Ba người phụ nữ lấy mấy chiếc đĩa rồi ra chọn món ăn. Vụ chọn món ăn này Lan Phương không thạo lắm nên cô xung phong chọn mấy món khai vị cho đơn giản. Cô chọn mấy loại súp, mỗi loại một bát với mấy đĩa salad là xong. Giờ đứng gần cô mới có thời gian nhìn kỹ người phụ nữ bên Công ty Minh Nguyệt. Cô ta khá cao, chỉ thấp hơn Lan Phương một chút, chắc phải cỡ 1m65, cơ thể nẩy nở bốc lửa với ngực và mông rất to. Khuôn mặt vline khá xinh với cánh mũi cao. Làn da cũng rất trắng nhưng là kiểu trắng do tắm trắng chứ không trắng bóc tự nhiên như Lan Phương. Cái tên cũng khá kiêu kỳ, Kiều Linh.
Kiều Linh chọn toàn những món đắt tiền, sang trọng như tôm hùm nướng, càng cua hấp. bào ngư chiên tỏi ớt v.v… Chị Hương đợi Lan Phương và Kiều Linh chọn món xong rồi mới chọn. Những món chị chọn tinh tế hơn, hài hòa với những món đã chọn và chủ yếu là các món thanh đạm, dễ ăn hoặc tốt cho sức khỏe. Cánh chị em phụ nữ mang thức ăn về bàn thì cánh đàn ông vẫn đang uống rượu tán chuyện.
- Vụ đề án ở Ban anh triển khai đến đâu rồi anh Hưng, có dự án nào sắp triển khai chưa? – Ông Dũng vừa nâng ly rượu tây vừa hỏi ông Hưng.
- Giờ mới đang giai đoạn lập dự án anh Dũng ah, có nhanh ít cũng phải sang năm sau.
- Thế giờ bên ban anh có gói xây lắp hay chiếu sáng nào sắp triển khai không, cho bên Minh Nguyệt tham gia với.
- Cũng có mấy gói anh ah, nhưng cũng thấy nhiều bên gửi gắm xin làm. Để em xắp xếp.
…
Ăn xong, ông Dương cầm quà qua lô biệt thự của ông Hưng để ra mắt. Đến nơi đã thấy ông Hoàng cũng đang đứng đợi rồi. Cả hai người đều cầm hộp gỗ đựng rượu, bên trong đương nhiên là tiền quà ra mắt. Hai bên thoáng ngạc nhiên nhìn nhau thì đã thấy ông Hưng ra mở cửa.
- Oh, anh Hoàng với anh Dương qua chơi có việc gì thế?
- Ah, bên em có ít quà ra mắt anh - Hai giám đốc doanh nghiệp đều đồng thanh đáp giám đốc ban dự án.
- Thôi hai anh vào nhà ngồi uống nước đã.
….
- Quà cáp gì, vẽ chuyện quá. Thôi có việc gì cần, mọi người cứ nói, giúp được gì tôi sẽ giúp.
- Dạ, vụ anh Dũng nói lúc nãy đấy anh. Anh xem có việc gì sắp triển khai cho bên Minh Nguyệt làm với. Ngoài chút quà nhỏ này bên em sẽ có khoản cảm ơn thêm – Ông Hoàng nhanh nhảu nói trước.
- Uh, cái đó để tôi tính. Còn bên anh Dương thì thế nào?
- Dạ, vụ đề án anh Dũng chắc cũng trao đổi với anh rồi.Hôm nay bên em mới có dịp ra mắt anh nên có ít quà ra mắt. Mà như anh nói lúc ở bữa ăn, mấy dự án thuộc đề án chắc cũng phải sang năm mới triển khai, mong anh xắp xếp cho bên Thái Dương tham gia dự án nào triển khai sớm. Em cũng giống bên anh Hoàng có thêm khoản khác cảm ơn anh.
- Hai bên cùng muốn cảm ơn thế này khó ghê. Hay thế này, sáng mai có trận golf, tôi với anh Hoàng, anh Dương làm tí độ đi. Khoản cảm ơn tương ứng theo thứ hạng đánh golf ngày mai, con số thì hai anh tự trao đổi. Vụ công việc triển khai luôn thì giờ các bên xin việc cũng nhiều, trên lãnh đạo thành phố cũng gửi gắm xuống nữa, cái này để tôi xắp xếp cho hợp lý đã. Thôi gác chuyện công việc qua một bên, cuối tuần đi chơi cho vui vẻ. Mà mấy anh em đi toàn có bóng hồng đi cùng, mình tôi đi hơi lẻ loi buồn ghê.
