• Nhóm kín víp prồ, đỉnh của chóp 👉 xamvn

Trầm cảm có khỏi được không?

vtbxam

Chim TO
Cảm giác ai cũng khinh thường mình, không ai hiểu
M bớt cái suy nghĩ đó đi..ai mà khi dễ m, bản thân m suy nghĩ nhiều thứ quá nhiều, m cảm xúc kiểu đó ai mà k mún next m ra bên..vd m với t tự dưng nói chn với nhau cái t nhìn m xong t thay đổi sắc mặt rồi t bùn t ấm ức t khóc..cái chính là bản thân m phải thay đổi..chính m phải tập thoát ra cái mớ bồng bông của m.
 

Cứ thích đấy

Chim TO
Chủ thớt
M bớt cái suy nghĩ đó đi..ai mà khi dễ m, bản thân m suy nghĩ nhiều thứ quá nhiều, m cảm xúc kiểu đó ai mà k mún next m ra bên..vd m với t tự dưng nói chn với nhau cái t nhìn m xong t thay đổi sắc mặt rồi t bùn t ấm ức t khóc..cái chính là bản thân m phải thay đổi..chính m phải tập thoát ra cái mớ bồng bông của m.
t nghĩ như thế là lúc t một mình, t cảm thấy cảm xúc t không ổn thì t ra ngoài, t cũng không tự dung thay đổi sắc mặc, đang rất là mệt, phòng thì ồn ào, xong còn bảo t mang cảm xúc tiêu cực cho mọi người m nghĩ t có ấm ức không? t muốn nói t không ổn, nhưng t lại nghĩ là mọi người sẽ nghĩ t lấy ly do đó để bao biện cho sự tiêu cực và như thế sẽ khinh thường t, có tý cảm xúc như thế thôi mà cũng không làm chủ được, như chính lời thằng người yêu cũ bảo t nếu có đủ nhận thức và ý thức sẽ hiểu
 

vtbxam

Chim TO
t nghĩ như thế là lúc t một mình, t cảm thấy cảm xúc t không ổn thì t ra ngoài, t cũng không tự dung thay đổi sắc mặc, đang rất là mệt, phòng thì ồn ào, xong còn bảo t mang cảm xúc tiêu cực cho mọi người m nghĩ t có ấm ức không? t muốn nói t không ổn, nhưng t lại nghĩ là mọi người sẽ nghĩ t lấy ly do đó để bao biện cho sự tiêu cực và như thế sẽ khinh thường t, có tý cảm xúc như thế thôi mà cũng không làm chủ được, như chính lời thằng người yêu cũ bảo t nếu có đủ nhận thức và ý thức sẽ hiểu
Dù t nói m cỡ nào hoặc ai nói m đi chẳng nữa thì bản thân m k tự thoát ra mớ bồng bông đó thì mỗi thứ đều vô nghĩa..t có đứa b làm Manager ở Ngân Hàng có tiếng, nó lúc nào đi làm cũng phải vui vẻ, hoạt bát, nó sống cái dạng phải mang mặt nạ mà sống, khi nó về nhà áp lực còn cái, GĐ của nó rất lớn...nhưng nó k suy nghĩ nhiều như m âu, nó lúc nào cũng nghĩ màu hồng là nó tự vẽ, t mong m tự nghĩ cố gắng rủ bỏ hết muộn phiền, suy nghĩ phức tạp đi cú có gai ạ
 

joker13125

Tao là gay
t nghĩ như thế là lúc t một mình, t cảm thấy cảm xúc t không ổn thì t ra ngoài, t cũng không tự dung thay đổi sắc mặc, đang rất là mệt, phòng thì ồn ào, xong còn bảo t mang cảm xúc tiêu cực cho mọi người m nghĩ t có ấm ức không? t muốn nói t không ổn, nhưng t lại nghĩ là mọi người sẽ nghĩ t lấy ly do đó để bao biện cho sự tiêu cực và như thế sẽ khinh thường t, có tý cảm xúc như thế thôi mà cũng không làm chủ được, như chính lời thằng người yêu cũ bảo t nếu có đủ nhận thức và ý thức sẽ hiểu
T nghĩ mày đang bị thêm cả rối loạn lưỡng cực đấy. Combo trầm cảm + rối loạn lưỡng cực hắc bạch vô thường nhìn thấy cười tít mắt
 

