• Nhóm kín víp prồ, đỉnh của chóp 👉 xamvn

Thiền Vipassana

Câu hỏi thứ nhất, mày nói đúng là tâm quyết định mọi thứ. Chỉ cần khởi ý lên trong tâm là đã tạo nghiệp thiện hay nghiệp ác rồi. Nhưng nếu ý nghiệp đó thúc đẩy mày tới lời nói (khẩu nghiệp) hay hành động (thân nghiệp) thì quả tạo ra về sau sẽ càng to hơn nữa. Ví dụ, mày khởi ý trong tâm bố thí cho một thằng ăn xin thì ngay lúc đó mày đã tạo thiện nghiệp trong tâm, nhưng nếu chỉ khởi ý thôi mà mày không đưa tiền ra bố thí thật thì cái quả sau này mày nhận sẽ nhẹ nhàng. Nhưng nếu mày nói ra mồm với người khác là mày sẽ bố thí cho thằng ăn xin đó thì mày đã tạo khẩu thiện nghiệp, quả sau này mày nhận sẽ hơn cái quả trước. Và nếu mày rút tiền bố thí cho thằng ăn xin đó thật thì mày tạo được thân thiện nghiệp, quả sau này mày nhận sẽ khác hai cái trên. Tuy nhiên, mày nhận quả thế nào còn phụ thuộc vào tâm ý của mày lúc bố thí nữa, vì ngay trong một nháy mắt có hàng vạn tâm ý sinh ra cùng lúc. Mày bố thí vì mày thấy nó đáng thương, hay mày bố thí vì đang đi cùng gái nên sĩ gái, thì quả mày nhận được cũng sẽ khác nhau. Đại khái mày hiểu là như thế. Nhân quả là một mạng nhện đan xen rắc rối không thể hiểu hết được. Nó là một vòng lặp vô hạn cho tới khi mày giác ngộ và chết đi (gọi là nhập Niết Bàn). Một nhân đã gieo sẽ tạo nhiều quả. Quả ở kiếp này gọi là hiện báo, quả ở kiếp sau gọi là sanh báo, quả ở nhiều kiếp sau nữa gọi là dư báo. Để xảy ra quả thì cần duyên đến, bên trên tao cũng nói rồi. Tuy nhiên, nhân tạo quả, và quả tiếp tục lại là nhân cho một quả khác trong tương lai. Ví dụ, trong quá khứ mày bố thí nhiều, kiếp này đủ duyên thì mày giàu có nhiều tiền, nhưng khi mày giàu có nhiều tiền rồi mày chỉ cần khởi lên ý muốn bố thí tiền cho người khác (thì là mày lại gieo nhân thiện) hoặc khởi lên ý muốn ăn chơi hưởng thụ sa đọa (thì mày lại gieo nhân ác). Chắc chắn là mày sẽ khởi một trong 2 ý tốt hoặc xấu, vì mày là người phàm, không thể nào tác ý để không tạo nghiệp như các bậc thánh giác ngộ. Chính vì nhân quả tuần hoàn lặp đi lặp lại như thế nên tâm tốt sẽ làm việc tốt, làm việc tốt lại dẫn dắt mày đến các cảnh tốt để gặp những nhân duyên tốt để có cơ hội đưa tâm mày tiến lên tốt hơn gần với giác ngộ. Và ngược lại.

Thứ hai là vấn đề Niết Bàn, như tao hiểu ý mày nói thì Niết Bàn là nhân còn không màng vật chất gái gú là quả. Tao không nói như vậy, tao chỉ nói rằng hạnh phúc Niết Bàn là an nhiên tự tại, không còn phụ thuộc vào mấy thứ vật chất gái gú. Đó là một dạng khái niệm để bọn mày hình dung đích đến cuối cùng của việc tu tập là gì. Còn đương nhiên, trên con đường tu tập, phải xả bỏ dần dần các ham muốn vật chất, tình cảm thì tâm mới ngày càng trong sạch, ngày càng trong sạch thì cuối cùng mới đạt đến trạng thái Niết Bàn.

Đức Phật ngay khi tu tập giác ngộ thành Phật năm 35 tuổi thì ngài đã đạt đến trạng thái tâm Niết Bàn, chỉ là ngài vẫn còn sống nên gọi là Niết Bàn hữu dư, tức là vẫn còn thân xác, thân xác vẫn chịu chi phối của nghiệp lực (bệnh tật, đói khát...). Còn khi Phật chết đi thì ngài nhập Niết Bàn vô dư, không còn thân, không còn tâm. Không sinh ra và không chết đi nữa.

Thứ ba, muốn thoát khỏi luân hồi sinh thì cần tu tập theo đúng con đường Giới - Định - Tuệ. Mày giữ giới trong sạch thì tâm mày an ổn, tâm mày an ổn thì mày dễ định tâm khi thiền, thiền định sẽ phát triển. Khi định lực phát triển thâm sâu, trí tuệ sẽ phát triển thông qua việc quán xét được đặc tính Vô thường - Khổ - Vô ngã của bốn yếu tố Thân - Thọ - Tâm - Pháp (gọi là tứ niệm xứ). Giới và Định thì nhiều đạo khác cũng tu, Giới có nhiều loại giới, định có nhiều loại định (4 tầng thiền định hữu sắc và 4 tầng thiền định vô sắc). Nhưng thiền Tuệ thì chỉ có Đức Phật tìm ra và dạy lại cho chúng sinh. Và quan trọng nhất là do căn cơ chúng sinh có sự khác nhau rất nhiều, nên đường lối tu tập để giác ngộ của mỗi người sẽ không giống nhau hoàn toàn. Ví dụ có người tu chứng sơ thiền hoặc nhị thiền, hoặc tam thiền, hoặc tứ thiền, rồi mới chuyển sang thiền tuệ, chuyển sang thiền tuệ rồi thì có người quán tâm, có người quán pháp, có người quán thân, có người quán thọ để thực chứng thành Thánh. Với căn cơ thấp kém như con người thời nay thì có thể ít chứng các tầng thiền định, mà chỉ vào cận định thôi là các thiền sư đã cho chuyển sang thiền tuệ để quán tứ niệm xứ rồi.... vân vân.

