Chương 2: Công việc mới
Sáng thứ hai, Lan Phương dậy thật sớm để chuẩn bị dù quần áo đi làm thì cô đã lựa chọn, là lượt cẩn thận từ tối qua.
* Em dậy sớm thế, đúng là đi là được đi làm lại có khác, hào hứng ghê. Em thì thoát cảnh trông con ở nhà, giờ chỉ khổ anh hàng ngày phải dậy sớm để đưa Cún đi học thôi – Anh Bình, chồng Lan Phương ngáp ngắn ngáp dài, lồm cồm ngồi dậy.
* Đành thế chứ biết làm sao, đường đưa Cún đi lớp mẫu giáo ngược đường đến công ty em, với cả anh làm viên chức nhà nước giờ giấc không bị gò bó quá, đâu như em làm ngoài, đi làm muộn khéo còn bị trừ lương.
Lan Phương hôn tạm biệt hai bố con rồi vội vàng đến cơ quan, hôm nay ngày đầu tiên đi làm cô muốn đến sớm một chút.
* Chào Phương, hôm nay ngày đầu tiên đi làm à cháu? – Bác bảo vệ công ty niềm nở chào hỏi.
* Dạ vâng, cháu chào bác – Lan Phương hơi ngạc nhiên vì bác bảo vệ biết tên cô.
* Cháu ngạc nhiên vì bác biết tên cháu à? Phong nó báo cho bác là công ty có nhân viên mới tên Lan Phương rất xinh, từ đầu tuần này bắt đầu đi làm. Bác vẫn nhớ trong mấy cô gái đến phỏng vấn lần trước thì cháu là xinh nhất.
* Dạ, cháu xinh sao bằng chị Hương được ạ - Thu Hương hơi đỏ mặt, lòng vui vui vì nghe bác bảo vệ khen.
Dắt xe vào chỗ để xe Lan Phương đã thấy một chiếc SH đỏ bóng loáng dỗ ngay ô đầu tiên phía sau chỗ đỗ oto ngay đầu cổng vào, lòng thầm nghĩ ai mà đến sớm ghê, lại còn đi hẳn SH xịn xò.
Cô lên tầng 3 thì phòng Hành chính – Tổng hợp còn chưa mở cửa, đang ngồi đợi thì thấy chị Hương từ nhà vệ sinh đi ra.
* Oh Phương à, em đến sớm ghê. Hôm nay ngày đầu tiên em đi làm nhỉ?
* Dạ vâng, hôm nay ngày đầu em đi làm - Lan Phương thầm nghĩ chị Hương là lãnh đạo phòng mà còn đi làm sớm hơn nhân viên nữa.
* Em đợi tí để Phong nó lên mở cửa, nó đang chạy ra mua hộ chị ít đồ. Để chị bảo nó đánh cho em thêm bộ chìa khóa phòng và phát đồng phục cho em.
Lan Phương đợi 1 lát thì thấy Phong đến, tay xách túi hoa quả và bánh kẹo.
* Chào chị Phương, chị đến sớm ghê.
* Em mua hoa quả với bánh kẹo làm gì vậy?
* Chị Hương bảo em mua sẵn ít hoa quả bánh kẹo để tí chị ra mắt phòng.
* Ơ, việc đấy chị phải lo chứ. Chị còn đang định hỏi em xem tí mua hoa quả bánh kẹo chỗ nào gần đây.
* Chị mới đi làm đã nhận lương đâu, chị không phải lo, vụ này chị Hương dặn em lo rồi.
Lan Phương thấy ngại ghê, tự nhiên thấy vui vui vì chị Hương chu đáo, càng lúc cô càng thấy có thiện cảm với người phụ nữ xinh đẹp này.
Vào phòng, cô bắt đầu cùng Phong đi rửa, gọt hoa quả bầy ra đĩa, vừa bầy biện xong thì mọi người trong phòng bắt đầu đến phòng.
