T23.2
Hắn nhìn Yên, thật sự lúc này Yên vẫn còn hoang mang chưa ổn định đc bản thân. Cô ko dám nghĩ có người phát hiện ra chuyện này thì cô sẽ phải đối mặt ra sao. Mặt khác cảm giác hưng phấn vẫn còn vương lại chút ít,trong người cô vẫn rần rần ngứa ngáy,tay chân vẫn bủn rủn chưa vững hẳn. Tội lỗi khi cô có đôi chút tiếc nuối và hụt hẫng,trời ơi thật khó thở. Bình vờ đắn đo rồi nói với chị Thu.
-Để em gặp người quen bên phòng văn hóa xem sao. Xin mấy cái giấy giới thiêu chắc đơn giản thôi. Nhưng em nghĩ Yên nên đi cùng,cô ấy là cổ đông lớn nhất tiếng nói có tính đại diện hơn em,em chỉ móc nối thôi. Những lần sau không còn vai trò gì nữa cả.
-Ừ hợp lí đấy,Bình Yên kết hợp thì sóng gió nào chẳng qua. 2 đứa đi bây giờ vẫn sớm,bé Oanh photo nốt hồ sơ sắp về rồi.
-Vâng thế bọn e đi luôn giờ ạ. Chủ tịch chuẩn bị đi thôi.
Yên chậm chạp đi vào nhà vệ sinh cô đang rất cần ra ngoài hít thở. Việc Bình muốn song hành cùng cô,cô chỉ nghĩ rằng anh ta vẫn muốn gần gũi bên cạnh cô mà thôi. Cô hồn nhiên không thấy nguy cơ nào trc mắt,còn Bình ra xe của hắn rồi quay lại phàn nàn.
-Lại non hơi rồi,chắc thay lốp chứ vá chẳng ăn thua nữa,giờ đi nhờ xe Yên vậy.
Hai người chung xe đi về phía phòng văn hóa thành phố. Yên luôn ngồi lui lại cách xa Bình đang ngồi điều khiển xe 1 đoạn. Dù có ai gặp cũng không dẫn đến hiểu lầm. Bình phóng xe nhanh quá mức,Yên đoán anh ta muốn cô ôm hoặc làm cô bất ngờ sáp lại khi phanh gấp. Cô đã phòng thủ tốt cho những va chạm.
Nhưng đi chỉ vài phút anh tao rẽ vào 1 phố khác không cùng đường với đích đến của 2 người. Anh ta rẽ vào cửa 1 khách sạn. Yên nhận ra và phản đối kịch liệt, Bình thuyết phục.
-Chúng ta phải nói rõ về chuyện xảy ra tại kho. Anh đã gần như muốn bùng nổ khi chị Thu cất tiếng em biết không. Em đã 1lần bóp chết hình tượng giống như anh trong tim. Giờ anh đã cố gắng làm nó sống lại anh ko để e tùy ý bóp chết lần nữa đâu,ít nhất phải cho anh 1lí do. Với lại em tự hỏi bản thân xem vừa nãy em đã sung sướng thế nào.
-Chẳng thế nào cả chỉ là sai lầm mà thôi may sao mọi thứ đã dừng lại đúng lúc,giờ tôi ko muốn lặp lại sai lầm đó nữa.
Yên có gắng trốn tránh cảm giác xốn xang trong lòng khi hắn nhắc lại chuyện lúc nãy và chuyện hình bóng mơ ước khi xưa. Nhưng Bình cáo già hơn nhiều,nhận ra sắc mặt cô vẫn phơn phớt hồng hắn nhất định ko buông mà dồn dập tấn công.
-Em nói dối,nhưng cơ thể em thì rất chân thật. Phía dưới em lênh láng nước và chân tay em bủn rủn đứng không vững. Lúc đó em đã rất khao khát,anh tin giờ đây nó vẫn chưa hoàn toàn lắng lại.
Điều chết người là hắn nói đúng mọi thứ,và mọi xúc cảm dường như lại đang tìm về.
-Với lại chúng ta không thể đứng giằng co ở đây đc. Biết bao người qua lại có thể thấy chúng ta,họ sẽ suy diễn những gì chứ.
