• Nhóm kín víp prồ, đỉnh của chóp 👉 xamvn

Có video CHUYỆN CỦA TAO

Leebun88

Yếu sinh lý
Chủ thớt
VA CHẠM TRONG CTY

Như tao đã nói cả các phần trước... Tao xin vào cty làm với mức lương khá hấp dẫn, với vị trí quản lý nho nhỏ vì tao bằng Cao đẳng.. Nếu có bằng Đại học thì mức lương và cấp bậc ổn áp hơn nhiều..
Lúc tao vào thì xưởng đã xây dựng xong và đang lắp đặt hệ thống PCCC, hệ thống làm mát toàn xưởng và hệ thống hút bụi (bag fitler).
Vừa thích nghi với công việc mới. Vừa làm quen với ae và đội thi công... Mất khoảng 1 tuần thì tao cũng ổn ổn với kế hoạch xây dựng.
Đọc bản thảo, sơ đồ, lịch trình lắp ráp máy thì tao cũng hiểu được phần nào.
Thằng nào dân công trình sẽ biết xây dựng 1 công ty sẽ có rất nhiều nhà thầu, mỗi nhà thầu chịu trách nhiệm 1 mảng khác nhau.. Tao quản lý đội nhân viên vận hành và công nhân tầm 50 mạng... Cũng chẳng có gì xảy ra khi tao xích mích với đội lắp ráp bàn giao của Thổ..

Tính tao thì tò mò và học hỏi lắm. Cái nào ko hiểu hoặc ko biết tao sẽ mò bằng được thì thôi.. Ko tìm ra là về cứ trằn trọc đéo ngủ đc. Cứ suy nghĩ về vấn đề đó, có hôm thức xuyên đêm. Tao ngáo vl nhỉ.
Rồi máy cũng về, từng container xuống. Lái xe nâng đưa máy về vị trí. Ae vận hành và công nhân có trách nhiệm tháo thùng gỗ, Pallet ra để khui thùng máy móc. Đội ĐH thì có trách nhiệm sắp xếp các thiết bị đúng vị trí, đội bên Trung Quốc lắp ráp và đấu điện (mua máy bên đó nên cty cung cấp máy cử chuyên gia qua lắp ráp). 1 đội của Thổ Nhĩ Kỳ qua hỗ trợ vận hành, kiểu tụi nó cộng tác sao đó. Tao ko biết là có liên kết gì ko. Vì tao ko biết tiếng Thổ.
Tao cứ mày mò theo đội lắp ráp học hỏi. Tao để ý và vẽ sơ đồ, tên các thiết bị, mã số và công suất vào sổ ghi chú (sơ đồ theo máy thì tụi mày đéo dc đụng vô đâu. Bao h nó bàn giao hoặc hết bảo hành nó mới đưa)... Dần dần 2 tuần tao cũng thuộc được sơ đồ lắp ráp, mã các thiết bị nằm chỗ nào. Tối về tao mày mò thêm trên mạng xem nguyên lý cấu tạo của các thiết bị đó, cách thay thế, sửa chữa..
Chỉ còn học set thông số và cách vận hành thôi.... Tao cứ lẽo đẽo theo bọn nó. Phụ tụi nó để học. Mặc dù đó ko phải là công việc của tao và tao có thể ngồi chơi. Tao cũng hỏi dc tên các nguyên liệu, lô hàng, mã hàng.... Kha khá thông tin từ bọn chuyên gia. Nó thấy mình học, phụ tụi nó nên tụi nó cũng khá nhiệt tình chỉ lại...
Rồi 1 tháng trôi qua, tụi tao sẽ phải test lại trình độ 1 lần nữa... Xem ai cứng để đi học vận hành trước, ai yếu thì phải học thêm......
Lúc pv tuyển vào cty đã test 1 lần rồi, cty sẽ test IQ và trình độ của tụi mày...rồi mới đánh giá để phân loại cấp bậc vận hành.
Và tao là thằng operte đầu tiên đậu trong lần test thứ 2 với số điểm khá cao.. Mừng lắm, vì đi học vận hành trước sẽ có nhiều ưu tiên cho tao về sau...và cũng có kha khá thằng ghét tao ra mặt... Nhưng công sức bỏ ra trong quá trình lắp ráp máy thì phải được hưởng... So bì với tao làm đéo gì..
Khi học dc 15 ngày thì sẽ lấy nhóm đầu tiên đậu (5 người) đi vận hành máy để chạy ra sản phẩm đầu tiên. Với cách sắp xếp người của tao thì tao nghĩ khá ok, các vị trí sẽ bổ trợ cho nhau.. Nhưng tao vẫn lo lắng vì đây là giàn máy mới, công nghệ mới. Tao lại chưa có kinh nghiệm nhiều trong sản xuất sản phẩm này...
Cái Đm, sóng gió từ đây. Đi theo bọn Thổ học như chó đi theo chủ. Vui nó chỉ, buồn nó im. Lại bất đồng ngôn ngữ, tụi này nói tiếng anh khá kém (vì tụi nó cũng là vận hành bên kia qua, ko phải hạng cao siêu gì nên tiếng anh tụi nó rất dở). Chỉ vài người nc được thôi, tao thì cũng vậy . Sau này tao mới học bổ túc thêm tiếng anh, chứ lúc đấy cũng khá ngu.
Rồi nhóm tao dc ghép vào nhóm 3 người Thổ để được hướng dẫn. 3 người này khá ok. Nhiệt tình và chịu khó. Tao học được khá nhiều và họ cũng nhờ tao giúp đỡ trong việc sửa chữa và đọc mã số các thiết bị khi sửa chữa, ko cần phải ngồi tìm trong sách lắp ráp sơ đồ. Vì tao đã học từ lúc còn phụ lắp ráp..
1 tuần sau lại dc ghép vào nhóm người thổ khác , lần này mới khốn nạn. Nó đéo chỉ gì, máy chạy thì nó ngồi nc với nhau. Rung chân. Bấm đt. Đi ghẹo gái ( bỌn QA). Tụi tao thì chạy sml. 8 tiếng vận hành thì đứng và chạy hết 7 tiếng.. Thằng nào cũng lả người , có thằng tụt đường huyết. Nhưng vì miếng cơm manh áo để nuôi gia đình thì tao vẫn động viên tụi nó. Dịch bắt đầu lan rộng..
- Kiếm tiền nuôi gia đình đi mấy em. Cố lên, ae mình sẽ làm được... Tao trấn an
Và từ từ cũng quen với phong cách làm việc của bọn nó... Nói chung cũng có người này, người kia. Tao ko vơ đũa cả nắm...
Tao giai đoạn đầu test máy thì khá là trục trặc (máy TQ lấy loll đâu ra ngon như máy của Ý và Đức). Bọn thổ bắt đầu chửi, tao thấy bọn nó khá nóng tính, làm việc máy móc và theo cấp bậc chứ lo linh động như người Việt Nam mình..
Cái lol gì tụi nó cũng đổ lỗi cho vận hành người Việt, cả việc liệu bị lỗi hay máy lỗi... Và có cái nhìn thiếu thiện cảm về đất nước và con người Việt Nam.
Tao phải tự tin ràng, hôm nay ngồi ở đây viết lên những câu này: Người Việt Nam khá là thông minh, sáng tạo, học rất rất là nhanh luôn...
Và tao nhịn, cho tới khi lệnh giãn cách xã hội được ban bố. Tất cả công nhân viên phải lưu trú tại công ty và làm việc theo ca.. Bọn thổ mới bộc lộ bản chất. Sống lâu mới biết được bản chất mà.
Cái lol gì cũng do người Việt, tao bắt đầu cay... Nguyên liệu cứ đứt... Máy lại dừng.. Khoảng 10 tiếng ko tìm ra lỗi, hôm đấy tao ca đêm. Vào thấy liệu bị đứt thì tao nghĩ ngay tới việc bị lệch trục kéo.. Lấy thước ra đo thì bị lệch thật - lệch tới 20cm từ cuộn nguyên liệu tới dao băm...
Tao báo cho vận hành trưởng người Thổ, ông này khá hợp tác, ông tên A.ly (tao hay gọi như vậy), dừng máy và tiến hành sửa chữa khoảng 15 phút và chạy lại ok. Hahaha tao giỏi vl nhỉ..
Tao cải tiến được rất nhiều thứ giúp tiết kiệm nguyên liệu hơn, giảm thời gian dừng máy, và sản lượng cũng cao hơn trong thời gian test máy...
Bọn thổ thì cứ thấy tao làm được cái gì thì sẽ đi theo làm quen, bắt chuyện. Pha trà và cho tao kẹo, hỏi tao cách thay đổi như nào, tại sao lại làm như vậy...
Tao thì dân điện công nghiệp , việc tìm hiểu các nguyên lý hoạt động của sensor. Cảm biến, hệ thống hút.... Các điều chỉnh thì tao khá rành lại có tay nghề cơ khí nên phần cơ và phần điện tao khá ổn..
Tao nhớ hôm đó tao ca 2... Vào họp giao ca nhận máy thì tao thấy bể 1 tấm kính cường lực lớn. Khứa Đại bàng và Lợn Rừng (2 khứa này đi chung với nhau và khá điếm thúi, và tao đặt biệt danh như vậy) đang lúi húi sửa máy, mồ hôi nhẽ nhại và nói chuyện um sùm 1 góc... Quan sát 1 hồi thì tao cũng biết bị lỗi gì. Nói với 2 khứa kiểm tra chỗ đó - dcm tụi nó chỉ tay lên đầu và nói VIỆT NAM ZERO (ý trình độ của Việt Nam tụi mày là con số 0, biết gì mà chỉ tụi nó). Nóng dái lên, tao nhịn nhiều rồi. Tao kéo 2 khứa đó ra tao hỏi lại là "mày nói cái gì, nói lại tao nghe"
Tao giận dữ vãi lol. Đéo kiềm chế được tao đạp gãy cái ghế và bỏ ra ngoài.. Đụng vào lòng tự ái dân tộc của tao. Trong khi lỗi nhỏ như thế mà đéo tìm ra.. Bọn vận hành người Việt thì sợ tụi nó cũng ko dám lên tiếng, mà cũng ko biết bị lỗi gì vì có chịu học đéo đâu. Lúc tao dạy thì phớt lờ.. Tao kệ luôn, tao ko chửi mà để cho bọn thổ nó chửi.
2 khứa đó chạy theo tao ra tới cantin. Hỏi tao vì sao có hành động và thái độ như vậy.
Tao chửi luôn, tụi mày trình độ lol gì mà chê người Việt Nam tụi tao..
Rồi nó đi méc giám đốc, tên giám đốc cũng người Thổ... Gọi tao và 2 khứa kia lên họp...bắt giải thích lý do mâu thuẫn các kiểu...
Nói chung là kiểu gọi lên làm hòa thôi... Tụi kia biết sai nên im lặng.
Xuống máy thì bị đúng lỗi tao nói, sửa chữa xong thì chạy lại bình thường. Lúc đó tao mới nói
"- Tao là thằng ngu nhất của Việt Nam, mà tao chỉ lỗi cho chuyên gia người Thổ tụi mày" ... Bọn nó cay tao vl, mà đéo dám lên tiếng sợ lại bị giám đốc gọi lên họp.. Tụi nó sợ bị biên bản lắm.
Lúc này uy tín của tao với 80 ae vận hành và công nhân lên cao... Ae rất nghe lời tao nói và hướng dẫn, dần dần hợp thành 1 nhóm tuyệt vời, tuy có xích mích nhẹ nội bộ nhưng tao giải quyết hết.. Ko để ae tan giã, tạo ra 1 môi trường gắn kết...dịch dã đã khổ rồi. Lại còn đố kỵ nhau làm gì..
Nhưng trong nhóm vận hành lúc nào cũng có mấy thằng trình độ thấp nhưng rất giỏi trong việc ăn nhậu và đâm bị thóc chọc bị gạo... Lúc nào cũng tỏ vẻ mình là người thông minh và giỏi. Thực tế thì làm việc như cứt... Ăn nhậu thì nói hết người này người kia... Sau tao tách riêng ra. Loại này cần loại trừ chứ để như vậy ae tan rã hết... Cô lập tụi nó lại..
3 tháng giãn cách là 3 tháng khó khăn với ae vận hành nói riêng và cả nước nói chung.. Ae cũng khá nóng ruột vì sức khỏe của ông bà, cha mẹ, ace và vợ con ở nhà.. Nhiều người bỏ cuộc, xin nghỉ việc. Cũng có người cố gắng trụ lại..
Lững thững bước vào nhận ca.. Lại thấy um sùm tao nghi nghi rồi. Cái dm lại chửi người Việt.
Tao nhắn tin lên nhóm kêu tất cả dừng máy. Ra ngoài đéo làm nữa.. Tao với ae bức xúc nhiều rồi
Giám đốc lại họp, lại giải hòa.. Hứa hẹn với ae vận hành nên tao cho ae tiếp tục làm việc..
Hôm sau đang trên lầu kiểm tra nguyên liệu thừa thiếu như nào để nhập thêm... 1 thằng thổ bắt đầu kiếm chuyện, nó thấy tao 1 mình trên lầu.. Máu chó nổi lên, tao nhảy vào va luôn. Nghe tiếng ầm ầm ae chạy lên can ra. Chưa làm gì dc nhau như tao chiến luôn. Kệ mẹ nó to cao gần 1.9m. To gấp đôi tao nhưng đéo nhịn nữa.. Ko làm dc thì tao nghỉ, chứ coi thường người Việt là tao đéo nhịn được - lòng yêu nước của tao cao lắm.. Tự tôn dân tộc
Sau vụ đó thì tao bị ăn ngay cái biên bản. Thằng kia thì mém cho về nước.. Vụ tao làm căng lắm..
Còn nhiều cái tao ko nói ra. Nhưng bọn nó là Tây Á, chứ đéo phải Châu Âu nên chúng nó cố tỏ vẻ ra là người thượng đẳng thuộc hàng Châu Âu thì tao cũng chỉ mỉm cười và nói rằng :tụi mày 72% diện tích thuộc Châu á... Bọn nó cay tao từ đợt đấy...
Máy motor lớn khi bị lỗi sẽ có thời gian delay rồi mới cho khởi động lại... Mấy khứa đéo biết.. Mò lung tung, quỳ gối đọc kinh (tao ko có ý đụng chạm tôn giáo, tao vô thần nên đạo nào tao cũng tôn trọng như nhau). Máy chạy lại được thì vỗ tay ôm nhau vui mừng các kiểu...đệch mẹ lũ ngu này.. Thời gian delay là 10 phút (sau tao set tgian lên 30 phút) để cho ae ngồi nghỉ... 😄😄😄😄. Ae vận hành thì cưới khoái chí. Bọn kia thì toát mồ hôi hột lăn xả để làm cho máy chạy lại..

Rồi từ từ tụi nó cũng bớt ngáo chó lại.... Ko dám xúc phạm ae vận hành nữa... Chỉ nói rồi thôi chứ ko hùng hổ như xưa..... Bọn này phải để tao... Tao va ngay và luôn. Đụng chạm tới tự tôn dân tộc là nhảy vào.... Đéo ngán
Ae có nghe vụ tao bị người nhà e X phang tao 1 trận rồi làm sao tao biết ko.....

Sau khi em X đám cưới thì tao quay trở lại cuộc sống hàng ngày. Cố gắng là từ điển mặc định trong đầu tao.

Cũng đéo có cái thành công nào gọi là dễ dàng cả.. Không chuyện này thì chuyện kia nó đến. Tao thì cứ coi như ông trời thử lòng người, cứ làm đi rồi tính. Không suy nghĩ nhiều đâu.
Và tao có 1 sở thích nghe nhạc, nhạc dân ca Miền Tây - nghe nhẹ nhàng sâu lắng, hoặc nhạc trẻ thất tình của Mr Siro, Phan Mạnh Quỳnh, Tùng Dương.... Nên lúc nào tao cũng nghe nhạc, coi đó là thú vui của tao, cái thú vui tao nhã của 1 thằng vận hành và làm cơ khí.. Cái thú vui ko tốn kém và giúp giảm căng thẳng sau h làm việc..
Tao cũng có facebook, nhưng ko kết bạn với ai, chỉ để lên vào các nhóm phay, tiện bào, safety, xem sửa oto học hỏi thêm kinh nghiệm, lặt vặt và mua đồ... Tao khá tàu ngầm trên không gian mạng.. Ẩn thân chi thuật.
Lúc rảnh thì vào Facebook của e X xem cuộc sống ra sao, hạnh phúc không... Vì tao nghĩ cưới 1 người mà vẫn còn vương vấn tới tao thì khổ lắm... Lâu lâu tao mới vào thôi, chứ ko phải lúc nào cũng dán mắt vào đó.
Phụ nữ thì hay úp ảnh lên Facebook để cho bạn bè, anh em ruột thịt xem. Tao giật mình khi thấy cái thằng loll đánh tao đợt đó.. Cái đêm tao bị đánh thì tao nhớ cái mặt nó nhất vì nó đánh tao nhiều, nó sút vào mặt tao làm tao đéo ăn uống dc trong mấy ngày, dập môi, rách miệng phía trong và ê răng.. Mũi tao bị 1 sẹo là do nó.

