• Nhóm kín víp prồ, đỉnh của chóp 👉 xamvn

Có video CHUYỆN CỦA TAO

Leebun88

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Ok người anh em, tay trắng tạo dựng đc 1 nền tảng tốt thì khá là ổn áp rồi. Điểm cuất phát củ bạn giống hệt tôi, chỉ khác là hiện giờ tôi còn phải cố gắng nhiều,hee
Tôi may mắn ông ạ.. Thời tôi thì nhiều cơ hội, phần ở quê thì ae ít muốn về lập nghiệp nên mình có sân dựng võ. H ae lành nghề với trình độ cao. Mình lại bị tụt lại sau rồi
 

Leebun88

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Công việc cứ thế trôi qua. Vừa học vừa làm cty, vừa làm thêm ở ngoài.....tao đã cố gắng rất nhiều. Nhưng bán sức khỏe để đổi lấy đồng tiền nó nhiều hệ lụy lắm.

Sức khỏe đi xuống, lúc nào cũng thiếu ngủ, suy giảm trí nhớ đi rất nhiều.. Râu ria thì mọc khủng khiếp vì thức đêm. Người gầy đi, da sạm lại, mặt nổi mụn do nóng trong người do uống nước ngọt để bù đường và đỡ mệt.
- Kinh nghiệm cho ae vận hành là phải cố gắng học và nhớ tất cả các giá trị thông số, ký hiệu trên màn hình điều khiển lúc máy chạy ổn định nhất, lúc máy trong tình trạng hoàn hảo nhất ae học thì sau này chỉ cần nhìn qua màn hình điều khiển thấy giá trị nào thay đổi, ae có thể đoán đúng tới 80% khu vực chi tiết nào bị sai lệch, có nguy cơ hư hỏng. 20% thì do ae tích lũy kinh nghiệm làm lâu năm sẽ tự có..... Giống như bác sĩ về xương vậy - họ nhìn hàng trăm, hàng ngàn phim chụp X-quang về xương bình thường, sau này xương bệnh nhân bị rạn, nứt, gãy thì họ sẽ biết ngay.. Vận hành máy cũng thế, chịu khó học tgian đầu thì càng về sau càng khỏe.
Đi check list, CIL cũng vậy. Ae cố gắng quan sát chiều quay của bánh xe, roller, tgian đóng mở flap, delay của motor, lắng nghe tiếng chuyển động của belt, motor 1 cách tốt nhất. Sau này khi đã quen rồi thì chỉ cần 1 tiếng động khác lạ ae cũng biết nó đang bị gì, bị chỗ nào... Quan trọng là di chuyển khi đi kiểm tra phải thật an toàn cho bản thân - đó là yêu cầu tiên quyết để bạn làm việc hiệu quả hay ko. Đừng cẩu thả hay hấp tấp để bị tai nạn cho chính bản thân hoặc đồng nghiệp. Game này chỉ có 1 mạng thôi. Ko phải game trên máy tính chết là được hồi sinh đâu.
Và cái nữa là đánh giá rủi ro nguy hiểm khi làm việc, ae phải đủ bảo hộ lao động an toàn. Đừng quá hy sinh vì sếp la hét, hối thúc, hay cả nể đồng nghiệp. Phải nghĩ tới bước lui cho bản thân và gia đình, cái nào chắc chắn an toàn thì hãy làm. Khi tai nạn xảy ra thì người thiệt chính là ae và gia đình. Cty nó cho vài chục, đến 1 -200tr là xong. Hệ lụy tai nạn thì nó đeo bám ae cả đời, hoặc ae chết thì ba mẹ, vợ con anh em cũng khổ theo. Khi vào máy sửa chữa phải khóa màn hình điều khiển, loto CB, giữ chìa khóa loto trong túi, ko nên tin tưởng ai và giao cho ai giữ chìa khóa đó. Tụi nó mà ẩu ẩu là ae cầm chắc cái chết. Tính mạng của mình đừng nên giao cho ai định đoạt - công nghiệp nặng làm nhiều tiền thì đồng nghĩa là ae bán mạng 50% rồi.

