Trapguydanang
Yếu sinh lý
Vừa rồi có một bro hỏi ai var MB Trang này chưa, nên tiện chạy tới quán xem thế nào rồi về báo cáo với anh em. Vì mình cũng chưa var
Địa chỉ quán thì ở 492 Trần Hưng Đạo - Điện Ngọc. Anh em hay đi quán Ngọc Anh, Ngọc Vân chắc biết, ở quán phế liệu đó chạy lên 1 tí là tới.
Dựng xe tui bước vào quán thì tầng trệt thấy có 2 phòng, phòng ở trong đang đèn màu vàng hơi mờ ..... phảng phất bóng em gái mi nhon nào đó trong bộ đồ áo đen, quần sọt. Tui nghĩ thầm (kaka) quả này định đi check U50 mà trúng mớ hàng non tơ rùi đây. Mạnh dạn tới trước phòng bắt chuyện.
Tui : Em ơi, cho ngộ hỏi ? .......... (vừa nói vừa ngước mắt nhìn vào trong phòng - thì thấy toàn là đồ bàn học, giấy bút, sách vở ... thôi cmn rồi).
Cảm giác tội lỗi vãi cặc, em nó đang tuổi đi học đoán chắc là con của MB , mà tui thì đang lại tưởng gái non tơ đâu tuyển về, mẹ đúng thật là ... thiện tai).
Tui : Em ơi, cho anh gặp chị Trang chút.
Ẻm gật đầu : Dạ , để em gọi mẹ.
Rồi thì MB cũng ra, tiếp tục đối thoại:
Tui : Chị cho em 1 phòng, với chị lên hát cùng em luôn cho vui nhé.
MB : Chị không hát em à, được thì chị kêu nhân viên hát cùng em nhé (250k 1 bài không quá 20p) .
Đầu tui lúc này thoáng 2 suy nghĩ:
Cái bà Quyên mà chủ tiệm Ngọc Anh, Ngọc Vân á , bả nói với tui là chuẩn bị mở thêm tiệm ngay chỗ ngã tư nữa kết hợp vs 1 người. Tui thầm đoán ra chắc là bà Trang này kinh doang kara ế quá nên kết hợp dịch vụ kiếm tí mồi. Mẹ cái bọn đỉ 250k ở tiệm phế liệu, tui đi bắt ớn rồi. Chủ yếu xem thử hàng U50 của chị có ngon không thuii. (Phương án B của mình là nếu không check đc MB này thì qua tiệm mới của bà Quyên luôn, nhưng mà địt mẹ chắc là trùng chỗ rồi).
Tui : À có phải mấy đứa ở khu dưới này 1 chút không, em tháng hát quán đó 4 lần. Tết bà chủ còn tặng em thùng bia.
MB: Thui thui, ông khùng dễ sơ à. Chị không đi đc nè, Ai mà giới thiệu em tới đây chi k biết.
Cơ mà nhìn điệu cười ngại ngại, rồi cố tình chạm vào tay tui khi từ chối tui bảo chị không đi là tui biết chắc. Làm đỉ mà con ngại đây này.
Nhưng mà đỉ thì có con mẹ gì phải ngại các bác nhỉ ????? Tui liếc sơ qua 1 cái , đầu thầm nghĩ "À à, hóa ra là con bé này đứng lén nghe sau cánh cửa, lộ cái tay áo rồi bé à, chắc MB cũng nghĩ ngại con gái giờ cũng lớn dậy thì mẹ nó rồi con đâu, lớn rồi biết mẹ mình đỉ thỏa chắc nhục lắm". Nên tui tự tin đoán là đó là lý do MB vì sao từ chối tui.
Rồi dòng suy nghĩ thứ 2: Tự nhiên nghĩ tới cảnh, thiên thần trong trắng kia ở trong 1 cái ổ đỉ. Sau này rồi có phải đi theo con đường của mẹ nó không, tự nhiên thấy nó cấn cấn thế nào ấy các bác ạ. Tui cũng có em gái, cũng đang tuổi đi học,rồi nghĩ tới cảnh bé đó sau này bị các xamer đưa vào đời chắc tinh lên não cmn luôn. Mẹ thấy tội tội thế đéo nào, vì nhìn nhỏ, hiền và bàn giấy , sách vở cực gọn gàng và kệ sách khá nhiều. Chỉ có mấy đứa học giỏi mới như thế, chứ giờ gái sau dậy thì nó học qua tiktok.
Sau đó, tui biết hôm nay sẽ k ăn đc rồi và tâm trạng nó cứ đéo thoải mái nên bả có chịu cũng éo check được. Định bụng tui là xin số điện thoại cho các xamer để đi check, mà nghĩ lại có đủ thông tin quán rồi, né giờ học của bé ra mà check thôi. Thế nên tui bảo:
Tui : Chị vào đổi cái bóng đèn màu trắng phòng kia dùm cái và bảo con bé dán mấy cái teen sticker lên cửa cho đỡ hiểu nhầm . Em về đã.
