CHAP 5
SỐNG HAY LÀ CHẾT
Lúc này giờ hành quyết đã đến. Tội phạm mang trọng tội bị kết án tử hình vì tội buôn lậu ma túy. Tử tội là một người quốc tịch Lào. Hai chiến sỹ dắt Phèn (tên của tử tù) ra pháp trường. Có điều ngạc nhiên là trước đấy, Phèn luôn mỉm cười với cán bộ điều tra. Hắn luôn nói: Tôi sẽ không bao giờ bị tử hình đâu. Và trong suốt quá trình thẩm vấn, lấy lời khai, Phèn không nói bất cứ một câu nào. Số lượng bắt giữ tại chỗ mà ban chuyên án tóm gọn là hơn 100 bánh Hêroin trên xe của Phèn. Lúc đấy chỉ có Phèn và một người nữa. Tên đấy đã bị bắn chết do chống lại. Khi chết trên tay hắn vẫn còn cầm khẩu AK với băng đạn còn nguyên. Phèn bị ngã xuống đất do xe húc vào gốc cây khi mất lái. Hơn 3 tháng đấu tranh với tư tưởng của Phèn mà không khai thác được gì. Cuối cùng TA, VKS đã thống nhất xử tử hình đối với loại tội phạm này.
Toàn bộ các chiến sỹ trong đội thực thi tử hình đã chuẩn bị đầy đủ. Lệnh đã được ban hành. Tiếng súng lên lạch cạnh. Anh - người điều tra viên chính của chuyên án đứng ngoài nhìn về phía tử tù chuẩn bị hành quyết. Dải băng trắng đã bịt mắt tội phạm. Lúc này, dáng ngươì nho nhỏ của hắn bắt đầu run run. Đúng thật! Khi con người ta đối diện trước cái chết thì ai cũng vậy.
Chuẩn bị lên đạn. Súng sẵn sàng....... Bỗng nhiên có một tiếng nói thất thanh từ phía tử tù. Giọng nói bằng tiếng việt.:
-Tôi xin các ông! Cho tôi được gặp chỉ huy chính trước khi tôi bị bắn. Tôi chỉ xin đúng 5 phút nói chuyện.
Lúc này, ở pháp trường anh là người chỉ huy chính chứng kiến vụ việc. Có linh cảm nào đó không ổn, anh vội vàng dừng việc hành quyết và tiến gần về phía phạm nhân. Có lẽ đây là lần đầu tiên anh tiến gần phạm nhân mang án tử hình ở ngoài pháp trường. Đi một đoạn xa, lúc này đứng ở cái cột buộc chặt phạm nhân ơ trường bắn. Hắn bắt đầu lý nhí nói:
-Tôi xin anh cho tôi được sống. Nếu chính phủ các anh cho tôi được sống thì tôi đồng ý khai ra những người có liên quan tới sự việc. Trong đó có một vị cán bộ cao cấp của trong ngành của anh cũng nằm trong đường dây của tôi.
Anh chột dạ. Mình đã khai thác nó rất nhiều, cũng đã đấu tranh tư tưởng rất nhiều, nhưng nó vẫn không hề mở miệng. Đến phút cuối nó còn nói với mình là các ông sẽ không thể tử hình tôi được. Nhưng tại sao đến phút chết này nó mới nói? Sao lại liên quan đến một nhân vật cấp cao của lực lượng cảnh sát? Lạ nhỉ? Anh bình tĩnh nói:
-Nếu anh cảm thấy điều đó là có lợi cho anh, tôi sẽ có thể giúp anh nói chuyện với thủ trưởng trực tiếp của tôi để hoãn việc hành quyết này. Nhưng với điều kiện anh phải hợp tác hoàn toàn.
Có lẽ đây là lần đầu tiên trong đời làm CSHS của anh, anh phải đối diện với sự việc có một không hai này. Chuẩn bị bắn ở pháp trường mà anh phải dừng lại. Lúc này, anh vội trao đổi với các thành phần chứng kiến. Nhưng có lẽ chưa đủ cơ sở để họ tạm dừng việc hành quyết vì họ chỉ làm theo mệnh lệnh. Anh vội vàng xin hoãn cuộc hành quyết đến chiều. Sau khi thống nhất, tất cả mọi người đồng ý một sự việc hy hữu này. Anh vội vàng lấy xe đi thằng đến phòng lãnh đạo cao nhất của ngành cảnh sát. Lúc này chỉ còn anh và lãnh đạo. Anh báo cáo qua sự việc vừa rồi và xin ý kiến. Thấy có vẻ có chiều hướng tốt. Lãnh đạo đã cùng với VKS, TA cùng xin ý kiến của CTN để được tạm hoãn vụ hành quyết vừa rồi.