* Ôi nhiều hoa quả, bánh kẹo thế này, ngon ghê. Hôm nay dịp gì thế các anh chị?
* Hôm nay có nhân viên mới đến phải khác chứ, cứ tưởng chỉ xinh thôi k biết điều. Cơ mà mỗi hoa quả bánh kẹo thì hơi thường nhỉ, ít ra phải được bữa ăn chứ.
* Em nhất trí, tí hoa quả thế này chưa xi nhê, phải có bữa ăn ra mắt mới được.
* Vâng, em sẽ đãi mọi người một bữa …. Nhưng để cuối tháng được không ạ?
* Thôi, mọi người đừng trêu chị Phương nữa.
* Chị Phương ngọt xoét, mày kém em Phương có một tuổi thôi đấy.
* Hơn một tuổi cũng là hơn, gọi chị được rồi. Thôi để em sang mời chị Hương sang cùng liên hoan.
Lan Phương thấy mọi người cười đùa vui vẻ, thân thiện cũng thoải mái theo, dẹp bỏ sự e ngại ban đầu.
* Nào mọi người, hôm nay là ngày đầu tiên em Phương đi làm. Phương hôm nay có chuẩn bị ít hoa quả bánh kẹo để ra mắt phòng. Em giới thiệu đi Phương - Chị Hương bắt đầu chủ trì buổi liên hoan nhỏ.
* Dạ, em chào các anh chị. Em là Lê Lan Phương, hai mươi bẩy tuổi, hôm nay đi làm ngày đầu tiên đi làm. Mong các anh chị nhiệt tình chỉ dạy, giúp đỡ em.
* Chỉ dạy thì không dám, khéo còn bị em chỉ dạy ngược lại í chứ - Một giọng chua ngoa làm Lan Phương hơi chú ý, nãy giờ hình như người này nói câu nào cũng chọc ngoáy mình. Đó là một người phụ nữ tầm ngoài bốn mươi tuổi, to béo phốp pháp, nọng cằm nhiều nên mặt tròn xoe như quả bóng.
* Chị Phương chào các anh chị thôi, không có chào các em à.
* Thôi thôi, để em giới thiệu mọi người. Em với chị Hương thì chị Phương biết rồi, chị béo này là Thúy tròn - thón trùy, em trai này là Luân con. Phòng Hành chính - Tổng hợp này trước có bốn người thôi, giờ có chị đi làm nữa là 5 người.
* Ah thằng Phong củi này, mày dám chê chị béo à - Chị Thúy nhăn mặt giơ tay dọa đánh Phong.
* Thì em chê đúng mà, có sai đâu. Đúng không mọi người.
Mọi người cười ồ lên làm Phương cũng cười theo, cô cố nhớ tên mọi người, may phòng cũng ít người nên dễ nhớ.
Mọi người ăn hoa quả bánh kẹo xong thì Phong với Luân giúp Lan Phương dọn dẹp rồi pha nước mời mọi người.
* Tạm thời chị giao chị Thúy hướng dẫn Phương nhé. Chị Thúy làm lâu năm rồi có nhiều kinh nghiệm.
Tuần đầu tiên Lan Phương được chị Thúy bắt đọc cả đống hồ sơ nhật ký thi công, hồ sơ quản lý chất lượng, các biên bản nghiệm thu, rồi hồ sơ thanh toán, quyết toán, hợp đồng. Nhìn đống hồ sơ mà cô hoa cả mắt, chả biết bắt đầu đọc từ đâu. Cô hỏi thì chị Thúy có vẻ khó chịu, bảo đọc hết hồ sơ kỹ chưa mà đã hỏi. Thấy chị ta khó chịu nên Lan Phương cũng ngại hỏi, đành tự mầy mò chịu khó đọc hồ sơ.