Quay lại việc tao làm ngày làm đêm thì tao bị suy nhược cơ thể, cũng mới bị nhẹ thôi. Nên tao đã điều chỉnh cv lại kịp, tập trung làm 1-2 chỗ thôi. Dành tgian để nghỉ ngơi thật nhiều, từ từ cũng hồi phục lại được.
Rồi cty nhận nhiều oder hàng mới, nhiều đơn hàng với yêu cầu khắt khe như Nhật và Mỹ thì bọn vận hành ở bộ phận cũ mà tao làm trước đó khá là vất vả, do set máy ở chế độ chạy bthuong. H chạy hàng đặc biệt thì tụi nó bó tay.. Hoặc có chạy được thì QA cũng phải sửa lại, kiểm tra và xử lý lỗi và ko có năng suất sản lượng cao...
Tao thấy thế nên hay lượn lên đó nhìn, ngồi suy nghĩ rồi chế đồ gắn vào, set thông số lại và canh chỉnh ap khí nén vào các cylinder, pusher đẩy và cào, chỉnh dòng và tốc độ cưa......
Các sếp thì lo lắng vì bị cấp trên dí đơn hàng, tao đánh liều xin chạy thử hàng đó - mặc dù tao đã chuyển bộ phận từ lâu. Tao dừng máy, mang đồ đã chuẩn bị trước gắn vào các pusher, set lại thông số, tạo chương trình mới, chỉnh áp lực khí nén tầm hơn 1 tiếng. Mấy sếp thì bu đông lại quan sát tao làm. Đội cơ khí với điện thì đứng chờ hỗ trợ, mấy thằng vận hành máy đó thì đang đứng mỉa mai tao, bĩu môi nói tao thể hiện xạo lolll chứ làm được mẹ gì... Dcm lát bố mày thể hiện cho chúng mày xem cái giá của việc ngồi hít bụi mấy ngày hôm nay của bố mày nó như thế nào...
Khởi động lại máy và cho chạy thử vài kiện hàng đầu tiên và canh chỉnh liên tục. Khi tao thấy ok và đủ tự tin thì tao cho automatic liên tục. Hàng ra rất nhanh và chuẩn, ae QA thì vỗ tay vì hàng đạt 99% theo yêu cầu của khách hàng, tao canh chỉnh thickness theo thước đo chứ ko canh chỉnh bằng mắt...
Sếp lớn thấy hàng hóa ok thì giơ tay 👌 với tao. Lúc đó tao cũng hơi run và toát mồ hôi hột thật, làm được thì ko sao, ko làm được thì từ nay trở về sau tao mãi mãi là thằng xạo lollll và thể hiện trong mắt sếp và đồng nghiệp.. Sẽ là chủ đề bàn tán của bọn mặt lolll trong cty..
Và cũng từ đó cứ đơn hàng khó là tao đc lệnh lên đó hỗ trợ và vận hành. Chúng mày có thắc mắc tại sao tao ko chỉ cho mấy thằng vận hành trên đó biết ko, mà tao lại ôm việc vào người chi cho cực, dạ thưa -" CHÚNG MÀY SẼ MÃI MÃI CÓ GIÁ TRỊ KHI CHÚNG MÀY LÀM ĐƯỢC NHỮNG THỨ KO AI LÀM ĐƯỢC, CÒN KHI AI AI CŨNG LÀM ĐƯỢC THÌ CHÚNG MÀY CŨNG NHƯ NGƯỜI THƯỜNG". hãy giữ chén cơm của chúng mày, đừng để ai đạp đổ chén cơm... Và tất nhiên tao cũng chỉ tụi nó, vui thì tao chỉ, buồn thì tao im. Như cách mà chúng nó đối xử với tao - lúc tao đang học việc. Tao ko có chửi thề, nói tục hay chê bai người.. Nhưng chất xám của tao thì chia sẻ hay ko là quyền của tao. Đéo ai có quyền bắt ép cả.

Chúng mày có suy nghĩ về nghề nghiệp như nào nhỉ, có đứng núi nọ nhìn núi kia ko. Có yêu nghề hay chỉ coi nghề là việc kiếm tiền, hết h là về..... Hay tao bị OCD, tao lại có suy nghĩ về việc mình yêu thích thì nên tìm tòi học hỏi, cố gắng nhồi nhét thêm kiến thức vào đầu. Tao ko hề ngại ngùng khi hỏi 1 đứa em nhỏ tuổi hơn về kinh nghiệm kiến thức, nhiều khi còn phải ngu ngơ khi nói chuyện với chuyên gia để được họ chia sẻ kinh nghiệm về cv, kiểu như tao làm cái đéo gì thì cũng phải sạch sẽ, thẩm mỹ, ổn định nhất có thể. Chậm nhưng chắc chứ ko có làm qua loa cho xong việc hay chạy nhanh để có thành tích trước sếp...
Đồ đạc, dụng cụ làm việc tao sẽ lau sạch sẽ, sắp xếp theo thứ tự từ nhỏ tới lớn, phải thật thẳng thắn và cân đối - khi máy sự cố thì chỉ cần mở tủ đồ nghề ra là tao sẽ lấy được đồ làm ngay, ko phải tìm kiếm hay lục lọi để lấy đồ. Tao có 1 bảng thông tin tự làm dán ngay cánh cửa tủ. Chi tiết này sử dụng khóa, mỏ lết số bao nhiêu, chỗ này cần đồ nghề gì.....v.v.. Để không phải mất tgian chạy tới chạy lui để lấy đồ nghề..
Tao đi ca với 1 vận hành max pro.. Cũng chính anh này dạy cho tao biết rất nhiều về chi tiết máy, cách tìm tài liệu, điều khiển máy manual - auto ra sao, bùa phép máy móc như nào, bypass thiết bị ra sao.... Tao học hết, đúng là làm lính người giỏi còn hơn làm thầy thằng ngu... Ở cái môi trường cạnh tranh về công việc và thăng tiến thì phải cố gắng, bạn bè giao lưu thôi.
tao cố gắng từng ngày, cũng hoàn thành công việc tốt.. Bẵng đi 1 tgian thì tai bị tai nạn như đã kể ở các phần trên... Cv ở cty thì vẫn vậy, còn việc ở xưởng thì trì trệ và các đơn hàng mất, tay yếu chưa có cảm giác tốt, tình yêu thì dang dở vì em bác sĩ bắt tao nghỉ cty và về Hà Nội làm việc... Đó là khoảng tgian tao bị khủng hoảng, tao bị trầm cảm, lúc nào cũng suy nghĩ tiêu cực... Nhưng nhờ sếp, bạn bè, người yêu động viên nên tao cũng vượt qua được. Đàn ông dù có cứng rắn tới đâu thì cũng có lúc yếu lòng phải ko bọn mày.. Góc khuất thì giấu giếm cho riêng mình, cái góc khuất đầy sự lo lắng cho tương lai, những vất vả, những suy nghĩ.....