Cho nên là nói có nhiều con đường giác ngộ là như thế, là do căn cơ khác biệt hoàn toàn. Nhưng lộ trình thì căn bản vẫn phải là Giới - Định - Tuệ, vẫn phải theo những gì giáo lý Phật dạy. Còn con đường nào khác ngoài tứ niệm xứ hay không thì Phật không nói nên tao không rõ mày nhé.
M đc học và hiểu biết kiến thức rất nhiều, t rất khoái. Bản thân t thì lại học rất ít, chỉ một chút và chủ yếu hiểu biết của t đến từ quá trình quan sát tâm của mình để nhận ra những điều nho nhỏ trong chân lý ấy nên nhiều cái nghe m nói t vẫn thấy chưa thỏa đáng dù t biết đều là những kiến thức đúng. Vd như việc m nói về quan hệ nhân quả ở ý 1, thực sự theo t thì tâm quyết định mọi thứ ấy nên là đâu cần quan tâm xem có nên bố thí hay này nọ hay bố thí thì nhận đc quả gì. Chính vì cái điều m nói ra là khi bố thí thì nhận đc quả gì sẽ khệnh khối th khác bị tâm tham và tâm si dẫn dắt. Vậy nếu ko tu tâm mà hành thiện thì kiếp tiếp theo sẽ đc tính theo tâm hay theo hành. Đối vs t thì t nghĩ chỉ cần tập trung vào tâm là gốc của vấn đề. Những nhân thiện tự khắc sẽ đc gieo khi tâm thiện. Chính vì cái tư tưởng này của t nên kéo theo câu hỏi tiếp theo đó là tại sao bước vào thiền tuệ thánh nhân lại phải chia ra 4 loại tu tập. Pháp thì t chưa hiểu chứ t nghĩ tâm quyết định thân và thọ mà. Thêm 1 ý nữa mong m giải đáp giúp t về trạng thái niết bàn. Theo ý hiểu của t thì làm s Đức Phật có thể diệt bản ngã khi còn ở thế giới vật chất đc. Buổi vì chính m đã nói còn thân là còn khổ mà. Hơn nữa trong quá trình t quan sát t thấy khi còn sống ở thế giới vật chất này thì vẫn phải tuân theo quy luật của nó ấy. Điển hình là quy luật âm dương. Cực dương thì sinh âm vì vậy nên khi 3 gốc đạt được 1 thành tựu bất kỳ sẽ sinh ra kiêu ngạo để kéo tâm về 3 độc và ngược lại. Ko biết tâm các bậc giác ngộ có vận hành như vậy ko nên t nghĩ ngay cả đức phật khi còn ở cõi vật chất vẫn chỉ là ghìm bản ngã chứ chưa phải diệt ngã. Thêm 1 ý mong m giải đáp giúp t là khi tới niết bàn rồi thì sẽ ntn, có ng nói rằng tâm thức mình sẽ trở về cội nguồn và hòa vào vs vũ trụ, nếu vậy thì đâu còn là 1 ý thức riêng nữa đúng k, lúc đó thì cái gì là biểu hiện cho ý chí của Đức Phật, vậy tất cả các đức phật khác từng nhập niết bàn đều quy về trở thành 1 à, vậy thì người đời còn phải phân chia nhiều phật ra như v để làm gì.
 

aliba3

Yếu sinh lý
M đc học và hiểu biết kiến thức rất nhiều, t rất khoái. Bản thân t thì lại học rất ít, chỉ một chút và chủ yếu hiểu biết của t đến từ quá trình quan sát tâm của mình để nhận ra những điều nho nhỏ trong chân lý ấy nên nhiều cái nghe m nói t vẫn thấy chưa thỏa đáng dù t biết đều là những kiến thức đúng. Vd như việc m nói về quan hệ nhân quả ở ý 1, thực sự theo t thì tâm quyết định mọi thứ ấy nên là đâu cần quan tâm xem có nên bố thí hay này nọ hay bố thí thì nhận đc quả gì. Chính vì cái điều m nói ra là khi bố thí thì nhận đc quả gì sẽ khệnh khối th khác bị tâm tham và tâm si dẫn dắt. Vậy nếu ko tu tâm mà hành thiện thì kiếp tiếp theo sẽ đc tính theo tâm hay theo hành. Đối vs t thì t nghĩ chỉ cần tập trung vào tâm là gốc của vấn đề. Những nhân thiện tự khắc sẽ đc gieo khi tâm thiện.
Chính xác tâm là gốc rễ của mọi vấn đề, tâm chi phối mọi hành động của mày, tạo nghiệp thiện hay ác cũng từ tâm mà ra. Một người có hành động thiện thì trước đó họ đã có tác ý tâm thiện rồi, dù chỉ trong nháy mắt. Với những người không biết gì về Phật Pháp, không nghe nói đến nhân quả bao giờ, nhưng bản tính lại rất tốt, luôn giúp đỡ người khác, sống hiền thiện, bố thí nhiều... thì dù họ ko bao giờ nghĩ đến làm thiện thì sẽ nhận quả gì, mà chỉ làm thiện vì họ muốn làm, đó là bản năng của họ, thì luật nhân quả trong vũ trụ vẫn sẽ vận hành như bình thường để họ nhận được quả là đời sống an lành, sau khi chết có thể tái sinh vào cõi lành hưởng phước (tất nhiên là cần đủ duyên nữa mày nhé, vì có trường hợp ở hiền mà không gặp lành, là do duyên xấu đang đến khiến họ nhận quả khổ từ nhân ác đã gieo trong quá khứ). Tuy nhiên, cứ thế họ mãi quay cuồng trong luân hồi, lúc làm trời, lúc làm người, lúc làm ma chẳng hạn. Hơn nữa, đấy là nói trường hợp hoàn hảo, còn đã là một con người ai cũng có tâm ác và tâm thiện. Trong Vi diệu pháp nói con người có 12 tâm ác và 8 tâm thiện, nên 1 người sinh ra chắc chắn là ác nhiều hơn thiện, chỉ là cái ác nó sâu thẳm bên trong, chưa có điều kiện hoặc hoàn cảnh để nó bộc lộ ra.