* Chị quan tâm mấy cái linh tinh quá làm gì, loạn lên đấy. Hồ sơ thanh quyết toán thì chủ yếu quan tâm khối lượng theo biên bản nghiệm thu và đơn giá hợp đồng thôi. Mấy cái hồ sơ nhật ký, hồ sơ quản lý chất lượng phải có trước và thường theo trình tự rồi nên tạm thời chị chưa cần quan tâm đâu – Phong thấy Lan Phương loay hoay nên nhắc cô.
* Cảm ơn em, chị đang bù đầu không biết nên xem từ đâu.
* Kệ chị Thúy, chị í ghê gớm cậy ma cũ bắt nạt ma mới đấy. Hồi xưa cu Luân mới đi làm cũng bị chị í hành cho.
Lan Phương theo hướng dẫn của Phong nên hiểu vấn đề nhanh hơn, khi chị Thúy kiểm tra thấy cô đã hiểu bản chất nên cũng hơi bất ngờ, có vẻ khó chịu. Rồi chị ta giao cô nghiên cứu tiếp về lập dự toán. Lần này Lan Phương còn thấy mông lung hơn lần trước, nào là khối lượng, định mức, đơn giá. Khối lượng thì bóc từ bản vẽ thiết kế, định mức thì lấy theo quyển định mức dầy cộp mà mỗi lần tìm cô muốn toét cả mắt, đơn giá thì theo công bố giá hoặc báo giá.
* Cái dự toán này thì phức tạp hơn, với cả em cũng chỉ hiểu nguyên tắc thôi chứ không thạo chi tiết. Chị chịu khó hỏi chị Hương í, không phải ngại đâu, chị Hương nhiệt tình lắm - Phong thấy Lan Phương loay hoay với đống hồ sơ nên góp ý.
Lan Phương lúc đầu cũng hơi ngại hỏi chị Hương vì dù sao chị cũng là lãnh đạo phòng nhưng hỏi thử một hai lần thấy chị chỉ dậy nhiệt tình, nên cô không ngại nữa, nghiên cứu đến đâu không hiểu mới hỏi. Chị Hương chỉ dậy ngắn gọn nhưng xúc tích, dễ hiểu, đi đúng trọng tâm nên Lan Phương tiếp thu rất nhanh, hiểu bản chất vấn đề nên cô càng ham tìm hiểu. Chị Hương thấy cô chịu khó học hỏi cũng ưng ý lắm. Rồi khi cô đã hiểu bản chất thì chị Hương bảo cô về đọc trên mạng thêm về phần mềm dự toán xong cho cô một cái usb để mở khóa phần mềm. Dùng quen phần mềm rồi Lan Phương thấy công việc nhàn hẳn, đỡ phải tra định mức mệt mỏi, áp giá cũng nhanh hơn, công việc nhẹ đi rất nhiều.
Tuy nhiên do không học chuyên ngành xây dựng, Lan Phương gặp khó khăn với việc bóc khối lượng. Nhìn đống bản vẽ cứ như sơ đồ bát quái, cô hoa cả mắt. Gia đình cô trước giờ khá giả, bố mẹ lại không bắt cô làm việc nhà nhiều. Ra trường đi làm bố mẹ cũng xin cho cô vào làm công ty nhà nước nhưng chưa có chỉ tiêu để vào biên chế nên đành làm dạng hợp đồng. Rồi Lan Phương yêu và kết hôn với anh Bình, con trai người bạn thân của bố cô. Anh Bình thì hiền lành, yêu chiều vợ, rồi vợ chồng cô có bé Cún, cuộc sống yên bình trôi làm cô nghĩ thế này thật hạnh phúc. Trong lúc cô nghỉ thai sản thì đã có người khác chạy vào vị trí việc làm cô đang chờ. Chán quá, bố mẹ cô định hướng bảo cô thử ra làm ngoài vì dù sao bố mẹ hai bên đã về hưu không có điều kiện hỗ trợ kinh tế nhiều, chồng cô làm nhà nước rồi thì cô nên ra làm ngoài để đảm bảo kinh tế. Tính Lan Phương sung sướng quen nên giờ ra làm ngoài gặp công việc lắt nhắt đủ thứ làm cô khá ngại, có lẽ cô không hợp làm dự toán.
