạo học này học sách vở rất khó nên cách học nhanh nhất là có ng chỉ dạy + trải nghiệm + thiền. M nhìn thế thôi chứ thực ra t hỏi rất thiện ý ấy, ông kia hiểu biết khá nhiều nên có khi lại giúp t giải đc những thắc mắc của t.
Ah uhm ý tao nói ông kia ấy, vẫn còn vào xàm thì giới tà dâm chưa giữ dc, ko giữ dc ít nhất 5 giới thì trình cao làm sao dc đi dạy ng khác làm gì, tốt nhất là nên khiêm hạ thôi, đòi vodka mới chia sẻ thì mày hiểu trình độ ng ta tu học đến đâu
 

aliba3

Yếu sinh lý
Ah uhm ý tao nói ông kia ấy, vẫn còn vào xàm thì giới tà dâm chưa giữ dc, ko giữ dc ít nhất 5 giới thì trình cao làm sao dc đi dạy ng khác làm gì, tốt nhất là nên khiêm hạ thôi, đòi vodka mới chia sẻ thì mày hiểu trình độ ng ta tu học đến đâu
Câu nói của mày có mấy vấn đề tao nghĩ cần nói cho kỹ càng.

Thứ nhất là tao không nhận tao trình cao, tao cũng không nhận là tao dạy bọn mày về thiền hay đạo Phật, tao chỉ chia sẻ hiểu biết của tao vì tao thấy thằng thớt có thắc mắc và anh em bên dưới đưa ra nhiều quan điểm về thiền mà tao thấy không đúng chánh pháp (tức là đang lạc đường). Bên trên có thằng nói chuẩn bị đi khóa thiền 10 ngày vào tháng 7 thì tao cũng chúc mừng nó chứ tao có khuyên nó đừng đi, chỉ nên ở đây nghe tao nói đâu mày. Tao chỉ chia sẻ những gì tao biết, để nếu anh em có cơ hội tìm hiểu sâu hơn thì sẽ có thêm thông tin để cân đong đo đếm cái gì nên và không nên. Mày đừng nói tao làm thầy dạy hay gì, trình tu thiền của tao đúng là còn non xanh lắm.

Thứ hai, mày nói tao vào XAMVN thì chưa giữ giới tà dâm là không đúng. Để phạm giới tà tâm thì cần hội đủ 4 điều kiện (hay gọi là 4 chi pháp), 4 điều kiện gì thì thằng mày tự google nhé. Nhưng tao thừa nhận là tâm ý tao vẫn chưa thanh tịnh, điều này thì tất nhiên rồi, tao đã chứng được tầng thánh nào đâu, đến tầng thiền tao còn chưa nữa là =)) Tao chỉ đang trên con đường tu tập thôi, đang dần dần diệt trừ tham sân si. Hơn nữa, những gì xảy ra đều có lý do của nó (gọi là nhân duyên đó mày), kể cả việc khởi lên ý xấu hoặc hành động gì đi nữa thì cũng do nghiệp thúc đẩy. Trong vũ trụ này không có gì xảy ra ngẫu nhiên cả mày nhé.

Thứ ba là vấn đề vodka thì tao trả lời thằng Anhdeptraivl rồi nhé.

Thứ tư, tao nghĩ là trong mỗi cuộc thảo luận/tranh luận, mày nên tập trung vào vấn đề/chủ đề, đừng nhận xét hay đánh giá người khác, nếu không thì cuộc thảo luận/tranh luận ấy dễ biến thành một cuộc công kích cá nhân, xa rời vấn đề cần giải quyết. Mày thấy những gì tao nói là không đúng so với hiểu biết của mày thì mày đưa ra quan điểm để anh em cùng trao đổi, xem xét lại. Hoặc mày khuyên anh em nên đi tìm thầy để học cho tử tế thì tao cũng cho rằng đấy là một dạng quan điểm, và nó cũng không sai. Nhưng thầy bà ngày nay nhiều lắm mày, và quan trọng là chọn có đúng thầy, đi có đúng đường hay không. Nhưng vẫn như tao nói bên trên, bọn mày đi đúng hay sai thì cũng là nghiệp dẫn dắt, không phải do chúng mày thích đúng hay thích sai mà được :))
 