Còn tu tâm hướng đến Niết Bàn thì là con đường xả bỏ cả cái ác và cả cái thiện. Tâm nghĩ ác dẫn đến hành động ác thì mày sẽ đọa cảnh khổ. Tâm nghĩ thiện dẫn đến hành động thiện thì mày đi lên trời (cụ thể là 1 trong 6 cõi trời dục giới dành cho người tốt, hành thiện nhiều, hoặc nếu mày chứng 1 trong 4 tầng thiền sắc giới thì sau khi chết mày tái sinh vào 16 cõi trời sắc giới, hoặc nếu chứng 4 tầng thiền vô sắc thì sau khi chết mày tái sinh vào 4 cõi trời vô sắc giới). Nhưng sống ở cảnh khổ hay cảnh sướng thì cũng đều có thời hạn cả, mày ko ở địa ngục mãi, cũng như không sống trên trời mãi. Cứ luân hồi 6 nẻo đường trong vô lượng kiếp, tùy theo nhân đã gieo và tùy theo duyên nào tới. Do đó, nếu mày sớm hiểu luân hồi là khổ thì mày sẽ tìm cách tu tâm để thoát khỏi vòng luân hồi đó.

Chính vì cái tư tưởng này của t nên kéo theo câu hỏi tiếp theo đó là tại sao bước vào thiền tuệ thánh nhân lại phải chia ra 4 loại tu tập. Pháp thì t chưa hiểu chứ t nghĩ tâm quyết định thân và thọ mà.
Thiền tuệ quán tứ niệm xứ Thân, Thọ, Tâm, Pháp để thấy được mọi thứ trong vũ trụ này đều có khổ, vô thường, vô ngã. Thực chứng được 3 đặc tính này của mọi thứ là mày đã giác ngộ. Ví dụ quán thân, mày thấy được có thân là khổ, thân phải sinh ra, phải sống, phải ốm đau bệnh tật, phải chết. Mày thấy được thân vô thường vì nó thay đổi không phải hàng tháng, hàng năm mà là thay đổi trong từng sát na, tức là trong 1 nháy mắt nó thay đổi, sinh diệt hàng tỷ tỷ tỷ... Điều này mày có thể hiểu đơn thuẩn theo khoa học chứng minh là hàng ngày có nhiều tế bào cơ thể mày sinh ra, và nhiều tế bào cũng chết đi. Đức Phật đã thực chứng được trước cả khi khoa học hiện đại phát hiện ra điều đó. Tiếp theo, mày sẽ thấy thân là vô ngã, thân chỉ hợp lại bởi tứ đại là đất nước gió lửa, được điều khiển bởi tâm là thọ tưởng hành thức, mọi thứ chỉ là nhân duyên kết hợp, nhân duyên tạo nên con người mày, quyết định mày là gái hay trai, sinh ra trong gia đình nào, đất nước nào, sống trong hoàn cảnh nào... do đó không có một bản ngã cái tôi nào trong mày cả. Mày chỉ là tứ đại, do duyên sinh ra và sẽ do duyên diệt đi. Đấy là nói dưới dạng chữ nghĩa, còn khi mày tu thiền tuệ mà trải nghiệm thực tế được những điều đó bằng trí tuệ của mày thì lúc đó mày giác ngộ. Quán cảm thọ, quán tâm, hay quán pháp gì cũng như thế, cần thấy rõ được tất cả đều khổ, vô thường, vô ngã. Hiện nay trên thế giới cũng có nhiều trường phái thiền tuệ, vị thiền sư nào mạnh về cái gì họ sẽ dạy cái đó, có người giỏi quán thân họ dạy quán thân, có người giỏi quán thọ họ dạy quán thọ... Đấy chính là nói để lên núi có nhiều đường là như vậy.

Thêm 1 ý nữa mong m giải đáp giúp t về trạng thái niết bàn. Theo ý hiểu của t thì làm s Đức Phật có thể diệt bản ngã khi còn ở thế giới vật chất đc. Buổi vì chính m đã nói còn thân là còn khổ mà. Hơn nữa trong quá trình t quan sát t thấy khi còn sống ở thế giới vật chất này thì vẫn phải tuân theo quy luật của nó ấy. Điển hình là quy luật âm dương. Cực dương thì sinh âm vì vậy nên khi 3 gốc đạt được 1 thành tựu bất kỳ sẽ sinh ra kiêu ngạo để kéo tâm về 3 độc và ngược lại. Ko biết tâm các bậc giác ngộ có vận hành như vậy ko nên t nghĩ ngay cả đức phật khi còn ở cõi vật chất vẫn chỉ là ghìm bản ngã chứ chưa phải diệt ngã.
Tâm của Đức Phật, hay tâm của các vị giác ngộ A la hán không có tác ý như tâm người bình thường. Một người sẽ khởi tác ý tâm thiện hoặc tác ý tâm ác, từ đó dẫn đến nẻo thiện hoặc nẻo ác. Còn tâm các vị Phật hay các vị A la hán thì không khởi tác ý. Mọi ý họ nghĩ chỉ là nghĩ, mọi lời họ nói chỉ là nói, mọi việc họ làm chỉ là làm, kiểu như hòa nhập vào vũ trụ, thuận theo vũ trụ. Tao nói thêm chút là những người giác ngộ thì gọi là A la hán, Đức Phật cũng là 1 vị A la hán, nhưng vì Đức Phật tự tìm ra con đường giác ngộ, nên ngài là Phật chánh đẳng chánh giác, tiếng Anh gọi là Buddha (bậc giác ngộ) tiếng Việt gọi là Bụt, còn những người học theo ngài và cũng giác ngộ theo thì chỉ gọi là A la hán thôi.