Cứ thế trôi qua.. Vui buồn có, hạnh phúc có, cô đơn có, mất mát có, khó khăn có. Cuộc sống đâu phải cũng gì cũng màu hồng. Bọn linh cẩu trong cty thì thi nhau cắn sau lưng tao, nên nhiều khi đi làm cũng ức chế vl. Cảm xúc lẫn lộn.

Rồi tao có 1 cú sốc tinh thần trong cuộc đời vận hành. Đồng nghiệp bị tai nạn chết trước mặt tao, đau đớn, ám ảnh tới tận bây h - cũng là bài học xương máu cho những ai làm kỹ thuật, vận hành về vấn đề an toàn lao động - safety

Như mọi ngày thì sáng hôm đó giao ca làm việc bình thường, tới 8h thì máy xảy ra sự cố. Tao được yêu cầu qua đó hỗ trợ. Tới hơn 9h sáng thì xử lý xong, ae đang xịt bụi trên người, thằng thì thu gom đồ đạc, thằng thì gọi bảo trì qua mở nguồn máy. Có 1 người kiểm tra máy chưa ra thì trên phòng đã reset.. Tao nhớ là trong tích tắc còi hú báo động vang lên. Tao nhảy từ trên sàn thao tác xuống đất tầm 4m, hét lên chạy qua phòng điều khiển, 1 thằng khác thì kéo dây safety để dừng máy.. Tao lao vào phòng tắt nút dừng khẩn cấp (sau coi lại camera có 13 giây là tao nhảy xuống và lao lên phòng điều khiển).
Chân tao chảy máu, tao lúc đó ko để ý là vì sao mà bị, và ko có cảm giác đau. Lao ra khỏi phòng và hét ae vào máy kiểm tra người
Đồng nghiệp của tao - thằng mà tao luôn khen hiền lành lễ phép, thằng mà tao đánh giá cao về sự chịu khó bị cuốn vào máy. Nó nằm đó ko nhúc nhích, tao lấy đồ tháo cover kéo nó ra... Ae khênh ra ngoài sơ cứu, nó nấc lên rồi lịm đi. Xe cty chạy tới đưa đi cấp cứu nhưng ko kịp....
Chúng mày thấy không, chỉ vì ẩu 1 chút, thiếu hiểu biết 1 chút, thiếu trách nhiệm 1 chút, thiếu sự hiệp đồng liên lạc giữa vận hành với nhau mà 1 mạng người nằm xuống.... ( tao làm cty nào thì tụi mày đừng tìm hiểu và đừng có hỏi) tao đã nghỉ làm ở cty đó rồi.. Quá khứ là quá khứ. Để cho họ yên nghỉ.
Tao lên phòng y tế băng bó vết thương do nhảy từ trên cao xuống, bị miếng sắt cứa vào bắp chân... Tinh thần hoảng loạn và suy sụp... Bị ám ảnh.
Tao ở cty cũng ae họp, công an vào làm hiện trường, lấy lời khai... Viết tường tận khi xảy ra sự cố. Và thằng bấm reset lúc gây tai nạn bị gọi lên làm việc tận 8 tiếng.
Tối đó trời mưa, 9h tối thì sếp tao alo cho tao gọi ae xuống phụ tao dọn dẹp khu vực xảy ra tai nạn, sẽ có người nhà vào đó..

Tao cho tiến hành quét dọn, xịt bụi thì bảo vệ dẫn 1 chiếc oto 16 chỗ vào đậu trước xưởng. Tao ra đón. Trời mưa phùn lạnh lẽo, bước xuống xe là 1 người đàn ông cao gầy, đen nhẻm với làn da cháy nắng vì vất vả, mặc cái áo sờn bạc rách vai, đi chân đất ôm bát nhang và bài vị người đồng nghiệp đã tai nạn chết sáng nay.. Gương mặt khắc khổ hiện lên nỗi buồn không diễn tả được, 1 tay cầm cái áo mà thường ngày cu em nó vẫn mặc ở nhà. Đi sau là thầy cúng và trưởng phòng nhân sự cty tao. Tiến hành làm lễ gọi hồn để cu em theo về nhà.. Thật sự đau đớn chúng mày ạ, tao đứng khóc vì tao cảm nhận được sự mất mát này.
5h sáng đi làm thì mạnh khỏe, 5h chiều về nhà chỉ còn là cái xác lạnh. Đau đớn không, có chứ. Ai chả đau đớn khi gặp cảnh đấy..
Tầm 1 tiếng sau thì thầy cúng làm lễ xong, tao đi tìm cái thùng sắt sạch để đốt giấy tiền vàng bạc cho cu em rồi ở lại dọn dẹp. Xe 16 chỗ lại chở ông ba em, thầy cúng và em về nhà, nơi em sinh sống để tiến hành làm đám tang..
Lúc đó đầu óc tao trống rỗng... Lững thững đội mưa về nhà. Thương cho số phận của em nó, thương cho ba em khóc lóc gọi hồn con về trong đêm....
- ngày sau là ngày tao được nghỉ nên tao ngủ tới gần trưa mới dậy mở đt. Sếp ntin vào vào đám ma hỗ trợ gia đình, biết tao mệt và sợ hãi vụ tai nạn nên sếp rất nhẹ nhàng. Vì tao ko vào cũng được cái này là tùy tao thôi, vì ae trong cty lúc nào cũng túc trực trong đó cả 10 người.
Tao phải vào chứ, nghĩa tử là nghĩa tận mà, sếp ko ntin thì tao cũng vào thắp cho cu em nén nhang.. Tao dậy đánh răng rửa mặt và ăn cơm. Mẹ tao biết tao đang bị áp lực cv nên cũng để tao ngủ bao h dậy thì dậy. Vì đêm trước tao có tâm sự với mẹ tao rồi. Bế cháu nội trên tay và nhìn tao ăn cơm. Mẹ tao nói tao cố gắng giữ sức khỏe, có thể nghỉ làm 1 tgian để ổn định lại tinh thần vì hiện tại kinh tế gia đình cũng ổn. Tuy ko giàu nhưng ko còn khổ như trước. Tao chỉ dạ vâng rồi ăn vội chén cơm sau đó quay lại công cty..
Gom hết đồ đạc, tư trang, quần áo nón mũ giày dép của cu em cho vào balo. Tao vào đám tang và trao cho gia đình. Để khi đưa em ra nghĩa trang thì đốt xuống cho em....