- Dạ, cái này hơi bất ngờ, bên em không kịp chuẩn bị. Chắc phải để dịp khác, bên Thái Dương sẽ chăm sóc anh chu đáo - Ông Dương hơi bất ngờ trước lời nói của ông Hưng, không biết xử lý thế nào.
Ông Hoàng im lặng không nói gì, chắc cũng bó tay với đề nghị oái ăm của ông giám đốc ban dự án. Hai người ngồi uống nước, nói chuyện với ông Hưng thêm một lúc nữa thì đi về.
- Vụ đọ golf sáng mai tính thế nào anh Hoàng nhỉ?
- Thì chia ra thôi, bên xếp thứ ba thì tốn nhiều hơn bên xếp thứ hai, xếp đầu đương nhiên là anh Hưng rồi. Bên anh Dương định để cảm ơn bao nhiêu?
- Bên tôi định thế này – Ông Dương vừa nói vừa giơ ba ngón tay lên.
- Ok, vậy thôi thế này. Xếp ba thì năm mà xếp nhì thì hai. Ý anh thế nào?
- Vâng, ok anh.
Ông Dương trên đường về biệt thự cứ suy nghĩ về mấy câu nói của ông Hưng lúc nãy. Ông ta không từ chối nhưng cũng không chấp thuận, chỉ nói chung chung là để xắp xếp, chắc để xem ngày mai mức cảm ơn của hai công ty thế nào. Ngoài ra đề nghị thêm của ông ta khiến ông khó xử, Lan Phương thì đi cùng ông Dũng rồi, Hương thì ông không muốn tham gia chuyện này, giờ đột xuất thế này tìm đâu ra phụ nữ để phục vụ ông ta cơ chứ. Trong lúc ông Dương cất bước đi về thì có một bóng người nhỏ thó đi ngược lại hướng biệt thự của ông Hưng mà ông không hay biết.
….
Tối hôm đó, cánh đàn ông tụ tập ở biệt thự của ông Hưng để đánh bài còn cánh phụ nữ thì tự do vui chơi trong resort. Chị Hương rủ Lan Phương đi tắm khoáng kiểu Nhật tại Ruriko Onsen rồi vào Seva Spa & Beauty Destination. Lần lượt hai chị em đi xông sục Jacuzzi với hệ thống xông khô – ướt, bê ngâm nóng – lạnh, tắm mưa nhiệt đới, tắm ngồi phong cách Nhật Bản rồi xông hơi Jjimjilbang Hàn Quốc, massage - trị liệu rồi làm móng, đắp mặt. Được đi Spa thế này Lan Phương thích lắm, chi phí thì tính trong tiền phòng rồi. Bình thường ở nhà cô cũng ít khi làm đẹp, giờ chỉ việc ngồi im có người phục vụ cho khôn phải làm gì cả mà việc làm đẹp thì chị em phụ nữ ai chả thích. Cô tranh thủ lấy điện thoại gọi về cho chồng yên tâm, gì chứ đi cùng chị Hương ở công ty thì nghi ngờ gì được.
Lan Phương đi spa xong, về biệt thự vẫn chưa thấy ông Dũng về. Cô nằm xem tivi chán chê, đến lúc gần 12h giờ sắp đi ngủ thì mới thấy ông Dũng về.
- Anh có việc gì mà nhìn vui vẻ thế? – Lan Phương tò mò nhìn khuôn mặt hớn hở của ông Dũng.
- Ah, anh đánh bài đỏ nên cũng thắng được chút, à anh có cái này cho em này - Ông Dũng rút ví ra một xập tiền 500.000 đ rồi đưa cho Lan Phương.
- Tiền gì đấy anh?
- Em cứ cầm đi. Tiền anh đánh bài thắng.
- Thôi em ngại lắm, tự nhiên nhận tiền của anh.
- Có gì đâu, anh tán lộc chút thôi. Chỗ này có đáng bao nhiêu.