Thêm 1 ý mong m giải đáp giúp t là khi tới niết bàn rồi thì sẽ ntn, có ng nói rằng tâm thức mình sẽ trở về cội nguồn và hòa vào vs vũ trụ, nếu vậy thì đâu còn là 1 ý thức riêng nữa đúng k, lúc đó thì cái gì là biểu hiện cho ý chí của Đức Phật, vậy tất cả các đức phật khác từng nhập niết bàn đều quy về trở thành 1 à, vậy thì người đời còn phải phân chia nhiều phật ra như v để làm gì.
Niết Bàn là trạng thái của tâm khi không còn khổ đau. Có thể hòa nhập vào vũ trụ, trở về nguồn cội nào đấy, nhưng cụ thể như thế nào thì tao không rõ, Đức Phật cũng không nói đến đâu mày. Chỉ là bậc giác ngộ sau khi chết thì thân không còn, tâm không còn, không còn gì cả, mọi thứ sau đó diễn biến thế nào thì tao chịu. Không có cái gì gọi là ý thức riêng, hay ý chí của Đức Phật cả, ngài nhập Niết Bàn rồi, không còn xuất hiện lại nữa đâu, dù là bất kỳ hình thức nào. Những gì còn lại chỉ là kinh sách ghi lại lịch sử và đường lối tu tập thôi. Và ngay cả kinh sách giáo lý đạo Phật cũng chỉ tồn tại khoảng 5000 năm sau khi Đức Phật qua đời, hiện tại là năm thứ 2567 rồi. Sau đó, sẽ không còn cái gọi là đạo Phật như hiện nay nữa. Và đến một khoảng thời gian sẽ lại có một vị Phật toàn giác khác xuất hiện và dạy chúng sinh con đường thoát khổ. Nhưng lâu lắm mày ơi.

Trong kinh có ghi chép trước Đức Phật Thích Ca Mâu Ni cũng có hai mươi mấy vị Phật quá khứ nữa, tức là những người tự tu tập tìm ra con đường giác ngộ mà không cần người khác chỉ dạy. Còn mấy vị Phật như Phật A Di Đà gì đó là sản phẩm tưởng tượng sau khi Phật Giáo du nhập sang Trung Quốc thôi mày nhé, kinh gốc đạo Phật không có đâu.
 
Chính xác tâm là gốc rễ của mọi vấn đề, tâm chi phối mọi hành động của mày, tạo nghiệp thiện hay ác cũng từ tâm mà ra. Một người có hành động thiện thì trước đó họ đã có tác ý tâm thiện rồi, dù chỉ trong nháy mắt. Với những người không biết gì về Phật Pháp, không nghe nói đến nhân quả bao giờ, nhưng bản tính lại rất tốt, luôn giúp đỡ người khác, sống hiền thiện, bố thí nhiều... thì dù họ ko bao giờ nghĩ đến làm thiện thì sẽ nhận quả gì, mà chỉ làm thiện vì họ muốn làm, đó là bản năng của họ, thì luật nhân quả trong vũ trụ vẫn sẽ vận hành như bình thường để họ nhận được quả là đời sống an lành, sau khi chết có thể tái sinh vào cõi lành hưởng phước (tất nhiên là cần đủ duyên nữa mày nhé, vì có trường hợp ở hiền mà không gặp lành, là do duyên xấu đang đến khiến họ nhận quả khổ từ nhân ác đã gieo trong quá khứ). Tuy nhiên, cứ thế họ mãi quay cuồng trong luân hồi, lúc làm trời, lúc làm người, lúc làm ma chẳng hạn. Hơn nữa, đấy là nói trường hợp hoàn hảo, còn đã là một con người ai cũng có tâm ác và tâm thiện. Trong Vi diệu pháp nói con người có 12 tâm ác và 8 tâm thiện, nên 1 người sinh ra chắc chắn là ác nhiều hơn thiện, chỉ là cái ác nó sâu thẳm bên trong, chưa có điều kiện hoặc hoàn cảnh để nó bộc lộ ra.

Còn tu tâm hướng đến Niết Bàn thì là con đường xả bỏ cả cái ác và cả cái thiện. Tâm nghĩ ác dẫn đến hành động ác thì mày sẽ đọa cảnh khổ. Tâm nghĩ thiện dẫn đến hành động thiện thì mày đi lên trời (cụ thể là 1 trong 6 cõi trời dục giới dành cho người tốt, hành thiện nhiều, hoặc nếu mày chứng 1 trong 4 tầng thiền sắc giới thì sau khi chết mày tái sinh vào 16 cõi trời sắc giới, hoặc nếu chứng 4 tầng thiền vô sắc thì sau khi chết mày tái sinh vào 4 cõi trời vô sắc giới). Nhưng sống ở cảnh khổ hay cảnh sướng thì cũng đều có thời hạn cả, mày ko ở địa ngục mãi, cũng như không sống trên trời mãi. Cứ luân hồi 6 nẻo đường trong vô lượng kiếp, tùy theo nhân đã gieo và tùy theo duyên nào tới. Do đó, nếu mày sớm hiểu luân hồi là khổ thì mày sẽ tìm cách tu tâm để thoát khỏi vòng luân hồi đó.