Đấy tụi mày thấy không, nhiệt tình mà thiếu hiểu biết thành ngu dốt.... Công nghiệp nặng nó là như thế, đánh đổi mồ hôi, nước mắt, thậm chí là xương máu để kiếm đồng tiền về nuôi gia đình thì ae nên an toàn cho bản thân trước.. Đừng tin tưởng bố con thằng nào. Game này chỉ 1 mạng thôi. Đừng chủ quan rồi ân hận... Mà kiếm được đồng tiền rồi thì hãy trân trọng nó. Đừng cố phung phí thì hóa ra công sức đổ sông đổ biển. Lúc gia đình cần tiền lại không có.......
 

Leebun88

Yếu sinh lý
Chủ thớt
T đã quay trở lại rồi đây..
Ở đây có ae nào ở phía Bắc đang thất nghiệp cần tìm việc làm ko...
Công ty MDF Mekong ở Phú Thọ đang tuyển vận hành máy, lương hấp dẫn lắm (tầm 15 - 20tr cơ bản/ tháng). Ae có trình độ và thâm niên làm trong nghành kỹ thuật thì nộp đơn ứng tuyển nha. Tìm kiếm cơ hội việc làm, đi xa nhà 1 chút. Làm kinh tế thì đừng ngại xa nhà, xa gia đình, xa nyeu.
Quay lại chuyện gái gú, chịch choạc thì cuộc đời tao như bức tranh muôn màu.. Mấy phần trên tao chỉ kể qua loa thôi, đấy là những người đi qua đời tao để lại cho tao những ấn tượng tốt đẹp, những người mà dành cho tao cả thanh xuân của họ, dành đủ sự yêu thương để tình yêu đơm hoa kết trái..
Còn ký sự đi chịch dạo với gái công ty thì nhiều vô số kể...
Như phần trên tao kể có em Hàn Quốc - Yerin
Em này là phiên dịch cũng là trợ lý của giám đốc sản xuất. Tụi tao cũng biết nhau từ thời tao mới vào làm, do tao đi học liên tục (em là người liên hệ nơi học, chỗ ở và xe đưa rước cho tụi tao). Tao thì tính sòng phẳng lắm, em giúp tao thì tao lâu lâu cũng ít quà bánh mang lên cho em. Lâu lâu bịch kẹo, cành hoa 20/10, hộp bánh sinh nhật.... Nói chung là chu đáo lắm. Nên có lẽ em cũng có chút thiện cảm với tao, với lại tao cũng thuộc loại bị bệnh sạch sẽ và có thói quen sử dụng nước hoa từ thời sinh viên (em X chỉ bảo) nên trông cũng ko đến nỗi phèn.
Tao làm kỹ thuật nên lúc máy móc sự cố thì chúng mày cũng biết. hóa chất, dầu mỡ, nước thải, bụi nó bắn và thấm vào người. Mặt mũi lem luốc, quần áo bẩn thỉu hôi thối, lúc đấy chỉ lo sử lý cho máy hoạt động nhanh nhất có thể vì tụi tao chạy đạt sản lượng sẽ có thưởng, phần cũng vì đánh giá năng lực cuối năm khi lên lương nên thằng nào cũng cố gắng hết.
Sau những lần như thế, chạy lên chạy xuống phòng điều khiển thì chạm mặt em Yerin nhiều. Em nó thì tiểu thư, váy áo sạch sẽ nên tao dặn khi bị như vậy thì đừng lại gần tụi tao, cứ ở bên phòng thư ký đi, bao h cần thì tao sẽ gọi..
Sau mỗi lần như thế thì tao sẽ đi tắm ngay, phần vì quần áo hôi, phần sợ hóa chất nó ngấm vào người, phần sợ cảm lạnh vì khu tao làm có nhiệt độ rất cao, nhiều khi phải xịt nước ướt quần áo để làm cho mát, tắm rửa thay đồ xong thì quần áo cũ tao sẽ gấp gọn lại cho vào cái túi rồi để cạnh balo. Cuối h làm việc sẽ mang về.
Nhưng hôm đó sau khi họp giao cao xong là 10.15pm, lững thững qua bàn làm việc lấy balo và túi đồ để về thì ko thấy túi đồ dơ đâu. Kéo mấy ngăn tủ ra cũng ko thấy, ntin lên nhóm thì ko thấy thằng nào lên tiếng.
- quái lạ, chắc thằng nào lấy nhầm nhỉ - tao lẩm bẩm
Thôi kệ, mai kiểu gì cũng có đứa quăng trả lại. Quần áo hôi, lại khác size thì ko ai mặc dc. Tao đạp xe nhanh ra cổng để kịp đi ăn khuya với ae làm cùng ca (tụi tao làm ca 2 hay rủ nhau đi ăn khuya rồi mới về).
- hello B, quần áo trong túi xách của B e đang giữ, sau khi nó sạch e sẽ mang lên - Yerin nt
- eo, quần áo dơ bẩn. Em giặt làm gì, hóa chất ko đó, mai mang lên cho a, a mang về giặt - tao nt trả lời
- thế nhé, good night a - đáp lại câu trả lời của tao là như vậy rồi im lặng.
- cảm ơn em nhiều, đã làm phiền em.
Rồi tao lại vui vẻ ăn uống và chém gió với ae.
Nói thêm 1 chút về lối sống của người Hàn (cái này là ý kiến riêng của tao nha). Trai gái yêu nhau tao để ý nó cứ thế đéo nào đấy. Ít quan tâm nhau từ lời nói tới hành động, phần tụi nó sòng phẳng với nhau lắm, với lại tính tao thì thoáng, ko tính toán chi ly nên có lẽ vô tình làm em nó hiểu lầm là tao có cảm tình với em.
Hôm sau thì tao đổi qua ca đêm vì ban ngày bận gia công hàng cho khách (hàng gấp, tao làm full đêm mà ko kịp, phần lại lỗi nên tao phải làm lại cho đạt chuẩn theo yêu cầu của khách). Tụi tao đổi ca dễ lắm, ntin cho nhau - nó mà ok là đổi thôi, ko cần phải xin phép hay đơn từ gì cả.
- Làm tới hơn 7,45am thì xong, tao đi ăn sáng và coffee với anh trai. Ae tao thân lắm, đi đâu cũng hú nhau. Lúc tao qua đón, lúc thì anh tao chạy qua.
Ngồi tán dóc sự đời 1 lúc thì điện thoại báo chuông, liếc qua thì thấy e gọi hỏi tao sao chưa lên cty
- sao h a chưa vào họp ?
- anh nay đổi qua ca đêm. Sáng nay a bận chút việc.
- sao ko nói với em trước hả B. Vậy thôi
- có gì ko em ?. Nếu cần thì a chạy vào liền.
- ko ạ, a thức cả đêm rồi mà, nghỉ đi.
- ok em, chúc em 1 ngày tốt lành.
Tao hay đăng bài tương tác trên zalo nên có lẽ e biết tao thức đêm (tao ko sd Facebook)
Loay hoay 1 lúc thì tao về đi giao hàng cho khách và đi chợ nấu cơm.