Yên thực sự sợ điều đó,khi anh ta vừa nhắc đến cô đã ngó nghiêng ngang dọc xem có ai để ý không. May quá cô ko thấy ánh mắt tò mò nào.
-Lên cùng anh để nói rõ và tìm giải pháp cho chuyện này.
Vậy là cô có lí do bước lên theo hắn,phải giải quyết chuyện này triệt để,cô đã biết làm thế nào rồi.
Cửa phòng mở ra hắn vào trước rồi mời cô vào. Căn phòng khá nhỏ chỉ vài bước qua nhà vệ sinh là tới giường. Cô cố gắng nói giọng dõng dạc và bình thản.
-Không cần đóng cư….
Rầm…
Chưa hết câu cánh cửa đã sập mạnh vào. Hắn kéo tay cô rồi áp cô và tường. Quá bất ngờ cô chỉ kịp ứ ớ vài tiếng trì hoãn.
-Khoan đã…không đc,chúng ta… cần nói chuyện…ưh…dừng lại đi …anh Bình…
Gã đã nhanh chóng ôm cứng lấy cô bằng 1 tay,tay còn lại lần mò vào trong váy tiến thật nhanh vào cửa lồn khua khoắng. Dù cứng miệng từ chối nhưng từ nãy nước lồn cô đã bắt đầu rỉ lại rồi. Hắn nhận ra và rất đắc chí. Cô lập tức ngửa cổ lên mà thở gắt khi bàn tay hắn vừa chạm mép lồn. Khi hắn bắt đầu khua khắng mơn trớn cô chỉ còn biết ỉ ôi đứt quãng.
-Anh..ơh hơ… bảo phải nói chuyện cơ mà…ôi ssiitt… dừng lại đi…hư…làm vậy tôi xấu hổ..hơ… với gia đình tôi lắm…ôi…xin anh đấy…ôi…
Chưa bao giờ cô làm tình thô bạo và dồn dập như vậy.
Hắn kề sát tai cô vừa phả hơi nóng khiến cô mềm người đi vừa thủ thỉ.
-Hãy trở lại khi 17,18 đi em. Em chưa có gia đình chưa thuộc về ai hay bị giàng buộc bởi kẻ nào. Em chỉ là cô bé thanh xuân đang rỉ nước mà thèm khát bạn tình cũng chính là hình bóng mơ ước trong tim.
Những lời ngọt ngào lại đúng điểm yếu tâm lý của Yên khiến nội tâm cô mâu thuẫn kinh khủng. Lí trí của người vợ ngoan,mẹ hiền níu chân cô khỏi sa đọa vào vực thẳm. Nhưng cảm xúc từ hoài niệm năm xưa thấy vực thẳm là vùng hoa hồng thắm đỏ và rực rỡ đem cô cố gắng lao đến. Rồi kháng cự từ lí trí dần thất thế khi những ngón tay của Bình viện trợ cho cảm xúc.
Hắn thọc ngón giữa vào lỗ lồn cô mà ngọ nguậy khua khoắng loạn xạ. Cảm xúc dâng trào khiến cô hành động gợi tình trong vô thức. Cô hểnh mông cho ngón tay thuận lợi tiến xa hết mức,rồi cô rên ư ử như chó cái động dục.
-Hơ,hơ…thôi đi…ôi…sâu quá…dừng lại,tôi sẽ hổ thẹn chết mất…hư,ưh… chỗ đó dành cho chồng tôi…hư hư… ôi…
Khi Yên lại nhắc đến chồng kẻ biến thái như Bình càng hưng phấn hắn có cảm giác ưu việt thành công khi đang xỉ nhục kẻ giàu có phong độ như Lẫm.
Hắn xoay ngón tay móc ngược lên điểm G của Yên. Tay kia hắn ngấu nghiến bóp vú rồi kẹp lấy núm hồng của cô mà bứt. Yên chỉ biết tru lên,quằn quại như cá mắc cạn.
-Uiiiii… trời ơi …thôi đi thôi đi mà…hư… hư ư ư ư hư… tôi không chịu nổi…ưh hư hư..
Biết con mồi chỉ còn những van lơn yếu ớt mà không còn hành động chống trả nào đáng kể. Hắn lột váy cô qua eo rồi lựa thế lột phăng cùng cả áo khoác qua khỏi đầu. Hắn lật chiếc áo lót lên trên cho 2 bầu ngực trắng phau của cô phơi bày. Hắn vẫn say sưa nắn bóp vân vê bằng 1 tay mà chẳng cần nhìn ngắm chúng. Cô gần như trần truồng để 2 bàn tay hắn giày xéo.