Cay dái, tao ntin hỏi em.... Dcm, tao hận thằng loll đó.. H mà tao gặp đc thì tao sẽ làm y như xưa nó làm với tao..
Tải cái tấm ảnh có mặt thằng kia rồi gửi cho em.
- X ơi, ông anh này là bạn em à. A nhìn quen quen...... Tao giả bộ hỏi để biết thông tin

- ai vậy ạ - em trả lời

- a bạn em, e ko cần phải biết đâu. Ông này là bạn em à

- anh là ai mà hỏi vậy, nói tên đi

- Bảo, bạn e đây. Cho a hỏi ổng là ai thế

- a họ em. A dạo này sao rồi, a khỏe chứ. Bao tử còn đau lắm ko, nhớ ăn uống đầy đủ vào và nhớ ngủ nhiều. Đừng vì công việc mà bỏ bê bản thân nhé.
Mà sao a lại hỏi ông anh họ em vậy. A biết luôn hả ?

- a biết.. Nó đánh a.

Em alo lại luôn..

- sao, a nói sao.. Sao mà lại đánh a, a có nhầm lẫn gì ko ?

- tay nó xăm bông hoa hồng, 6 ngón đúng ko ? Tao hỏi

- Đúng rồi, mà sao lại đánh anh, đánh lâu chưa ? Lúc nào

- e nhớ lần a lên nhà nc với mẹ em ko, lần đó s nói dối là bị té xe. Thật ra là bị ông này đánh, nhóm 4-5 người gì đó.

- Mà sao lại đánh anh, ông đó ở thành phố thì liên quan gì tới a ở Bình Dương ?

Lúc này thì tao biết chắc chắn đéo phải bị phang nhầm rồi... Tao bị ăn đòn có chủ đích..

- Cái lí do thì a ko biết, nhưng a nghĩ mẹ em biết..
Vì chỗ tao ở chỉ có mẹ e và e biết, bạn bè tao cũng ko biết vì tao ít giao lưu bạn bè.

Cúp máy, tao nằm trên võng đu đưa... Dcm chúng nó, ko cho yêu thì thôi, đánh tao cỡ đó thì tao chịu... Lúc tụi nó đánh bất ngờ tao đéo có biết.. Chứ biết là tao quay đầu chạy hoặc chủ động thì ko đến nỗi như vậy....

Em lâu lâu vẫn ntin hỏi thăm tao.. Tao lúc trả lời lúc ko, vì chúng tao h chả là gì của nhau. Làm bạn cũng dc, làm loll gì cũng dc. Tao cũng ko muốn nc nhiều vì sợ ảnh hưởng đến hạnh phúc của em.. Chồng thì thằng nào chả ghen khi vợ nc với người yêu cũ..
Sau thì vc em li dị.. Tao cũng tiếc thương cho hạnh phúc của em. Giá như xưa em đủ mạnh mẽ, em đủ chính kiến thì mọi chuyện có thể sẽ khác.. Giá như ngày xưa gia đình em không quá khắt khe thì em có thể đã hạnh phúc hơn.

Sau khi li dị thì em vào SG làm.. Em mở 1 nhà hàng nho nhỏ buôn bán, may mắn cũng khá đắt khách ở quận 10.
Tao thì hay lên thành phố học và đi công việc, lâu lâu cũng ghé qua ủng hộ em..
Có lần gặp mẹ em ở đó. Mẹ em vẫn như xưa, ánh mắt ko thiện cảm khi gặp tao nhưng lời nói thì có phần dễ chịu hơn..

- con chào cô, cô khỏe chứ ạ. Lâu lắm con ko gặp

- khỏe, dạo này cậu làm gì rồi

- Dạ, con làm cty ạ, làm công ăn lương, bán sức lao động cô ạ

- ổn không, lương cao chứ ?- mẹ em hỏi

- Dạ, đủ xoay sở cho tiêu cho cuộc sống ạ..

- vậy được rồi, vợ con gì chưa ?

- dạ chưa, nghèo như con thì ai yêu... Con vẫn cố gắng phấn đấu từng ngày... Tao nc với kiểu mỉa mai.. Vì tao cay vụ kêu người phang tao.

Sau vài 3 câu xã giao.. Nc dc 1 lúc thì tao lui, vì ko thích nc nhiều và cũng tới h về. Về sớm đỡ kẹt xe. E X thì lúi húi pha chế thức uống cho khách..
- Bye em nhé, a về đây

- bye anh,về cẩn thận nhé....

Con chào cô con về.. Tao chào rõ to
Leo lên xe, chạy mất. Chạy khỏi cái ánh mắt khinh bỉ tao..

Còn thằng lolll đánh tao thì tao nghe nói đang đi tù vì ma túy hay chăn dắt gái gì đó, cũng bị đội nào chém cho vài dao do xích mích gì... Đúng là tao ko đánh thì người khác cũng đánh .. Của thiên trả địa...

Em X thì hay nc với mẹ e về tao, bà cũng biết tao cố gắng như nào. Hiện tại cũng đã ổn rồi.. Nên mấy lần gặp sau này cũng đã thoải mái dễ chịu hơn với tao.. Nhưng cũng nhờ bà mà tao được tiếp thêm động lực kiếm tiền...
Cuối năm 2022 thì tao lấy vợ.. Tao ko mời ai ngoài đám bạn chí cốt.. Khách của mẹ tao, bà cô chú bác bên tao đông.. 1 đám cưới hạnh phúc của tao và N diễn ra tràn ngập tiếng cười..


Cuộc sống của tao vẫn thế, cv ko có gì thay đổi nhiều.. Chỉ làm tao ít đi lang thang, ít bạn bè lại... Vì tao còn phải chăm lo cho vợ con tao..
Lâu lâu thì em X và em bác sĩ vẫn nt hỏi thăm... Mặc dù đang hạnh phúc bên vợ con nhưng có chút gì đó làm tao khựng lại khi 2 em nt.. H ko phải người yêu, cũng ko kiểu mờ mờ ám ám quan hệ lén lút sau lưng vợ tao.. Nhưng tao có cảm giác gì vl lắm, có 1 chút thương, 1 chút kỷ niệm ùa về..... Cái cảm giác đó làm tao suy nghĩ. Tao đang ngoại tình về tinh thần hay tao còn quá yêu 2 em...
Sau 1 - 2 đêm suy nghĩ và nhận được lời tư vấn và động viên của 3 đứa bạn chuẩn ok thì tao xóa.. Tao xóa hết sdt, zalo, ẩn Facebook.. Xóa hết mọi thứ để toàn tâm toàn ý 1 hướng về vợ con...
Có thể tụi ngày nghĩ tao mất dạy. Nghĩ tao làm loll gì phải như thế... Nhưng tao có suy nghĩ của riêng tao.. Ko có tao thì họ vẫn sống, họ cũng sẽ có tình yêu mới và cũng sẽ có gia đình mới..
Và tao cần có 1 cuộc sống toàn tâm, toàn ý với vợ con tao... 1 gia đình đầy đủ. Trọn vẹn hạnh phúc của đôi vợ chồng son...
 

Anhanh1234

Yếu sinh lý
Ae có nghe vụ tao bị người nhà e X phang tao 1 trận rồi làm sao tao biết ko.....

Sau khi em X đám cưới thì tao quay trở lại cuộc sống hàng ngày. Cố gắng là từ điển mặc định trong đầu tao.

Cũng đéo có cái thành công nào gọi là dễ dàng cả.. Không chuyện này thì chuyện kia nó đến. Tao thì cứ coi như ông trời thử lòng người, cứ làm đi rồi tính. Không suy nghĩ nhiều đâu.
Và tao có 1 sở thích nghe nhạc, nhạc dân ca Miền Tây - nghe nhẹ nhàng sâu lắng, hoặc nhạc trẻ thất tình của Mr Siro, Phan Mạnh Quỳnh, Tùng Dương.... Nên lúc nào tao cũng nghe nhạc, coi đó là thú vui của tao, cái thú vui tao nhã của 1 thằng vận hành và làm cơ khí.. Cái thú vui ko tốn kém và giúp giảm căng thẳng sau h làm việc..
Tao cũng có facebook, nhưng ko kết bạn với ai, chỉ để lên vào các nhóm phay, tiện bào, safety, xem sửa oto học hỏi thêm kinh nghiệm, lặt vặt và mua đồ... Tao khá tàu ngầm trên không gian mạng.. Ẩn thân chi thuật.
Lúc rảnh thì vào Facebook của e X xem cuộc sống ra sao, hạnh phúc không... Vì tao nghĩ cưới 1 người mà vẫn còn vương vấn tới tao thì khổ lắm... Lâu lâu tao mới vào thôi, chứ ko phải lúc nào cũng dán mắt vào đó.
Phụ nữ thì hay úp ảnh lên Facebook để cho bạn bè, anh em ruột thịt xem. Tao giật mình khi thấy cái thằng loll đánh tao đợt đó.. Cái đêm tao bị đánh thì tao nhớ cái mặt nó nhất vì nó đánh tao nhiều, nó sút vào mặt tao làm tao đéo ăn uống dc trong mấy ngày, dập môi, rách miệng phía trong và ê răng.. Mũi tao bị 1 sẹo là do nó.

Cay dái, tao ntin hỏi em.... Dcm, tao hận thằng loll đó.. H mà tao gặp đc thì tao sẽ làm y như xưa nó làm với tao..
Tải cái tấm ảnh có mặt thằng kia rồi gửi cho em.
- X ơi, ông anh này là bạn em à. A nhìn quen quen...... Tao giả bộ hỏi để biết thông tin

- ai vậy ạ - em trả lời

- a bạn em, e ko cần phải biết đâu. Ông này là bạn em à

- anh là ai mà hỏi vậy, nói tên đi

- Bảo, bạn e đây. Cho a hỏi ổng là ai thế

- a họ em. A dạo này sao rồi, a khỏe chứ. Bao tử còn đau lắm ko, nhớ ăn uống đầy đủ vào và nhớ ngủ nhiều. Đừng vì công việc mà bỏ bê bản thân nhé.
Mà sao a lại hỏi ông anh họ em vậy. A biết luôn hả ?

- a biết.. Nó đánh a.

Em alo lại luôn..

- sao, a nói sao.. Sao mà lại đánh a, a có nhầm lẫn gì ko ?

- tay nó xăm bông hoa hồng, 6 ngón đúng ko ? Tao hỏi

- Đúng rồi, mà sao lại đánh anh, đánh lâu chưa ? Lúc nào

- e nhớ lần a lên nhà nc với mẹ em ko, lần đó s nói dối là bị té xe. Thật ra là bị ông này đánh, nhóm 4-5 người gì đó.

- Mà sao lại đánh anh, ông đó ở thành phố thì liên quan gì tới a ở Bình Dương ?

Lúc này thì tao biết chắc chắn đéo phải bị phang nhầm rồi... Tao bị ăn đòn có chủ đích..

- Cái lí do thì a ko biết, nhưng a nghĩ mẹ em biết..
Vì chỗ tao ở chỉ có mẹ e và e biết, bạn bè tao cũng ko biết vì tao ít giao lưu bạn bè.

Cúp máy, tao nằm trên võng đu đưa... Dcm chúng nó, ko cho yêu thì thôi, đánh tao cỡ đó thì tao chịu... Lúc tụi nó đánh bất ngờ tao đéo có biết.. Chứ biết là tao quay đầu chạy hoặc chủ động thì ko đến nỗi như vậy....

Em lâu lâu vẫn ntin hỏi thăm tao.. Tao lúc trả lời lúc ko, vì chúng tao h chả là gì của nhau. Làm bạn cũng dc, làm loll gì cũng dc. Tao cũng ko muốn nc nhiều vì sợ ảnh hưởng đến hạnh phúc của em.. Chồng thì thằng nào chả ghen khi vợ nc với người yêu cũ..
Sau thì vc em li dị.. Tao cũng tiếc thương cho hạnh phúc của em. Giá như xưa em đủ mạnh mẽ, em đủ chính kiến thì mọi chuyện có thể sẽ khác.. Giá như ngày xưa gia đình em không quá khắt khe thì em có thể đã hạnh phúc hơn.

Sau khi li dị thì em vào SG làm.. Em mở 1 nhà hàng nho nhỏ buôn bán, may mắn cũng khá đắt khách ở quận 10.
Tao thì hay lên thành phố học và đi công việc, lâu lâu cũng ghé qua ủng hộ em..
Có lần gặp mẹ em ở đó. Mẹ em vẫn như xưa, ánh mắt ko thiện cảm khi gặp tao nhưng lời nói thì có phần dễ chịu hơn..

- con chào cô, cô khỏe chứ ạ. Lâu lắm con ko gặp

- khỏe, dạo này cậu làm gì rồi

- Dạ, con làm cty ạ, làm công ăn lương, bán sức lao động cô ạ

- ổn không, lương cao chứ ?- mẹ em hỏi

- Dạ, đủ xoay sở cho tiêu cho cuộc sống ạ..

- vậy được rồi, vợ con gì chưa ?

- dạ chưa, nghèo như con thì ai yêu... Con vẫn cố gắng phấn đấu từng ngày... Tao nc với kiểu mỉa mai.. Vì tao cay vụ kêu người phang tao.

Sau vài 3 câu xã giao.. Nc dc 1 lúc thì tao lui, vì ko thích nc nhiều và cũng tới h về. Về sớm đỡ kẹt xe. E X thì lúi húi pha chế thức uống cho khách..
- Bye em nhé, a về đây

- bye anh,về cẩn thận nhé....

Con chào cô con về.. Tao chào rõ to
Leo lên xe, chạy mất. Chạy khỏi cái ánh mắt khinh bỉ tao..

Còn thằng lolll đánh tao thì tao nghe nói đang đi tù vì ma túy hay chăn dắt gái gì đó, cũng bị đội nào chém cho vài dao do xích mích gì... Đúng là tao ko đánh thì người khác cũng đánh .. Của thiên trả địa...

Em X thì hay nc với mẹ e về tao, bà cũng biết tao cố gắng như nào. Hiện tại cũng đã ổn rồi.. Nên mấy lần gặp sau này cũng đã thoải mái dễ chịu hơn với tao.. Nhưng cũng nhờ bà mà tao được tiếp thêm động lực kiếm tiền...
Cuối năm 2022 thì tao lấy vợ.. Tao ko mời ai ngoài đám bạn chí cốt.. Khách của mẹ tao, bà cô chú bác bên tao đông.. 1 đám cưới hạnh phúc của tao và N diễn ra tràn ngập tiếng cười..


Cuộc sống của tao vẫn thế, cv ko có gì thay đổi nhiều.. Chỉ làm tao ít đi lang thang, ít bạn bè lại... Vì tao còn phải chăm lo cho vợ con tao..
Lâu lâu thì em X và em bác sĩ vẫn nt hỏi thăm... Mặc dù đang hạnh phúc bên vợ con nhưng có chút gì đó làm tao khựng lại khi 2 em nt.. H ko phải người yêu, cũng ko kiểu mờ mờ ám ám quan hệ lén lút sau lưng vợ tao.. Nhưng tao có cảm giác gì vl lắm, có 1 chút thương, 1 chút kỷ niệm ùa về..... Cái cảm giác đó làm tao suy nghĩ. Tao đang ngoại tình về tinh thần hay tao còn quá yêu 2 em...
Sau 1 - 2 đêm suy nghĩ và nhận được lời tư vấn và động viên của 3 đứa bạn chuẩn ok thì tao xóa.. Tao xóa hết sdt, zalo, ẩn Facebook.. Xóa hết mọi thứ để toàn tâm toàn ý 1 hướng về vợ con...
Có thể tụi ngày nghĩ tao mất dạy. Nghĩ tao làm loll gì phải như thế... Nhưng tao có suy nghĩ của riêng tao.. Ko có tao thì họ vẫn sống, họ cũng sẽ có tình yêu mới và cũng sẽ có gia đình mới..
Và tao cần có 1 cuộc sống toàn tâm, toàn ý với vợ con tao... 1 gia đình đầy đủ. Trọn vẹn hạnh phúc của đôi vợ chồng son...
Kỷ niệm chỉ nên nhớ thôi chứ đừng liên hệ vs nó nữa . Mình sống cho hiện tại và tương lai mà . T hồi còn trẻ cũng hay dây dưa vs mấy e nyc , sau này thì kết thúc là dứt khoát ko liên hệ j nữa cho nhẹ đầu
 

Leebun88

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Kỷ niệm chỉ nên nhớ thôi chứ đừng liên hệ vs nó nữa . Mình sống cho hiện tại và tương lai mà . T hồi còn trẻ cũng hay dây dưa vs mấy e nyc , sau này thì kết thúc là dứt khoát ko liên hệ j nữa cho nhẹ đầu
Tao cắt hết kênh liên lạc luôn.. Đỡ dây dưa.. Vợ nó đỡ ghen. Kiểu đàn ông thì hay nhớ nên xóa đi là cách tốt nhất
 

Pinky tran

Yếu sinh lý
Ae có nghe vụ tao bị người nhà e X phang tao 1 trận rồi làm sao tao biết ko.....