Tối hôm đó thì 9.45pm tao lững thững vào cty. Quăng balo vào tủ cá nhân và đi qua phòng điều khiển trao đổi tình hình công việc, tình trạng máy móc thì ngó qua vẫn thấy phòng của em sáng đèn..
Tao đi qua thì e đang ngồi đó nghe nhạc với đọc báo.
- hello Yerin, sao h chưa về ?
- oh anh, e nhiều việc nên ở lại làm cho xong, túi đồ của a đây. Nó sạch sẽ hơn nhiều rồi.
Nhìn tao với đôi mắt long lanh, diễm lệ, đôi mắt to tròn và được kẻ mi, vuốt cong tỉ mỉ.
Tao hơi ngại và gật đầu cảm ơn, tao nhận lại túi quần áo. Cái túi cũ dc em thay mới, đẹp lắm và thơm mùi nước hoa tinh tế.
- Em về đi, và đi cẩn thận.
- ok, em đi xe cty về. Yên tâm nhé
Tắt máy tính xong cho vào balo giúp em, kéo nhẹ ghế cho e đứng dậy và quằng cho em cái áo khoác lên vai, đứng là gái Hàn Quốc ( em là con lai nhưng sống bên đó từ nhỏ) thơm phức. Da mặt trắng nõn, láng mịn và mái tóc dài cũng đủ làm tao rung động....
 