Lan Phương ngần ngừ một chút rồi nhận chỗ tiền của ông Dũng. Cô không muốn đếm trước mặt ông ta nhưng xấp tiền này ít cũng phải gần năm chục triệu. Mấy ông này đánh bài ăn thua tiền nhiều thật, tán lộc mà đã thế thì tiền ông Dũng thắng bạc chắc còn nhiều nữa. Vụ chuyến đi này cô cũng xác định lấy tiền ông Dương đưa thừa lần trước làm công, không ngờ lại được tiền ông Dũng tán lộc nữa, gần bằng số tiền ông Dương hứa hẹn với cô đợt chuyến đi Hạ Long luôn.
Lan Phương đi tắm rửa lại, mặc sẵn bộ đồ ngủ, ra giường hồi hộp chờ ông Dũng mà chỉ thấy ông ta dửng dưng tắt đèn đi ngủ làm cô hơi hụt hẫng. Cô cứ nghĩ ông ta sẽ thèm thuồng mình lắm cơ.
- Giờ… Mình đi ngủ hả anh? - Lan Phương ngại ngùng, nghĩ mãi mới cất giọng hỏi ông Dũng.
- Uh, sáng mai có trận golf nên phải đi ngủ mai dậy sớm. Chiều nay nắng qua nên chuyển sang sáng mai đánh sớm cho mát. Trận sáng mai bọn anh độ to nên em dậy sớm đi cổ vũ nhé.
- Vâng, để e đặt báo thức - Lan Phương tắt đèn đi ngủ mà không khỏi thắc mắc, thấy ông Dương kể chính ông Dũng gợi ý vụ cô đi cùng ông ta chuyến đi này. Vậy mà ông ta chưa thấy động chạm gì đến cô, đã thế còn tán lộc cho cô một khoản tiền kha khá. Thôi kệ, ông ta không động vào cô càng tốt, miễn đạt mục đích chuyến đi là được, còn được nhận thêm tiền cơ mà. Cô cứ thế thoải mái chìm vào giấc ngủ với cảm giác vui vẻ thoải mái.
….
6h00 sáng hôm sau, mọi người tập trung ở sân golf để tổ chức trận golf giao hữu. Chắc có cá độ khá to nên ai cũng có vẻ quyết tâm. Lan Phương không hiểu luật môn golf này lắm, chỉ thấy mọi người hoan hô sau cú vung gậy nào thì cô cũng vỗ tay theo. Xem một lúc, cô cũng hiểu sơ bộ là đánh được càng xa càng tốt, càng ít gậy để đưa được bóng vào lỗ thì càng tốt, cố gắng vào khu vực thuận lợi tránh các chướng ngại vật như hồ nước, bãi cát v.v…Cô đi theo ông Dũng thì lần nào ông Dũng đánh xong cô cũng vỗ tay, có lần ông Dương đánh tốt cô cũng vỗ tay thì nhận được ra hiệu của chị Hương nên dừng lại.
- Nãy em cổ vũ anh Dương sao chị lại ra hiệu cho em dừng lại - Lan Phương thắc mắc hỏi khi đứng chỗ ô để uống nước với chị Hương.
- Em đang là bạn gái anh Dũng trong mắt mọi người, sao lại đi cổ vũ cho anh Dương được – Chị Hương nhẹ nhàng giải thích.
- Sáng nay em thấy mọi người đánh đều rất hăng, có vẻ máu ăn thua. Chắc có cá độ gì đấy thì phải.
- Uh, hình như thế em. Chỗ anh Dũng với mấy ông bạn có cá độ riêng còn hình như chỗ anh Hưng với bên Minh Nguyệt và công ty mình cũng có cá độ, cụ thể là gì thì chị không rõ.
Ông Dũng với mấy người bạn đánh golf có vẻ thảnh thơi hơn, không căng thẳng như bên ông Hưng với 2 doanh nghiệp. Lúc sau mọi người đều tập trung lại xem trận đấu bên này.
- Oa …. Hoan hô, anh Hưng đánh giỏi ghê - Tiếng Kiều Linh hoan hô cùng tràng pháo tay của mọi người sau khi ông Hưng đánh một cú dài mà bóng từ từ lăn thẳng vào lỗ luôn.