Sau khi em X đám cưới thì tao quay trở lại cuộc sống hàng ngày. Cố gắng là từ điển mặc định trong đầu tao.

Cũng đéo có cái thành công nào gọi là dễ dàng cả.. Không chuyện này thì chuyện kia nó đến. Tao thì cứ coi như ông trời thử lòng người, cứ làm đi rồi tính. Không suy nghĩ nhiều đâu.
Và tao có 1 sở thích nghe nhạc, nhạc dân ca Miền Tây - nghe nhẹ nhàng sâu lắng, hoặc nhạc trẻ thất tình của Mr Siro, Phan Mạnh Quỳnh, Tùng Dương.... Nên lúc nào tao cũng nghe nhạc, coi đó là thú vui của tao, cái thú vui tao nhã của 1 thằng vận hành và làm cơ khí.. Cái thú vui ko tốn kém và giúp giảm căng thẳng sau h làm việc..
Tao cũng có facebook, nhưng ko kết bạn với ai, chỉ để lên vào các nhóm phay, tiện bào, safety, xem sửa oto học hỏi thêm kinh nghiệm, lặt vặt và mua đồ... Tao khá tàu ngầm trên không gian mạng.. Ẩn thân chi thuật.
Lúc rảnh thì vào Facebook của e X xem cuộc sống ra sao, hạnh phúc không... Vì tao nghĩ cưới 1 người mà vẫn còn vương vấn tới tao thì khổ lắm... Lâu lâu tao mới vào thôi, chứ ko phải lúc nào cũng dán mắt vào đó.
Phụ nữ thì hay úp ảnh lên Facebook để cho bạn bè, anh em ruột thịt xem. Tao giật mình khi thấy cái thằng loll đánh tao đợt đó.. Cái đêm tao bị đánh thì tao nhớ cái mặt nó nhất vì nó đánh tao nhiều, nó sút vào mặt tao làm tao đéo ăn uống dc trong mấy ngày, dập môi, rách miệng phía trong và ê răng.. Mũi tao bị 1 sẹo là do nó.

Cay dái, tao ntin hỏi em.... Dcm, tao hận thằng loll đó.. H mà tao gặp đc thì tao sẽ làm y như xưa nó làm với tao..
Tải cái tấm ảnh có mặt thằng kia rồi gửi cho em.
- X ơi, ông anh này là bạn em à. A nhìn quen quen...... Tao giả bộ hỏi để biết thông tin

- ai vậy ạ - em trả lời

- a bạn em, e ko cần phải biết đâu. Ông này là bạn em à

- anh là ai mà hỏi vậy, nói tên đi

- Bảo, bạn e đây. Cho a hỏi ổng là ai thế

- a họ em. A dạo này sao rồi, a khỏe chứ. Bao tử còn đau lắm ko, nhớ ăn uống đầy đủ vào và nhớ ngủ nhiều. Đừng vì công việc mà bỏ bê bản thân nhé.
Mà sao a lại hỏi ông anh họ em vậy. A biết luôn hả ?

- a biết.. Nó đánh a.

Em alo lại luôn..

- sao, a nói sao.. Sao mà lại đánh a, a có nhầm lẫn gì ko ?

- tay nó xăm bông hoa hồng, 6 ngón đúng ko ? Tao hỏi

- Đúng rồi, mà sao lại đánh anh, đánh lâu chưa ? Lúc nào

- e nhớ lần a lên nhà nc với mẹ em ko, lần đó s nói dối là bị té xe. Thật ra là bị ông này đánh, nhóm 4-5 người gì đó.

- Mà sao lại đánh anh, ông đó ở thành phố thì liên quan gì tới a ở Bình Dương ?

Lúc này thì tao biết chắc chắn đéo phải bị phang nhầm rồi... Tao bị ăn đòn có chủ đích..

- Cái lí do thì a ko biết, nhưng a nghĩ mẹ em biết..
Vì chỗ tao ở chỉ có mẹ e và e biết, bạn bè tao cũng ko biết vì tao ít giao lưu bạn bè.

Cúp máy, tao nằm trên võng đu đưa... Dcm chúng nó, ko cho yêu thì thôi, đánh tao cỡ đó thì tao chịu... Lúc tụi nó đánh bất ngờ tao đéo có biết.. Chứ biết là tao quay đầu chạy hoặc chủ động thì ko đến nỗi như vậy....

Em lâu lâu vẫn ntin hỏi thăm tao.. Tao lúc trả lời lúc ko, vì chúng tao h chả là gì của nhau. Làm bạn cũng dc, làm loll gì cũng dc. Tao cũng ko muốn nc nhiều vì sợ ảnh hưởng đến hạnh phúc của em.. Chồng thì thằng nào chả ghen khi vợ nc với người yêu cũ..
Sau thì vc em li dị.. Tao cũng tiếc thương cho hạnh phúc của em. Giá như xưa em đủ mạnh mẽ, em đủ chính kiến thì mọi chuyện có thể sẽ khác.. Giá như ngày xưa gia đình em không quá khắt khe thì em có thể đã hạnh phúc hơn.

Sau khi li dị thì em vào SG làm.. Em mở 1 nhà hàng nho nhỏ buôn bán, may mắn cũng khá đắt khách ở quận 10.
Tao thì hay lên thành phố học và đi công việc, lâu lâu cũng ghé qua ủng hộ em..
Có lần gặp mẹ em ở đó. Mẹ em vẫn như xưa, ánh mắt ko thiện cảm khi gặp tao nhưng lời nói thì có phần dễ chịu hơn..

- con chào cô, cô khỏe chứ ạ. Lâu lắm con ko gặp

- khỏe, dạo này cậu làm gì rồi

- Dạ, con làm cty ạ, làm công ăn lương, bán sức lao động cô ạ

- ổn không, lương cao chứ ?- mẹ em hỏi

- Dạ, đủ xoay sở cho tiêu cho cuộc sống ạ..

- vậy được rồi, vợ con gì chưa ?

- dạ chưa, nghèo như con thì ai yêu... Con vẫn cố gắng phấn đấu từng ngày... Tao nc với kiểu mỉa mai.. Vì tao cay vụ kêu người phang tao.

Sau vài 3 câu xã giao.. Nc dc 1 lúc thì tao lui, vì ko thích nc nhiều và cũng tới h về. Về sớm đỡ kẹt xe. E X thì lúi húi pha chế thức uống cho khách..
- Bye em nhé, a về đây

- bye anh,về cẩn thận nhé....

Con chào cô con về.. Tao chào rõ to
Leo lên xe, chạy mất. Chạy khỏi cái ánh mắt khinh bỉ tao..

Còn thằng lolll đánh tao thì tao nghe nói đang đi tù vì ma túy hay chăn dắt gái gì đó, cũng bị đội nào chém cho vài dao do xích mích gì... Đúng là tao ko đánh thì người khác cũng đánh .. Của thiên trả địa...

Em X thì hay nc với mẹ e về tao, bà cũng biết tao cố gắng như nào. Hiện tại cũng đã ổn rồi.. Nên mấy lần gặp sau này cũng đã thoải mái dễ chịu hơn với tao.. Nhưng cũng nhờ bà mà tao được tiếp thêm động lực kiếm tiền...
Cuối năm 2022 thì tao lấy vợ.. Tao ko mời ai ngoài đám bạn chí cốt.. Khách của mẹ tao, bà cô chú bác bên tao đông.. 1 đám cưới hạnh phúc của tao và N diễn ra tràn ngập tiếng cười..


Cuộc sống của tao vẫn thế, cv ko có gì thay đổi nhiều.. Chỉ làm tao ít đi lang thang, ít bạn bè lại... Vì tao còn phải chăm lo cho vợ con tao..
Lâu lâu thì em X và em bác sĩ vẫn nt hỏi thăm... Mặc dù đang hạnh phúc bên vợ con nhưng có chút gì đó làm tao khựng lại khi 2 em nt.. H ko phải người yêu, cũng ko kiểu mờ mờ ám ám quan hệ lén lút sau lưng vợ tao.. Nhưng tao có cảm giác gì vl lắm, có 1 chút thương, 1 chút kỷ niệm ùa về..... Cái cảm giác đó làm tao suy nghĩ. Tao đang ngoại tình về tinh thần hay tao còn quá yêu 2 em...
Sau 1 - 2 đêm suy nghĩ và nhận được lời tư vấn và động viên của 3 đứa bạn chuẩn ok thì tao xóa.. Tao xóa hết sdt, zalo, ẩn Facebook.. Xóa hết mọi thứ để toàn tâm toàn ý 1 hướng về vợ con...
Có thể tụi ngày nghĩ tao mất dạy. Nghĩ tao làm loll gì phải như thế... Nhưng tao có suy nghĩ của riêng tao.. Ko có tao thì họ vẫn sống, họ cũng sẽ có tình yêu mới và cũng sẽ có gia đình mới..
Và tao cần có 1 cuộc sống toàn tâm, toàn ý với vợ con tao... 1 gia đình đầy đủ. Trọn vẹn hạnh phúc của đôi vợ chồng son...
À à viết bài này để xui thay vợ có mò ra đọc thì cũng an ủi dc phần nào thoát tội à
 

traimiennuitaybac

Tao là gay
Ae có nghe vụ tao bị người nhà e X phang tao 1 trận rồi làm sao tao biết ko.....

Sau khi em X đám cưới thì tao quay trở lại cuộc sống hàng ngày. Cố gắng là từ điển mặc định trong đầu tao.

Cũng đéo có cái thành công nào gọi là dễ dàng cả.. Không chuyện này thì chuyện kia nó đến. Tao thì cứ coi như ông trời thử lòng người, cứ làm đi rồi tính. Không suy nghĩ nhiều đâu.
Và tao có 1 sở thích nghe nhạc, nhạc dân ca Miền Tây - nghe nhẹ nhàng sâu lắng, hoặc nhạc trẻ thất tình của Mr Siro, Phan Mạnh Quỳnh, Tùng Dương.... Nên lúc nào tao cũng nghe nhạc, coi đó là thú vui của tao, cái thú vui tao nhã của 1 thằng vận hành và làm cơ khí.. Cái thú vui ko tốn kém và giúp giảm căng thẳng sau h làm việc..
Tao cũng có facebook, nhưng ko kết bạn với ai, chỉ để lên vào các nhóm phay, tiện bào, safety, xem sửa oto học hỏi thêm kinh nghiệm, lặt vặt và mua đồ... Tao khá tàu ngầm trên không gian mạng.. Ẩn thân chi thuật.
Lúc rảnh thì vào Facebook của e X xem cuộc sống ra sao, hạnh phúc không... Vì tao nghĩ cưới 1 người mà vẫn còn vương vấn tới tao thì khổ lắm... Lâu lâu tao mới vào thôi, chứ ko phải lúc nào cũng dán mắt vào đó.
Phụ nữ thì hay úp ảnh lên Facebook để cho bạn bè, anh em ruột thịt xem. Tao giật mình khi thấy cái thằng loll đánh tao đợt đó.. Cái đêm tao bị đánh thì tao nhớ cái mặt nó nhất vì nó đánh tao nhiều, nó sút vào mặt tao làm tao đéo ăn uống dc trong mấy ngày, dập môi, rách miệng phía trong và ê răng.. Mũi tao bị 1 sẹo là do nó.

Cay dái, tao ntin hỏi em.... Dcm, tao hận thằng loll đó.. H mà tao gặp đc thì tao sẽ làm y như xưa nó làm với tao..
Tải cái tấm ảnh có mặt thằng kia rồi gửi cho em.
- X ơi, ông anh này là bạn em à. A nhìn quen quen...... Tao giả bộ hỏi để biết thông tin

- ai vậy ạ - em trả lời

- a bạn em, e ko cần phải biết đâu. Ông này là bạn em à

- anh là ai mà hỏi vậy, nói tên đi

- Bảo, bạn e đây. Cho a hỏi ổng là ai thế

- a họ em. A dạo này sao rồi, a khỏe chứ. Bao tử còn đau lắm ko, nhớ ăn uống đầy đủ vào và nhớ ngủ nhiều. Đừng vì công việc mà bỏ bê bản thân nhé.
Mà sao a lại hỏi ông anh họ em vậy. A biết luôn hả ?

- a biết.. Nó đánh a.

Em alo lại luôn..

- sao, a nói sao.. Sao mà lại đánh a, a có nhầm lẫn gì ko ?

- tay nó xăm bông hoa hồng, 6 ngón đúng ko ? Tao hỏi

- Đúng rồi, mà sao lại đánh anh, đánh lâu chưa ? Lúc nào

- e nhớ lần a lên nhà nc với mẹ em ko, lần đó s nói dối là bị té xe. Thật ra là bị ông này đánh, nhóm 4-5 người gì đó.

- Mà sao lại đánh anh, ông đó ở thành phố thì liên quan gì tới a ở Bình Dương ?

Lúc này thì tao biết chắc chắn đéo phải bị phang nhầm rồi... Tao bị ăn đòn có chủ đích..

- Cái lí do thì a ko biết, nhưng a nghĩ mẹ em biết..
Vì chỗ tao ở chỉ có mẹ e và e biết, bạn bè tao cũng ko biết vì tao ít giao lưu bạn bè.

Cúp máy, tao nằm trên võng đu đưa... Dcm chúng nó, ko cho yêu thì thôi, đánh tao cỡ đó thì tao chịu... Lúc tụi nó đánh bất ngờ tao đéo có biết.. Chứ biết là tao quay đầu chạy hoặc chủ động thì ko đến nỗi như vậy....

Em lâu lâu vẫn ntin hỏi thăm tao.. Tao lúc trả lời lúc ko, vì chúng tao h chả là gì của nhau. Làm bạn cũng dc, làm loll gì cũng dc. Tao cũng ko muốn nc nhiều vì sợ ảnh hưởng đến hạnh phúc của em.. Chồng thì thằng nào chả ghen khi vợ nc với người yêu cũ..
Sau thì vc em li dị.. Tao cũng tiếc thương cho hạnh phúc của em. Giá như xưa em đủ mạnh mẽ, em đủ chính kiến thì mọi chuyện có thể sẽ khác.. Giá như ngày xưa gia đình em không quá khắt khe thì em có thể đã hạnh phúc hơn.

Sau khi li dị thì em vào SG làm.. Em mở 1 nhà hàng nho nhỏ buôn bán, may mắn cũng khá đắt khách ở quận 10.
Tao thì hay lên thành phố học và đi công việc, lâu lâu cũng ghé qua ủng hộ em..
Có lần gặp mẹ em ở đó. Mẹ em vẫn như xưa, ánh mắt ko thiện cảm khi gặp tao nhưng lời nói thì có phần dễ chịu hơn..

- con chào cô, cô khỏe chứ ạ. Lâu lắm con ko gặp

- khỏe, dạo này cậu làm gì rồi

- Dạ, con làm cty ạ, làm công ăn lương, bán sức lao động cô ạ

- ổn không, lương cao chứ ?- mẹ em hỏi

- Dạ, đủ xoay sở cho tiêu cho cuộc sống ạ..

- vậy được rồi, vợ con gì chưa ?

- dạ chưa, nghèo như con thì ai yêu... Con vẫn cố gắng phấn đấu từng ngày... Tao nc với kiểu mỉa mai.. Vì tao cay vụ kêu người phang tao.

Sau vài 3 câu xã giao.. Nc dc 1 lúc thì tao lui, vì ko thích nc nhiều và cũng tới h về. Về sớm đỡ kẹt xe. E X thì lúi húi pha chế thức uống cho khách..
- Bye em nhé, a về đây

- bye anh,về cẩn thận nhé....

Con chào cô con về.. Tao chào rõ to
Leo lên xe, chạy mất. Chạy khỏi cái ánh mắt khinh bỉ tao..