Cứ thích đấy

Chim TO
Chủ thớt
Muốn nói chuyện cho thoải mái nhưng nó bảo với t là không biết có phải t không ổn thật hay là kiếm cớ nói chuyện với a?
Nghe xong tủi thân vl
 

windvt

Yếu sinh lý
Ở VN, đa phần là "cử nhân tâm lý" chứ khá ít "bác sỹ tâm lý", vì quá trình học dài hơi.
Bây giờ m phải dùng thuốc theo chỉ định, cố gắng ăn uống đủ chất - nhất là các chất bổ não, chạy bộ hoặc bơi mỗi ngày để não tiết ra các chất giảm triệu chứng khó chịu cho cơ thể. Mỗi lần lên cơn, thật sự rất đau đớn khó chịu vô cùng, m chịu khó xỏ giày chạy vài km để tránh trường hợp ngồi 1 mình là sẽ tự gây ra các vết thương. Thay vì không đẹp hơn vì các vết sẹo, thì m sẽ có cơ thể đẹp hơn khi tập luyện.
Tâm trạng của m vui hay buồn đều dựa trên các chất dẫn truyền thần kinh. Hoạt động thể chất là để kích thích các chất gây hưng phấn tiết ra, thuốc là giảm các chất gây trầm cảm. Đừng bập vào chất kích thích, chất gây nghiện trong giai đoạn này ko là bỏ mẹ luôn. Môi trường sống, môi trường làm việc cũng phải thay đổi để hỗ trợ điều trị. Quá trình quay về với cuộc sống bình thường là quá trình dài hơi chứ không phải đùa, và chỉ có duy nhất 1 mình m mới giúp bản thân vượt qua được.
Chúc m nhanh khỏe lại nhé! Cho t ôm 1 cái nè.
 

Cứ thích đấy

Chim TO
Chủ thớt
Ở VN, đa phần là "cử nhân tâm lý" chứ khá ít "bác sỹ tâm lý", vì quá trình học dài hơi.
Bây giờ m phải dùng thuốc theo chỉ định, cố gắng ăn uống đủ chất - nhất là các chất bổ não, chạy bộ hoặc bơi mỗi ngày để não tiết ra các chất giảm triệu chứng khó chịu cho cơ thể. Mỗi lần lên cơn, thật sự rất đau đớn khó chịu vô cùng, m chịu khó xỏ giày chạy vài km để tránh trường hợp ngồi 1 mình là sẽ tự gây ra các vết thương. Thay vì không đẹp hơn vì các vết sẹo, thì m sẽ có cơ thể đẹp hơn khi tập luyện.
Tâm trạng của m vui hay buồn đều dựa trên các chất dẫn truyền thần kinh. Hoạt động thể chất là để kích thích các chất gây hưng phấn tiết ra, thuốc là giảm các chất gây trầm cảm. Đừng bập vào chất kích thích, chất gây nghiện trong giai đoạn này ko là bỏ mẹ luôn. Môi trường sống, môi trường làm việc cũng phải thay đổi để hỗ trợ điều trị. Quá trình quay về với cuộc sống bình thường là quá trình dài hơi chứ không phải đùa, và chỉ có duy nhất 1 mình m mới giúp bản thân vượt qua được.
Chúc m nhanh khỏe lại nhé! Cho t ôm 1 cái nè.
Cảm ơn nhé, ôm lại🫂
 

windvt

Yếu sinh lý
Cảm ơn nhé, ôm lại🫂
Nói thế chứ m cũng éo làm được đâu. Vì mệt quá rồi, có cặc cơ thể chịu di chuyển. T mà ở gần thì lôi m đi chạy cùng t. Chúc m thêm nhiều nghị lực vượt qua.
Mà bác sỹ điều trị, phải tìm được đúng người nha. Không là đi vòng vòng mất thời gian, dùng thuốc này thuốc nọ hại cơ thể lắm. Vì cơ bản đa phần là "cử nhân" chứ không phải "bác sỹ".
 
Bên trên