- Anh Hưng vẫn giữ phong độ tốt ghê, kết quả thế nào nhỉ. Tổng 31 gậy, vậy là âm 5 gậy.
- Còn lỗ cuối, để xem bên Thái Dương với Minh Nguyệt đánh thế nào. Đến bên Thái Dương đánh rồi.
- Vúttt….. Ái chà, bóng vào green rồi, cố lên.
Đến bên Minh Nguyệt đánh, bóng cũng vào đồi cỏ gần lỗ golf nhưng xa hơn bóng của bên Thái Dương.
Ông Dương có vẻ hơi căng thẳng, tuy bóng ông gần lỗ golf hơn nhưng ông đang nhiều hơn ông Hoàng một gậy, lần này đánh mà không vào thì gần như chắc chắn thua. Ông hít thở để thư giãn, từ từ xoay người vung tay nhẹ nhàng đẩy quả bóng golf từ từ lăn về phía lỗ. Bóng đi hơi lệch một chút, lăn từ từ đến lỗ golf nhưng hơi lệch một chút, dừng lại sát mép. Ông Dương giơ tay ôm đầu có chút thất vọng thì bỗng trời có cơn gió thổi qua, quả bóng golf lắc lư nhẹ rồi rơi xuống hố golf trong sự vui mừng mấy người Công ty Thái Dương. Mọi người hồi hộp chờ đợi lượt đánh của Công ty Minh Nguyệt.
- Hắt xìii …. - Cú hắt hơi làm ông Hoàng đánh trượt tay, bóng đi hơi mạnh, bay qua cả hỗ golf rồi rơi vào bãi cát cạnh khu vực green.
- Ôi tiếc ghê. Mà không sao, giờ mà vào là bằng gậy của bên Thái Dương.
- Khó đấy, bóng rơi vào bãi cát, đánh được vào green gần lỗ golf là tốt rồi.
- Vút …
- Ôi tiếc ghê - Tiếng mọi người suýt xoa tiếc rẻ khi của bóng golf bay từ bãi cát lên nằm ngay gần lỗ nhưng không vào.
Ông Hoàng khuôn mặt tỏ rõ vẻ tiếc nuối, tiến lại gần cầm gậy golf gẩy quả bóng vào lỗ.
- Kết quả chung cuộc bên này, anh Hưng nhất với thành tích âm 5 gậy, anh Dương nhì với thành âm 2 gậy, anh Hoàng thứ ba với thành tích âm 1 gậy.
- May quá, xếp thứ nhì. Tí thì mất nửa tỷ.
- Cái gì, nhiều thế anh. Thế nhì thì có mất tiền không anh? - Lan Phương hoa mắt với con số ông Dương nói, đánh có trận golf mà thua thì mất tận năm trăm triệu.
- Có nhưng mất ít hơn, mất hai trăm triệu thôi. Mà tiền là một phần thôi em - Ông Dương nói với Lan Phương mà như lẩm nhẩm một mình.
- Ủa, ngoài tiền còn gì nữa anh.
- Ah thôi, không có gì em.
Xong trận đánh golf, mọi người đi về nhà hàng ăn sáng rồi về biệt thự của mình. Lan Phương thấy ông Dũng loay hoay lục túi quần như muốn tìm gì đó.
- Anh tìm gì vậy? – Lan Phương thắc mắc hỏi.
- Ah anh tìm cái bật lửa, định hút điếu thuốc mà không thấy bật lửa.
- Anh tìm kỹ quanh phòng xem có để đâu không?
- Anh tìm rồi mà không thấy, bình thường bật lửa khi hút thuốc xong là anh hay cất túi quần luôn.
- Vậy anh nhớ lại xem hôm qua để đâu? Có cái bật lửa thôi, hay để e gọi nhân viên resort kiếm cho anh cái khác.
- Không được, cái bật lửa đấy là kỷ niệm của anh. Ah, anh nhớ rồi. Hôm qua lúc đánh bài có người mượn bật lửa để hút thuốc xong anh mải đánh bài không để ý, có khi để quên ở phòng anh Hưng rồi. Thôi giờ em với anh qua phòng anh Hưng hỏi xem.
- Sao anh không gọi điện nhờ anh Hưng tìm cho?
- Thôi, bật lửa của mình thì mình tự đi tìm.
…..