Phuthuyabc

Yếu sinh lý
Tao thấy xã hội h buồn cười thật ! Bản thân không đánh giá đc điều tốt xấu . Tất cả các hội nhóm thu hút ng tham gia cuối cùng cũng chỉ là làm mục đích tẩy não người theo học sau đó là thu tiền . Vậy mà có quá nhiều các con chim ngu xi bay vô chết . Đến chịu
 

aliba3

Yếu sinh lý
T thấy m rất hiểu biết về đạo phật nhưng t thấy nhiều cái chưa hợp lý lắm, theo quan điểm của t nguồn gốc của vc m đọa xuống cõi nào phải là do tâm thức lúc m chết chứ. Vd do tâm m tốt m mới làm việc thiện chứ đâu phải làm việc thiện thì là tâm tốt. Những người bị đọa xuống cõi thấp hơn đều là do tham sân si lấn át giới định tuệ, từ đó bản ngã chi phối họ làm vc xấu. Vậy thì thứ quyết định là tâm chứ đâu phải vc làm. Thứ hai t thấy là m bảo khi đạt đc niết bàn sẽ k màng vật chất gái gú này nọ theo t là chưa đúng, vì bản chất niết bàn chỉ đạt đc khi m thoát khỏi cõi vật chất, đức phật đạt niết bàn khi người chết mà. Mà đã thoát khỏi cõi vật chất thì vật chất đâu còn ý nghĩa gì. Đúng ra phải là k màng vật chất rồi mới tới đc niết bàn. Thêm 1 cái nữa là tại sao muốn thoát khỏi luân hồi thì lại phải theo đúng trường phái thiền. Vì t thấy bản chất việc bị đày vào cõi luân hồi là do vô minh ( theo học thuyết 12 nhân duyên ) mà đức phật cũng nói có rất nhiều con đường để tới đc đạo, đức phật chỉ tìm ra 1 trong số những con đường đó thôi. Chả lẽ trên thế giới này chỉ có thiền tứ niệm xứ mới đạt đc trí tuệ à.
Câu hỏi thứ nhất, mày nói đúng là tâm quyết định mọi thứ. Chỉ cần khởi ý lên trong tâm là đã tạo nghiệp thiện hay nghiệp ác rồi. Nhưng nếu ý nghiệp đó thúc đẩy mày tới lời nói (khẩu nghiệp) hay hành động (thân nghiệp) thì quả tạo ra về sau sẽ càng to hơn nữa. Ví dụ, mày khởi ý trong tâm bố thí cho một thằng ăn xin thì ngay lúc đó mày đã tạo thiện nghiệp trong tâm, nhưng nếu chỉ khởi ý thôi mà mày không đưa tiền ra bố thí thật thì cái quả sau này mày nhận sẽ nhẹ nhàng. Nhưng nếu mày nói ra mồm với người khác là mày sẽ bố thí cho thằng ăn xin đó thì mày đã tạo khẩu thiện nghiệp, quả sau này mày nhận sẽ hơn cái quả trước. Và nếu mày rút tiền bố thí cho thằng ăn xin đó thật thì mày tạo được thân thiện nghiệp, quả sau này mày nhận sẽ khác hai cái trên. Tuy nhiên, mày nhận quả thế nào còn phụ thuộc vào tâm ý của mày lúc bố thí nữa, vì ngay trong một nháy mắt có hàng vạn tâm ý sinh ra cùng lúc. Mày bố thí vì mày thấy nó đáng thương, hay mày bố thí vì đang đi cùng gái nên sĩ gái, thì quả mày nhận được cũng sẽ khác nhau. Đại khái mày hiểu là như thế. Nhân quả là một mạng nhện đan xen rắc rối không thể hiểu hết được. Nó là một vòng lặp vô hạn cho tới khi mày giác ngộ và chết đi (gọi là nhập Niết Bàn). Một nhân đã gieo sẽ tạo nhiều quả. Quả ở kiếp này gọi là hiện báo, quả ở kiếp sau gọi là sanh báo, quả ở nhiều kiếp sau nữa gọi là dư báo. Để xảy ra quả thì cần duyên đến, bên trên tao cũng nói rồi. Tuy nhiên, nhân tạo quả, và quả tiếp tục lại là nhân cho một quả khác trong tương lai. Ví dụ, trong quá khứ mày bố thí nhiều, kiếp này đủ duyên thì mày giàu có nhiều tiền, nhưng khi mày giàu có nhiều tiền rồi mày chỉ cần khởi lên ý muốn bố thí tiền cho người khác (thì là mày lại gieo nhân thiện) hoặc khởi lên ý muốn ăn chơi hưởng thụ sa đọa (thì mày lại gieo nhân ác). Chắc chắn là mày sẽ khởi một trong 2 ý tốt hoặc xấu, vì mày là người phàm, không thể nào tác ý để không tạo nghiệp như các bậc thánh giác ngộ. Chính vì nhân quả tuần hoàn lặp đi lặp lại như thế nên tâm tốt sẽ làm việc tốt, làm việc tốt lại dẫn dắt mày đến các cảnh tốt để gặp những nhân duyên tốt để có cơ hội đưa tâm mày tiến lên tốt hơn gần với giác ngộ. Và ngược lại.

