• Nhóm kín víp prồ, đỉnh của chóp 👉 xamvn

Có ảnh Được mất dương dương người thái thượng, khen chê phơi phới ngọn đông phong

chủ tọa

Tao là gay
@Abhnvn ,@Kikiki8888 @Abhnvn ,@Ngưỡng Thiên ,@Virus HIV ,@Tô Đại Công ,@Kikiki8888 ,@joker13125 ,@vodka6788 ,@deptraikochanh ,@hacung111 1,@Kim Tích Sơn @MasterAim ,@Xuyên Thiên, @Historier

Từ hôm ấy hang thơ bỗng trầm mặc
Ta trở về lặng lẽ với riêng ta
Gói ghém chút kỉ niệm ngày xưa cũ
Dỗ tâm tư đừng nức nở nhạt nhoà.
Từ hôm ấy mùa chẳng về qua đây
Cây ngẩn ngơ nhớ gió lạnh hao gầy
Đêm mấy độ chạm thân tàn khe khẽ
Nốt hồng trần đời tựa giấc chiêm bao.
 

Virus HIV

Yếu sinh lý
Thương người hại mình. Cho ae chỗ làm mượn tiền giờ cần hỏi thì kêu chưa có. Giờ cần 1tr dằn túi vào bình tân làm công trình mà kiếm cũng đếch ra.


:mem0039:
 

Xuyên Thiên

Yếu sinh lý
@Abhnvn ,@Kikiki8888 @Abhnvn ,@Ngưỡng Thiên ,@Virus HIV ,@Tô Đại Công ,@Kikiki8888 ,@joker13125 ,@vodka6788 ,@deptraikochanh ,@hacung111 1,@Kim Tích Sơn @MasterAim ,@Xuyên Thiên, @Historier

Từ hôm ấy hang thơ bỗng trầm mặc
Ta trở về lặng lẽ với riêng ta
Gói ghém chút kỉ niệm ngày xưa cũ
Dỗ tâm tư đừng nức nở nhạt nhoà.
Từ hôm ấy mùa chẳng về qua đây
Cây ngẩn ngơ nhớ gió lạnh hao gầy
Đêm mấy độ chạm thân tàn khe khẽ
Nốt hồng trần đời tựa giấc chiêm bao.
Từ hôm ấy vườn mộng bỗng xanh xao
Không còn nắng, gió đưa hương xào xạc
Không còn mây du dương cùng tiếng nhạc
Không còn lầu các, chẳng còn trà nghiên

Không có thơ, hồn bỗng hoá dại điên
Tìm trong ký ức từng mảng màu tàn úa
Hoang vu cõi mộng, hồn phiêu diêu vô định
Nén lặng thầm, ném bút, đập nghiên thôi
 

chủ tọa

Tao là gay
Vậy là chấm dứt hang thơ
Người xưa vẫn đấy nhưng lờ bút nghiên ?
@Abhnvn ,@Kikiki8888 @Abhnvn ,@Ngưỡng Thiên ,@Virus HIV ,@Tô Đại Công ,@Kikiki8888 ,@joker13125 ,@vodka6788 ,@deptraikochanh ,@hacung111 1,@Kim Tích Sơn @MasterAim ,@Xuyên Thiên, @Historier


Sáng mát trong như sáng năm xưa
Gió thổi mùa thu hương cốm mới
Tôi nhớ những ngày thu đã xa
Sáng chớm lạnh trong lòng Hà Nội
Những phố dài xao xác hơi may
Người ra đi đầu không ngoảnh lại
Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy
Mùa thu nay khác rồi
 

chủ tọa

Tao là gay
BÀI HÁT ẤY VẪN CÒN LÀ DANG DỞ

Nắng đã tắt dần trên lá im
Chiều đã sẫm màu xanh trong mắt tối
Đường đã hết trước biển cao vời vợi
Tay đã buông khi vừa dứt cung đàn
Gió đã dừng nơi cuối chót không gian
Mưa đã tạnh ở trong lòng đất thẳm
Người đã sống hết tận cùng năm tháng
Sau vô biên sẽ chỉ có vô biên
Anh vẫn chưa nói được cùng em
Bài hát ấy vẫn còn là dang dở
Chưa hiểu được mùi thơm của lá
Chưa nghe xong tiếng hót của chim rừng
Yêu thương hoài vẫn chưa đủ yêu thương
Ôi nếu phải tan thành bụi cát
Thành hư vô, không khí trời, không ánh sáng
Chỉ rỗng không, câm lặng, vô hình
Sẽ ở đâu, bài hát ấy của anh
Gương mặt của hôm nay ơi, em của những ngày đang sống?
Không thể ôm cả bầu trời lồng lộng
Nhưng có thể cầm một chùm quả trên tay
Có thể trồng thêm một bóng mát cho ngày
Không tới được một vì sao xa lắc
Nhưng có thể đến trong mùa cấy gặt
Làm thuyền trên sông, làm lúa trên đồng
Làm ngọn lửa hồng, làm tấm gương trong
Và nhận hết niềm vui trên cõi sống
Mũi kim nhỏ mà chiều mau tắt nắng
Có sao đâu: áo đẹp đã xong rồi
Phút cuối cùng tay vẫn ở trong tay
Ta đã có những ngày vui sướng nhất
Đã uống cả men nồng và rượu chát
Đã đi qua cùng tận của con đường
Sau vô biên dẫu chỉ có vô biên:
Buồm đã tới và lúa đồng đã gặt.

