Chuyện là t mới nói chuyện với con bạn , con này chủ nhật sẽ làm đám cưới ở nhà hàng tại quận 1 và thứ hai sẽ rước dâu ( t thấy bị ngược ngược mà thôi kệ cmn ) .
Nghe nó kể thì thằng chồng sắp cưới của nó sinh năm 94 gia đình ở SG làm ngành IT tháng kiếm khoảng 2 3 trăm củ , thằng này bao nuôi nó từ A đến Z , cung phụng nó đủ thứ , lo luôn cho cha mẹ nó ở quê , sắm sửa cho gia đình nó và đưa đi du lịch các kiểu..v..v...
Thì trong khi nó có hơi men t mới hỏi nó là , nếu thằng chồng sắp cưới của m không có tiền không đem lại cho m các lợi ích về mặt vật chất các kiểu thì m có lấy nó không. Nó trả lời không tỉnh queo luôn tụi bây
cái t mới hỏi thêm 1 câu là cuộc đời không nói trước được gì nếu có biến cố xảy ra nó mất tất cả mắc nợ tùm lum thì m có chịu khổ chịu cực cùng nó vượt qua khó khăn để làm lại từ đầu không thì nó bảo đéo với còn bảo là sống mà không tiền thì tự lo cho bản thân đi để người có tiền khác lo cho nó chứ sao lại bắt nó chịu cùng
T thấy tội thằng này quá , bởi vậy đâu phải cứ có tiền kiếm được thu nhập cao là cái gì cũng giỏi cái gì cũng khôn đâu.
Cho nên rút kinh nghiệm sau này muốn lấy vợ thì bản thân có giàu có thu nhập cao có nhà SG cũng nói anh ở nhà thuê làm đủ ăn đủ sống thôi và anh có công việc ổn định và có sự siêng năng cầu tiến chấm hết, khi quen cũng không vung tiền vô tội vạ lộ hết. Con nào chịu cưới chứng tỏ nó xứng đáng thì lúc đó lo cho nó cũng không muộn. Anh em rút kinh nghiệm nhé