Còn thằng lolll đánh tao thì tao nghe nói đang đi tù vì ma túy hay chăn dắt gái gì đó, cũng bị đội nào chém cho vài dao do xích mích gì... Đúng là tao ko đánh thì người khác cũng đánh .. Của thiên trả địa...

Em X thì hay nc với mẹ e về tao, bà cũng biết tao cố gắng như nào. Hiện tại cũng đã ổn rồi.. Nên mấy lần gặp sau này cũng đã thoải mái dễ chịu hơn với tao.. Nhưng cũng nhờ bà mà tao được tiếp thêm động lực kiếm tiền...
Cuối năm 2022 thì tao lấy vợ.. Tao ko mời ai ngoài đám bạn chí cốt.. Khách của mẹ tao, bà cô chú bác bên tao đông.. 1 đám cưới hạnh phúc của tao và N diễn ra tràn ngập tiếng cười..


Cuộc sống của tao vẫn thế, cv ko có gì thay đổi nhiều.. Chỉ làm tao ít đi lang thang, ít bạn bè lại... Vì tao còn phải chăm lo cho vợ con tao..
Lâu lâu thì em X và em bác sĩ vẫn nt hỏi thăm... Mặc dù đang hạnh phúc bên vợ con nhưng có chút gì đó làm tao khựng lại khi 2 em nt.. H ko phải người yêu, cũng ko kiểu mờ mờ ám ám quan hệ lén lút sau lưng vợ tao.. Nhưng tao có cảm giác gì vl lắm, có 1 chút thương, 1 chút kỷ niệm ùa về..... Cái cảm giác đó làm tao suy nghĩ. Tao đang ngoại tình về tinh thần hay tao còn quá yêu 2 em...
Sau 1 - 2 đêm suy nghĩ và nhận được lời tư vấn và động viên của 3 đứa bạn chuẩn ok thì tao xóa.. Tao xóa hết sdt, zalo, ẩn Facebook.. Xóa hết mọi thứ để toàn tâm toàn ý 1 hướng về vợ con...
Có thể tụi ngày nghĩ tao mất dạy. Nghĩ tao làm loll gì phải như thế... Nhưng tao có suy nghĩ của riêng tao.. Ko có tao thì họ vẫn sống, họ cũng sẽ có tình yêu mới và cũng sẽ có gia đình mới..
Và tao cần có 1 cuộc sống toàn tâm, toàn ý với vợ con tao... 1 gia đình đầy đủ. Trọn vẹn hạnh phúc của đôi vợ chồng son...
dkm sao tưởng viết xong rồi, tao còn chưa đọc tí gì
 

Anh Tắc Kè

Yếu sinh lý
Ae có nghe vụ tao bị người nhà e X phang tao 1 trận rồi làm sao tao biết ko.....

Sau khi em X đám cưới thì tao quay trở lại cuộc sống hàng ngày. Cố gắng là từ điển mặc định trong đầu tao.

Cũng đéo có cái thành công nào gọi là dễ dàng cả.. Không chuyện này thì chuyện kia nó đến. Tao thì cứ coi như ông trời thử lòng người, cứ làm đi rồi tính. Không suy nghĩ nhiều đâu.
Và tao có 1 sở thích nghe nhạc, nhạc dân ca Miền Tây - nghe nhẹ nhàng sâu lắng, hoặc nhạc trẻ thất tình của Mr Siro, Phan Mạnh Quỳnh, Tùng Dương.... Nên lúc nào tao cũng nghe nhạc, coi đó là thú vui của tao, cái thú vui tao nhã của 1 thằng vận hành và làm cơ khí.. Cái thú vui ko tốn kém và giúp giảm căng thẳng sau h làm việc..
Tao cũng có facebook, nhưng ko kết bạn với ai, chỉ để lên vào các nhóm phay, tiện bào, safety, xem sửa oto học hỏi thêm kinh nghiệm, lặt vặt và mua đồ... Tao khá tàu ngầm trên không gian mạng.. Ẩn thân chi thuật.
Lúc rảnh thì vào Facebook của e X xem cuộc sống ra sao, hạnh phúc không... Vì tao nghĩ cưới 1 người mà vẫn còn vương vấn tới tao thì khổ lắm... Lâu lâu tao mới vào thôi, chứ ko phải lúc nào cũng dán mắt vào đó.
Phụ nữ thì hay úp ảnh lên Facebook để cho bạn bè, anh em ruột thịt xem. Tao giật mình khi thấy cái thằng loll đánh tao đợt đó.. Cái đêm tao bị đánh thì tao nhớ cái mặt nó nhất vì nó đánh tao nhiều, nó sút vào mặt tao làm tao đéo ăn uống dc trong mấy ngày, dập môi, rách miệng phía trong và ê răng.. Mũi tao bị 1 sẹo là do nó.

Cay dái, tao ntin hỏi em.... Dcm, tao hận thằng loll đó.. H mà tao gặp đc thì tao sẽ làm y như xưa nó làm với tao..
Tải cái tấm ảnh có mặt thằng kia rồi gửi cho em.
- X ơi, ông anh này là bạn em à. A nhìn quen quen...... Tao giả bộ hỏi để biết thông tin

- ai vậy ạ - em trả lời

- a bạn em, e ko cần phải biết đâu. Ông này là bạn em à

- anh là ai mà hỏi vậy, nói tên đi

- Bảo, bạn e đây. Cho a hỏi ổng là ai thế

- a họ em. A dạo này sao rồi, a khỏe chứ. Bao tử còn đau lắm ko, nhớ ăn uống đầy đủ vào và nhớ ngủ nhiều. Đừng vì công việc mà bỏ bê bản thân nhé.
Mà sao a lại hỏi ông anh họ em vậy. A biết luôn hả ?

- a biết.. Nó đánh a.

Em alo lại luôn..

- sao, a nói sao.. Sao mà lại đánh a, a có nhầm lẫn gì ko ?

- tay nó xăm bông hoa hồng, 6 ngón đúng ko ? Tao hỏi

- Đúng rồi, mà sao lại đánh anh, đánh lâu chưa ? Lúc nào

- e nhớ lần a lên nhà nc với mẹ em ko, lần đó s nói dối là bị té xe. Thật ra là bị ông này đánh, nhóm 4-5 người gì đó.

- Mà sao lại đánh anh, ông đó ở thành phố thì liên quan gì tới a ở Bình Dương ?

Lúc này thì tao biết chắc chắn đéo phải bị phang nhầm rồi... Tao bị ăn đòn có chủ đích..

- Cái lí do thì a ko biết, nhưng a nghĩ mẹ em biết..
Vì chỗ tao ở chỉ có mẹ e và e biết, bạn bè tao cũng ko biết vì tao ít giao lưu bạn bè.

Cúp máy, tao nằm trên võng đu đưa... Dcm chúng nó, ko cho yêu thì thôi, đánh tao cỡ đó thì tao chịu... Lúc tụi nó đánh bất ngờ tao đéo có biết.. Chứ biết là tao quay đầu chạy hoặc chủ động thì ko đến nỗi như vậy....

Em lâu lâu vẫn ntin hỏi thăm tao.. Tao lúc trả lời lúc ko, vì chúng tao h chả là gì của nhau. Làm bạn cũng dc, làm loll gì cũng dc. Tao cũng ko muốn nc nhiều vì sợ ảnh hưởng đến hạnh phúc của em.. Chồng thì thằng nào chả ghen khi vợ nc với người yêu cũ..
Sau thì vc em li dị.. Tao cũng tiếc thương cho hạnh phúc của em. Giá như xưa em đủ mạnh mẽ, em đủ chính kiến thì mọi chuyện có thể sẽ khác.. Giá như ngày xưa gia đình em không quá khắt khe thì em có thể đã hạnh phúc hơn.

Sau khi li dị thì em vào SG làm.. Em mở 1 nhà hàng nho nhỏ buôn bán, may mắn cũng khá đắt khách ở quận 10.
Tao thì hay lên thành phố học và đi công việc, lâu lâu cũng ghé qua ủng hộ em..
Có lần gặp mẹ em ở đó. Mẹ em vẫn như xưa, ánh mắt ko thiện cảm khi gặp tao nhưng lời nói thì có phần dễ chịu hơn..

- con chào cô, cô khỏe chứ ạ. Lâu lắm con ko gặp

- khỏe, dạo này cậu làm gì rồi

- Dạ, con làm cty ạ, làm công ăn lương, bán sức lao động cô ạ

- ổn không, lương cao chứ ?- mẹ em hỏi

- Dạ, đủ xoay sở cho tiêu cho cuộc sống ạ..

- vậy được rồi, vợ con gì chưa ?

- dạ chưa, nghèo như con thì ai yêu... Con vẫn cố gắng phấn đấu từng ngày... Tao nc với kiểu mỉa mai.. Vì tao cay vụ kêu người phang tao.

Sau vài 3 câu xã giao.. Nc dc 1 lúc thì tao lui, vì ko thích nc nhiều và cũng tới h về. Về sớm đỡ kẹt xe. E X thì lúi húi pha chế thức uống cho khách..
- Bye em nhé, a về đây

- bye anh,về cẩn thận nhé....

Con chào cô con về.. Tao chào rõ to
Leo lên xe, chạy mất. Chạy khỏi cái ánh mắt khinh bỉ tao..

Còn thằng lolll đánh tao thì tao nghe nói đang đi tù vì ma túy hay chăn dắt gái gì đó, cũng bị đội nào chém cho vài dao do xích mích gì... Đúng là tao ko đánh thì người khác cũng đánh .. Của thiên trả địa...

Em X thì hay nc với mẹ e về tao, bà cũng biết tao cố gắng như nào. Hiện tại cũng đã ổn rồi.. Nên mấy lần gặp sau này cũng đã thoải mái dễ chịu hơn với tao.. Nhưng cũng nhờ bà mà tao được tiếp thêm động lực kiếm tiền...
Cuối năm 2022 thì tao lấy vợ.. Tao ko mời ai ngoài đám bạn chí cốt.. Khách của mẹ tao, bà cô chú bác bên tao đông.. 1 đám cưới hạnh phúc của tao và N diễn ra tràn ngập tiếng cười..


Cuộc sống của tao vẫn thế, cv ko có gì thay đổi nhiều.. Chỉ làm tao ít đi lang thang, ít bạn bè lại... Vì tao còn phải chăm lo cho vợ con tao..
Lâu lâu thì em X và em bác sĩ vẫn nt hỏi thăm... Mặc dù đang hạnh phúc bên vợ con nhưng có chút gì đó làm tao khựng lại khi 2 em nt.. H ko phải người yêu, cũng ko kiểu mờ mờ ám ám quan hệ lén lút sau lưng vợ tao.. Nhưng tao có cảm giác gì vl lắm, có 1 chút thương, 1 chút kỷ niệm ùa về..... Cái cảm giác đó làm tao suy nghĩ. Tao đang ngoại tình về tinh thần hay tao còn quá yêu 2 em...
Sau 1 - 2 đêm suy nghĩ và nhận được lời tư vấn và động viên của 3 đứa bạn chuẩn ok thì tao xóa.. Tao xóa hết sdt, zalo, ẩn Facebook.. Xóa hết mọi thứ để toàn tâm toàn ý 1 hướng về vợ con...
Có thể tụi ngày nghĩ tao mất dạy. Nghĩ tao làm loll gì phải như thế... Nhưng tao có suy nghĩ của riêng tao.. Ko có tao thì họ vẫn sống, họ cũng sẽ có tình yêu mới và cũng sẽ có gia đình mới..
Và tao cần có 1 cuộc sống toàn tâm, toàn ý với vợ con tao... 1 gia đình đầy đủ. Trọn vẹn hạnh phúc của đôi vợ chồng son...
Chất bản lĩnh
 

RickyZZ

Yếu sinh lý
Cái số trời.. Mày cứ quyết định làm đi, suy nghĩ kỹ rồi quyết định, thắng thì ăn - thua làm lại, tao có cái suy nghĩ như thế nên tao cứ cố gắng làm, thất bại nhiều (tao ko kể nhiều trong chuyện vì sợ ae khỏi nghiệp nản theo), thành công cũng có... Nhưng khuyên ae trên này đừng dính tới lô đề, cờ bạc hay ma túy.. Tụi mày dính vào chỉ có lụi tàn thôi chứ đừng mong phất lên dc. Chia sẻ kinh nghiệm cho ae

Mày kể thêm mấy việc khởi nghiệp thất bại cho ae mở mang, thấy cũng màu Hồng bỏ mẹ
 

Leebun88

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Ae có nghe vụ tao bị người nhà e X phang tao 1 trận rồi làm sao tao biết ko.....

Sau khi em X đám cưới thì tao quay trở lại cuộc sống hàng ngày. Cố gắng là từ điển mặc định trong đầu tao.

Cũng đéo có cái thành công nào gọi là dễ dàng cả.. Không chuyện này thì chuyện kia nó đến. Tao thì cứ coi như ông trời thử lòng người, cứ làm đi rồi tính. Không suy nghĩ nhiều đâu.
Và tao có 1 sở thích nghe nhạc, nhạc dân ca Miền Tây - nghe nhẹ nhàng sâu lắng, hoặc nhạc trẻ thất tình của Mr Siro, Phan Mạnh Quỳnh, Tùng Dương.... Nên lúc nào tao cũng nghe nhạc, coi đó là thú vui của tao, cái thú vui tao nhã của 1 thằng vận hành và làm cơ khí.. Cái thú vui ko tốn kém và giúp giảm căng thẳng sau h làm việc..
Tao cũng có facebook, nhưng ko kết bạn với ai, chỉ để lên vào các nhóm phay, tiện bào, safety, xem sửa oto học hỏi thêm kinh nghiệm, lặt vặt và mua đồ... Tao khá tàu ngầm trên không gian mạng.. Ẩn thân chi thuật.
Lúc rảnh thì vào Facebook của e X xem cuộc sống ra sao, hạnh phúc không... Vì tao nghĩ cưới 1 người mà vẫn còn vương vấn tới tao thì khổ lắm... Lâu lâu tao mới vào thôi, chứ ko phải lúc nào cũng dán mắt vào đó.
Phụ nữ thì hay úp ảnh lên Facebook để cho bạn bè, anh em ruột thịt xem. Tao giật mình khi thấy cái thằng loll đánh tao đợt đó.. Cái đêm tao bị đánh thì tao nhớ cái mặt nó nhất vì nó đánh tao nhiều, nó sút vào mặt tao làm tao đéo ăn uống dc trong mấy ngày, dập môi, rách miệng phía trong và ê răng.. Mũi tao bị 1 sẹo là do nó.

Cay dái, tao ntin hỏi em.... Dcm, tao hận thằng loll đó.. H mà tao gặp đc thì tao sẽ làm y như xưa nó làm với tao..
Tải cái tấm ảnh có mặt thằng kia rồi gửi cho em.
- X ơi, ông anh này là bạn em à. A nhìn quen quen...... Tao giả bộ hỏi để biết thông tin

- ai vậy ạ - em trả lời

- a bạn em, e ko cần phải biết đâu. Ông này là bạn em à

- anh là ai mà hỏi vậy, nói tên đi

- Bảo, bạn e đây. Cho a hỏi ổng là ai thế

- a họ em. A dạo này sao rồi, a khỏe chứ. Bao tử còn đau lắm ko, nhớ ăn uống đầy đủ vào và nhớ ngủ nhiều. Đừng vì công việc mà bỏ bê bản thân nhé.
Mà sao a lại hỏi ông anh họ em vậy. A biết luôn hả ?

- a biết.. Nó đánh a.

Em alo lại luôn..

- sao, a nói sao.. Sao mà lại đánh a, a có nhầm lẫn gì ko ?

- tay nó xăm bông hoa hồng, 6 ngón đúng ko ? Tao hỏi

- Đúng rồi, mà sao lại đánh anh, đánh lâu chưa ? Lúc nào

- e nhớ lần a lên nhà nc với mẹ em ko, lần đó s nói dối là bị té xe. Thật ra là bị ông này đánh, nhóm 4-5 người gì đó.

- Mà sao lại đánh anh, ông đó ở thành phố thì liên quan gì tới a ở Bình Dương ?

Lúc này thì tao biết chắc chắn đéo phải bị phang nhầm rồi... Tao bị ăn đòn có chủ đích..

- Cái lí do thì a ko biết, nhưng a nghĩ mẹ em biết..
Vì chỗ tao ở chỉ có mẹ e và e biết, bạn bè tao cũng ko biết vì tao ít giao lưu bạn bè.