Anhanh1234

Yếu sinh lý
T đã quay trở lại rồi đây..
Ở đây có ae nào ở phía Bắc đang thất nghiệp cần tìm việc làm ko...
Công ty MDF Mekong ở Phú Thọ đang tuyển vận hành máy, lương hấp dẫn lắm (tầm 15 - 20tr cơ bản/ tháng). Ae có trình độ và thâm niên làm trong nghành kỹ thuật thì nộp đơn ứng tuyển nha. Tìm kiếm cơ hội việc làm, đi xa nhà 1 chút. Làm kinh tế thì đừng ngại xa nhà, xa gia đình, xa nyeu.
Quay lại chuyện gái gú, chịch choạc thì cuộc đời tao như bức tranh muôn màu.. Mấy phần trên tao chỉ kể qua loa thôi, đấy là những người đi qua đời tao để lại cho tao những ấn tượng tốt đẹp, những người mà dành cho tao cả thanh xuân của họ, dành đủ sự yêu thương để tình yêu đơm hoa kết trái..
Còn ký sự đi chịch dạo với gái công ty thì nhiều vô số kể...
Như phần trên tao kể có em Hàn Quốc - Yerin
Em này là phiên dịch cũng là trợ lý của giám đốc sản xuất. Tụi tao cũng biết nhau từ thời tao mới vào làm, do tao đi học liên tục (em là người liên hệ nơi học, chỗ ở và xe đưa rước cho tụi tao). Tao thì tính sòng phẳng lắm, em giúp tao thì tao lâu lâu cũng ít quà bánh mang lên cho em. Lâu lâu bịch kẹo, cành hoa 20/10, hộp bánh sinh nhật.... Nói chung là chu đáo lắm. Nên có lẽ em cũng có chút thiện cảm với tao, với lại tao cũng thuộc loại bị bệnh sạch sẽ và có thói quen sử dụng nước hoa từ thời sinh viên (em X chỉ bảo) nên trông cũng ko đến nỗi phèn.
Tao làm kỹ thuật nên lúc máy móc sự cố thì chúng mày cũng biết. hóa chất, dầu mỡ, nước thải, bụi nó bắn và thấm vào người. Mặt mũi lem luốc, quần áo bẩn thỉu hôi thối, lúc đấy chỉ lo sử lý cho máy hoạt động nhanh nhất có thể vì tụi tao chạy đạt sản lượng sẽ có thưởng, phần cũng vì đánh giá năng lực cuối năm khi lên lương nên thằng nào cũng cố gắng hết.
Sau những lần như thế, chạy lên chạy xuống phòng điều khiển thì chạm mặt em Yerin nhiều. Em nó thì tiểu thư, váy áo sạch sẽ nên tao dặn khi bị như vậy thì đừng lại gần tụi tao, cứ ở bên phòng thư ký đi, bao h cần thì tao sẽ gọi..
Sau mỗi lần như thế thì tao sẽ đi tắm ngay, phần vì quần áo hôi, phần sợ hóa chất nó ngấm vào người, phần sợ cảm lạnh vì khu tao làm có nhiệt độ rất cao, nhiều khi phải xịt nước ướt quần áo để làm cho mát, tắm rửa thay đồ xong thì quần áo cũ tao sẽ gấp gọn lại cho vào cái túi rồi để cạnh balo. Cuối h làm việc sẽ mang về.
Nhưng hôm đó sau khi họp giao cao xong là 10.15pm, lững thững qua bàn làm việc lấy balo và túi đồ để về thì ko thấy túi đồ dơ đâu. Kéo mấy ngăn tủ ra cũng ko thấy, ntin lên nhóm thì ko thấy thằng nào lên tiếng.
- quái lạ, chắc thằng nào lấy nhầm nhỉ - tao lẩm bẩm
Thôi kệ, mai kiểu gì cũng có đứa quăng trả lại. Quần áo hôi, lại khác size thì ko ai mặc dc. Tao đạp xe nhanh ra cổng để kịp đi ăn khuya với ae làm cùng ca (tụi tao làm ca 2 hay rủ nhau đi ăn khuya rồi mới về).
- hello B, quần áo trong túi xách của B e đang giữ, sau khi nó sạch e sẽ mang lên - Yerin nt
- eo, quần áo dơ bẩn. Em giặt làm gì, hóa chất ko đó, mai mang lên cho a, a mang về giặt - tao nt trả lời
- thế nhé, good night a - đáp lại câu trả lời của tao là như vậy rồi im lặng.
- cảm ơn em nhiều, đã làm phiền em.
Rồi tao lại vui vẻ ăn uống và chém gió với ae.
Nói thêm 1 chút về lối sống của người Hàn (cái này là ý kiến riêng của tao nha). Trai gái yêu nhau tao để ý nó cứ thế đéo nào đấy. Ít quan tâm nhau từ lời nói tới hành động, phần tụi nó sòng phẳng với nhau lắm, với lại tính tao thì thoáng, ko tính toán chi ly nên có lẽ vô tình làm em nó hiểu lầm là tao có cảm tình với em.
Hôm sau thì tao đổi qua ca đêm vì ban ngày bận gia công hàng cho khách (hàng gấp, tao làm full đêm mà ko kịp, phần lại lỗi nên tao phải làm lại cho đạt chuẩn theo yêu cầu của khách). Tụi tao đổi ca dễ lắm, ntin cho nhau - nó mà ok là đổi thôi, ko cần phải xin phép hay đơn từ gì cả.
- Làm tới hơn 7,45am thì xong, tao đi ăn sáng và coffee với anh trai. Ae tao thân lắm, đi đâu cũng hú nhau. Lúc tao qua đón, lúc thì anh tao chạy qua.
Ngồi tán dóc sự đời 1 lúc thì điện thoại báo chuông, liếc qua thì thấy e gọi hỏi tao sao chưa lên cty
- sao h a chưa vào họp ?
- anh nay đổi qua ca đêm. Sáng nay a bận chút việc.
- sao ko nói với em trước hả B. Vậy thôi
- có gì ko em ?. Nếu cần thì a chạy vào liền.
- ko ạ, a thức cả đêm rồi mà, nghỉ đi.
- ok em, chúc em 1 ngày tốt lành.
Tao hay đăng bài tương tác trên zalo nên có lẽ e biết tao thức đêm (tao ko sd Facebook)
Loay hoay 1 lúc thì tao về đi giao hàng cho khách và đi chợ nấu cơm.

Tối hôm đó thì 9.45pm tao lững thững vào cty. Quăng balo vào tủ cá nhân và đi qua phòng điều khiển trao đổi tình hình công việc, tình trạng máy móc thì ngó qua vẫn thấy phòng của em sáng đèn..
Tao đi qua thì e đang ngồi đó nghe nhạc với đọc báo.
- hello Yerin, sao h chưa về ?
- oh anh, e nhiều việc nên ở lại làm cho xong, túi đồ của a đây. Nó sạch sẽ hơn nhiều rồi.
Nhìn tao với đôi mắt long lanh, diễm lệ, đôi mắt to tròn và được kẻ mi, vuốt cong tỉ mỉ.
Tao hơi ngại và gật đầu cảm ơn, tao nhận lại túi quần áo. Cái túi cũ dc em thay mới, đẹp lắm và thơm mùi nước hoa tinh tế.
- Em về đi, và đi cẩn thận.
- ok, em đi xe cty về. Yên tâm nhé
Tắt máy tính xong cho vào balo giúp em, kéo nhẹ ghế cho e đứng dậy và quằng cho em cái áo khoác lên vai, đứng là gái Hàn Quốc ( em là con lai nhưng sống bên đó từ nhỏ) thơm phức. Da mặt trắng nõn, láng mịn và mái tóc dài cũng đủ làm tao rung động....
Chào mừng m quay lại , chia sẻ thêm nhiều câu chuyện hay nữa nhé
 