Thiền tuệ quán tứ niệm xứ Thân, Thọ, Tâm, Pháp để thấy được mọi thứ trong vũ trụ này đều có khổ, vô thường, vô ngã. Thực chứng được 3 đặc tính này của mọi thứ là mày đã giác ngộ. Ví dụ quán thân, mày thấy được có thân là khổ, thân phải sinh ra, phải sống, phải ốm đau bệnh tật, phải chết. Mày thấy được thân vô thường vì nó thay đổi không phải hàng tháng, hàng năm mà là thay đổi trong từng sát na, tức là trong 1 nháy mắt nó thay đổi, sinh diệt hàng tỷ tỷ tỷ... Điều này mày có thể hiểu đơn thuẩn theo khoa học chứng minh là hàng ngày có nhiều tế bào cơ thể mày sinh ra, và nhiều tế bào cũng chết đi. Đức Phật đã thực chứng được trước cả khi khoa học hiện đại phát hiện ra điều đó. Tiếp theo, mày sẽ thấy thân là vô ngã, thân chỉ hợp lại bởi tứ đại là đất nước gió lửa, được điều khiển bởi tâm là thọ tưởng hành thức, mọi thứ chỉ là nhân duyên kết hợp, nhân duyên tạo nên con người mày, quyết định mày là gái hay trai, sinh ra trong gia đình nào, đất nước nào, sống trong hoàn cảnh nào... do đó không có một bản ngã cái tôi nào trong mày cả. Mày chỉ là tứ đại, do duyên sinh ra và sẽ do duyên diệt đi. Đấy là nói dưới dạng chữ nghĩa, còn khi mày tu thiền tuệ mà trải nghiệm thực tế được những điều đó bằng trí tuệ của mày thì lúc đó mày giác ngộ. Quán cảm thọ, quán tâm, hay quán pháp gì cũng như thế, cần thấy rõ được tất cả đều khổ, vô thường, vô ngã. Hiện nay trên thế giới cũng có nhiều trường phái thiền tuệ, vị thiền sư nào mạnh về cái gì họ sẽ dạy cái đó, có người giỏi quán thân họ dạy quán thân, có người giỏi quán thọ họ dạy quán thọ... Đấy chính là nói để lên núi có nhiều đường là như vậy.


Tâm của Đức Phật, hay tâm của các vị giác ngộ A la hán không có tác ý như tâm người bình thường. Một người sẽ khởi tác ý tâm thiện hoặc tác ý tâm ác, từ đó dẫn đến nẻo thiện hoặc nẻo ác. Còn tâm các vị Phật hay các vị A la hán thì không khởi tác ý. Mọi ý họ nghĩ chỉ là nghĩ, mọi lời họ nói chỉ là nói, mọi việc họ làm chỉ là làm, kiểu như hòa nhập vào vũ trụ, thuận theo vũ trụ. Tao nói thêm chút là những người giác ngộ thì gọi là A la hán, Đức Phật cũng là 1 vị A la hán, nhưng vì Đức Phật tự tìm ra con đường giác ngộ, nên ngài là Phật chánh đẳng chánh giác, tiếng Anh gọi là Buddha (bậc giác ngộ) tiếng Việt gọi là Bụt, còn những người học theo ngài và cũng giác ngộ theo thì chỉ gọi là A la hán thôi.


Niết Bàn là trạng thái của tâm khi không còn khổ đau. Có thể hòa nhập vào vũ trụ, trở về nguồn cội nào đấy, nhưng cụ thể như thế nào thì tao không rõ, Đức Phật cũng không nói đến đâu mày. Chỉ là bậc giác ngộ sau khi chết thì thân không còn, tâm không còn, không còn gì cả, mọi thứ sau đó diễn biến thế nào thì tao chịu. Không có cái gì gọi là ý thức riêng, hay ý chí của Đức Phật cả, ngài nhập Niết Bàn rồi, không còn xuất hiện lại nữa đâu, dù là bất kỳ hình thức nào. Những gì còn lại chỉ là kinh sách ghi lại lịch sử và đường lối tu tập thôi. Và ngay cả kinh sách giáo lý đạo Phật cũng chỉ tồn tại khoảng 5000 năm sau khi Đức Phật qua đời, hiện tại là năm thứ 2567 rồi. Sau đó, sẽ không còn cái gọi là đạo Phật như hiện nay nữa. Và đến một khoảng thời gian sẽ lại có một vị Phật toàn giác khác xuất hiện và dạy chúng sinh con đường thoát khổ. Nhưng lâu lắm mày ơi.

Trong kinh có ghi chép trước Đức Phật Thích Ca Mâu Ni cũng có hai mươi mấy vị Phật quá khứ nữa, tức là những người tự tu tập tìm ra con đường giác ngộ mà không cần người khác chỉ dạy. Còn mấy vị Phật như Phật A Di Đà gì đó là sản phẩm tưởng tượng sau khi Phật Giáo du nhập sang Trung Quốc thôi mày nhé, kinh gốc đạo Phật không có đâu.
Cảm ơn m đã chia sẻ kiến thức. Tiện đây cho t hỏi trong 12 nhân duyên có 2 nhân tố t chưa đc hiểu lắm vô minh sinh hành, hành sinh thức, thức sinh danh sắc vậy hành và thức là gì, t nghĩ k thể nào là hành động và ý thức đc vì sanh lão tử r quay lại vô minh r, tức là chết r quay lại vô minh thì làm s chết r có hành động và ý thức đc
 

aliba3

Yếu sinh lý
Cảm ơn m đã chia sẻ kiến thức. Tiện đây cho t hỏi trong 12 nhân duyên có 2 nhân tố t chưa đc hiểu lắm vô minh sinh hành, hành sinh thức, thức sinh danh sắc vậy hành và thức là gì, t nghĩ k thể nào là hành động và ý thức đc vì sanh lão tử r quay lại vô minh r, tức là chết r quay lại vô minh thì làm s chết r có hành động và ý thức đc
Trong sơ đồ thập nhị nhân duyên thì Vô minh và Hành thuộc về nhân của quá khứ, còn ái là nhân của hiện tại khiến chúng sinh luẩn quẩn trong vòng luân hồi.

Vô minh, nói thẳng ra là ngu vô lượng kiếp, không thấu hiểu 3 đặc tính khổ, vô thường, vô ngã của vạn vật, không thấu hiểu Tứ diệu đế. Từ Vô minh đó mà sinh ra Hành, Hành ở đây là hành ác hoặc hành thiện mà chúng sinh tạo tác từ vô lượng kiếp trong quá khứ khi còn Vô minh. Hành này không phải chỉ riêng hành động, mà là Hành từ cả ý, khẩu, thân. Hành ở ý là tác ý, là xu hướng nghĩ thiện ác. Hành ở khẩu là lời nói, nói lời chánh ngữ hay tà ngữ. Hành ở thân là hành động, là việc làm tốt hay xấu.