Thứ hai là vấn đề Niết Bàn, như tao hiểu ý mày nói thì Niết Bàn là nhân còn không màng vật chất gái gú là quả. Tao không nói như vậy, tao chỉ nói rằng hạnh phúc Niết Bàn là an nhiên tự tại, không còn phụ thuộc vào mấy thứ vật chất gái gú. Đó là một dạng khái niệm để bọn mày hình dung đích đến cuối cùng của việc tu tập là gì. Còn đương nhiên, trên con đường tu tập, phải xả bỏ dần dần các ham muốn vật chất, tình cảm thì tâm mới ngày càng trong sạch, ngày càng trong sạch thì cuối cùng mới đạt đến trạng thái Niết Bàn.

Đức Phật ngay khi tu tập giác ngộ thành Phật năm 35 tuổi thì ngài đã đạt đến trạng thái tâm Niết Bàn, chỉ là ngài vẫn còn sống nên gọi là Niết Bàn hữu dư, tức là vẫn còn thân xác, thân xác vẫn chịu chi phối của nghiệp lực (bệnh tật, đói khát...). Còn khi Phật chết đi thì ngài nhập Niết Bàn vô dư, không còn thân, không còn tâm. Không sinh ra và không chết đi nữa.

Thứ ba, muốn thoát khỏi luân hồi sinh thì cần tu tập theo đúng con đường Giới - Định - Tuệ. Mày giữ giới trong sạch thì tâm mày an ổn, tâm mày an ổn thì mày dễ định tâm khi thiền, thiền định sẽ phát triển. Khi định lực phát triển thâm sâu, trí tuệ sẽ phát triển thông qua việc quán xét được đặc tính Vô thường - Khổ - Vô ngã của bốn yếu tố Thân - Thọ - Tâm - Pháp (gọi là tứ niệm xứ). Giới và Định thì nhiều đạo khác cũng tu, Giới có nhiều loại giới, định có nhiều loại định (4 tầng thiền định hữu sắc và 4 tầng thiền định vô sắc). Nhưng thiền Tuệ thì chỉ có Đức Phật tìm ra và dạy lại cho chúng sinh. Và quan trọng nhất là do căn cơ chúng sinh có sự khác nhau rất nhiều, nên đường lối tu tập để giác ngộ của mỗi người sẽ không giống nhau hoàn toàn. Ví dụ có người tu chứng sơ thiền hoặc nhị thiền, hoặc tam thiền, hoặc tứ thiền, rồi mới chuyển sang thiền tuệ, chuyển sang thiền tuệ rồi thì có người quán tâm, có người quán pháp, có người quán thân, có người quán thọ để thực chứng thành Thánh. Với căn cơ thấp kém như con người thời nay thì có thể ít chứng các tầng thiền định, mà chỉ vào cận định thôi là các thiền sư đã cho chuyển sang thiền tuệ để quán tứ niệm xứ rồi.... vân vân.

Cho nên là nói có nhiều con đường giác ngộ là như thế, là do căn cơ khác biệt hoàn toàn. Nhưng lộ trình thì căn bản vẫn phải là Giới - Định - Tuệ, vẫn phải theo những gì giáo lý Phật dạy. Còn con đường nào khác ngoài tứ niệm xứ hay không thì Phật không nói nên tao không rõ mày nhé.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Bên trên