Cúp máy, tao nằm trên võng đu đưa... Dcm chúng nó, ko cho yêu thì thôi, đánh tao cỡ đó thì tao chịu... Lúc tụi nó đánh bất ngờ tao đéo có biết.. Chứ biết là tao quay đầu chạy hoặc chủ động thì ko đến nỗi như vậy....

Em lâu lâu vẫn ntin hỏi thăm tao.. Tao lúc trả lời lúc ko, vì chúng tao h chả là gì của nhau. Làm bạn cũng dc, làm loll gì cũng dc. Tao cũng ko muốn nc nhiều vì sợ ảnh hưởng đến hạnh phúc của em.. Chồng thì thằng nào chả ghen khi vợ nc với người yêu cũ..
Sau thì vc em li dị.. Tao cũng tiếc thương cho hạnh phúc của em. Giá như xưa em đủ mạnh mẽ, em đủ chính kiến thì mọi chuyện có thể sẽ khác.. Giá như ngày xưa gia đình em không quá khắt khe thì em có thể đã hạnh phúc hơn.

Sau khi li dị thì em vào SG làm.. Em mở 1 nhà hàng nho nhỏ buôn bán, may mắn cũng khá đắt khách ở quận 10.
Tao thì hay lên thành phố học và đi công việc, lâu lâu cũng ghé qua ủng hộ em..
Có lần gặp mẹ em ở đó. Mẹ em vẫn như xưa, ánh mắt ko thiện cảm khi gặp tao nhưng lời nói thì có phần dễ chịu hơn..

- con chào cô, cô khỏe chứ ạ. Lâu lắm con ko gặp

- khỏe, dạo này cậu làm gì rồi

- Dạ, con làm cty ạ, làm công ăn lương, bán sức lao động cô ạ

- ổn không, lương cao chứ ?- mẹ em hỏi

- Dạ, đủ xoay sở cho tiêu cho cuộc sống ạ..

- vậy được rồi, vợ con gì chưa ?

- dạ chưa, nghèo như con thì ai yêu... Con vẫn cố gắng phấn đấu từng ngày... Tao nc với kiểu mỉa mai.. Vì tao cay vụ kêu người phang tao.

Sau vài 3 câu xã giao.. Nc dc 1 lúc thì tao lui, vì ko thích nc nhiều và cũng tới h về. Về sớm đỡ kẹt xe. E X thì lúi húi pha chế thức uống cho khách..
- Bye em nhé, a về đây

- bye anh,về cẩn thận nhé....

Con chào cô con về.. Tao chào rõ to
Leo lên xe, chạy mất. Chạy khỏi cái ánh mắt khinh bỉ tao..

Còn thằng lolll đánh tao thì tao nghe nói đang đi tù vì ma túy hay chăn dắt gái gì đó, cũng bị đội nào chém cho vài dao do xích mích gì... Đúng là tao ko đánh thì người khác cũng đánh .. Của thiên trả địa...

Em X thì hay nc với mẹ e về tao, bà cũng biết tao cố gắng như nào. Hiện tại cũng đã ổn rồi.. Nên mấy lần gặp sau này cũng đã thoải mái dễ chịu hơn với tao.. Nhưng cũng nhờ bà mà tao được tiếp thêm động lực kiếm tiền...
Cuối năm 2022 thì tao lấy vợ.. Tao ko mời ai ngoài đám bạn chí cốt.. Khách của mẹ tao, bà cô chú bác bên tao đông.. 1 đám cưới hạnh phúc của tao và N diễn ra tràn ngập tiếng cười..


Cuộc sống của tao vẫn thế, cv ko có gì thay đổi nhiều.. Chỉ làm tao ít đi lang thang, ít bạn bè lại... Vì tao còn phải chăm lo cho vợ con tao..
Lâu lâu thì em X và em bác sĩ vẫn nt hỏi thăm... Mặc dù đang hạnh phúc bên vợ con nhưng có chút gì đó làm tao khựng lại khi 2 em nt.. H ko phải người yêu, cũng ko kiểu mờ mờ ám ám quan hệ lén lút sau lưng vợ tao.. Nhưng tao có cảm giác gì vl lắm, có 1 chút thương, 1 chút kỷ niệm ùa về..... Cái cảm giác đó làm tao suy nghĩ. Tao đang ngoại tình về tinh thần hay tao còn quá yêu 2 em...
Sau 1 - 2 đêm suy nghĩ và nhận được lời tư vấn và động viên của 3 đứa bạn chuẩn ok thì tao xóa.. Tao xóa hết sdt, zalo, ẩn Facebook.. Xóa hết mọi thứ để toàn tâm toàn ý 1 hướng về vợ con...
Có thể tụi ngày nghĩ tao mất dạy. Nghĩ tao làm loll gì phải như thế... Nhưng tao có suy nghĩ của riêng tao.. Ko có tao thì họ vẫn sống, họ cũng sẽ có tình yêu mới và cũng sẽ có gia đình mới..
Và tao cần có 1 cuộc sống toàn tâm, toàn ý với vợ con tao... 1 gia đình đầy đủ. Trọn vẹn hạnh phúc của đôi vợ chồng son...
Ae muốn nghe tao khởi nghiệp đúng không... Ok, tao sẽ kể cho ae nghe chuyện tao bắt đầu vào công ty như thế nào.. Vất vả ra sao. Ae rút kinh nghiệm mà biết né tránh.

Như tao đã nói ở các phần trên... Đéo có cái loll gì là màu hồng đâu. Tao kể lướt qua cho nhanh. Làm gì có bông hồng nào mà ko có gai, cũng làm gì có bông sen thơm mà củ thân của nó ko ngập dưới bùn...

Tuần rồi tao bận. Ko lên xàm được nên ko tâm sự thêm với ae.

Vừa ra trường, lang thang lăn lộn chán chê rồi cũng xin vào 1 được công ty lớn. Với công việc là vận hành và mức lương khởi điểm đúng 4.7tr.. Lúc đi nghe ngóng để nộp hồ sơ và lang thang ở các quán coffee nghe các bố chém gió cty A, cty B lương cao lắm, toàn 20, 30tr..... Sau này biết rằng mấy bố phông bạt để đi tán gái. Dcm mấy bố.

Ngày đầu vào cty thì ôi thôi, máy móc công nghiệp nặng nó khác xa với những gì được học ở trường lớp, càng khác xa với các cty nhỏ (mặc dù tao cũng biết và ra vào kha khá cty).
Máy móc nó to, chạy automatic, dây chuyền sản xuất tự động.... Vào đây mới biết các loại sensor cảm biến, áp suất âm, dương, biết nghành nghề mình làm cái gì..... Và nói chung là học lại từ đầu.... Như bọn mẫu giáo luôn...ngu hay giỏi cũng phải học... Học để thi, học để làm việc và học để vận hành... Còn sau 1 tháng đào tạo mà rớt thì đi về. Ko ý kiến.

Ngày đầu vào nhận việc với bao nhiêu bỡ ngỡ, thắc mắc, bao nhiêu câu hỏi nó hiện ra trong đầu... Tao học với 1 nhóm tầm 32 đứa trong 1 tháng.. Sau 1 tháng này sẽ test và xem ai đủ điều kiện để làm việc, ai không đạt sẽ trả về nhân sự là tụi mày biết cv nó khó và đòi hỏi nhiều như thế nào rồi chứ gì, chưa kể phải học an toàn vận hành và v.v..... Các bài học khác.
- sau khi nhận đồng phục, nón và giày bảo hộ thì tụi tao được dẫn đi tham quan nhà máy vào buổi sáng, từng bộ phận khu vực 1.. Máy móc cái nào cũng to, cái nào cũng hiện đại, tao lại càng có động lực học hỏi và khao khát được vận hành nó.
Chiều bắt đầu học. Học nguồn gốc thành lập cty, học ý nghĩa 5S, học quy trình sản xuất và sản phẩm cung cấp ra thị trường...

Ngày thứ 2, ngày tháng ám ảnh của tụi tao đã đến.
8h có mặt tại phòng đào tạo và gặp 1 chuyên viên nhà máy (sau này là idol của tao - cũng là cái gương cho tao noi theo).
Tụi mày ko biết học máy móc nó khó như thế nào đâu (phần 1 là học khái quát bộ phận. Cấu tạo chi tiết máy, nguyên lý hoạt động, chức năng từng chi tiết máy - 1 nhà máy có 5 bộ phận).
- Học là phải thuộc tên từng thiết bị, chi tiết máy bằng tiếng Anh, vẽ từng con ốc, sơ đồ nguyên lý hoạt động, cấu tạo máy ra giấy A4.... Sau đó nộp lại vào ngày hôm sau. Nhiều hôm tao phải vẽ đi vẽ lại tới 3-4h đêm cho thật chính xác và chi tiết (vì ngày nào cũng phải nộp và để chấm điểm, tổng điểm sẽ đánh giá năng lực sau này của tao)

Cứ thế, cái khóa tao học nó áp lực kinh khủng,vì thời điểm đó để xin vào được công ty này nó đã là 1 cái gì đó rất pro rồi. Phỏng vấn vào được đã là 1 chuyện, để được làm và trụ lại lâu dài là 1 chuyện khác.
Tao học được 8 ngày thì 1 bộ phận thiếu 2 người vận hành, tao và 1 thằng nữa bị bốc đi lên đó luôn. Ko tiếp tục tham gia khóa đào tạo nữa.
Ngày tháng trâu chó bắt đầu. Bộ phận trên đó là bộ phận cuối cùng của dây chuyền, tao lên nhận vận hành 2 cái máy đóng gói, có phải lên là được làm ngay đâu.. Phải đi học vận hành 1 tháng nữa mới vận hành được, chứ ko phải vào bấm vài 3 nút là máy hoạt động đâu...
Sếp quản lý trên đó lại là 1 lão mặt thì im im- mãi mãi là ae, nhưng lão ghim thằng nào thì thằng đó xác cmnđ là viết đơn.. Âm thầm lặng lẽ chứ đéo có tươi cười niềm nở với ae vận hành, lão tạo ra 1 cái khoảng cách vô hình với đám nhân viên tụi tao nên tụi tao đéo dám nc hay lại gần..
Sau 1 tháng học vận hành thì lão vẫn chưa đồng ý lắm với 2 thằng mới như tụi tao, lão ko nói trước mặt để tụi tao biết tụi tao đang sai chỗ nào, cần phải sửa chỗ nào mà lão đi nói với đám vận hành cũ. Làm tao hoang mang vl, ko biết có được làm tiếp hay về phòng nhân sự nhật quyết định sa thải...

Nhưng với cái bản tính chịu cày như tao, chịu khó lau chùi máy móc, hỗ trợ anh em và 5S đầy đủ thì lão tạm chấp nhận và sắp cho tao đi ca với 1 thằng cấp bậc cao hơn tao ( nó chạy hàng thành phẩm ra là tao đóng gói). Tạm gọi nó là P
Thằng P này thì trùm bài bạc, nó phá ko biết bao nhiêu tỷ của nhà nó, có đêm nó cá độ lên tới 100t, đánh bài ăn có, thua có... Mà nói chung thua nhiều hơn ăn.
Nó có 1 cái tật : ăn bài thì vui vẻ, hỗ trợ tao, còn nó thua thì tao làm sml, làm cả máy của nó... Còn nó đéo làm, ngồi nhìn tao làm, tao làm ko kịp là nó chửi, nó méc sếp..... Tao chấp nhận để tao giữ việc làm và kiếm tiền lo cho mẹ, lo trả nợ mà ko 1 tiếng thở than hay phàn nàn.
Tụi mày làm việc với thằng sếp ai ăn nhậu chung thì lão quý, ai ko ăn nhậu thì lão ghét và 1 thằng bài bạc khùng khùng điên điên tụi mày có thoải mái ko..... Tao nghĩ nếu ko nhẫn nhịn thì tụi mày đéo chịu nổi đâu...
Dcm làm 8 tiếng bước ra công ty thằng nào thằng đó sạch sẽ,thơm tho, còn tao thì quần áo lúc đéo nào cũng ướt mồ hôi, lấm lem bụi, mệt đi không nổi... Có hôm mua ổ bánh mì vào gặp máy sự cố thì bỏ ăn sáng lao đầu vào mà làm, đéo dám ăn vì sợ nó chửi, sợ sếp nó ghim..làm việc mà phải nhìn sắc mặt chúng nó tao thật sự rất rất khó chịu. Tao chấp nhận vì lúc đó tao chưa giỏi, tao ngu, và tao cần việc làm.

Rồi mọi việc cũng quen, tao cũng gồng được 7 tháng, 7 tháng nó dài như 7 năm.. Tháng nào cũng lãnh được 6 -7tr (lúc đó lương vậy là ok rồi). Tao tằn tiện tiết kiệm vừa nuôi bà già, vừa đóng tiền lời. Hôm ca sáng thì tao dậy từ 5h để tắm rửa ăn cơm nguội với muối vừng để đi làm (tiết kiệm tiền ăn sáng) có hôm thì mua 1 bịch chè 5k để ăn sáng. Cơm trưa cty thì ăn thật no để bù lại.
Bọn làm nhàn hạ thì tụi nó ngồi máy lạnh nên ăn ít, ăn thanh ăn cảnh, còn tao làm như trâu húc mả bên dưới thì tao phải ăn cho no mới có sức làm, thật sự lúc đó tao ko biết cơm cty ngon hay dở, tao chỉ cố ăn thật no thôi. Lúc vào cty thì tao 55kg, vào dc 7 tháng là tao lên dc 60kg.
Lắm lúc máy sự cố phải đi ăn muộn, lên còn canh và ít trứng chiên tao cũng ăn, xin cơm nguội ăn thêm. Bọn làm lâu và có điều kiện nó nhìn tao ăn nó khinh lắm và buông những câu : ăn gì mà ăn kinh vậy mày, nhà mày ko có cơm à, xúc cơm to như cái mả tổ..... Tao nghe cũng tức lắm, nhưng nuốt cục tức đó xuống để ăn cơm. Dcm chúng mày đã nói những câu đó với tao, tao đã nghe và tao sẽ nhớ.. Lau nước mắt để ăn cơm và làm việc. Rồi sẽ có 1 ngày ai hơn ai, đường dài mới biết ngựa hay.....

Tao làm đc 8 tháng thì vào đợt cty bảo trì năm.. Dừng sản xuất 4 ngày để đại tu, thay thế sửa chữa những chi tiết thiết bị hư hỏng.. Do vừa làm vừa tìm hiểu nguyên lý, các thiết bị, vừa học lỏm bọn cấp bậc cao hơn nên tao khá rành về máy móc khu vực của tao.. Tao nhớ từng mã sensor, từng mã - công suất của motor, thậm chí bánh răng bao nhiêu cái, xích băng tải kích thước.... Tao cũng biết...
Tao nhớ hôm đó là ngày 9, ngày bảo trì cuối cùng, thì bộ phận tao vẫn chưa sửa chữa xong... Đứng tập trung lại chỗ đó để hỗ trợ cơ khí và điện sửa. Sếp lớn cũng xuống..
Lão sếp bộ phận tao thì chạy lăng xăng quát mắng tụi vận hành.
- Mã máy này bao nhiêu, đọc cho anh nhanh lên, bực bội thật.... Lão quát

Tụi vận hành chính máy đó thì lật đật chạy đi mở máy tính lên để đọc mã các kiểu, chụp hình mang xuống... Đây đây anh ơi..

- mã này là 2651M01, công suất 1775KW, motor kia hỗ trợ đề pa, nếu đề pa sai thì bị delay 1500s - tao lên tiếng.

Mấy sếp lớn quay qua nhìn tao, lúc đó tao hơi run vì sợ mấy ổng mắng cho cái tật tài lanh, kiểu mồm nhanh hơn não.
Tụi kia chụp hình mang tới thì giống mã như tao nói, còn công suất với thời gian tụi nó đéo nhớ , ấp a ấp úng.

Rồi gãy pas chân roller, có máy hàn nhưng phải đợi người của cơ khí lên làm, lúc đó tụi vận hành thằng thì đi uống nước, thằng lên phòng máy lạnh ngồi, thằng bấm điện thoại. Tao thì lủi thủi đi lấy vòi nước, bình cứu hỏa, dây điện chuẩn bị sẵn cho cơ khí làm, xịt nước ướt nền phía dưới để khi hàn ko cháy và gây phát sinh nguồn nhiệt ( quy tắc an toàn lao động, tml nào làm cty đều biết). Rồi bảo trì cơ lên hàn, hàn ko kịp, tụi mày biết 1 tháng cty tao sd bao nhiêu tiền điện không - đâu đó hơn 40 tỷ tiền điện cho 1 dây chuyền. Nên khi các bộ phận khác đã khởi động mà bộ phận tao chưa làm xong thì đồng nghĩa với việc tăng chi phí sản xuất.