Từ Hành sinh ra Thức. Từ nhân quá khứ là Vô minh và các Hành (thiện & ác) sẽ khiến chúng sinh chết đi sống lại vô số kiếp, tức là tái sinh. Ngay khi chúng sinh khởi lên tâm tử để chấm dứt 1 kiếp sống nào đó, thì ngay lập tức, thức tái sinh sẽ khởi lên để đưa chúng sinh đó sang 1 kiếp sống mới. Mày nhớ là Ngay Lập Tức chứ không có dạng thân trung ấm hay một trạng thái chờ, trạng thái tạm nào hết. Kiếp sống mới có thể là 1 trong 6 nẻo luân hồi tùy nghiệp đã tạo. Do đó, Thức trong thập nhị nhân duyên đầu tiên là Thức tái sinh (còn tên gọi khác là A lại da thức). Sau đó ở các bước tiếp theo mới đến các loại thức khác xuất hiện như Nhãn thức, Nhĩ thức, Tỷ thức, Thiệt thức, Thân thức, Ý thức để tiến tới hòa nhập với các giác quan. Thức tái sinh chứa đựng toàn bộ Hành thiện ác (nghiệp) đã gieo trong quá khứ kết hợp với nhân duyên để chúng sinh tiếp tục có cuộc sống ở kiếp hiện tại.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

aliba3

Yếu sinh lý
Với lại, tao cũng khuyên mày là nếu muốn tiến bước trên con đường tâm linh này thì nên tham gia vài khóa thiền để xem hợp với đường lối nào mà học hành và tu tập cho nghiêm chỉnh. Vì có được thân người là khó, kiếp sau sinh ra chưa chắc được làm người. Mà Chánh pháp thì không tồn tại lâu dài. Nếu cứ ngu thêm vài chục kiếp nữa thì không còn Đạo Phật để mà tu tập giải thoát, cứ ba chìm bảy nổi trong luân hồi.

Còn mày nghe Youtube của thầy Trần Việt Quân là không đủ đâu. Tao có nghe và công nhận là ông ấy có hiểu biết rất rộng, cùng với khả năng hệ thống hóa các kiến thức một cách mạch lạc để dạy. Tao thấy phù hợp với công việc của ông ấy là xây dựng trường học, xây dựng một thế hệ sống đạo đức và có kỹ năng. Tuy nhiên, để đi trên con đường tu tập giác ngộ giải thoát thì thế là không đủ. Chưa kể đến việc ông ấy biến tấu đạo Phật từ Giới - Định - Tuệ thành Đạo Đức - Trí Tuệ - Nghị Lực, hoặc giảng dạy Chánh kiến không đúng theo tinh thần Phật Pháp. Tao biết đó là cách phù hợp để giảng dạy người đời hiện nay sống tốt mà không mang màu sắc tôn giáo, nhưng nếu truyền bá đạo Phật kiểu như vậy là một sự sai lầm. Trải qua hàng nghìn năm, kinh sách đạo Phật lan truyền khắp nơi đã bị sửa đổi, thêm bớt rất nhiều khiến đạo Phật không còn tinh khiết như thời Đức Phật còn sống, mà hầm bà lằng đủ thứ từ mê tín cầu cúng tới những chuyện tâm linh siêu việt. Những thứ đó ko cần thiết cho lộ trình tu tập giải thoát khiến chúng sinh ngày càng lầm đường lạc lối, và khiến cho Chánh pháp ngày càng suy tàn dẫn tới diệt vong trong tương lai. Nên tao không ủng hộ cách làm của ông Quân được, thà rằng ông ấy đừng nhắc đến đạo Phật, đừng dùng những từ ngữ trong đạo Phật thì hơn.
 

Siseki

Yếu sinh lý
Trong sơ đồ thập nhị nhân duyên thì Vô minh và Hành thuộc về nhân của quá khứ, còn ái là nhân của hiện tại khiến chúng sinh luẩn quẩn trong vòng luân hồi.

Vô minh, nói thẳng ra là ngu vô lượng kiếp, không thấu hiểu 3 đặc tính khổ, vô thường, vô ngã của vạn vật, không thấu hiểu Tứ diệu đế. Từ Vô minh đó mà sinh ra Hành, Hành ở đây là hành ác hoặc hành thiện mà chúng sinh tạo tác từ vô lượng kiếp trong quá khứ khi còn Vô minh. Hành này không phải chỉ riêng hành động, mà là Hành từ cả ý, khẩu, thân. Hành ở ý là tác ý, là xu hướng nghĩ thiện ác. Hành ở khẩu là lời nói, nói lời chánh ngữ hay tà ngữ. Hành ở thân là hành động, là việc làm tốt hay xấu.

Từ Hành sinh ra Thức. Từ nhân quá khứ là Vô minh và các Hành (thiện & ác) sẽ khiến chúng sinh chết đi sống lại vô số kiếp, tức là tái sinh. Ngay khi chúng sinh khởi lên tâm tử để chấm dứt 1 kiếp sống nào đó, thì ngay lập tức, thức tái sinh sẽ khởi lên để đưa chúng sinh đó sang 1 kiếp sống mới. Mày nhớ là Ngay Lập Tức chứ không có dạng thân trung ấm hay một trạng thái chờ, trạng thái tạm nào hết. Kiếp sống mới có thể là 1 trong 6 nẻo luân hồi tùy nghiệp đã tạo. Do đó, Thức trong thập nhị nhân duyên đầu tiên là Thức tái sinh (còn tên gọi khác là A lại da thức). Sau đó ở các bước tiếp theo mới đến các loại thức khác xuất hiện như Nhãn thức, Nhĩ thức, Tỷ thức, Thiệt thức, Thân thức, Ý thức để tiến tới hòa nhập với các giác quan. Thức tái sinh chứa đựng toàn bộ Hành thiện ác (nghiệp) đã gieo trong quá khứ kết hợp với nhân duyên để chúng sinh tiếp tục có cuộc sống ở kiếp hiện tại.
Ở HN nên học thiền Vipassana ở đâu hả mày?
 

aliba3

Yếu sinh lý
Ở HN nên học thiền Vipassana ở đâu hả mày?
Thằng busi6789 đưa link đăng ký khóa học của ngài Goenka là chuẩn đấy mày. Ngài Goenka là cư sĩ, không phải tu sĩ, tuy nhiên phái thiền của ngài ấy hiện nay phát triển lớn mạnh nhất thế giới. Bởi chính vì không phải tu sĩ, nên thiền Vipassana mà ngài ấy dạy không mang màu sắc tôn giáo, nên dễ được chấp nhận kể cả với những người theo đạo khác.

