Chương 10: Thất bại đầu tiên.
- Cốc ..
. Cốc ... Cốc
- Xin mời vào.
- Chào anh Hưng ... Ah... Chào anh Hoàng.
- Vâng
, chào anh Dương.
- Anh Hoàng đến lâu chưa?
- Anh Hoàng vừa đến thôi, anh Dương vào ngồi uống nước đã.
- Vâng, mời hai anh uống nước – Ông Dương liếc mắt nhìn cái gạt tàn đầy đầu lọc, nhìn không giống như ông Hoàng mới đến chút nào. Trong lòng ông bỗng có chút bất an.
- Chỗ ban tôi có gói thầu khá lớn sắp đấu thầu, đang tìm đơn vị thi công.
- Giá trị gói thầu khoảng bao nhiêu hả anh?
- Khoảng hơn bẩy trăm tỷ. Giá gói thầu lớn nên đòi hỏi năng lực khá cao, một mình bên Thái Dương chắc không ôm hết được gói này nhỉ?
- Vâng anh.
- Chuyến đi đánh golf ở Đại Lải, cả bên Minh Nguyệt và Thái Dương đều xin việc ở ban. Lần này hai bên liên danh mà làm nhé, đằng nào đơn lẻ một bên cũng không ôm hết được.
- Vâng, vậy để bên em với bên Minh Nguyệt trao đổi xem thế nào.
- Thôi, không cần trao đổi. Bên Minh Nguyệt thua vụ cá cược, tốn kém hơn nên lần này cho làm đại diện liên danh là hợp lý. Tỷ lệ 60-40 nhé?
- 60-40 ah.... có hơi ....
- Hay 70-30 nhỉ?
- Ah thôi ... thôi 60-40 cũng được anh Hưng. Anh bố trí việc cho là tốt lắm rồi. - Ông Dương vội vàng chấp thuận. Ông biết rõ ràng ông Hưng có ý can thiệp rồi, tuy bị ép nhưng đành phải chịu.
- Cảm ơn anh Hưng, để hai bên Minh Nguyệt – Thái Dương về chuẩn bị dần hồ sơ – Ông Hoàng cười cười nói, ánh mắt thoáng hiện vẻ đắc thắng rất nhanh rồi lại như bình thường. Ánh mắt đó không thoát được sự phát giác của ông Dương.
- Tốt, hai bên vè chuẩn bị hồ sơ dự thàu cho kỹ nhé. Hồ sơ thì liên hệ anh X, số điện thoại 09.......... các anh gọi điện thì cứ bảo anh Hưng cho số, cần thì bấm máy để tôi nói chuyện với anh kia. Thôi hai anh về chuản bị dần đi. À có mấy dự án thuộc đề án đang vướng chỗ sở .... đấy, anh Dương bám mà giải quyết nhé.
- Vâng, chào anh Hưng.
- Chào anh Hưng – Ông Dương hơi khó chịu vì cuộc nói chuyện diễn ra chóng vánh, bất lợi rõ ràng dành cho công ty Thái Dương.
- Hai người bước đi ra mà trầm ngâm không ai nói gì, chắc mỗi người mải theo đuổi một suy nghĩ riêng.
- Vụ hồ sơ để tôi chủ động liên hệ xin, xong có gì hai bên ngồi phân chia khối lượng sau, cơ bản bám theo tỷ lệ anh Hưng quyết.
- Vâng, thế nhờ anh Hoàng vậy, có gì anh báo tôi nhé. Chào anh.
- Vâng, chào anh Dương.
.........
- Tôi bên chỗ anh Hưng giám đốc Ban ...
- À vâng, có chuyện gì thế anh?
- Tôi thấy anh Hưng bảo dự án ... đang vướng gì hả anh?
- À, dự án đấy thấy văn bản của sở ... với văn bản của quận .... chưa thuận lắm. Anh xem liên hệ hai bên đấy để hoàn thiện hồ sơ nhé, đừng để văn bản lần sau còn vướng mắc gì. Sở tôi chỉ là cơ quan tổng hợp ý kiến thôi, sở ... là cơ quan quản lý chuyên ngành với chỗ ủy ban ... là địa phương. Hai nơi đấy văn bản không thuận là tôi chịu đấy, không trình ủy ban duyệt được dự án đâu. Anh xem làm tương tự dự án bên quận ... í, cũng vướng tương tự nà xử lý xong rồi đấy. dự án đấy tỷ trọng thiết bị còn lớn hơn mà văn bản lại thuận lợi, sắp duyệt dự án rồi.