Đọc mã que hàn, mã này tao biết hàn. Hỏi ý kiến sếp và được sự đồng ý, tao chui vào gầm máy hàn phụ cơ khí. Cơ khí hàn phía trên, tao bò hàn dưới gầm. Hơn 1 tiếng đồng hồ thì xong. Lúc này quần áo tao ướt hết phần vì nước xịt xuống nền lúc nãy, phần vì mồ hôi nóng, phần vì bụi bẩn dưới nền nhà xưởng. Quần áo thì lủng tùm lum vì sỉ hàn rơi xuống, mặt với mắt thì rát do hàn cường độ cao.. (tml nào bị bỏng mặt và mắt do hàn thì sẽ hiểu cái cảm giác sml này) - khó chịu vô cùng.

Rồi may mắn là máy cũng khởi động lại ok. Và bắt đầu sản xuất. Tụi vận hành bậc cao thì tập trung trên phòng ăn bánh mì và uống nước ngọt. Tao thì lúi húi dọn dẹp đồ đạc và dẻ lau rồi về máy ngồi. Tao đang rất đói nhưng đéo dám lên phòng vì ko ai gọi, với lại máy tao làm ở dưới và ko phải lúc nào cũng lên đó (có thể chúng mày sẽ chửi tao là sống sao để đéo ai thèm gọi. Đéo ai thèm nhìn). Nhưng nhân viên mới như tao, ko biết ăn nhậu và ko có tiền ăn nhậu thì chơi được với ai.. Lại thấp cổ bé họng.

- Bạn hãy ăn đi, bạn đang rất mệt phải không ?

Đang ngồi dưới đấy lau mồ hôi và nghỉ mệt tao ngước nhìn lên thì thấy sếp Hàn, ông này là giám đốc sản xuất..
Ông đưa ổ bánh mì và chai cocacola về phía tao và cười, tao đưa 2 tay nhận và cúi đầu cảm ơn..
Ông cười và đưa tay về phía tay ngỏ ý muốn bắt tay, tay tao thì đen đúa và dầu nhớt. Tao lau vội vào áo và chìa tay ra. Ổng bắt tay tao và vỗ vai cười cười....
Tao giở ổ bánh mì ra thì thấy rất ngon, tao lấy tờ giấy sạch bọc lại cho vào túi áo khoác để dành lát về cho mẹ, tao làm 1 hơi hết chai coca.. Đã thèm và có tí ngọt ngọt vào người dễ chịu hẳn.
- 2 ngày hôm sau thì có thông báo gọi lên phòng họp. Tao lúc này sợ, sợ bị mất việc làm. Hoang mang suy nghĩ là đã đắc tội với ai, hay làm sai cái gì mà bị gọi lên đột xuất thế này... Hàng trăm câu hỏi vì sao ?.
Khẽ mở cửa ra thì thấy ông Sếp hôm nọ đưa ổ bánh mì đang ngồi với trợ lý của ổng (bé trợ lý người Hàn tên Yerin, cũng là phiên dịch luôn, sau này có đi chơi với tao vài lần). Và idol của tao. Cả 3 đang ngồi đợi.....
Tao gật đầu chào và ngồi xuống đối diện với cái ghế để sẵn... Sợ sệt và lo lắng.
- Dạ, chào giám đốc và ac. Hôm nay gọi em lên phòng họp có chuyện gì ạ, e vi phạm nội quy công ty hay không đáp ứng được nhu cầu công việc ạ.. Tao ấp úng lên tiếng

- chào bạn, tôi là giám đốc sản xuất, bạn đã biết tôi, và tôi cũng biết về bạn - giám đốc lên tiếng và có idol phiên dịch lại.

Do lúc này tao không biết nhiều về tiếng Anh nên nghe câu được câu không và cần phiên dịch.

Tôi đã xem hồ sơ làm việc của bạn, bạn đã cố gắng hơn 8 tháng qua tại đây, và tôi thấy thái độ làm việc của bạn rất tốt, bạn có muốn cố gắng và gắn bó lâu dài tại đây ?

- thở phào nhẹ nhõm, tao gật đầu đồng ý. Tưởng bị đuổi việc

Dạ có, tôi cần 1 công việc ổn định và sẽ gắn bó lâu dài, tôi sẽ cố gắng hơn ạ. Mong ông cho tôi 1 cơ hội để được tiếp tục làm việc - tao trả lời

- ok, tôi cần bạn cố gắng hơn, nhiều hơn nữa.
Rồi ông quay qua nói với mr V idol, hãy sắp xếp 1 vị trí mới cho anh ấy, tại bộ phận đó. Tôi muốn anh ấy làm việc ở vị trí cao. Hãy làm việc với trưởng bộ phận trên đó và xuống gặp tôi... Tao nghe loáng thoáng được như vậy thôi....

Trao đổi thêm 1 lúc thì tao đứng dậy chào 3 người rồi về lại vị trí làm việc. Trong lòng mừng lắm, nhưng trúng vé số mấy tml ạ. Tao lượn vào toilet alo liền về cho mẹ tao báo tin vui.. Báo tin tao sắp được lên 1 vị trí mới, vị trí mà tao ao ước, đứng làm chân tay mồ hôi nhễ nhại ở dưới mà mỗi khi nhìn lên phòng máy lạnh với ae ngồi trên đó cười đùa làm tao cũng vui theo..... Đâu ngờ rằng ngày tháng nhọ hơn chó mực bắt đầu
 

navyseal91

Yếu sinh lý
Ae muốn nghe tao khởi nghiệp đúng không... Ok, tao sẽ kể cho ae nghe chuyện tao bắt đầu vào công ty như thế nào.. Vất vả ra sao. Ae rút kinh nghiệm mà biết né tránh.

Như tao đã nói ở các phần trên... Đéo có cái loll gì là màu hồng đâu. Tao kể lướt qua cho nhanh. Làm gì có bông hồng nào mà ko có gai, cũng làm gì có bông sen thơm mà củ thân của nó ko ngập dưới bùn...

Tuần rồi tao bận. Ko lên xàm được nên ko tâm sự thêm với ae.

Vừa ra trường, lang thang lăn lộn chán chê rồi cũng xin vào 1 được công ty lớn. Với công việc là vận hành và mức lương khởi điểm đúng 4.7tr.. Lúc đi nghe ngóng để nộp hồ sơ và lang thang ở các quán coffee nghe các bố chém gió cty A, cty B lương cao lắm, toàn 20, 30tr..... Sau này biết rằng mấy bố phông bạt để đi tán gái. Dcm mấy bố.

Ngày đầu vào cty thì ôi thôi, máy móc công nghiệp nặng nó khác xa với những gì được học ở trường lớp, càng khác xa với các cty nhỏ (mặc dù tao cũng biết và ra vào kha khá cty).
Máy móc nó to, chạy automatic, dây chuyền sản xuất tự động.... Vào đây mới biết các loại sensor cảm biến, áp suất âm, dương, biết nghành nghề mình làm cái gì..... Và nói chung là học lại từ đầu.... Như bọn mẫu giáo luôn...ngu hay giỏi cũng phải học... Học để thi, học để làm việc và học để vận hành... Còn sau 1 tháng đào tạo mà rớt thì đi về. Ko ý kiến.

Ngày đầu vào nhận việc với bao nhiêu bỡ ngỡ, thắc mắc, bao nhiêu câu hỏi nó hiện ra trong đầu... Tao học với 1 nhóm tầm 32 đứa trong 1 tháng.. Sau 1 tháng này sẽ test và xem ai đủ điều kiện để làm việc, ai không đạt sẽ trả về nhân sự là tụi mày biết cv nó khó và đòi hỏi nhiều như thế nào rồi chứ gì, chưa kể phải học an toàn vận hành và v.v..... Các bài học khác.
- sau khi nhận đồng phục, nón và giày bảo hộ thì tụi tao được dẫn đi tham quan nhà máy vào buổi sáng, từng bộ phận khu vực 1.. Máy móc cái nào cũng to, cái nào cũng hiện đại, tao lại càng có động lực học hỏi và khao khát được vận hành nó.
Chiều bắt đầu học. Học nguồn gốc thành lập cty, học ý nghĩa 5S, học quy trình sản xuất và sản phẩm cung cấp ra thị trường...

Ngày thứ 2, ngày tháng ám ảnh của tụi tao đã đến.
8h có mặt tại phòng đào tạo và gặp 1 chuyên viên nhà máy (sau này là idol của tao - cũng là cái gương cho tao noi theo).
Tụi mày ko biết học máy móc nó khó như thế nào đâu (phần 1 là học khái quát bộ phận. Cấu tạo chi tiết máy, nguyên lý hoạt động, chức năng từng chi tiết máy - 1 nhà máy có 5 bộ phận).
- Học là phải thuộc tên từng thiết bị, chi tiết máy bằng tiếng Anh, vẽ từng con ốc, sơ đồ nguyên lý hoạt động, cấu tạo máy ra giấy A4.... Sau đó nộp lại vào ngày hôm sau. Nhiều hôm tao phải vẽ đi vẽ lại tới 3-4h đêm cho thật chính xác và chi tiết (vì ngày nào cũng phải nộp và để chấm điểm, tổng điểm sẽ đánh giá năng lực sau này của tao)

Cứ thế, cái khóa tao học nó áp lực kinh khủng,vì thời điểm đó để xin vào được công ty này nó đã là 1 cái gì đó rất pro rồi. Phỏng vấn vào được đã là 1 chuyện, để được làm và trụ lại lâu dài là 1 chuyện khác.
Tao học được 8 ngày thì 1 bộ phận thiếu 2 người vận hành, tao và 1 thằng nữa bị bốc đi lên đó luôn. Ko tiếp tục tham gia khóa đào tạo nữa.
Ngày tháng trâu chó bắt đầu. Bộ phận trên đó là bộ phận cuối cùng của dây chuyền, tao lên nhận vận hành 2 cái máy đóng gói, có phải lên là được làm ngay đâu.. Phải đi học vận hành 1 tháng nữa mới vận hành được, chứ ko phải vào bấm vài 3 nút là máy hoạt động đâu...
Sếp quản lý trên đó lại là 1 lão mặt thì im im- mãi mãi là ae, nhưng lão ghim thằng nào thì thằng đó xác cmnđ là viết đơn.. Âm thầm lặng lẽ chứ đéo có tươi cười niềm nở với ae vận hành, lão tạo ra 1 cái khoảng cách vô hình với đám nhân viên tụi tao nên tụi tao đéo dám nc hay lại gần..
Sau 1 tháng học vận hành thì lão vẫn chưa đồng ý lắm với 2 thằng mới như tụi tao, lão ko nói trước mặt để tụi tao biết tụi tao đang sai chỗ nào, cần phải sửa chỗ nào mà lão đi nói với đám vận hành cũ. Làm tao hoang mang vl, ko biết có được làm tiếp hay về phòng nhân sự nhật quyết định sa thải...

Nhưng với cái bản tính chịu cày như tao, chịu khó lau chùi máy móc, hỗ trợ anh em và 5S đầy đủ thì lão tạm chấp nhận và sắp cho tao đi ca với 1 thằng cấp bậc cao hơn tao ( nó chạy hàng thành phẩm ra là tao đóng gói). Tạm gọi nó là P
Thằng P này thì trùm bài bạc, nó phá ko biết bao nhiêu tỷ của nhà nó, có đêm nó cá độ lên tới 100t, đánh bài ăn có, thua có... Mà nói chung thua nhiều hơn ăn.
Nó có 1 cái tật : ăn bài thì vui vẻ, hỗ trợ tao, còn nó thua thì tao làm sml, làm cả máy của nó... Còn nó đéo làm, ngồi nhìn tao làm, tao làm ko kịp là nó chửi, nó méc sếp..... Tao chấp nhận để tao giữ việc làm và kiếm tiền lo cho mẹ, lo trả nợ mà ko 1 tiếng thở than hay phàn nàn.
Tụi mày làm việc với thằng sếp ai ăn nhậu chung thì lão quý, ai ko ăn nhậu thì lão ghét và 1 thằng bài bạc khùng khùng điên điên tụi mày có thoải mái ko..... Tao nghĩ nếu ko nhẫn nhịn thì tụi mày đéo chịu nổi đâu...
Dcm làm 8 tiếng bước ra công ty thằng nào thằng đó sạch sẽ,thơm tho, còn tao thì quần áo lúc đéo nào cũng ướt mồ hôi, lấm lem bụi, mệt đi không nổi... Có hôm mua ổ bánh mì vào gặp máy sự cố thì bỏ ăn sáng lao đầu vào mà làm, đéo dám ăn vì sợ nó chửi, sợ sếp nó ghim..làm việc mà phải nhìn sắc mặt chúng nó tao thật sự rất rất khó chịu. Tao chấp nhận vì lúc đó tao chưa giỏi, tao ngu, và tao cần việc làm.

Rồi mọi việc cũng quen, tao cũng gồng được 7 tháng, 7 tháng nó dài như 7 năm.. Tháng nào cũng lãnh được 6 -7tr (lúc đó lương vậy là ok rồi). Tao tằn tiện tiết kiệm vừa nuôi bà già, vừa đóng tiền lời. Hôm ca sáng thì tao dậy từ 5h để tắm rửa ăn cơm nguội với muối vừng để đi làm (tiết kiệm tiền ăn sáng) có hôm thì mua 1 bịch chè 5k để ăn sáng. Cơm trưa cty thì ăn thật no để bù lại.
Bọn làm nhàn hạ thì tụi nó ngồi máy lạnh nên ăn ít, ăn thanh ăn cảnh, còn tao làm như trâu húc mả bên dưới thì tao phải ăn cho no mới có sức làm, thật sự lúc đó tao ko biết cơm cty ngon hay dở, tao chỉ cố ăn thật no thôi. Lúc vào cty thì tao 55kg, vào dc 7 tháng là tao lên dc 60kg.
Lắm lúc máy sự cố phải đi ăn muộn, lên còn canh và ít trứng chiên tao cũng ăn, xin cơm nguội ăn thêm. Bọn làm lâu và có điều kiện nó nhìn tao ăn nó khinh lắm và buông những câu : ăn gì mà ăn kinh vậy mày, nhà mày ko có cơm à, xúc cơm to như cái mả tổ..... Tao nghe cũng tức lắm, nhưng nuốt cục tức đó xuống để ăn cơm. Dcm chúng mày đã nói những câu đó với tao, tao đã nghe và tao sẽ nhớ.. Lau nước mắt để ăn cơm và làm việc. Rồi sẽ có 1 ngày ai hơn ai, đường dài mới biết ngựa hay.....

Tao làm đc 8 tháng thì vào đợt cty bảo trì năm.. Dừng sản xuất 4 ngày để đại tu, thay thế sửa chữa những chi tiết thiết bị hư hỏng.. Do vừa làm vừa tìm hiểu nguyên lý, các thiết bị, vừa học lỏm bọn cấp bậc cao hơn nên tao khá rành về máy móc khu vực của tao.. Tao nhớ từng mã sensor, từng mã - công suất của motor, thậm chí bánh răng bao nhiêu cái, xích băng tải kích thước.... Tao cũng biết...
Tao nhớ hôm đó là ngày 9, ngày bảo trì cuối cùng, thì bộ phận tao vẫn chưa sửa chữa xong... Đứng tập trung lại chỗ đó để hỗ trợ cơ khí và điện sửa. Sếp lớn cũng xuống..
Lão sếp bộ phận tao thì chạy lăng xăng quát mắng tụi vận hành.
- Mã máy này bao nhiêu, đọc cho anh nhanh lên, bực bội thật.... Lão quát

Tụi vận hành chính máy đó thì lật đật chạy đi mở máy tính lên để đọc mã các kiểu, chụp hình mang xuống... Đây đây anh ơi..

- mã này là 2651M01, công suất 1775KW, motor kia hỗ trợ đề pa, nếu đề pa sai thì bị delay 1500s - tao lên tiếng.

Mấy sếp lớn quay qua nhìn tao, lúc đó tao hơi run vì sợ mấy ổng mắng cho cái tật tài lanh, kiểu mồm nhanh hơn não.
Tụi kia chụp hình mang tới thì giống mã như tao nói, còn công suất với thời gian tụi nó đéo nhớ , ấp a ấp úng.