T1Nu

Yếu sinh lý
T đã quay trở lại rồi đây..
Ở đây có ae nào ở phía Bắc đang thất nghiệp cần tìm việc làm ko...
Công ty MDF Mekong ở Phú Thọ đang tuyển vận hành máy, lương hấp dẫn lắm (tầm 15 - 20tr cơ bản/ tháng). Ae có trình độ và thâm niên làm trong nghành kỹ thuật thì nộp đơn ứng tuyển nha. Tìm kiếm cơ hội việc làm, đi xa nhà 1 chút. Làm kinh tế thì đừng ngại xa nhà, xa gia đình, xa nyeu.
Quay lại chuyện gái gú, chịch choạc thì cuộc đời tao như bức tranh muôn màu.. Mấy phần trên tao chỉ kể qua loa thôi, đấy là những người đi qua đời tao để lại cho tao những ấn tượng tốt đẹp, những người mà dành cho tao cả thanh xuân của họ, dành đủ sự yêu thương để tình yêu đơm hoa kết trái..
Còn ký sự đi chịch dạo với gái công ty thì nhiều vô số kể...
Như phần trên tao kể có em Hàn Quốc - Yerin
Em này là phiên dịch cũng là trợ lý của giám đốc sản xuất. Tụi tao cũng biết nhau từ thời tao mới vào làm, do tao đi học liên tục (em là người liên hệ nơi học, chỗ ở và xe đưa rước cho tụi tao). Tao thì tính sòng phẳng lắm, em giúp tao thì tao lâu lâu cũng ít quà bánh mang lên cho em. Lâu lâu bịch kẹo, cành hoa 20/10, hộp bánh sinh nhật.... Nói chung là chu đáo lắm. Nên có lẽ em cũng có chút thiện cảm với tao, với lại tao cũng thuộc loại bị bệnh sạch sẽ và có thói quen sử dụng nước hoa từ thời sinh viên (em X chỉ bảo) nên trông cũng ko đến nỗi phèn.
Tao làm kỹ thuật nên lúc máy móc sự cố thì chúng mày cũng biết. hóa chất, dầu mỡ, nước thải, bụi nó bắn và thấm vào người. Mặt mũi lem luốc, quần áo bẩn thỉu hôi thối, lúc đấy chỉ lo sử lý cho máy hoạt động nhanh nhất có thể vì tụi tao chạy đạt sản lượng sẽ có thưởng, phần cũng vì đánh giá năng lực cuối năm khi lên lương nên thằng nào cũng cố gắng hết.
Sau những lần như thế, chạy lên chạy xuống phòng điều khiển thì chạm mặt em Yerin nhiều. Em nó thì tiểu thư, váy áo sạch sẽ nên tao dặn khi bị như vậy thì đừng lại gần tụi tao, cứ ở bên phòng thư ký đi, bao h cần thì tao sẽ gọi..
Sau mỗi lần như thế thì tao sẽ đi tắm ngay, phần vì quần áo hôi, phần sợ hóa chất nó ngấm vào người, phần sợ cảm lạnh vì khu tao làm có nhiệt độ rất cao, nhiều khi phải xịt nước ướt quần áo để làm cho mát, tắm rửa thay đồ xong thì quần áo cũ tao sẽ gấp gọn lại cho vào cái túi rồi để cạnh balo. Cuối h làm việc sẽ mang về.
Nhưng hôm đó sau khi họp giao cao xong là 10.15pm, lững thững qua bàn làm việc lấy balo và túi đồ để về thì ko thấy túi đồ dơ đâu. Kéo mấy ngăn tủ ra cũng ko thấy, ntin lên nhóm thì ko thấy thằng nào lên tiếng.
- quái lạ, chắc thằng nào lấy nhầm nhỉ - tao lẩm bẩm
Thôi kệ, mai kiểu gì cũng có đứa quăng trả lại. Quần áo hôi, lại khác size thì ko ai mặc dc. Tao đạp xe nhanh ra cổng để kịp đi ăn khuya với ae làm cùng ca (tụi tao làm ca 2 hay rủ nhau đi ăn khuya rồi mới về).
- hello B, quần áo trong túi xách của B e đang giữ, sau khi nó sạch e sẽ mang lên - Yerin nt
- eo, quần áo dơ bẩn. Em giặt làm gì, hóa chất ko đó, mai mang lên cho a, a mang về giặt - tao nt trả lời
- thế nhé, good night a - đáp lại câu trả lời của tao là như vậy rồi im lặng.
- cảm ơn em nhiều, đã làm phiền em.
Rồi tao lại vui vẻ ăn uống và chém gió với ae.
Nói thêm 1 chút về lối sống của người Hàn (cái này là ý kiến riêng của tao nha). Trai gái yêu nhau tao để ý nó cứ thế đéo nào đấy. Ít quan tâm nhau từ lời nói tới hành động, phần tụi nó sòng phẳng với nhau lắm, với lại tính tao thì thoáng, ko tính toán chi ly nên có lẽ vô tình làm em nó hiểu lầm là tao có cảm tình với em.
Hôm sau thì tao đổi qua ca đêm vì ban ngày bận gia công hàng cho khách (hàng gấp, tao làm full đêm mà ko kịp, phần lại lỗi nên tao phải làm lại cho đạt chuẩn theo yêu cầu của khách). Tụi tao đổi ca dễ lắm, ntin cho nhau - nó mà ok là đổi thôi, ko cần phải xin phép hay đơn từ gì cả.
- Làm tới hơn 7,45am thì xong, tao đi ăn sáng và coffee với anh trai. Ae tao thân lắm, đi đâu cũng hú nhau. Lúc tao qua đón, lúc thì anh tao chạy qua.
Ngồi tán dóc sự đời 1 lúc thì điện thoại báo chuông, liếc qua thì thấy e gọi hỏi tao sao chưa lên cty
- sao h a chưa vào họp ?
- anh nay đổi qua ca đêm. Sáng nay a bận chút việc.
- sao ko nói với em trước hả B. Vậy thôi
- có gì ko em ?. Nếu cần thì a chạy vào liền.
- ko ạ, a thức cả đêm rồi mà, nghỉ đi.
- ok em, chúc em 1 ngày tốt lành.
Tao hay đăng bài tương tác trên zalo nên có lẽ e biết tao thức đêm (tao ko sd Facebook)
Loay hoay 1 lúc thì tao về đi giao hàng cho khách và đi chợ nấu cơm.