Khi bên chồng cô hưởng hết khoái cảm từ thấp đến cao. Cô đc nâng niu như 1 công chúa,anh ngắm vuốt tôn vinh từng bộ phận và khoảnh khắc khiến cô luôn thấy tự hào vì sắc đẹp của mình. Giờ trong tay Bình cô như con búp bê bị lật qua lại mà vày vò giày xéo. Hắn thô bạo và dồn dập tham lam và lấn áp bạn tình. Nhưng ngay thời điểm này những thô bạo gấp gáp ấy mang cho cô cảm giác thật mãnh liệt,đúng với thứ cô cần sau ngày khao khát vì vắng chồng.
Khi tiếng khóa quần kéo xuống kêu lên rẹt…rẹt… rồi tiếng thắt lưng va xuống nền gạch khô khốc. Cô biết mọi chuyện đã an bài,1 bước đưa chân theo gã đàn ông này đã khiến cô lao vào vực thẳm. Hắn quăng cô úp mặt xuống giường, 2 chân cô vẫn phía ngoài. Mông cô cong cớn ưỡn ngược lên mời gọi. Hắn vẫn dùng 1 tay hơi dùng lực ấn cô áp ngực xuống giường.
Người cô trắng muốt với màu hồng phớt đã lan qua gáy và xuống đến lưng. Chậc chậc đẹp quá này,Pép…pép… hai phát vỗ lên mông cho sóng đào chập chùng trên đôi bờ tròn trắng. Hắn ngửa đầu cười đắc thắng khi đặt đc vưu vật xinh đẹp mà cao giá này dưới háng. Hắn lẩm bẩm một cách bệnh hoạn.
-Khặc khặc… giàu có sao…quyền thế à…ha ha ha…chúng mày thua tao…tao sẽ chơi con đàn bà mà chúng mày thèm thuồng…hahaha
Rồi hắn lấy 2 ngón tay vành rộng khe đít cô,màu hồng ướt át khiến hắn thích ý kê con cặc vào cửa lồn và lại bắt đầu luyên thuyên đúng bản chất.
-Ôi,...hồng rực luôn tuyệt quá…hắn ghé sát tai cô dâm loạn đủ điều bắt cô nghe.
-Em làm sao …có thể giữ cho môi lồn… gọn gàng và hồng hào thế này…em đã đẻ 2 đứa rồi mà…ôi…địt em rồi chết cũng khối thằng xin chết đấy. Chỉ có ưu tú như anh mới đủ tư cách… hahaha ha ha.
Hắn tự huyễn đến quên cả mình đang vụng trộm với vợ người. Còn Yên cô đang bất lực hay đúng hơn là buông xuôi ngóng chờ,con cặc cứ lập lờ cửa lỗ khiến cô thèm đến phát điên. Từ trong lồn nước lồn rỉ rả thành từng giọt. Nứng vỡ lồn mà phải ngậm miệng.
Rồi hắn cũng ấn của nợ ấy vào vừa ấn vừa xít xoa.
-Ôi trơn mà lại khít,...không tin nổi em 2 con rồi…ưh hự… Mà thằng chồng em nghe chừng to xác mà củ lẳng không ra gì...ôi sướng… Địt 7 năm mà như gái 18…hự ưh hư… Thế này thì kém quá.
“Non sông dễ đổi bản tính khó dời” hắn lảm nhảm như thằng bệnh khi mà vui sướng vì có đc người đẹp đến quên cả đeo mặt nạ. Lúc này Yên đang mụ đi vì con cặc đang nong lỗ lồn cô mà chui rúc. Nếu cô nghe đc bóng hình mơ ước năm 18tuổi lẩm bẩm như gã tâm thần chắc cô sẽ sụp đổ và ân hận vì ngu dại thời khắc này.
Bình bắt đầu tăng tốc,hắn thoải mái thúc hết sức con cặc 17cm vào trong thiên thần nằm dưới.
-PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP…
Tiếng va đập mạnh mẽ vang vọng khắp căn phòng kín. Mông cô tròn rồi lại méo theo nhịp vào ra của con cặc. Nhìn thật thích mắt,Yên nằm buông xuôi cảm nhận những ma sát bên trong để xoa dịu đi cơn thèm khát đã nhiều ngày. Cô rên nho nhỏ hưởng thụ.
-Hư ưh ưh ưh… hư hư hư hư… ơ hờ hờ hờ hờ… hư hư hư hư…
Sướng khoái,và cảm giác thành tựu khi dằn vặt đc người đẹp bằng con cặc mình. Bình ra sức hơn để cuộc yêu mãnh liệt, tạo kí ức không thể quên với nàng. Anh ta tin rằng như vậy sẽ nắm đc Yên trong tay muốn sao đc vậy.
-Ah ha ha… sướng đến ngất ngây phải không em…hự ư hư …có phải con cặc anh… thọc đến nơi chưa ai chạm đến… làm em ko thốt lên lời đúng không…hự hự ư hư hư… sướng…em cũng làm anh sướng lắm…ngoan nhé mình sẽ sướng dài dài…
Hắn tự kỉ 1 mình trong khi phòng rộn tiếng da thịt va chạm và Yên chỉ thấy bùng nhùng trong trăm thứ tạp âm hỗn loạn,có cả tiếng đầu giường va vào tường và tiếng thở như lợn của Bình khi cố sức đóng thật nhanh.
-PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… PÁP PÁP PÁP PÁP PÁP… ÔH HÔ HÔ… HỘC Ồ Ồ Ồ ÔH HÔ HÔ… HỘC HỘC.
-KỊCH KỊCH !!! KÌNH !!! KỊCH KỊCH
Đc 6,7 phút hắn hú 1 tràng dài cố ghì cứng lấy mông cô mà giật giật. Cô bất ngờ không kịp ngăn hắn xuất trong. Cô không sợ mang thai vì đã đặt que tránh thai trong 5 năm rồi nhưng cô ko muốn hắn xuất trong. Đấy là đặc quyền của chồng cô.
Hắn lại tiếp tục lảm nhảm.
-Lên tận mây xanh phải không em,thôi anh quyết định dừng ở đây hôm nay, vì còn công việc dang dở. Ngày khác anh sẽ cho em lên mây mà không xuống đc.
Cô nhíu mày rồi vặn người cho con cặc tuột ra. Cô xuống giường vào thẳng nhà tắm. Cô nhặt chiếc váy và áo khoác đang nằm chỏng chơ dưới nền. Rồi cô đóng cửa và mở nước lạnh hết mức. Trời tháng 10 khá lạnh nhưng cô cần lạnh hơn nữa. Cô cởi đồ lót,bỏ giày rồi đứng dưới vòi nước. Nước lạnh làm cô tỉnh táo,xua bớt dục niệm để cô sắp xếp lại những gì vừa trải qua.
Khi hắn xuất tinh 1 cách vội vã rồi lảm nhảm,sự thất vọng khiến cô tỉnh táo lại đôi chút. Nếu là chồng cô,giờ này cô đã ngủ li bì rồi. Cái lạnh xối từ đỉnh đầu khiến cơn say rượu và đòi hỏi nhục dục vơi đi nhiều. Bây giờ nỗi hổ thẹn và tự trách hoàn toàn chiếm lấy cô.
Cô ngồi thụp xuống toilet úp mặt lên 2 bàn tay thút thít dưới làn nước. Cô đã rời bỏ đường sáng để đắm mình trong bùn nhơ. Cô đánh mất tỉnh táo khôn ngoan của cô gái trưởng thành để sự non nớt và mộng mơ của đứa trẻ 17,18 dắt xuống hố sâu.
Cô có tội với chồng,đúng vậy là có tội chứ không có bất kì giải thích hay lí do giảm nhẹ nào cho việc này cả. Cô đã có cơ hội làm lại khi chị Thu kịp thời can thiệp vào cuộc giao hoan của cô và hắn lần 1. Nếu dứt khoát không dây dưa tiếp cùng hắn giờ cô đâu có mặt ở đây. Làm sao cô có thể bình yên vui vẻ sống với dằn vặt tội lỗi này mỗi ngày đây chứ.
ĐỌC XONG NHỚ LIKE NHÉ MẤY TML.