Rồi gãy pas chân roller, có máy hàn nhưng phải đợi người của cơ khí lên làm, lúc đó tụi vận hành thằng thì đi uống nước, thằng lên phòng máy lạnh ngồi, thằng bấm điện thoại. Tao thì lủi thủi đi lấy vòi nước, bình cứu hỏa, dây điện chuẩn bị sẵn cho cơ khí làm, xịt nước ướt nền phía dưới để khi hàn ko cháy và gây phát sinh nguồn nhiệt ( quy tắc an toàn lao động, tml nào làm cty đều biết). Rồi bảo trì cơ lên hàn, hàn ko kịp, tụi mày biết 1 tháng cty tao sd bao nhiêu tiền điện không - đâu đó hơn 40 tỷ tiền điện cho 1 dây chuyền. Nên khi các bộ phận khác đã khởi động mà bộ phận tao chưa làm xong thì đồng nghĩa với việc tăng chi phí sản xuất.

Đọc mã que hàn, mã này tao biết hàn. Hỏi ý kiến sếp và được sự đồng ý, tao chui vào gầm máy hàn phụ cơ khí. Cơ khí hàn phía trên, tao bò hàn dưới gầm. Hơn 1 tiếng đồng hồ thì xong. Lúc này quần áo tao ướt hết phần vì nước xịt xuống nền lúc nãy, phần vì mồ hôi nóng, phần vì bụi bẩn dưới nền nhà xưởng. Quần áo thì lủng tùm lum vì sỉ hàn rơi xuống, mặt với mắt thì rát do hàn cường độ cao.. (tml nào bị bỏng mặt và mắt do hàn thì sẽ hiểu cái cảm giác sml này) - khó chịu vô cùng.

Rồi may mắn là máy cũng khởi động lại ok. Và bắt đầu sản xuất. Tụi vận hành bậc cao thì tập trung trên phòng ăn bánh mì và uống nước ngọt. Tao thì lúi húi dọn dẹp đồ đạc và dẻ lau rồi về máy ngồi. Tao đang rất đói nhưng đéo dám lên phòng vì ko ai gọi, với lại máy tao làm ở dưới và ko phải lúc nào cũng lên đó (có thể chúng mày sẽ chửi tao là sống sao để đéo ai thèm gọi. Đéo ai thèm nhìn). Nhưng nhân viên mới như tao, ko biết ăn nhậu và ko có tiền ăn nhậu thì chơi được với ai.. Lại thấp cổ bé họng.

- Bạn hãy ăn đi, bạn đang rất mệt phải không ?

Đang ngồi dưới đấy lau mồ hôi và nghỉ mệt tao ngước nhìn lên thì thấy sếp Hàn, ông này là giám đốc sản xuất..
Ông đưa ổ bánh mì và chai cocacola về phía tao và cười, tao đưa 2 tay nhận và cúi đầu cảm ơn..
Ông cười và đưa tay về phía tay ngỏ ý muốn bắt tay, tay tao thì đen đúa và dầu nhớt. Tao lau vội vào áo và chìa tay ra. Ổng bắt tay tao và vỗ vai cười cười....
Tao giở ổ bánh mì ra thì thấy rất ngon, tao lấy tờ giấy sạch bọc lại cho vào túi áo khoác để dành lát về cho mẹ, tao làm 1 hơi hết chai coca.. Đã thèm và có tí ngọt ngọt vào người dễ chịu hẳn.
- 2 ngày hôm sau thì có thông báo gọi lên phòng họp. Tao lúc này sợ, sợ bị mất việc làm. Hoang mang suy nghĩ là đã đắc tội với ai, hay làm sai cái gì mà bị gọi lên đột xuất thế này... Hàng trăm câu hỏi vì sao ?.
Khẽ mở cửa ra thì thấy ông Sếp hôm nọ đưa ổ bánh mì đang ngồi với trợ lý của ổng (bé trợ lý người Hàn tên Yerin, cũng là phiên dịch luôn, sau này có đi chơi với tao vài lần). Và idol của tao. Cả 3 đang ngồi đợi.....
Tao gật đầu chào và ngồi xuống đối diện với cái ghế để sẵn... Sợ sệt và lo lắng.
- Dạ, chào giám đốc và ac. Hôm nay gọi em lên phòng họp có chuyện gì ạ, e vi phạm nội quy công ty hay không đáp ứng được nhu cầu công việc ạ.. Tao ấp úng lên tiếng

- chào bạn, tôi là giám đốc sản xuất, bạn đã biết tôi, và tôi cũng biết về bạn - giám đốc lên tiếng và có idol phiên dịch lại.

Do lúc này tao không biết nhiều về tiếng Anh nên nghe câu được câu không và cần phiên dịch.

Tôi đã xem hồ sơ làm việc của bạn, bạn đã cố gắng hơn 8 tháng qua tại đây, và tôi thấy thái độ làm việc của bạn rất tốt, bạn có muốn cố gắng và gắn bó lâu dài tại đây ?

- thở phào nhẹ nhõm, tao gật đầu đồng ý. Tưởng bị đuổi việc

Dạ có, tôi cần 1 công việc ổn định và sẽ gắn bó lâu dài, tôi sẽ cố gắng hơn ạ. Mong ông cho tôi 1 cơ hội để được tiếp tục làm việc - tao trả lời

- ok, tôi cần bạn cố gắng hơn, nhiều hơn nữa.
Rồi ông quay qua nói với mr V idol, hãy sắp xếp 1 vị trí mới cho anh ấy, tại bộ phận đó. Tôi muốn anh ấy làm việc ở vị trí cao. Hãy làm việc với trưởng bộ phận trên đó và xuống gặp tôi... Tao nghe loáng thoáng được như vậy thôi....

Trao đổi thêm 1 lúc thì tao đứng dậy chào 3 người rồi về lại vị trí làm việc. Trong lòng mừng lắm, nhưng trúng vé số mấy tml ạ. Tao lượn vào toilet alo liền về cho mẹ tao báo tin vui.. Báo tin tao sắp được lên 1 vị trí mới, vị trí mà tao ao ước, đứng làm chân tay mồ hôi nhễ nhại ở dưới mà mỗi khi nhìn lên phòng máy lạnh với ae ngồi trên đó cười đùa làm tao cũng vui theo..... Đâu ngờ rằng ngày tháng nhọ hơn chó mực bắt đầu
Hay lắm tml, triệu like cho m..
 

lascivova

Yếu sinh lý
Ae có nghe vụ tao bị người nhà e X phang tao 1 trận rồi làm sao tao biết ko.....

Sau khi em X đám cưới thì tao quay trở lại cuộc sống hàng ngày. Cố gắng là từ điển mặc định trong đầu tao.

Cũng đéo có cái thành công nào gọi là dễ dàng cả.. Không chuyện này thì chuyện kia nó đến. Tao thì cứ coi như ông trời thử lòng người, cứ làm đi rồi tính. Không suy nghĩ nhiều đâu.
Và tao có 1 sở thích nghe nhạc, nhạc dân ca Miền Tây - nghe nhẹ nhàng sâu lắng, hoặc nhạc trẻ thất tình của Mr Siro, Phan Mạnh Quỳnh, Tùng Dương.... Nên lúc nào tao cũng nghe nhạc, coi đó là thú vui của tao, cái thú vui tao nhã của 1 thằng vận hành và làm cơ khí.. Cái thú vui ko tốn kém và giúp giảm căng thẳng sau h làm việc..
Tao cũng có facebook, nhưng ko kết bạn với ai, chỉ để lên vào các nhóm phay, tiện bào, safety, xem sửa oto học hỏi thêm kinh nghiệm, lặt vặt và mua đồ... Tao khá tàu ngầm trên không gian mạng.. Ẩn thân chi thuật.
Lúc rảnh thì vào Facebook của e X xem cuộc sống ra sao, hạnh phúc không... Vì tao nghĩ cưới 1 người mà vẫn còn vương vấn tới tao thì khổ lắm... Lâu lâu tao mới vào thôi, chứ ko phải lúc nào cũng dán mắt vào đó.
Phụ nữ thì hay úp ảnh lên Facebook để cho bạn bè, anh em ruột thịt xem. Tao giật mình khi thấy cái thằng loll đánh tao đợt đó.. Cái đêm tao bị đánh thì tao nhớ cái mặt nó nhất vì nó đánh tao nhiều, nó sút vào mặt tao làm tao đéo ăn uống dc trong mấy ngày, dập môi, rách miệng phía trong và ê răng.. Mũi tao bị 1 sẹo là do nó.

Cay dái, tao ntin hỏi em.... Dcm, tao hận thằng loll đó.. H mà tao gặp đc thì tao sẽ làm y như xưa nó làm với tao..
Tải cái tấm ảnh có mặt thằng kia rồi gửi cho em.
- X ơi, ông anh này là bạn em à. A nhìn quen quen...... Tao giả bộ hỏi để biết thông tin

- ai vậy ạ - em trả lời

- a bạn em, e ko cần phải biết đâu. Ông này là bạn em à

- anh là ai mà hỏi vậy, nói tên đi

- Bảo, bạn e đây. Cho a hỏi ổng là ai thế

- a họ em. A dạo này sao rồi, a khỏe chứ. Bao tử còn đau lắm ko, nhớ ăn uống đầy đủ vào và nhớ ngủ nhiều. Đừng vì công việc mà bỏ bê bản thân nhé.
Mà sao a lại hỏi ông anh họ em vậy. A biết luôn hả ?

- a biết.. Nó đánh a.

Em alo lại luôn..

- sao, a nói sao.. Sao mà lại đánh a, a có nhầm lẫn gì ko ?

- tay nó xăm bông hoa hồng, 6 ngón đúng ko ? Tao hỏi

- Đúng rồi, mà sao lại đánh anh, đánh lâu chưa ? Lúc nào

- e nhớ lần a lên nhà nc với mẹ em ko, lần đó s nói dối là bị té xe. Thật ra là bị ông này đánh, nhóm 4-5 người gì đó.

- Mà sao lại đánh anh, ông đó ở thành phố thì liên quan gì tới a ở Bình Dương ?

Lúc này thì tao biết chắc chắn đéo phải bị phang nhầm rồi... Tao bị ăn đòn có chủ đích..

- Cái lí do thì a ko biết, nhưng a nghĩ mẹ em biết..
Vì chỗ tao ở chỉ có mẹ e và e biết, bạn bè tao cũng ko biết vì tao ít giao lưu bạn bè.

Cúp máy, tao nằm trên võng đu đưa... Dcm chúng nó, ko cho yêu thì thôi, đánh tao cỡ đó thì tao chịu... Lúc tụi nó đánh bất ngờ tao đéo có biết.. Chứ biết là tao quay đầu chạy hoặc chủ động thì ko đến nỗi như vậy....

Em lâu lâu vẫn ntin hỏi thăm tao.. Tao lúc trả lời lúc ko, vì chúng tao h chả là gì của nhau. Làm bạn cũng dc, làm loll gì cũng dc. Tao cũng ko muốn nc nhiều vì sợ ảnh hưởng đến hạnh phúc của em.. Chồng thì thằng nào chả ghen khi vợ nc với người yêu cũ..
Sau thì vc em li dị.. Tao cũng tiếc thương cho hạnh phúc của em. Giá như xưa em đủ mạnh mẽ, em đủ chính kiến thì mọi chuyện có thể sẽ khác.. Giá như ngày xưa gia đình em không quá khắt khe thì em có thể đã hạnh phúc hơn.

Sau khi li dị thì em vào SG làm.. Em mở 1 nhà hàng nho nhỏ buôn bán, may mắn cũng khá đắt khách ở quận 10.
Tao thì hay lên thành phố học và đi công việc, lâu lâu cũng ghé qua ủng hộ em..
Có lần gặp mẹ em ở đó. Mẹ em vẫn như xưa, ánh mắt ko thiện cảm khi gặp tao nhưng lời nói thì có phần dễ chịu hơn..

- con chào cô, cô khỏe chứ ạ. Lâu lắm con ko gặp

- khỏe, dạo này cậu làm gì rồi

- Dạ, con làm cty ạ, làm công ăn lương, bán sức lao động cô ạ

- ổn không, lương cao chứ ?- mẹ em hỏi

- Dạ, đủ xoay sở cho tiêu cho cuộc sống ạ..

- vậy được rồi, vợ con gì chưa ?

- dạ chưa, nghèo như con thì ai yêu... Con vẫn cố gắng phấn đấu từng ngày... Tao nc với kiểu mỉa mai.. Vì tao cay vụ kêu người phang tao.

Sau vài 3 câu xã giao.. Nc dc 1 lúc thì tao lui, vì ko thích nc nhiều và cũng tới h về. Về sớm đỡ kẹt xe. E X thì lúi húi pha chế thức uống cho khách..
- Bye em nhé, a về đây

- bye anh,về cẩn thận nhé....

Con chào cô con về.. Tao chào rõ to
Leo lên xe, chạy mất. Chạy khỏi cái ánh mắt khinh bỉ tao..

Còn thằng lolll đánh tao thì tao nghe nói đang đi tù vì ma túy hay chăn dắt gái gì đó, cũng bị đội nào chém cho vài dao do xích mích gì... Đúng là tao ko đánh thì người khác cũng đánh .. Của thiên trả địa...

Em X thì hay nc với mẹ e về tao, bà cũng biết tao cố gắng như nào. Hiện tại cũng đã ổn rồi.. Nên mấy lần gặp sau này cũng đã thoải mái dễ chịu hơn với tao.. Nhưng cũng nhờ bà mà tao được tiếp thêm động lực kiếm tiền...
Cuối năm 2022 thì tao lấy vợ.. Tao ko mời ai ngoài đám bạn chí cốt.. Khách của mẹ tao, bà cô chú bác bên tao đông.. 1 đám cưới hạnh phúc của tao và N diễn ra tràn ngập tiếng cười..


Cuộc sống của tao vẫn thế, cv ko có gì thay đổi nhiều.. Chỉ làm tao ít đi lang thang, ít bạn bè lại... Vì tao còn phải chăm lo cho vợ con tao..
Lâu lâu thì em X và em bác sĩ vẫn nt hỏi thăm... Mặc dù đang hạnh phúc bên vợ con nhưng có chút gì đó làm tao khựng lại khi 2 em nt.. H ko phải người yêu, cũng ko kiểu mờ mờ ám ám quan hệ lén lút sau lưng vợ tao.. Nhưng tao có cảm giác gì vl lắm, có 1 chút thương, 1 chút kỷ niệm ùa về..... Cái cảm giác đó làm tao suy nghĩ. Tao đang ngoại tình về tinh thần hay tao còn quá yêu 2 em...
Sau 1 - 2 đêm suy nghĩ và nhận được lời tư vấn và động viên của 3 đứa bạn chuẩn ok thì tao xóa.. Tao xóa hết sdt, zalo, ẩn Facebook.. Xóa hết mọi thứ để toàn tâm toàn ý 1 hướng về vợ con...
Có thể tụi ngày nghĩ tao mất dạy. Nghĩ tao làm loll gì phải như thế... Nhưng tao có suy nghĩ của riêng tao.. Ko có tao thì họ vẫn sống, họ cũng sẽ có tình yêu mới và cũng sẽ có gia đình mới..
Và tao cần có 1 cuộc sống toàn tâm, toàn ý với vợ con tao... 1 gia đình đầy đủ. Trọn vẹn hạnh phúc của đôi vợ chồng son...

cảm giác chủ thớt lúc đó nhận ra anh họ em X, chắc quá nhiều suy nghĩ trong đầu..., t tưởng tượng là thớt, chắc cay dé, nghi ngờ em nó, căm hận + cảm giác tiêu cực mà nghĩ xấu luôn quá!
Ông thớt quả là bình tĩnh và chín chắn! {pudency} đoạn đối thoại với bà mẹ kinh điển đấy :mem0059:
// mấy nay bận vkl không lên coi thớt được, lội thớt mệt vãi, chủ thớt compile lại thành web novel đê :)) {byebye} {byebye}

Đời có các nhân-quả và các sự kiện rẽ hướng, đéo ngờ được, đéo tính được - chỉ có thái độ của mình đến các sự kiện là mình thay đổi được {sad}
 

RickyZZ

Yếu sinh lý
Ae muốn nghe tao khởi nghiệp đúng không... Ok, tao sẽ kể cho ae nghe chuyện tao bắt đầu vào công ty như thế nào.. Vất vả ra sao. Ae rút kinh nghiệm mà biết né tránh.

Như tao đã nói ở các phần trên... Đéo có cái loll gì là màu hồng đâu. Tao kể lướt qua cho nhanh. Làm gì có bông hồng nào mà ko có gai, cũng làm gì có bông sen thơm mà củ thân của nó ko ngập dưới bùn...

Tuần rồi tao bận. Ko lên xàm được nên ko tâm sự thêm với ae.