- Dự án .... bên quận .... ah? Cũng đang triển khai bước lập dự án à anh?
- Ơ không phải bên anh bám mấy dự án nhóm cải tạo ... ah?
- Bên tôi bám dự án ... thôi.
- À thế chắc em nhầm.
- Ông Dương vừa đi về công ty vừa suy nghĩ liên tục, sắc mặt ông càng lúc càng cau có. Đến mức, khi về đến công ty, đi ngang qua bàn Lan Phương, cô chào mà ông mải suy nghĩ còn chẳng buồn trả lời.
- Có chuyện gì không vui vậy anh?
- Ah, không có gì, chuyện công việc thôi em.
- Thế ah, e thấy sắc mặt anh không tốt, để em oha cho anh cốc coffe nhé.
- Thôi không cần em. ... có chuyện này anh muốn hỏi em?
- Vâng, có chuyện gì hả anh ? – Lan Phương thắc mắc, cô thấy ông sếp cau có từ lúc về cơ quan cũng đoán có chuyện rồi.
- Đợt chuyến đi Đại Lải vừa rồi em có để ý thấy bên công ty Minh Nguyệt có gì lạ không ?
- Có gì lạ không à? Em không thấy gì lạ lắm ... ah....chắc không phải.
- Có chuyện gì em chưa kể anh nghe à?
- Chuyện này chắc không liên quan, với cả... cũng hơi tế nhị.
- Có chuyện gì em kể rõ ra xem nào. Gì mà tế nhị.
- Ah... chuyện là.. em thấy Kiều Linh của bên công ty Minh Nguyệt làm tình thôi ...
- chuyện đấy thì có gì mà lạ?
- Là ... làm tình tay ba với anh Hưng cà anh Hoàng ...
- Oh, sao em biết. Em thấy ở đâu?
- Em với anh Dũng qua biệt thự anh Hưng tìm bật lửa thì ... vô tình thấy.
- Anh hiểu rồi. ... Thảo nào ...
- Hiểu gì anh ... có chuyện gì vậy ? - Lan Phương chẳng hiểu gì khi thấy thái độ cùng biểu hiện kỳ lạ của ông sếp.
- Thảo nào... Bảo sao...Thua keo này đau thật.
-Thua gì anh? Là sao em không hiểu?
- Thái Dương thua Minh Nguyệt vụ xin dự án rồi.
- Là sao hả anh?
- Em nhớ vụ cá cược đánh golf không? Hóa ra là bẻn Minh Nguyệt cố tình thua. Cay thật, chả bù cho mình cố mà thắng. Thắng được trận golf nhỏ mà thua toàn cục trận đấu lớn. - Ông Dương chua chát nhớ lại. Thực ra với ông chênh lệch tiền thua cược vài trăm triệu không quá khiến ông bận tâm, chủ yếu là vì hình phạt bổ sung dành cho bên thua: bên thua phải lo vụ giải quyết sinh lý cho ông Hưng. Phương thì đi cùng ông Dũng nên không giúp được rồi, đột xuất lúc đó biết tìm đâu ra gái đẹp phục vụ ông Hưng. Hương thì ông không muốn để cô làm chuyện đó. Ngược lại, ông Hoàng cố tình thua để Kiều Linh phục vụ ông Hưng. Thái Dương thua là đúng rồi, Minh Nguyệt tính toán kỹ hơn. họ hơn cả tiền cảm ơn ông Hưng lẫn phần thưởng bổ sung là cuộc làm tình tay ba kia.
- Vâng, sao hả anh?