Mày có thể đăng ký khóa thiền ở bên đó (nhưng các khóa thường xuyên đông, nhất là ở quanh hà nội), và học các giáo lý căn bản, các phương pháp xử lý chướng ngại khi thiền, rồi tập dần dần. Một số giáo lý căn bản cần phải nắm như:

Tứ diệu đế
Bát chánh đạo
Thập nhi nhân duyên
Nhân quả và luân hồi
37 phẩm trợ đạo
 

Siseki

Yếu sinh lý
Thằng busi6789 đưa link đăng ký khóa học của ngài Goenka là chuẩn đấy mày. Ngài Goenka là cư sĩ, không phải tu sĩ, tuy nhiên phái thiền của ngài ấy hiện nay phát triển lớn mạnh nhất thế giới. Bởi chính vì không phải tu sĩ, nên thiền Vipassana mà ngài ấy dạy không mang màu sắc tôn giáo, nên dễ được chấp nhận kể cả với những người theo đạo khác.

Mày có thể đăng ký khóa thiền ở bên đó (nhưng các khóa thường xuyên đông, nhất là ở quanh hà nội), và học các giáo lý căn bản, các phương pháp xử lý chướng ngại khi thiền, rồi tập dần dần. Một số giáo lý căn bản cần phải nắm như:

Tứ diệu đế
Bát chánh đạo
Thập nhi nhân duyên
Nhân quả và luân hồi
37 phẩm trợ đạo
Cảm ơn mày
 

Daizobuzanai

Yếu sinh lý
Với lại, tao cũng khuyên mày là nếu muốn tiến bước trên con đường tâm linh này thì nên tham gia vài khóa thiền để xem hợp với đường lối nào mà học hành và tu tập cho nghiêm chỉnh. Vì có được thân người là khó, kiếp sau sinh ra chưa chắc được làm người. Mà Chánh pháp thì không tồn tại lâu dài. Nếu cứ ngu thêm vài chục kiếp nữa thì không còn Đạo Phật để mà tu tập giải thoát, cứ ba chìm bảy nổi trong luân hồi.

Còn mày nghe Youtube của thầy Trần Việt Quân là không đủ đâu. Tao có nghe và công nhận là ông ấy có hiểu biết rất rộng, cùng với khả năng hệ thống hóa các kiến thức một cách mạch lạc để dạy. Tao thấy phù hợp với công việc của ông ấy là xây dựng trường học, xây dựng một thế hệ sống đạo đức và có kỹ năng. Tuy nhiên, để đi trên con đường tu tập giác ngộ giải thoát thì thế là không đủ. Chưa kể đến việc ông ấy biến tấu đạo Phật từ Giới - Định - Tuệ thành Đạo Đức - Trí Tuệ - Nghị Lực, hoặc giảng dạy Chánh kiến không đúng theo tinh thần Phật Pháp. Tao biết đó là cách phù hợp để giảng dạy người đời hiện nay sống tốt mà không mang màu sắc tôn giáo, nhưng nếu truyền bá đạo Phật kiểu như vậy là một sự sai lầm. Trải qua hàng nghìn năm, kinh sách đạo Phật lan truyền khắp nơi đã bị sửa đổi, thêm bớt rất nhiều khiến đạo Phật không còn tinh khiết như thời Đức Phật còn sống, mà hầm bà lằng đủ thứ từ mê tín cầu cúng tới những chuyện tâm linh siêu việt. Những thứ đó ko cần thiết cho lộ trình tu tập giải thoát khiến chúng sinh ngày càng lầm đường lạc lối, và khiến cho Chánh pháp ngày càng suy tàn dẫn tới diệt vong trong tương lai. Nên tao không ủng hộ cách làm của ông Quân được, thà rằng ông ấy đừng nhắc đến đạo Phật, đừng dùng những từ ngữ tr
Với lại, tao cũng khuyên mày là nếu muốn tiến bước trên con đường tâm linh này thì nên tham gia vài khóa thiền để xem hợp với đường lối nào mà học hành và tu tập cho nghiêm chỉnh. Vì có được thân người là khó, kiếp sau sinh ra chưa chắc được làm người. Mà Chánh pháp thì không tồn tại lâu dài. Nếu cứ ngu thêm vài chục kiếp nữa thì không còn Đạo Phật để mà tu tập giải thoát, cứ ba chìm bảy nổi trong luân hồi.