Tối hôm đó thì 9.45pm tao lững thững vào cty. Quăng balo vào tủ cá nhân và đi qua phòng điều khiển trao đổi tình hình công việc, tình trạng máy móc thì ngó qua vẫn thấy phòng của em sáng đèn..
Tao đi qua thì e đang ngồi đó nghe nhạc với đọc báo.
- hello Yerin, sao h chưa về ?
- oh anh, e nhiều việc nên ở lại làm cho xong, túi đồ của a đây. Nó sạch sẽ hơn nhiều rồi.
Nhìn tao với đôi mắt long lanh, diễm lệ, đôi mắt to tròn và được kẻ mi, vuốt cong tỉ mỉ.
Tao hơi ngại và gật đầu cảm ơn, tao nhận lại túi quần áo. Cái túi cũ dc em thay mới, đẹp lắm và thơm mùi nước hoa tinh tế.
- Em về đi, và đi cẩn thận.
- ok, em đi xe cty về. Yên tâm nhé
Tắt máy tính xong cho vào balo giúp em, kéo nhẹ ghế cho e đứng dậy và quằng cho em cái áo khoác lên vai, đứng là gái Hàn Quốc ( em là con lai nhưng sống bên đó từ nhỏ) thơm phức. Da mặt trắng nõn, láng mịn và mái tóc dài cũng đủ làm tao rung động....
Chờ mãi thớt quay lại
 

duytan8594

Yếu sinh lý
Văn bác hay!
Tôi thì sn 93, giờ thì ở tư bản bán sức lao động chân tay.
Hồi cấp 2, tính tán một con bé cùng lớp mà nghe lỏm sao tụi bạn nói chuyện với con bé đó chê t xấu trai quá, con bé sau đó cũng né t như né tà. Từ ngày đó tự ti vkl :cry:
Cũng cấp 2, đi học thêm ở nhà hàng xóm môn Anh, ditz mẹ, lão chủ nhà hàng xóm suốt ngày chê t xấu trai, mà t có làm éo gì hay phản ứng gì đâu 🥲, body shaming t hằng tuần, ngày đó t cũng vô tư, không nghĩ gì nhiều
Lên cấp 3, t cũng vô được trường chuyên ở thành Hồ. T tự ti vãi cả đái, k dám tán ai cả, nghĩ cũng tội cho đứa mình tán, rồi lũ bạn nói xấu rồi lỡ con bé đó ác cảm với mình… {cry}
Lên đh, tự nhiên t cũng có đứa khen nhìn ok, t bối rối vkl, sau đó cũng hồi phục lại sự tự tin và đi tán, cái đkm… nhỏ né như né tà luôn. T nghĩ chắc t cũng vô duyên… {ah}, mà t thấy đèn xanh green flag các kiểu mới dám thổ lộ… t tán đúng 2 đứa thời đh thôi…

R t đi xkld qua Nhật, khá chắc có đứa thích t, mà tương lai mờ mịt với nghề bán sức lao động quá, t không dám đáp lại luôn, lần tỏ tình thất bại thời đh t chán nản đi đá phò lần đầu và nhiều lần sau đó, t cũng nghĩ tội con bé t tính quen lúc này vì t nghĩ t “dơ bẩn” vì đi đá phò nhiều. Giờ đi xkld bên mỹ đế, có tuổi rồi nên t sống khép kín, t dần cảm thấy sắp thành vô tính rồi {too_sad}.

Đọc văn bác t tự hư cấu nghĩ về một cuộc đời song song, dòng thời gian t không thảm hại như lúc này {smile}
Tao thì nược lại,mặt mũi thì cũng gọi đẹp trai thư sinh nhưng mà gầy ốm quá thành ra tự ti. Hồi cấp 3 cũng nhiều con có cảm tình với t mà khi đó cái tính tự ti, nhút nhát nó trỗi dậy nên co vòi đéo làm quen đc với ai, chỉ chơi chơi cho có lệ gọi là bạn bè. Thành ra thời cấp 3 gọi là thời điểm nứng nhất thời học sinh thì đéo biết quan hệ trai gái như nào
 

scaldan2308

Yếu sinh lý
Cuốn vãi lồn, đọc từ chiều đến giờ, chúc ông anh nhiều sức khoẻ nhé !
Ra một phát vài chap đi đọc mãi k chán. Quả em X để lại quần áo và 300k tôi đã khóc và sởn da gà đoạn đấy
 
Bên trên