Chị Hương cũng bảo chị Thủy giao thử cho Lan Phương làm thêm mảng hợp đồng với đấu thầu thì thấy cô tiếp thu rất nhanh, làm cũng hào hứng hơn nên định hướng cho cô làm mảng công việc đấy.
***
* Đợt này công việc cũng nhiều, mấy công việc đơn giản như chuẩn bị tài liệu, lên lịch làm việc co anh với nhắc lịch các thứ em giao thêm một người chuyên trách làm đi, không cần hiểu chi tiết đâu, nắm được nguyên tắc là được - Ông Dương qua trao đổi lúc chị Hương đang ngồi trong phòng.
* Vâng, để em xem giao cho ai.
* A thấy có nhân viên mới, tên là gì nhỉ? Phương thì phải. A thấy cũng nhanh nhẹn và hiểu việc đấy.
* Anh muốn Lan Phương chuyên trách việc này à. Vâng, thế để e bảo Phương. Làm chuyên trách việc này thì là thư ký cho anh nhé.
* Uh, thế cũng được.
* Thế để em làm thông báo với bảo Phong kê bàn với dọn đồ cho Phương ngồi trước cửa phòng anh cho tiện công việc.
Được chị Hương thông báo về vị trí công việc mới, Lan Phương vừa mừng vừa lo. Vị trí thư ký công việc nhàn hạ hơn công việc linh tinh đủ thứ ở phòng Hành chính - Tổng hợp nhưng lại phải tiếp xúc với sếp nhiều. Cô chưa tiếp xúc nhiều với ông Dương nên hơi ngại. Tiếp xúc một thời gian cô thấy ông Dương phong độ, bệ vệ, nói năng đĩnh đạc rất có uy với nhân viên nhưng cũng vui vẻ không quá ghê gớm. Công việc nhàn hạ bớt đi, lương cao hơn, thu nhập lại được tăng thêm nhờ vài khoản ngoài lương nên Lan Phương vui lắm.
Đợt trước phải làm đủ thứ việc lắt nhắt nên cô hay mệt mỏi, cáu gắt với chồng con. Mấy lần chồng gạ gẫm Lan Phương toàn từ chối vì mệt với không có tâm trạng. Giờ thì tâm trạng cô vui vẻ hẳn, cô thấy hơi có lỗi vì mấy lần từ chối chồng nên quyết định sẽ bù đắp cho anh.
Tối ăn xong, cô tắm rửa sạch sẽ thơm tho, mặc bộ váy ngủ thật đẹp rồi vào ru cho Cún đi ngủ sớm. Thấy con ngủ rồi cô quay qua ôm chồng tình cảm.
* Vợ anh dạo này bớt bận rồi nhỉ. Mà em làm thư ký thì phải để ý đấy, giờ báo chí nói nhiều vụ sếp với thư ký lắm.
* Anh yên tâm, em yêu anh thế này làm sao yêu ai khác được. Với cả ông sếp em nghiêm túc lắm, ở cơ quan lúc nào cũng giữ chừng mực, không có cợt nhả hay động chạm gì đâu.
* Ai biết được, có khi ông ta giả vờ đạo mạo thì sao. Vợ anh đẹp thế này mà ông ta không để ý thì hơi lạ nha.
* Liên thiên, em đẹp thì để chỉ dành cho anh thôi.
* Uh vợ là của anh thôi. Hôm nay hai vợ chồng mình giao ban nhé, em bắt a nhịn suốt từ cả tháng rồi.
* Vâng, để hôm nay em bù cho anh. Anh đi tắm đi, nãy em tắm rồi.
Đợi chồng đi vào nhà tắm, Lan Phương khẽ cởi áo quần lót ra rồi gập gọn để ở đầu giường. Tai cô nghe văng vẳng tiếng nước chảy khi chồng tắm và tiếng huýt sáo của anh.