(Lưu Quang Vũ)

___

Kỷ niệm 36 năm ngày mất vợ chồng nhà thơ Xuân Quỳnh - Lưu Quang Vũ và con trai Lưu Quỳnh Thơ (29/08/1988 - 29/08/2024)
 

Ngưỡng Thiên

Thượng Thư

chủ tọa

Tao là gay
Lá úa đămchiêu sầuconchó @MasterAim
Gió nhẹ vờn cá nướng đong đưa
Ngẩn ngơ nhỏ dãi trông như dại
Thương lắm thuở thời thu đéo cho
 

deptraikochanh

Tao là gay
Sông sâu tĩnh lặng, lúa cúi đầu,
Nói lời khiêm nhường, ý thẳm sâu.
Như dòng nước chảy, không khoe sắc,
Mà nuôi mạch sống đến muôn màu.

Kinh tế xanh, bền lâu vững chãi,
Giữ đất trời thanh sạch, mãi trong,
Trồng cây hạnh phúc, gieo hy vọng,
Cho đời nở hoa giữa mênh mông.

Lúa chín vàng, cúi mình hồn hậu,
Dạy ta biết sống với tự nhiên,
Mở lối tương lai trong sáng tạo,
Cho cả địa cầu một niềm tin.

Học cách khiêm nhường, yêu trái đất,
Nuôi dưỡng tương lai, dẫu gian nan,
Giữ môi trường trong lành mãi mãi,
Để màu xanh ngời mãi nhân gian.

--

t nhờ AI gen ra bài thơ rồi tự sướng
 

chủ tọa

Tao là gay
Sông sâu tĩnh lặng, lúa cúi đầu,
Nói lời khiêm nhường, ý thẳm sâu.
Như dòng nước chảy, không khoe sắc,
Mà nuôi mạch sống đến muôn màu.

Kinh tế xanh, bền lâu vững chãi,
Giữ đất trời thanh sạch, mãi trong,
Trồng cây hạnh phúc, gieo hy vọng,
Cho đời nở hoa giữa mênh mông.

Lúa chín vàng, cúi mình hồn hậu,
Dạy ta biết sống với tự nhiên,
Mở lối tương lai trong sáng tạo,
Cho cả địa cầu một niềm tin.

Học cách khiêm nhường, yêu trái đất,
Nuôi dưỡng tương lai, dẫu gian nan,
Giữ môi trường trong lành mãi mãi,
Để màu xanh ngời mãi nhân gian.

--

t nhờ AI gen ra bài thơ rồi tự sướng
@Xuyên Thiên , @Ngưỡng Thiên đọc thử AI nó làm nè,tìm giùm mỗ cái chỗ máy móc coai 😆
 

Xuyên Thiên

Yếu sinh lý
Sông sâu tĩnh lặng, lúa cúi đầu,
Nói lời khiêm nhường, ý thẳm sâu.
Như dòng nước chảy, không khoe sắc,
Mà nuôi mạch sống đến muôn màu.

Kinh tế xanh, bền lâu vững chãi,
Giữ đất trời thanh sạch, mãi trong,
Trồng cây hạnh phúc, gieo hy vọng,
Cho đời nở hoa giữa mênh mông.

Lúa chín vàng, cúi mình hồn hậu,
Dạy ta biết sống với tự nhiên,
Mở lối tương lai trong sáng tạo,
Cho cả địa cầu một niềm tin.

Học cách khiêm nhường, yêu trái đất,
Nuôi dưỡng tương lai, dẫu gian nan,
Giữ môi trường trong lành mãi mãi,
Để màu xanh ngời mãi nhân gian.

--

t nhờ AI gen ra bài thơ rồi tự sướng
Ai giờ thật thông minh
vịnh cả thơ thẩn, chữ tình được luôn
Nhưng mà huynh chớ có buồn
Thơ là phải cảm, suối nguồn khổ đau

Năm tháng rồi cũng đi mau
Vớ vẩn mấy nữa, nó nhàu hơn ta
Cả thơ, cả phú, cả gà
Làm tình đủ cả, có mà tiêu luôn
 

Ngưỡng Thiên

Thượng Thư
Đêm khuya tĩnh lặng thanh thanh,
Gió thu nhè nhẹ, lay cành lá rơi
Ngỡ ta trọn kiếp trọn đời,
Ngờ đâu rẽ hướng, hai nơi hai đường
Chẳng còn trao những yêu thương,
Xoá đi tất cả tơ vương nhẹ lòng...
 

Xuyên Thiên

Yếu sinh lý
Đêm khuya tĩnh lặng thanh thanh,
Gió thu nhè nhẹ, lay cành lá rơi
Ngỡ ta trọn kiếp trọn đời,
Ngờ đâu rẽ hướng, hai nơi hai đường
Chẳng còn trao những yêu thương,
Xoá đi tất cả tơ vương nhẹ lòng...
Mưa rơi xao xuyến còn mong
Chờ người trở lại hao mòn mắt nâu
Mình ta chén rượu ưu sầu
Trời thu xanh đã, nhuốm màu quan san...
 
Bên trên