- Bên Minh Nguyệt cố tình thua để mất nhiều tiền hơn cho anh Hưng. thế nên họ được ưu ái nhiều hơn, từ tỷ lệ lớn hơn trong liên danh rồi đến giành mất cả mấy dự án ngon trong đề án nữa. Vụ liên danh thiệt thòi thì thôi không nói nhưng vụ đề án tưởng công ty mình làm hết mà cũng mấy mất dự án thì ức quá – ông Dương giải thích cho Lan Phương nhưng không nhắc gì đến hình phạt bổ sung khi thua vụ cá cược.
- Hic, vậy hả anh. Tính ra thiệt hại nhiều không anh?
- Riêng vụ liên danh gói xây lắp, tính chênh lệch hai bên ... xem nào... tính lợi nhuận thôi chênh khoảng hai mươi đến ba mươi tỷ. Chưa kể mất mấy dự án trong đề án nữa.
- Hả... Nhiều thế á anh ? Vậy giờ phải làm sao?– Lan Phương toát mồ hôi, sự việc nhìn tưởng đơn giản vậy mà thiệt hại lớn kinh khủng.
- Đành chịu chứ biết làm sai, lỡ rồi. Cố rút kinh nghiệm lần sau thôi. Ah, anh hỏi em chuyện này nhé?
- Vâng, sao hả anh?
- Giả dụ vụ đánh golf thua thì em phải làm tình với anh Hưng, thậm chí phải làm tình với hai người đàn ông như Kiều Linh hay thậm chí là nhiều hơn. Em làm được không? Phải quyết định ngay lập tức, em làm được không ?
- Em... em......
- Đấy em thấy chưa, em còn phải cân nhắc, còn Kiều Linh thì đồng ý không cần suy nghĩ, đấy là sự khác biệt. Môi trường ngành này khắc nghiệt lắm, đôi khi ra quyết định chậm trong tíc tắc là thiệt hại cả chục tỷ như chơi. Có lẽ em không phù hợp với công việc tiếp khách này rồi...
- Em .... em... để em suy nghĩ – lan Phương luống cuống khi nghe tiếng thở dài của ông sếp, ông ta nghĩ cô không phù hợp ư. vậy từ giờ cô phải quay lại công việc làm bồ nhí vời mức thu nhập ít ỏi sao? vậy tiền đâu để cô trả góp hàng tháng tiền vay mua căn hộ chung cư cô với chồng mới mua? Cô quá vội vàng vì thấy tiền dễ kiếm sao?
- Thương trường khốc liệt không đợi em suy nghĩ đâu. Em chọn luôn đi, làm được hay không?
- Anh cho em suy nghĩ đêm nay được không anh. Sáng nai em trả lời anh.
- Thôi được. Em cứ cân nhắc kỹ đi, làm được thì làm, không cần cố. Anh cũng không ép em.
***
Đêm đó Lan Phương nằm trằn trọc suy nghĩ mãi. cô lo lắng về áp lực kinh tế vì khoản tiền vay mua chung cư, thực ra thu nhập nếu chỉ làm bồ nhí cho ông Dương thì cũng đủ để trả góp tiền vay nhưng tiền chi tiêu hàng tháng sẽ rất hạn chế, tiền đâu vợ chồng cô lo cho con ăn học.
Ngoài ra, cô tự nhận thấy mình không có gì quá đặc biệt, may mà lọt vào mắt xanh ông Dương với ông Dũng nên mới có cơ hội kiếm tiền dễ dàng như vậy. Thử so với Kiều Linh xem, cô ta vừa xinh đẹp vừa gợi cam lại còn rất giỏi chuyện giường chiếu nữa,. Có lẽ phải như vậy mới tồn tại được trong công việc ngoại giao, tiếp khách. Cô thấy mình chưa xứng đáng với số thu nhập kiếm được.
Đằng nào cô cũng đã phản bội chồng nhiều lần rồi, đã làm tình với ông Dương, rồi ông Dũng, giờ có thêm các người đàn ông khác nữa cũng đâu có gì khác biệt.
Vì thế, cô đã chọn chấp thuận theo con đường này, không còn đường lùi nữa.
Đây là lần thứ ba Lan Phương phải suy nghĩ về quyết định của mình. Lần đầu là sau khi bị ông Dương hiếp dâm, lần thứ hai là khi phải cân nhắc việc làm tình với ông Dũng. Càng ngày cô càng lún sâu, sự băn khoăn suy nghĩ cũng giảm dần, quyết định được đưa ra nhanh hơn. quyết định lần này lại tiếp tục đưa cuộc đời cô sang một trang mới.