Xong dắt xe đi, và chắc chắn đéo bao giờ ghé lại.
Địa chỉ quán thì ở 492 Trần Hưng Đạo - Điện Ngọc. Anh em hay đi quán Ngọc Anh, Ngọc Vân chắc biết, ở quán phế liệu đó chạy lên 1 tí là tới.
Dựng xe tui bước vào quán thì tầng trệt thấy có 2 phòng, phòng ở trong đang đèn màu vàng hơi mờ ..... phảng phất bóng em gái mi nhon nào đó trong bộ đồ áo đen, quần sọt. Tui nghĩ thầm (kaka) quả này định đi check U50 mà trúng mớ hàng non tơ rùi đây. Mạnh dạn tới trước phòng bắt chuyện.
Tui : Em ơi, cho ngộ hỏi ? .......... (vừa nói vừa ngước mắt nhìn vào trong phòng - thì thấy toàn là đồ bàn học, giấy bút, sách vở ... thôi cmn rồi).
Cảm giác tội lỗi vãi cặc, em nó đang tuổi đi học đoán chắc là con của MB , mà tui thì đang lại tưởng gái non tơ đâu tuyển về, mẹ đúng thật là ... thiện tai).
Tui : Em ơi, cho anh gặp chị Trang chút.
Ẻm gật đầu : Dạ , để em gọi mẹ.
Rồi thì MB cũng ra, tiếp tục đối thoại:
Tui : Chị cho em 1 phòng, với chị lên hát cùng em luôn cho vui nhé.
MB : Chị không hát em à, được thì chị kêu nhân viên hát cùng em nhé (250k 1 bài không quá 20p) .
Đầu tui lúc này thoáng 2 suy nghĩ:
Cái bà Quyên mà chủ tiệm Ngọc Anh, Ngọc Vân á , bả nói với tui là chuẩn bị mở thêm tiệm ngay chỗ ngã tư nữa kết hợp vs 1 người. Tui thầm đoán ra chắc là bà Trang này kinh doang kara ế quá nên kết hợp dịch vụ kiếm tí mồi. Mẹ cái bọn đỉ 250k ở tiệm phế liệu, tui đi bắt ớn rồi. Chủ yếu xem thử hàng U50 của chị có ngon không thuii. (Phương án B của mình là nếu không check đc MB này thì qua tiệm mới của bà Quyên luôn, nhưng mà địt mẹ chắc là trùng chỗ rồi).
Tui : À có phải mấy đứa ở khu dưới này 1 chút không, em tháng hát quán đó 4 lần. Tết bà chủ còn tặng em thùng bia.
MB: Thui thui, ông khùng dễ sơ à. Chị không đi đc nè, Ai mà giới thiệu em tới đây chi k biết.
Cơ mà nhìn điệu cười ngại ngại, rồi cố tình chạm vào tay tui khi từ chối tui bảo chị không đi là tui biết chắc. Làm đỉ mà con ngại đây này.
Nhưng mà đỉ thì có con mẹ gì phải ngại các bác nhỉ ????? Tui liếc sơ qua 1 cái , đầu thầm nghĩ "À à, hóa ra là con bé này đứng lén nghe sau cánh cửa, lộ cái tay áo rồi bé à, chắc MB cũng nghĩ ngại con gái giờ cũng lớn dậy thì mẹ nó rồi con đâu, lớn rồi biết mẹ mình đỉ thỏa chắc nhục lắm". Nên tui tự tin đoán là đó là lý do MB vì sao từ chối tui.
Rồi dòng suy nghĩ thứ 2: Tự nhiên nghĩ tới cảnh, thiên thần trong trắng kia ở trong 1 cái ổ đỉ. Sau này rồi có phải đi theo con đường của mẹ nó không, tự nhiên thấy nó cấn cấn thế nào ấy các bác ạ. Tui cũng có em gái, cũng đang tuổi đi học,rồi nghĩ tới cảnh bé đó sau này bị các xamer đưa vào đời chắc tinh lên não cmn luôn. Mẹ thấy tội tội thế đéo nào, vì nhìn nhỏ, hiền và bàn giấy , sách vở cực gọn gàng và kệ sách khá nhiều. Chỉ có mấy đứa học giỏi mới như thế, chứ giờ gái sau dậy thì nó học qua tiktok.
Sau đó, tui biết hôm nay sẽ k ăn đc rồi và tâm trạng nó cứ đéo thoải mái nên bả có chịu cũng éo check được. Định bụng tui là xin số điện thoại cho các xamer để đi check, mà nghĩ lại có đủ thông tin quán rồi, né giờ học của bé ra mà check thôi. Thế nên tui bảo:
Tui : Chị vào đổi cái bóng đèn màu trắng phòng kia dùm cái và bảo con bé dán mấy cái teen sticker lên cửa cho đỡ hiểu nhầm . Em về đã.
Xong dắt xe đi, và chắc chắn đéo bao giờ ghé lại.