Vừa ra trường, lang thang lăn lộn chán chê rồi cũng xin vào 1 được công ty lớn. Với công việc là vận hành và mức lương khởi điểm đúng 4.7tr.. Lúc đi nghe ngóng để nộp hồ sơ và lang thang ở các quán coffee nghe các bố chém gió cty A, cty B lương cao lắm, toàn 20, 30tr..... Sau này biết rằng mấy bố phông bạt để đi tán gái. Dcm mấy bố.

Ngày đầu vào cty thì ôi thôi, máy móc công nghiệp nặng nó khác xa với những gì được học ở trường lớp, càng khác xa với các cty nhỏ (mặc dù tao cũng biết và ra vào kha khá cty).
Máy móc nó to, chạy automatic, dây chuyền sản xuất tự động.... Vào đây mới biết các loại sensor cảm biến, áp suất âm, dương, biết nghành nghề mình làm cái gì..... Và nói chung là học lại từ đầu.... Như bọn mẫu giáo luôn...ngu hay giỏi cũng phải học... Học để thi, học để làm việc và học để vận hành... Còn sau 1 tháng đào tạo mà rớt thì đi về. Ko ý kiến.

Ngày đầu vào nhận việc với bao nhiêu bỡ ngỡ, thắc mắc, bao nhiêu câu hỏi nó hiện ra trong đầu... Tao học với 1 nhóm tầm 32 đứa trong 1 tháng.. Sau 1 tháng này sẽ test và xem ai đủ điều kiện để làm việc, ai không đạt sẽ trả về nhân sự là tụi mày biết cv nó khó và đòi hỏi nhiều như thế nào rồi chứ gì, chưa kể phải học an toàn vận hành và v.v..... Các bài học khác.
- sau khi nhận đồng phục, nón và giày bảo hộ thì tụi tao được dẫn đi tham quan nhà máy vào buổi sáng, từng bộ phận khu vực 1.. Máy móc cái nào cũng to, cái nào cũng hiện đại, tao lại càng có động lực học hỏi và khao khát được vận hành nó.
Chiều bắt đầu học. Học nguồn gốc thành lập cty, học ý nghĩa 5S, học quy trình sản xuất và sản phẩm cung cấp ra thị trường...

Ngày thứ 2, ngày tháng ám ảnh của tụi tao đã đến.
8h có mặt tại phòng đào tạo và gặp 1 chuyên viên nhà máy (sau này là idol của tao - cũng là cái gương cho tao noi theo).
Tụi mày ko biết học máy móc nó khó như thế nào đâu (phần 1 là học khái quát bộ phận. Cấu tạo chi tiết máy, nguyên lý hoạt động, chức năng từng chi tiết máy - 1 nhà máy có 5 bộ phận).
- Học là phải thuộc tên từng thiết bị, chi tiết máy bằng tiếng Anh, vẽ từng con ốc, sơ đồ nguyên lý hoạt động, cấu tạo máy ra giấy A4.... Sau đó nộp lại vào ngày hôm sau. Nhiều hôm tao phải vẽ đi vẽ lại tới 3-4h đêm cho thật chính xác và chi tiết (vì ngày nào cũng phải nộp và để chấm điểm, tổng điểm sẽ đánh giá năng lực sau này của tao)

Cứ thế, cái khóa tao học nó áp lực kinh khủng,vì thời điểm đó để xin vào được công ty này nó đã là 1 cái gì đó rất pro rồi. Phỏng vấn vào được đã là 1 chuyện, để được làm và trụ lại lâu dài là 1 chuyện khác.
Tao học được 8 ngày thì 1 bộ phận thiếu 2 người vận hành, tao và 1 thằng nữa bị bốc đi lên đó luôn. Ko tiếp tục tham gia khóa đào tạo nữa.
Ngày tháng trâu chó bắt đầu. Bộ phận trên đó là bộ phận cuối cùng của dây chuyền, tao lên nhận vận hành 2 cái máy đóng gói, có phải lên là được làm ngay đâu.. Phải đi học vận hành 1 tháng nữa mới vận hành được, chứ ko phải vào bấm vài 3 nút là máy hoạt động đâu...
Sếp quản lý trên đó lại là 1 lão mặt thì im im- mãi mãi là ae, nhưng lão ghim thằng nào thì thằng đó xác cmnđ là viết đơn.. Âm thầm lặng lẽ chứ đéo có tươi cười niềm nở với ae vận hành, lão tạo ra 1 cái khoảng cách vô hình với đám nhân viên tụi tao nên tụi tao đéo dám nc hay lại gần..
Sau 1 tháng học vận hành thì lão vẫn chưa đồng ý lắm với 2 thằng mới như tụi tao, lão ko nói trước mặt để tụi tao biết tụi tao đang sai chỗ nào, cần phải sửa chỗ nào mà lão đi nói với đám vận hành cũ. Làm tao hoang mang vl, ko biết có được làm tiếp hay về phòng nhân sự nhật quyết định sa thải...

Nhưng với cái bản tính chịu cày như tao, chịu khó lau chùi máy móc, hỗ trợ anh em và 5S đầy đủ thì lão tạm chấp nhận và sắp cho tao đi ca với 1 thằng cấp bậc cao hơn tao ( nó chạy hàng thành phẩm ra là tao đóng gói). Tạm gọi nó là P
Thằng P này thì trùm bài bạc, nó phá ko biết bao nhiêu tỷ của nhà nó, có đêm nó cá độ lên tới 100t, đánh bài ăn có, thua có... Mà nói chung thua nhiều hơn ăn.
Nó có 1 cái tật : ăn bài thì vui vẻ, hỗ trợ tao, còn nó thua thì tao làm sml, làm cả máy của nó... Còn nó đéo làm, ngồi nhìn tao làm, tao làm ko kịp là nó chửi, nó méc sếp..... Tao chấp nhận để tao giữ việc làm và kiếm tiền lo cho mẹ, lo trả nợ mà ko 1 tiếng thở than hay phàn nàn.
Tụi mày làm việc với thằng sếp ai ăn nhậu chung thì lão quý, ai ko ăn nhậu thì lão ghét và 1 thằng bài bạc khùng khùng điên điên tụi mày có thoải mái ko..... Tao nghĩ nếu ko nhẫn nhịn thì tụi mày đéo chịu nổi đâu...
Dcm làm 8 tiếng bước ra công ty thằng nào thằng đó sạch sẽ,thơm tho, còn tao thì quần áo lúc đéo nào cũng ướt mồ hôi, lấm lem bụi, mệt đi không nổi... Có hôm mua ổ bánh mì vào gặp máy sự cố thì bỏ ăn sáng lao đầu vào mà làm, đéo dám ăn vì sợ nó chửi, sợ sếp nó ghim..làm việc mà phải nhìn sắc mặt chúng nó tao thật sự rất rất khó chịu. Tao chấp nhận vì lúc đó tao chưa giỏi, tao ngu, và tao cần việc làm.

Rồi mọi việc cũng quen, tao cũng gồng được 7 tháng, 7 tháng nó dài như 7 năm.. Tháng nào cũng lãnh được 6 -7tr (lúc đó lương vậy là ok rồi). Tao tằn tiện tiết kiệm vừa nuôi bà già, vừa đóng tiền lời. Hôm ca sáng thì tao dậy từ 5h để tắm rửa ăn cơm nguội với muối vừng để đi làm (tiết kiệm tiền ăn sáng) có hôm thì mua 1 bịch chè 5k để ăn sáng. Cơm trưa cty thì ăn thật no để bù lại.
Bọn làm nhàn hạ thì tụi nó ngồi máy lạnh nên ăn ít, ăn thanh ăn cảnh, còn tao làm như trâu húc mả bên dưới thì tao phải ăn cho no mới có sức làm, thật sự lúc đó tao ko biết cơm cty ngon hay dở, tao chỉ cố ăn thật no thôi. Lúc vào cty thì tao 55kg, vào dc 7 tháng là tao lên dc 60kg.
Lắm lúc máy sự cố phải đi ăn muộn, lên còn canh và ít trứng chiên tao cũng ăn, xin cơm nguội ăn thêm. Bọn làm lâu và có điều kiện nó nhìn tao ăn nó khinh lắm và buông những câu : ăn gì mà ăn kinh vậy mày, nhà mày ko có cơm à, xúc cơm to như cái mả tổ..... Tao nghe cũng tức lắm, nhưng nuốt cục tức đó xuống để ăn cơm. Dcm chúng mày đã nói những câu đó với tao, tao đã nghe và tao sẽ nhớ.. Lau nước mắt để ăn cơm và làm việc. Rồi sẽ có 1 ngày ai hơn ai, đường dài mới biết ngựa hay.....

Tao làm đc 8 tháng thì vào đợt cty bảo trì năm.. Dừng sản xuất 4 ngày để đại tu, thay thế sửa chữa những chi tiết thiết bị hư hỏng.. Do vừa làm vừa tìm hiểu nguyên lý, các thiết bị, vừa học lỏm bọn cấp bậc cao hơn nên tao khá rành về máy móc khu vực của tao.. Tao nhớ từng mã sensor, từng mã - công suất của motor, thậm chí bánh răng bao nhiêu cái, xích băng tải kích thước.... Tao cũng biết...
Tao nhớ hôm đó là ngày 9, ngày bảo trì cuối cùng, thì bộ phận tao vẫn chưa sửa chữa xong... Đứng tập trung lại chỗ đó để hỗ trợ cơ khí và điện sửa. Sếp lớn cũng xuống..
Lão sếp bộ phận tao thì chạy lăng xăng quát mắng tụi vận hành.
- Mã máy này bao nhiêu, đọc cho anh nhanh lên, bực bội thật.... Lão quát

Tụi vận hành chính máy đó thì lật đật chạy đi mở máy tính lên để đọc mã các kiểu, chụp hình mang xuống... Đây đây anh ơi..

- mã này là 2651M01, công suất 1775KW, motor kia hỗ trợ đề pa, nếu đề pa sai thì bị delay 1500s - tao lên tiếng.

Mấy sếp lớn quay qua nhìn tao, lúc đó tao hơi run vì sợ mấy ổng mắng cho cái tật tài lanh, kiểu mồm nhanh hơn não.
Tụi kia chụp hình mang tới thì giống mã như tao nói, còn công suất với thời gian tụi nó đéo nhớ , ấp a ấp úng.

Rồi gãy pas chân roller, có máy hàn nhưng phải đợi người của cơ khí lên làm, lúc đó tụi vận hành thằng thì đi uống nước, thằng lên phòng máy lạnh ngồi, thằng bấm điện thoại. Tao thì lủi thủi đi lấy vòi nước, bình cứu hỏa, dây điện chuẩn bị sẵn cho cơ khí làm, xịt nước ướt nền phía dưới để khi hàn ko cháy và gây phát sinh nguồn nhiệt ( quy tắc an toàn lao động, tml nào làm cty đều biết). Rồi bảo trì cơ lên hàn, hàn ko kịp, tụi mày biết 1 tháng cty tao sd bao nhiêu tiền điện không - đâu đó hơn 40 tỷ tiền điện cho 1 dây chuyền. Nên khi các bộ phận khác đã khởi động mà bộ phận tao chưa làm xong thì đồng nghĩa với việc tăng chi phí sản xuất.

Đọc mã que hàn, mã này tao biết hàn. Hỏi ý kiến sếp và được sự đồng ý, tao chui vào gầm máy hàn phụ cơ khí. Cơ khí hàn phía trên, tao bò hàn dưới gầm. Hơn 1 tiếng đồng hồ thì xong. Lúc này quần áo tao ướt hết phần vì nước xịt xuống nền lúc nãy, phần vì mồ hôi nóng, phần vì bụi bẩn dưới nền nhà xưởng. Quần áo thì lủng tùm lum vì sỉ hàn rơi xuống, mặt với mắt thì rát do hàn cường độ cao.. (tml nào bị bỏng mặt và mắt do hàn thì sẽ hiểu cái cảm giác sml này) - khó chịu vô cùng.

Rồi may mắn là máy cũng khởi động lại ok. Và bắt đầu sản xuất. Tụi vận hành bậc cao thì tập trung trên phòng ăn bánh mì và uống nước ngọt. Tao thì lúi húi dọn dẹp đồ đạc và dẻ lau rồi về máy ngồi. Tao đang rất đói nhưng đéo dám lên phòng vì ko ai gọi, với lại máy tao làm ở dưới và ko phải lúc nào cũng lên đó (có thể chúng mày sẽ chửi tao là sống sao để đéo ai thèm gọi. Đéo ai thèm nhìn). Nhưng nhân viên mới như tao, ko biết ăn nhậu và ko có tiền ăn nhậu thì chơi được với ai.. Lại thấp cổ bé họng.

- Bạn hãy ăn đi, bạn đang rất mệt phải không ?

Đang ngồi dưới đấy lau mồ hôi và nghỉ mệt tao ngước nhìn lên thì thấy sếp Hàn, ông này là giám đốc sản xuất..
Ông đưa ổ bánh mì và chai cocacola về phía tao và cười, tao đưa 2 tay nhận và cúi đầu cảm ơn..
Ông cười và đưa tay về phía tay ngỏ ý muốn bắt tay, tay tao thì đen đúa và dầu nhớt. Tao lau vội vào áo và chìa tay ra. Ổng bắt tay tao và vỗ vai cười cười....
Tao giở ổ bánh mì ra thì thấy rất ngon, tao lấy tờ giấy sạch bọc lại cho vào túi áo khoác để dành lát về cho mẹ, tao làm 1 hơi hết chai coca.. Đã thèm và có tí ngọt ngọt vào người dễ chịu hẳn.
- 2 ngày hôm sau thì có thông báo gọi lên phòng họp. Tao lúc này sợ, sợ bị mất việc làm. Hoang mang suy nghĩ là đã đắc tội với ai, hay làm sai cái gì mà bị gọi lên đột xuất thế này... Hàng trăm câu hỏi vì sao ?.
Khẽ mở cửa ra thì thấy ông Sếp hôm nọ đưa ổ bánh mì đang ngồi với trợ lý của ổng (bé trợ lý người Hàn tên Yerin, cũng là phiên dịch luôn, sau này có đi chơi với tao vài lần). Và idol của tao. Cả 3 đang ngồi đợi.....
Tao gật đầu chào và ngồi xuống đối diện với cái ghế để sẵn... Sợ sệt và lo lắng.
- Dạ, chào giám đốc và ac. Hôm nay gọi em lên phòng họp có chuyện gì ạ, e vi phạm nội quy công ty hay không đáp ứng được nhu cầu công việc ạ.. Tao ấp úng lên tiếng

- chào bạn, tôi là giám đốc sản xuất, bạn đã biết tôi, và tôi cũng biết về bạn - giám đốc lên tiếng và có idol phiên dịch lại.

Do lúc này tao không biết nhiều về tiếng Anh nên nghe câu được câu không và cần phiên dịch.

Tôi đã xem hồ sơ làm việc của bạn, bạn đã cố gắng hơn 8 tháng qua tại đây, và tôi thấy thái độ làm việc của bạn rất tốt, bạn có muốn cố gắng và gắn bó lâu dài tại đây ?

- thở phào nhẹ nhõm, tao gật đầu đồng ý. Tưởng bị đuổi việc

Dạ có, tôi cần 1 công việc ổn định và sẽ gắn bó lâu dài, tôi sẽ cố gắng hơn ạ. Mong ông cho tôi 1 cơ hội để được tiếp tục làm việc - tao trả lời

- ok, tôi cần bạn cố gắng hơn, nhiều hơn nữa.
Rồi ông quay qua nói với mr V idol, hãy sắp xếp 1 vị trí mới cho anh ấy, tại bộ phận đó. Tôi muốn anh ấy làm việc ở vị trí cao. Hãy làm việc với trưởng bộ phận trên đó và xuống gặp tôi... Tao nghe loáng thoáng được như vậy thôi....

Trao đổi thêm 1 lúc thì tao đứng dậy chào 3 người rồi về lại vị trí làm việc. Trong lòng mừng lắm, nhưng trúng vé số mấy tml ạ. Tao lượn vào toilet alo liền về cho mẹ tao báo tin vui.. Báo tin tao sắp được lên 1 vị trí mới, vị trí mà tao ao ước, đứng làm chân tay mồ hôi nhễ nhại ở dưới mà mỗi khi nhìn lên phòng máy lạnh với ae ngồi trên đó cười đùa làm tao cũng vui theo..... Đâu ngờ rằng ngày tháng nhọ hơn chó mực bắt đầu

Dm tao gặp thèn sếp là chủ thì đúng mất dạy, mỗi lần có dự án khó là nhớ đến mình xong cái là trở mặt, từ hôm nó giao cái dự án mới tao cứ lơ lơ là thái độ hẳn :(

Má mệt mỏi vãi, cứ nghĩ đồng tiền bọn nó bỏ ra to như bánh xe bò
 
Bên trên