....
Sáng hôm sau ....
- Em đã suy nghĩ đêm qua rồi, e làm được.
- Chắc chắn đấy em nhé, còn lăn tăn do dự là cầm chắc thất bại.
- Vâng anh, em quyết rồi.
- Tốt, vậy chiều nay qua căn hộ của anh – Ông sếp cũng quyết tâm như cô thư ký. Ông phải rút kinh nghiệm, không để thất bại như lần trước được. những thứ điểm yếu của ông như tình yêu với chị Hương, ông sẽ hạn chế để bị ảnh hưởng. từ giờ đi tiếp khách với công tác ông không để Hương đi cùng nữa, tránh tình huống khó xử như lần trước.
- Qua làm gì vậy anh, lại như mọi khi ah?
- Qua luyện tập.
- Luyện tập gì ah? – Lan Phương thắc mắc.
- Chiều em đến thì khắc biết. - Câu nói của ông Dương làm cô tò mò mãi. Cô với ông ta chả làm tình mãi ở đó rồi, có gì mà cần luyện tập cơ chứ.
….
Chiều hôm đó…
- Ơ! Sao …. Sao chị Hương với Phong lại ở đây? – Lan Phương bất ngờ khi cô mở cửa vào căn chung cư của ông Dương đã thấy chị Hương và Phong cùng ông Dương đang đợi sẵn. Cũng giống lần trước, cô lại bất ngờ, nhưng lần này có thêm Phong thì cô chưa từng nghĩ đến.
- Ơ, a gì nữa. Em vào đi. Anh chả bảo em là chiều nay luyện tập còn gì – Ông Dương cười cười nói đầy hàm ý.
- Luyện tập ….. luyện tập gì chứ … không lẽ …. - Lan Phương thoáng đỏ mặt với ý nghĩ của mình.
- Em đoán đúng rồi đấy. Luyện tập để xử lý những tình huống như chuyến đi Đại Lải đợt trước. Thôi em vào nghỉ ngơi chút rồi tắm.
- Vâng. Sao hôm nay có thêm cả … Phong hả anh? - Lan Phương thắc mắc hỏi ông Dương.
- Thì a muốn mô phỏng lại tình huống tay ba như đợt trước, mà trong mấy người em quen chắc chỉ có Phong là gần gũi, thân thiết nhất. Chắc em không muốn làm việc này với người lạ mặt em không biết chứ?
- Ah…. Vâng – Lan Phương thầm công nhận ông Dương nói đúng, nếu phải làm tình tay ba thì ít ra làm cùng người cô thấy có thiện cảm cũng còn tốt hơn là làm mới một người lạ khác.
Lan Phương nghỉ ngơi một lúc rồi đi tắm. Cô vừa mở vòi sen tận hưởng làn nước ấm áp thì cửa nhà tắm bật mở, ba cơ thể trần truồng bước vào. Hai cơ thể trong số đó thì cô đã quen thuộc, chỉ có một cơ thể cao gầy, rám nắng mà cô biết ngay là Phong. Cô ngại ngùng lùi vào trong để lấy chỗ cho mấy người kia, mắt cô vô tình lướt qua rồi đỏ mặt vì thứ lủng lẳng giữa háng cơ thể cao gầy. Một thứ vật đàn ông với làn da sẫm mầu, đang ở trạng thái nghỉ ngơi mà độ lớn đã gần bằng thứ khác ở trạng thái chiến đấu. Không biết vào trạng thái chiến đấu thì nó còn to lớn đến mức nào nữa, Lan Phương khẽ rùng mình khi nghĩ đến.
Hai cơ thể nam nữ kia như cố tình đẩy cơ thể cao gầy về gần phía cô, đến khi làn da lạ chạm và da thịt cô khiến cô khẽ nổi gai ốc. Dù biết là sắp phải làm tình với Phong nhưng khi chạm vào anh vẫn khiến cô xốn xang. Ở công ty thì ngoài chị Hương thì Phong là người cô gần gũi, hay trò truyện và có thiện cảm nhất. Ngay từ ngày đầu tiên cô đi phỏng vấn cho đến bây giờ, Phong luôn là người vui vẻ, niềm nở cũng như quan tâm giúp đỡ cô nhiều tuy nhiên trước giờ cô chỉ coi Phong là bạn.