Còn mày nghe Youtube của thầy Trần Việt Quân là không đủ đâu. Tao có nghe và công nhận là ông ấy có hiểu biết rất rộng, cùng với khả năng hệ thống hóa các kiến thức một cách mạch lạc để dạy. Tao thấy phù hợp với công việc của ông ấy là xây dựng trường học, xây dựng một thế hệ sống đạo đức và có kỹ năng. Tuy nhiên, để đi trên con đường tu tập giác ngộ giải thoát thì thế là không đủ. Chưa kể đến việc ông ấy biến tấu đạo Phật từ Giới - Định - Tuệ thành Đạo Đức - Trí Tuệ - Nghị Lực, hoặc giảng dạy Chánh kiến không đúng theo tinh thần Phật Pháp. Tao biết đó là cách phù hợp để giảng dạy người đời hiện nay sống tốt mà không mang màu sắc tôn giáo, nhưng nếu truyền bá đạo Phật kiểu như vậy là một sự sai lầm. Trải qua hàng nghìn năm, kinh sách đạo Phật lan truyền khắp nơi đã bị sửa đổi, thêm bớt rất nhiều khiến đạo Phật không còn tinh khiết như thời Đức Phật còn sống, mà hầm bà lằng đủ thứ từ mê tín cầu cúng tới những chuyện tâm linh siêu việt. Những thứ đó ko cần thiết cho lộ trình tu tập giải thoát khiến chúng sinh ngày càng lầm đường lạc lối, và khiến cho Chánh pháp ngày càng suy tàn dẫn tới diệt vong trong tương lai. Nên tao không ủng hộ cách làm của ông Quân được, thà rằng ông ấy đừng nhắc đến đạo Phật, đừng dùng những từ ngữ trong đạo Phật thì hơn.
Mình cũng thích thiền cũng có idol ô Trần Việt Quân lun nhưng ra đường thấy gái vẫn thèm vẫn thích lên xamm coi xiếc và bàn chính trị . Trên xamm này đúng là ngoạ hổ tàng Long . Đã voka
 

nhocrua19

Yếu sinh lý
Thằng busi6789 đưa link đăng ký khóa học của ngài Goenka là chuẩn đấy mày. Ngài Goenka là cư sĩ, không phải tu sĩ, tuy nhiên phái thiền của ngài ấy hiện nay phát triển lớn mạnh nhất thế giới. Bởi chính vì không phải tu sĩ, nên thiền Vipassana mà ngài ấy dạy không mang màu sắc tôn giáo, nên dễ được chấp nhận kể cả với những người theo đạo khác.

Mày có thể đăng ký khóa thiền ở bên đó (nhưng các khóa thường xuyên đông, nhất là ở quanh hà nội), và học các giáo lý căn bản, các phương pháp xử lý chướng ngại khi thiền, rồi tập dần dần. Một số giáo lý căn bản cần phải nắm như:

Tứ diệu đế
Bát chánh đạo
Thập nhi nhân duyên
Nhân quả và luân hồi
37 phẩm trợ đạo
tao cũng đang lọ mọ con đường tu, dự là con út tự lập khoảng 20t thì tao làm cư sĩ . hiện đang tìm hiểu để tìm một minh sư để theo . đúng như mày nói , thời này chánh pháp khó nghe, minh sư khó cầu . bắc tông thì không đúng nhưng dễ nghe dễ theo, nam tông thì đúng hơn vs lời phật , nhưng quá ít ng hiểu đề cầu pháp, lắm khi bế tắc thật sự ,hiện vẫn tự đọc các kinh, chú giải để tìm hiểu . cám ơn vì thấy có ng còn suy nghĩ như mình . mong có cơ hội đc gặp mày :)
 

aliba3

Yếu sinh lý
tao cũng đang lọ mọ con đường tu, dự là con út tự lập khoảng 20t thì tao làm cư sĩ . hiện đang tìm hiểu để tìm một minh sư để theo . đúng như mày nói , thời này chánh pháp khó nghe, minh sư khó cầu . bắc tông thì không đúng nhưng dễ nghe dễ theo, nam tông thì đúng hơn vs lời phật , nhưng quá ít ng hiểu đề cầu pháp, lắm khi bế tắc thật sự ,hiện vẫn tự đọc các kinh, chú giải để tìm hiểu . cám ơn vì thấy có ng còn suy nghĩ như mình . mong có cơ hội đc gặp mày :)
Tao tưởng mày nói chờ con út 20 tuổi ổn định thì mày xuất gia làm tu sĩ trong chùa chứ làm cư sĩ thì đâu cần phải chờ đến lúc đó. Cư sĩ tại gia mày chỉ cần giữ 5 giới không sát sinh, không trộm cướp, không tà dâm, không tà ngữ và không dùng các chất gây nghiện. Cư sĩ tại gia vẫn sống như người thường, vẫn được làm những công việc kiếm tiền chân chính, vẫn được quan hệ với vợ. Cho nên là có cơ hội thì phải quy y làm cư sĩ ngay, để có thầy, có các bạn đạo cùng nhau tu tập. Cơ hội ở đây chính là gặp được minh sư. Việc đó tùy duyên tùy nghiệp của mày nữa. Nhưng có câu khi người học trò sẵn sàng thì người thầy sẽ xuất hiện, mày cứ sẵn sàng tâm thế của một cư sĩ, giữ dần các giới đi, thì minh sư của mày sẽ bất thình lình xuất hiện thôi. Cam đoan với mày là như thế.
 

nhocrua19

Yếu sinh lý
Tao tưởng mày nói chờ con út 20 tuổi ổn định thì mày xuất gia làm tu sĩ trong chùa chứ làm cư sĩ thì đâu cần phải chờ đến lúc đó. Cư sĩ tại gia mày chỉ cần giữ 5 giới không sát sinh, không trộm cướp, không tà dâm, không tà ngữ và không dùng các chất gây nghiện. Cư sĩ tại gia vẫn sống như người thường, vẫn được làm những công việc kiếm tiền chân chính, vẫn được quan hệ với vợ. Cho nên là có cơ hội thì phải quy y làm cư sĩ ngay, để có thầy, có các bạn đạo cùng nhau tu tập. Cơ hội ở đây chính là gặp được minh sư. Việc đó tùy duyên tùy nghiệp của mày nữa. Nhưng có câu khi người học trò sẵn sàng thì người thầy sẽ xuất hiện, mày cứ sẵn sàng tâm thế của một cư sĩ, giữ dần các giới đi, thì minh sư của mày sẽ bất thình lình xuất hiện thôi. Cam đoan với mày là như thế.
vì nghề nghiệp nên vài giới ko giữ đc như nói dối hoặc chịch choạc . nói chung thì tao rất minh định tao đang đi con đường nào, cố gắng giữ gìn ở mức nào . thanks mày
 
Bên trên