Sự tiếp xúc da thịt làm con quái vật đang ngủ yên dần thức giấc, Lan Phương thấy nó to lớn dần lên, từ từ dựng đứng chọc chọc vào lưng mình. Nó ấm nóng lạ thường, dù đang tắm trong làn nước ấm mà cô vẫn cảm nhận được nhiệt độ của nó khi áp vào làn da của mình.
Cô quay sang thì bắt gặp ánh mắt của Phong đang say mê ngắm nhìn cơ thể mình. Ánh mắt đó khiến cô đỏ mặt, cố quay người lại né tránh. Dù mất cả đêm suy nghĩ, đã chấp nhận việc phải làm mọi thứ nhưng khi thực sự tiếp xúc với cơ thể đàn ông lạ, cô vẫn chưa ngăn được sự ngại ngùng của bản thân.
Tất cả những biểu hiện của cô không thoát khỏi ánh mắt của chị Hương. Chị trầm ngâm một lúc như suy nghĩ gì đó không ái biết. Chị giục mọi người tắm nhanh rồi còn lau người.
-Chị thấy em vẫn chưa thoải mái lắm với Phong đâu Phương ah. Cái này chị hiểu và thông cảm. Nhưng vào tình huống phải tiếp khách thì không thể ngại ngùng thế được.
- Em.. em xin lỗi. Cơ thể em chưa kiểm soát được.
- Thôi không sao, phải tập dần cho quen. giờ thì bắt đầu đi.
Ông Dương và Phong áp sát lại gần Lan Phương khiến cơ thể cô run khẽ. Cô chưa bao giờ tiếp xúc cùng lúc với hai cơ thể đàn ông như vậy. Chuẩn bị sẵn tinh thần là một chuyện nhưng đến khi thực hành thực tế lại là chuyện khác.
Nhìn biểu hiện vẫn còn lóng ngóng, ngượng ngùng của Lan Phương khiến chị Hương khẽ cau mày.
- Em xem biểu hiện của em kìa, lóng ngóng thế thì đối tác có hào hứng không Em hãy suy nghĩ rằng đây là công việc, mà đã làm việc là phải chuyên nghiệp. Em mà làm không tốt thì không chỉ em bị ảnh hưởng mà còn bao nhiêu anh em nhân viên công ty bị ảnh hưởng theo nữa.
- Vâng, em hiểu.
- Thế nên lúc này hãy tạm vứt bỏ hết mọi thứ trong suy nghĩ đi, những thứ em được giáo dục về đức hạnh chỉ làm rào cản khiến em không thoải mái thôi. Nếu khó quá em thử tự đặt ra một quy tắc, một giới hạn nào đó xem. đấy cũng là cách tạo điểm tựa tâm lý để vượt qua.
- Vâng, để em thử - Lan Phương nhắn mẳ lại, cố suy nghĩ về những điều chị Hương nói.
- Thôi được rồi, em suy nghĩ cách đi. Để chị làm mẫu cho em vậy.
Lan Phương đứng lùi ra để nhường chỗ cho chị Hương thay thế vị trí giữa hai người đàn ông. Cơ thể gợi cảm của chị hòa vào họ, rất thoải mái và tự nhiên. Lưỡi chị quấn lấy lưỡi ông Dương đầy say mê trong khi hai bàn tay liên tục vuốt ve hai cơ thể đàn ông đang hừng hực ham muốn.
- Em ăn gian nhé, em có lạ lẫm gì nữa với anh và Phong đáu, bảo sao thoải mái thế - Ông Dương khẽ nói với chị Hương, không để Lan Phương nghe thấy.
- Suỵt, em làm thế cho Phương nó có động lực. Mà mấy lần trước thì em với anh và Phong cũng chỉ riêng lẻ thôi, đã bao giờ cùng lúc thế này đâu. - Chị Hương khẽ nói, gò má thoáng ửng hồng.
- Đúng thật ha ha.